Editor: Nguyetmai
Bộp bộp bộp.
Bỗng nhiên từ khoảng cách hơn mười mét truyền đến tiếng vỗ tay theo nhịp điệu.
Shiva thu lại sự mệt mỏi và thư giãn trên mặt, quay đầu lại, nhìn theo hướng phát ra âm thanh.
Trong tầm mắt, một người đàn ông có thân hình cường tráng đi đến, mặc chiếc áo thun dài tay, bên ngoài còn có chiếc áo jacket màu đậm."Thất Sát." Shiva trực tiếp gọi ra tên đối phương, rõ ràng là hai người họ đã từng giao đấu với nhau.
Thất Sát ngưng vỗ tay lại, "Chiến đấu đặc sắc lắm, nhưng cá nhân tôi không thích những kỹ năng vặt vãnh đó của các anh." Anh ta cười nói: "Đàn ông, thì nên dùng nắm đấm để phân định thắng thua."
"Anh đúng là kẻ kỳ lạ." Shiva nói: "Nếu anh đã sớm có mặt… Thì tại sao không nhân cơ hội khi tôi và Ngộ Tử Tham Huyền đánh nhau để ra tay đánh lén chứ? Nếu vậy có lẽ bây giờ anh đã diệt gọn được cả hai người cả hai chúng tôi rồi."
"He he…" Thất Sát cười nói: "Bởi vì tôi là người theo chủ nghĩa một đấu một." Anh ta vừa nói vừa bắt đầu lắc lư cái cổ, bẻ ngón tay, dáng vẻ như sắp xuất ra Bắc Đẩu thần quyền*.
(*) Fist of the North Star là một bộ truyện tranh Nhật Bản được viết bởi Buronson và được minh họa bởi Tetsuo Hara.
Được đăng nối tiếp trong tuần san Shōnen Jump từ 1983 đến 1988."Tôi chưa bao giờ nghe nói là có loại chủ nghĩa đó." Khi bắt chuyện với đối phương, Shiva cũng lặng lẽ dùng một bình thuốc bổ sung HP, để bản thân trở về trạng thái đầy máu."Rất đơn giản, cho dù là quan sát, hay tham gia, tôi đều hy vọng hình thức chiến đấu là một đấu một." Thất Sát nói: "Nó cũng giống như thể thao… Hai cao thủ đẳng cấp hàng đầu, dốc hết toàn bộ sức lực, chiến đấu đến giây phút cuối cùng, nhưng chỉ có một người giành được chiến thắng." Anh ta nắm tay thành nắm đấm: "Nếu vậy thì… Người chiến thắng, chính là kẻ mạnh, không có gì phải bàn cãi cả."
"Hừ… Từ trước đến nay thắng thua vẫn luôn tồn tại sự tranh luận.
Cái cớ kiểu như vậy thì tôi đây cũng kiếm được." Shiva nói đùa: "Ví dụ… Vừa rồi tôi và Ngộ Tử Tham Huyền đánh xong, chịu thương tổn cực kỳ lớn."
"Ha ha ha…" Thất Sát cười sảng khoái nói: "Thôi bỏ đi, giá trị thể năng của anh vẫn còn rất nhiều, tôi có thể nhìn ra được điều đó, còn giá trị HP.
Hơn mười giây trước anh đã hồi đầy máu rồi." Anh ta là một người rất thẳng thắn, có gì đều nói thẳng: "Huống hồ tôi so với anh cũng không tốt hơn là bao, lúc trước tôi đã gặp một cô em tên là Không Có Sợ Đâu.
Cứ tưởng rằng có lẽ cô em ấy không chịu nổi một đòn đâu, ai ngờ con gái thời nay còn ghê gớm hơn cả đàn ông, ngay cả tôi cũng suýt nữa bởi vì sơ sẩy một chút mà suýt bị diệt gọn."
"Đó chính là điểm thú vị của game "Khu vui chơi đáng sợ"…" Shiva đáp: "Chắc anh cũng để ý rồi đúng không, Vua Chiếu Ảnh đã bị tiêu diệt rồi." Anh ta hơi dừng lại, trầm giọng bổ sung một câu: "Hơn nữa không phải là chết trong tay anh, tôi, hay Ngộ Tử Tham Huyền."
"Đúng vậy, đúng là ngoài dự liệu.
Tôi đã từng thất bại trong tay anh ta một lần, Ma Đá Máu Tươi của tên đó rất khó đối phó." Thất Sát thay đổi chủ đề: "Tuy nhiên… Tôi không cho rằng anh ta chết trong tay Không có Sợ Đâu, cô gái đó không mạnh đến thế."
"Cho nên… Ý anh là, chuyện này là do người chơi có tên là Phong Bất Giác… Mới chỉ đến level 28 đó sao?" Shiva hỏi dò."Nói ra thì hình như tôi đã từng nghe nói đến ID này ở đâu đó…" Thất Sát vò đầu nói: "Nhưng không nhớ ra được là lúc nào." Anh ta nhún vai: "Mặc kệ đi.
Chúng ta cũng không thể phán đoán chắc chắn là Vua Chiếu Ảnh bị người chơi tiêu diệt đúng không, trong thành phố này còn có rất nhiều nhân vật lợi hại, không phải vậy sao?"
"Cũng đúng." Shiva im lặng hai giây rồi nói tiếp: "Ma Đá quá dễ gây chú ý, không chừng cậu ta chọc tới cảnh sát hoặc đám siêu anh hùng, bị nhân vật nào đó trong phó bản giết chết cũng nên."
"Được rồi, những chuyện phân tích đó không có ý nghĩa gì cả.
Câu này chẳng phải anh vừa nói với Ngộ Tử Tham Huyền hay sao." Thất Sát nói: "Muốn thắng game, chỉ cần nhận định chuẩn một điều – Giết chết hết tất cả mọi người chơi ngoài mình ra."
"Được thôi, người theo chủ nghĩa một đấu một, tôi sẵn lòng chơi cùng anh." Shiva đáp.
Nói đến đây, một giây sau, hai người liền giương cung rút kiếm, bắt đầu chiến đấu.
Sau khi trao đổi một hồi, Shiva và Thất Sát đã có chung nhận thức.
Trận chiến này rất có khả năng sẽ quyết định ra người chiến thắng trong trận tàn sát game lần này.
Bởi vì theo như nhận định của họ, hai người chơi còn lại hoàn toàn không có gì đáng uy hiếp cả.
Đúng lúc hai người chuẩn bị ra tay thì đột nhiên lại có biến cố bất ngờ xảy ra.
Chỉ thấy một bóng người đột nhiên xông ra, trong chớp mắt đã xuất hiện ở giữa họ, và dùng chất giọng trầm thấp nói: "Các anh, chính là những "tên siêu tội phạm đến từ thế giới khác" đúng không?"Shiva và Thất Sát đều không biết người đang đứng trước mặt họ là ai, nhưng họ đều lập tức lùi lại phía sau, kéo dãn khoảng cách trên mười mét.
Đó hoàn toàn là phản ứng theo bản năng khi đối mặt với nguy hiểm của hai kẻ mạnh đang ở trạng thái chiến đấu.
Vị khách không mời mà tới can dự vào vòng chiến đấu này mặc bộ quần áo bó sát màu xám đen, đầu đội mũ trùm màu đen, bên ngoài khoác chiếc áo vải màu trắng, trên quần áo có một ký hiệu hình chữ thập màu đỏ như máu.
Hai tay hắn cầm kiếm, hông đeo đai da, chân đi đôi ủng dài, ăn mặc giống như quân thập tự thời trung cổ."Anh là ai?" Shiva hỏi.
Bóng người đó quay mặt về phía Shiva, để lộ ra một chiếc mặt nạ dưới lớp mũ trùm màu đen.
Mặt nạ màu trắng, phần dưới còn in hình vẽ đôi cánh màu đỏ dang rộng, không để lộ miệng và mũi."Đó cũng chính là điều tôi muốn hỏi các người." Dưới mặt nạ vẫn truyền tới lời đáp trầm thấp.…Mấy trăm năm trước, thánh Dumas gia nhập Hội thánh Dumas (The Order of Saint Dumas)*.
(*) Hội thánh Dumas (The Order of Saint Dumas) là một tổ chức cổ xưa, xuất phát từ nhóm các hiệp sĩ dòng đền từ thời trung cổ.
Dumas, một thành viên của các hiệp sĩ dòng đền, đã dẫn theo nhiều thành viên khác để tách ra khỏi nhóm hiệp sĩ dòng đền, tự phong mình là thánh và lập nên Hội thánh Dumas.
Các thành viên của hội thánh Dumas rải rác khắp nơi trên thế giới, đóng vai trò quan trọng trong xã hội và hoạt động với mục tiêu duy nhất là thâu tóm quyền lực nhằm truyền bá đức tin vào những lời dạy của Dumas.
Một nhóm kỵ sĩ được chọn đã tham gia thập tự quân chinh*, cuối cùng đoạn tuyệt với giáo hội.
(*) Thập tự chinh là một loạt các cuộc chiến tranh tôn giáo, được kêu gọi bởi Giáo hoàng và tiến hành bởi các vị vua và quý tộc là những người tình nguyện cầm lấy cây thập giá với mục tiêu chính là phục hồi sự kiểm soát của Kitô giáo với vùng Đất ThánhHọ đã thành lập tổ chức bí mật của mình, địa bàn nằm tại Thụy Điển, và chế tạo nên một thiên sứ báo thù để bảo vệ "Châm ngôn của Chúa".
Người bảo vệ này được xưng là Azrael*, Thiên Sứ Tử Vong.
(*) Azrael là một thiên thần trong các tôn giáo khởi nguồn từ Abraham.
Ông thường được coi là Thiên thần của Cái chết của Kinh Thánh Hebrew Tên trong tiếng Hebrew có nghĩa là "Sự giúp đỡ của Chúa", "Sự giúp đỡ từ Chúa", hoặc "Người được Chúa giúp đỡ".
Cùng với sự thay đổi của thời đại, hình tượng và người được chọn để làm Thiên Sứ Tử Vong cũng không ngừng thay đổi.
Người đang xuất hiện trước mặt Shiva và Thất Sát lúc này đây, tên là Michelle Washington Ryan.
Khi học đại học hắn từng là tuyển thủ bóng bầu dục, sau đó gia nhập đội hải quân lục chiến, sau khi xuất ngũ thì vào cục cảnh sát thành phố Gotham, đảm nhiệm cảnh sát tuần tra.
Cho phép chúng tôi bỏ qua những thiết lập ly kỳ về cả gia đình hắn chết hết và nguyên nhân cái chết của họ, nói vào trọng tâm… Ryan đã tham gia vào một hạng mục bí mật quân đội hợp tác với sở cảnh sát thành phố Gotham.
Nội dung của hạng mục này là… Lựa chọn và huấn luyện ra một nhóm những người có thể thay thế khi Batman bị thương.
Còn Ryan là một trong ba người được lựa chọn cuối cùng, nhưng cùng với sự bất thường về thần kinh của hai người được lựa chọn kia, hạng mục này đã bị bỏ mặc.
Nhưng câu chuyện của Ryan vẫn chưa kết thúc, nay, hắn mang chiến giáp bi thương, tay phải "Tội nguyên tổ" (thanh kiếm có ngọn lửa đỏ), tay trái "Cứu rỗi" (thanh kiếm có ngọn lửa xanh), hóa thân của Thiên Sứ Tử Vong mới, cùng với Justice League of America hoạt động trên "sàn diễn" thành phố Gotham.…"Nghe khẩu khí của anh thì hình như anh là một cảnh sát nghĩa vụ.
Chúng tôi đánh nhau ở đây hình như không liên quan gì thì phải, đúng không ông anh." Thất Sát nói, là "người theo chủ nghĩa một đấu một", việc bị người khác cắt ngang chỉ một khắc trước khi diễn ra trận đấu chắc chắn chính là điều khiến anh ta cực kỳ không thoải mái.
Thiên Sứ Tử Vong nghe vậy lại quay sang nhìn Thất Sát, khoảnh khắc đó, phía dưới lớp mặt nạ màu trắng toát ra luồng sát khí và cảm giác đè nén khiến người khác nghẹt thở.
Chỉ là thứ khí thế vô hình đó đã ngầm gợi ý rằng các siêu anh hùng trong phó bản này mạnh mẽ thế nào."Trong số hai người đánh nhau trên khu phố Đông lúc trước có một trong hai người đúng không?" Thiên Sứ Tử Vong đáp: "Chính bởi vì thứ mà hai người gọi là "đánh nhau" đó đã khiến một tài xế taxi và một cặp vợ chồng vô tội mất mạng tại chỗ.
Còn có rất nhiều người bị thương vì tai nạn xe cộ nữa."Shiva nghe vậy trong lòng mừng thầm.
Nhìn cục diện này, hoàn toàn có thể mượn tay NPC để tiêu diệt Thất Sát, không cần anh ta phải mạo hiểm nữa.
Bởi vậy anh ta liền cao giọng nói với Thất Sát: "Xem ra anh ta đến tìm anh rồi, vậy tôi không tiếp được rồi." Nói xong định rời đi."Tôi không cho là như vậy." Một giọng nói khác lại vang lên.
Shiva lập tức quay đầu lại, mới phát hiện ra sau lưng mình đã có hai người đang đứng.
Tuy Shiva không được coi là quá trạch, nhưng anh ta vẫn biết hai người này.
Anh chàng điển trai tóc dài mặc bộ đồ bó sát màu xanh lam và đen là Nightwing, còn mỹ nhân mặc bộ nhuyễn giáp màu tím, để lộ cặp đùi là Nữ thợ săn (Huntress).
Còn người vừa nói chính là Nightwing, Dick Grayson."Tôi không nhớ là mình đã làm chuyện gì tổn hại đến công dân thành phố Gotham cả." Phản ứng của Shiva rất nhanh, anh ta lập tức nói: "Các người không có lý do gì đối địch với tôi cả."
"Tôi không cho là vậy." Nightwing đáp: "Chuyện là khoảng vài tiếng trước, một kẻ tên "Vô Danh" đến từ thế giới khác đã đến một ngân hàng, giết chết ba tên cướp đang cướp tiền cùng ba nhân viên cảnh sát, và rải số tiền mặt lên đến mấy triệu đô la Mỹ lên phố.
Và trước khi chạy trốn, hắn đã đặc biệt gợi ý cho cảnh sát rằng, có tất cả sáu tên tội phạm đến từ thế giới khác giống như hắn, sẽ khuấy đảo thành phố Gotham đến long trời lở đất." Hắn hơi ngưng lại một lát, rồi nói tiếp: "Nhóc con, tôi muốn nghe thử xem suy nghĩ của anh về chuyện này là thế nào."
"Tôi không hề hay biết gì về chuyện đó cả… Cái tên du khách đến từ thế giới khác mà anh nói đó không liên quan gì đến tôi cả." Shiva trả lời, khi nghe đối phương trần thuật lại, anh ta đã dần ý thức được chân tướng của sự kiện đó, trong lòng thầm nghĩ: Là cái thằng cha tên Phong Bất Giác đó lập mưu hãm hại chúng ta sao…"Vậy sao, vậy anh có thể giải thích cho tôi biết xem khay bằng đá phía sau lưng anh là thế nào không?" Rõ ràng là Huntress không tin anh ta.
Không đợi Shiva đáp lại, Nightwing đã nói tiếp: "Anh này, theo tôi thấy so với bản thân anh hay người khác thì sức mạnh của anh nguy hiểm gấp mười lần.
Nếu anh đúng là không có ác ý thì tôi khuyên anh hãy bỏ vũ khí xuống, nói rõ mọi chuyện."
"Tốn nước bọt với họ làm gì, Shiva, tôi thấy chi bằng thế này… Trước tiên chúng ta đánh bại ba người họ đã, rồi chúng ta đổi chỗ khác phân rõ thắng thua." Thất Sát nói.
Tuy nói vậy nhưng sự uy hiếp của Thiên Sứ Tử Vong bày ra ngay trước mắt, Thất Sát cũng không dám manh động, anh ta phải xem xem thái độ của Shiva thế nào."Cái tên lỗ mãng này… Cậu muốn tự tìm đường chết thì cứ việc, đừng có kéo tôi làm đệm lưng…" Shiva thầm nói không ổn rồi, dùng giọng điệu dửng dưng nói ra câu đó, chắc chắn sẽ khiến sự đối địch của các NPC có sự cân nhắc.
Quả nhiên, nghe vậy xong, Nightwing và Huntress đều làm ra tư thế đề phòng, tay họ đã đặt lên chiếc phi tiêu trên người mình."Tôi đầu hàng." Shiva nói, anh ta từ từ giơ hai tay lên, vũ khí linh năng cũng được thu lại, trực tiếp biến mất, "Tôi chỉ chiến đấu để tự vệ thôi." Anh ta quay đầu lại nhìn Thất Sát, "Năm người khác đều là kẻ điên, tên cuồng giết người, tôi cũng không còn cách nào khác."Thất Sát thấy vậy liền hiểu ngay mình đã bị bán đứng, anh ta là người thẳng tính, hoàn toàn không biết "diễn kịch" là cái gì, bảo anh ta giả bộ đầu hàng NPC là điều không thể."Xì… Đến bản thân mình còn không dám ra tay với họ mà còn muốn mượn dao giết người…" Thất Sát nổi giận nói: "Anh giỏi lắm!"Còn chưa dứt lời, anh ta đã giậm chân thật mạnh, một bức tường bụi bật ra, anh ta dựa vào luồng sức mạnh đó, hướng về bên kia chạy vọt đi."Muốn chạy?" Giọng nói trầm thấp đó một lần nữa vang lên.
Thiên Sứ Tử Vong nhìn chằm chằm vào Thất Sát, đã sớm dự đoán trước được hành vi tháo chạy của anh ta.
Lúc này, hắn đã chạy ngay đến trước mặt Thất Sát với tốc độ còn nhanh hơn thế."Nhanh quá…" Lúc này trong lòng Thất Sát đột nhiên hoảng sợ.
Anh ta vốn tưởng rằng thể thuật của mình trong game này đã vượt xa người bình thường, kỹ năng của hắn cũng có thể sánh ngang được với những người được gọi là "siêu năng lực", cho nên anh ta mới không coi đám siêu anh hùng trong chuyện Batman này ra gì.
Nhưng anh ta không thể ngờ được rằng… Những siêu anh hùng này lại có thực lực mạnh mẽ khoa trương đến vậy.
Thực ra Thất Sát đã phạm phải một sai lầm mang tính kiến thức thông thường.
Đây là "vũ trụ DC", chứ không phải là "thế giới hiện thực", và ở đây, cho dù là anh hùng không có siêu năng lực, cũng không thể được coi là "người bình thường", họ có thể đều là nhân vật comic được tác giả bảo vệ.
Ví dụ như Batman, anh ta quanh năm nhảy từ những nơi cao ba bốn tầng xuống dưới đất mà không hề bị thương, lời giải thích chỉ đơn giản là: Áo choàng của anh ta có chức năng tiếp đất từ từ.
Hà hà…Còn có anh bạn nhỏ Damian, Robin đời thứ năm, đầu trúng một phát đạn cũng không chết thôi chưa đủ, mấy tiếng sau còn mạnh như rồng như hổ, nhảy lên nhảy xuống.
Alfred đã mô tả một cách rất bình tĩnh về chuyện này như sau: "Quần áo bó sát Kevlar đã cứu ngươi một mạng, nhưng ngươi vẫn mất rất nhiều máu.
Phổi bị bầm tím nghiêm trọng, may mà kỹ thuật may của ta tốt, việc khâu lại mạch máu bị đạn cắt đứt cũng không phải là lần đầu tiên đối với ta."Từ đó có thể thấy rằng, đôi với các siêu anh hùng trong vũ trụ này, quần áo bó sát được coi như áo chống đạn.
Dù họ có bị một vết thương trí mạng, thì chỉ nửa giờ sau khi phẫu thuật đã có thể dậy đánh nhau tiếp, nói không chừng lực chiến còn có phần tăng lên.
Đáng tiếc thông thường những bình dân, những diễn viên phụ đó mới không có loại đãi ngộ đặc biệt ấy, họ mới là "người bình thường" thực sự.
Còn nếu trong những siêu anh hùng, siêu tội phạm các người chơi không có siêu năng lực, thì cũng chỉ được coi như những người bình thường mặc quần áo kỳ lạ mà thôi.
Vậy thì sai lầm to rồi…"Thần là người phán xử công bằng, ngày qua ngày bộc lộ sự tức giận với các ác đồ." Bản tính "thầy bói" của Thiên Sứ Tử Vong phát tác, bắt đầu những trích dẫn kinh điển ra vẻ huyền bí: "Nếu có người không quay đầu lại, dao của hắn chắc chắn bị hủy.
Cung đã căng dây, chỉ chờ bay đi…" Hai thanh kiếm lần lượt được bao quanh bởi ngọn lửa đỏ và ngọn lửa xanh được dang ra từ hai bên người Thiên Sứ Tử Vong, năng lực cận chiến của hắn vô cùng kín kẽ.
Cho dù là các thích khách của liên minh bóng tối kết hợp bao vây tấn công cũng chưa bao giờ chiếm được lợi lộc gì từ hắn.
Đến bây giờ Thất Sát cũng chưa được giao đấu chính diện chiêu đổi chiêu với đối phương, nhưng trên người anh ta đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Sở trường Chiến đấu của anh ta đã đạt đến level B từ lâu, lại cộng thêm kết hợp với rất nhiều kỹ năng chủ động, bị động thuộc hệ chiến đấu.
Khi cận chiến trực diện với đối thủ mạnh mẽ, cho dù là người chơi top 2 bảng xếp hạng lực chiến như Shiva, anh ta cũng cảm thấy mình sẽ có được năm mươi phần trăm khả năng chiến thắng.
Nhưng không ngờ rằng… Khi đối mặt với sự uy hiếp và áp lực của Thiên Sứ Tử Vong ở trước mặt, anh ta ngay cả xuất chiêu đánh nhau cũng không làm được.
Một cao thủ như Thất Sát, trước khi tấn công, đương nhiên trong đầu đều sẽ có sự phán đoán tiếp theo sẽ xảy ra điều gì.
Nhưng khi đối mặt với Thiên Sứ Tử Vong, tất cả những suy nghĩ ẩn hiện trước mắt Thất Sát đều sẽ bị ngọn lửa của thanh kiếm kia chặt đứt chỉ trong vòng hai chiêu…"Chờ đã…" Thấy đối phương có xu hướng như sắp ra tay, Thất Sát vội vàng quát lên, anh ta giơ hai tay lên: "Tôi cũng đầu hàng… Có lẽ các anh sẽ không tùy tiện giết người đúng không, các siêu anh hùng?"…Màn đêm đen tối sắp bao phủ thành phố Gotham, đêm nay đã định sẵn sẽ không yên bình.
Bên trên sở cảnh sát Gotham, tòa nhà hình tháp.
Lớp thủy tinh của chiếc đèn con dơi bị đập vỡ nát, trong hình vẽ con dơi màu đen phóng lên không trung để lộ ra ba chữ RID sáng, dường như đang tuyên bố với cả thành phố điều gì đó.
Cảnh sát trưởng Gordon luôn mặc một chiếc áo gió màu nâu, áo sơ mi và thắt cà vạt.
Ông ta đứng trong gió, mái tóc không hề bị thổi rối tung, đằng sau đôi kính là ánh mắt kiên nghị mà sắc bén.
Một anh chàng thanh niên mặc đồ bó sát màu đỏ, áo choàng đen, đeo băng che mắt đi đến bên cạnh ông ta, "Tin tốt là….
Nhóm của Nightwing đã tìm được hai tên, và chế ngự được hai người này, áp giải đến đồn cảnh sát." Hắn ta hơi dừng lại một lát: "Tin xấu là, bốn tên còn lại… Vẫn chưa rõ tung tích.
Nhưng Justice League of America sẽ nhanh chóng tìm ra họ thôi."
"Đối với tôi những tin tức này đã không có gì để phân chia thành tốt với xấu rồi." Gordon nói: "Gia đình của ba cảnh sát, hôm nay đã mất đi cha, chồng, con trai… Những tên siêu tội phạm mới lại đột nhiên xuất hiện vào thời kỳ nhạy cảm này, khó có thể tưởng tượng nổi tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì…"Tim Drake (Robin đời thứ ba) đáp: "Dù có xảy ra chuyện gì thì Justice League of America đều có thể đối phó được."
"Con trai, cậu có lòng tin thì rất tốt." Gordon thở dài nói: "Không thể phủ nhận, Justice League of America đã ngăn chặn được sự sụp đổ của Gotham.
Nhưng bây giờ thành phố Gotham giống như một cái đê đã thủng lỗ chỗ, mỗi lần chúng ta đắp được một lỗ thủng thì sẽ lại có thêm ba bốn cái lỗ mới xuất hiện.
Đê vỡ, chỉ là vấn đề thời gian…" Ông ta liếc nhìn Dick một cái: "Điểm này, Nightwing biết, chúng ta biết, những tên tội phạm đang ẩn náu trong bóng tối cũng biết… Chúng đã chuẩn bị xong để phá hủy thành phố đã yếu ớt như tờ giấy này rồi."
"Chúng ta sẽ không để chuyện đó trở thành sự thật." Tim có chút kích động nói: "Batman… Sẽ đứng ra." Trong lòng hắn ta hiểu rất rõ, cuối cùng không phải là mình, thì sẽ là Dick, sẽ có một người khoác lên mình chiếc áo choàng đó."Đúng rồi, con trai, về mấy tên du khách đến từ thế giới khác đó, tôi có một đầu mối có khả năng." Gordon thay đổi chủ đề, "Chiều tối hôm nay, sở cảnh sát đã thu thập được một tin tình báo, có người đã cung cấp cho chúng ta thông tin nơi giáo sư Victor Fries ẩn náu."
"Mr.
Freeze?" Vẻ mặt Tim chợt thay đổi: "Ông ta đang ở đâu?"
"Trong công xưởng một doanh nghiệp có tên là "Thiên đường phương Bắc", nhưng điều đó đã không còn quan trọng nữa rồi." Gordon nói: "Khoảng nửa giờ trước, chỗ đó đã bị một vụ nổ cực lớn san thành đất bằng rồi, nguyên nhân vụ nổ cụ thể ra sao còn cần điều tra, nhưng trực giác mách bảo tôi rằng nó có mối liên quan trực tiếp đến mấy tên "du khách đến từ thế giới khác" đó.
Có lẽ cậu có thể đến đó thử vận may xem sao…"Khi Gordon nói đến đây liền quay đầu sang nhìn Tim, nhưng ông ta chỉ nhìn thấy không khí, cho nên không nói hết câu…Trong gió, cảnh sát trưởng tự châm một điếu thuốc, cười khổ một tiếng.
Ông ta không khỏi nhớ lại một người đàn ông thường xuyên đột nhiên biến mất khi nói chuyện gần đến cuối câu với mình.
Đáng tiếc, người bạn già đó đã chết rồi…