Không Phải Duy Nhất

Chương 2:




Kỳ thật cô đã sớm nhận ra cô ta. Cô ta tên Kiều Mộc, sau sẽ vào công ty của Chu Việt
Cô sở dĩ trước nay không quá hoài nghi bọn họ có tư tình hay không, là bởi vì Chu Việt căn bản không nhắc đến cô ta trước mặt cô.
Số lượng nói tới cũng không nhiều chỉ tầm vài lần, nhưng đều là cau mày, bực bội mà oán giận cô ta còn trẻ, lơ lểnh không tập trung, rất nhiều phương án đều sẽ rơi rớt chi tiết, vẫn cần anh hoàn thiện bổ sung.
Cô an ủi anh: "Cô gái nhỏ nào vừa mới tốt nghiệp không phải đều như này sao? Em ban đầu lúc mới làm việc cũng mắc rất nhiều lỗi còn gì. Lúc ấy vẫn là anh tới khuyên nhủ em."
Chu Việt cười nhạo một tiếng: "Cô ta cùng vợ của anh làm sao có thể giống nhau."
Khi đó cô một chút cũng không ý thức được, nếu thật là năng lực không đủ tiêu chuẩn, anh hẳn sẽ quyết đoán sa thải cô ta.
Mà cũng không phải một bên oán giận, một bên để cô ta ở lại trong công ty chính mình thành lập dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, còn được thăng chức lên vị trí chủ quản hạng mục.
Chu Việt từ trước đến nay tính cách bình tĩnh cẩn trọng.
Cô cùng anh xuất thân đều không tính là quá tốt.
Khi còn nhỏ ở cùng một tòa nhà trên trấn nhỏ, cô luôn phải nhịn đói, ở (*)giếng trời phạt trạm, xem em trai giơ đùi gà, thái độ vô cùng đắc ý gặm ở trước mặt cô.
(*) ai hiểu từ này thì cmt cho mình sửa nha
Chu Việt đi vào, trước mặt ba mẹ cùng em trai cô đem cô dẫn đi, đưa đến nhà anh ăn cơm.
Anh trên mặt không có biểu tình gì, cái tay nắm lấy cô rất ấm áp.
Ba mẹ cô ở phía sau nổi giận đùng đùng kêu: "Nếu thích như vậy thì dứt khoát cho nó làm con dâu nuôi từ bé của mày đi."
Cô cắn môi, nghiêng đầu, thật cẩn thận mà quan sát xem Chu Việt có biểu tình gì không.
Anh bỗng nhiên dừng bước chân lại, quay đầu cười cười: "Vậy cũng tốt, so với sự đối đãi ở nhà các người thì tốt hơn nhiều, dù sao không chết đói là được rồi."
Cha mẹ Chu Việt sau khi sinh anh không lâu liền chết trong một lần ngoài ý muốn, anh từ nhỏ cùng bà nội sống nương tựa lẫn nhau.
Có lẽ là bởi vì điều này nên tính cách anh từ nhỏ đã rất chỉnh tề, cũng sẽ dùng thái độ lý trí đến lãnh khốc để quyết định mọi thứ.
Không có gì có thể dao động anh.
Sau khi bà nội anh qua đời, tất cả ôn nhu cùng sự bao dung anh đều để lại cho cô.
___________Nhưng đó là anh trước khi Kiều Mộc xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.