Không Khoan Nhượng

Chương 15:




Tức điên người, gã Lùn kích vào biểu tượng và mở thư mục ra. Lâu đến phát bực mình mới tải được tệp tin về. Một suy nghĩ thoáng qua trong hắn. Hay đó là một cái bẫy – một cách có mục đích khiến hắn kết nối trực tuyến để tình báo Mỹ có thể định vị được hắn đang ở đâu.
Cuối cùng cũng tải được tệp tin đó về. Đó là một loạt ảnh chụp lại màn hình hiện tại về toàn bộ tài khoản ngân hàng của gã. Số dư nào cũng cho thấy cùng một số lượng – không. Gã vừa hắt cốc rượu vào tường vừa hét lên một tiếng hét từ sâu thẳm trong con người bé tẻo teo của gã. Hai con chó nhảy lên và bắt đầu sủa.
Thế là đi tong công trình cả đời của gã. Tất cả. Thứ duy nhất vẫn còn của hắn là cơ ngơi ở cao nguyên Scotland. Nhưng nếu người Mỹ biết rõ chuyện này chắc chắn họ sẽ tìm ra cách trói và cũng sẽ không cho gã làm gì liên quan. Luật chống khủng bố của Anh khá nghiêm. Người Mỹ sẽ chẳng phải tốn công sức gì lắm để thuyết phục các nhà cầm quyền Anh tham gia vào trò chơi.
Hai con chó vẫn sủa ăng ẳng. Gã Lùn tóm lấy cái đĩa thiếc đựng đầy quả hồ trăn và sẽ ném đi khi nào gã cảm thấy đã nghĩ ra vấn đề. “Im nào”, gã quát hai con chó và chúng im thin thít ngay lập tức.
Gã cần phải suy ngẫm. Phải có cách nào đó chứ, hai tiếng sau đó, gã lọ mọ làm việc trên các máy chủ kết nối với nhiều tài khoản ngân hàng khác nhau rải rác trên toàn cầu. Rồi một loạt các cuộc gọi đầy giận dữ, hết cuộc nọ đến cuộc kia toàn những lời xin lỗi từ các ngân hàng. Họ hứa hẹn tìm ra gốc gác sự việc nhưng gã biết chẳng ích gì đâu. Người Mỹ đã ra tay rồi. Họ đã nắm hết. Hắn mất trắng rồi.
Gã không biết sẽ làm gì tiếp theo, nhưng chắc chắn, Scot Harvath chịu trách nhiệm về tất cả và gã sẽ bắt anh ta phải trả giá.
Gã trở lại với tệp dữ liệu duy nhất còn lại. Gã người Na Uy vừa nhún nhảy vừa nhìn gã đầy khiêu khích. Gã chầm chậm chạy chuột qua hết dữ liệu và đến lần thứ ba gã đã tìm thấy.
Giờ thì gã đã hiểu tại sao tải tệp tin đó tải về lại lâu đến thế. Lồng bên trong biểu tượng người đàn ông Na Uy đang nhảy nhót đầy khó chịu là một tin nhắn.
Đó là một lời mời tham gia vào phòng chat riêng của chính Scot Harvath chứ không phải ai khác. Gã tắt máy tính.
Sẽ phải đau đầu đây. Gã cố không rót cốc rượu khác. Thay vào đó, gã làm một tách cà phê và quay trở vào phòng khách.
Vừa ngắm con cá sặc sỡ dưới nền kính bên dưới, gã vừa toan tính các giải pháp. Đây sẽ là một cuộc chiến sống còn của gã và mặc dù dự đoán rằng trí tuệ của bản thân gã sẽ vượt xa Harvath, không thể biết rằng người Mỹ đang có trong tay nguồn tin loại nào. Sai lầm lớn nhất gã có thể mắc phải là đánh giá thấp anh chàng đó.
Vì không phải vội vàng tham gia vào phòng chat, gã quyết định trước hết phải dành thời gian nghiên cứu kẻ thù đã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.