Khu Vui Chơi Đáng Sợ

Chương 69:




  Sau khi bốn "đóa hoa" kỳ dị Hyotei rời khỏi, Phong Bất Giác liền bắt đầu tiếp tục đi dạo Thương Thành, vật phẩm trong cửa hàng hệ thống giống như những gì anh tưởng tượng, chủ yếu là các loại trang phục và vật phẩm tiêu hao.
Nói về trang phục, đây thật sự là đồ tốt, ngoài việc mang đến cho người chơi một tạo hình cá tính, không chiếm vị trí trang bị, chúng còn có thêm thuộc tính cộng vào. Nhưng do "Khu vui chơi đáng sợ" tiến hành xử lý mơ hồ hóa các số liệu năng lực của nhân vật, nên trong trường hợp không có căn cứ số liệu, phần chú thích của các thuộc tính này đều là "tăng cao tổng giá trị Hp", "tăng tỷ lệ trúng mục tiêu khi sử dụng súng ngắm bắn ở một mức độ nhất định", "tăng một ít độ cao nẩy lên của đạn" vân vân.
Các loại trang phục chủ yếu chia thành áo, quần, đồ bộ, mũ, giày, trang sức. Game này không cung cấp váy, nguyên nhân không được nói rõ, nhưng trong số trang sức có thể tìm thấy tất, trong tất cũng có loại tất da, nếu người chơi nữ cực kì muốn để lộ chân, có thể mua quần ngắn hoặc quần lửng phối chung với tất.
Mỗi trang phục trên người người chơi đều có thể tăng thuộc tính nào đó "một chút", mua cả bộ trang phục mặc vào, tự nhiên sẽ mạnh hơn người không mặc món nào khá nhiều. Để tránh tình trạng khi người chơi lựa chọn thuộc tính mình cần không thể phù hợp với trang phục, tất cả thuộc tính tăng thêm của trang phục đều được thiết lập thành trạng thái có thể lựa chọn. Ví dụ người chơi nào đó mua một cái mũ nồi, khi anh ta mua trang phục này thì nó sẽ không có bất cứ thuộc tính tăng thêm nào, nhưng sau khi vật phẩm được đưa vào thanh vật phẩm của người chơi, sẽ có ba thuộc tính tăng thêm được tạo ra, sau khi người chơi lựa chọn một thuộc tính trong số đó thì có thể tiến hành trang bị.
Trang phục là vật phẩm không thể giao dịch, nếu người chơi muốn có một thuộc tính nhất định thì chỉ có thể mua lại món trang phục mới, không thể trao đổi cho nhau. Đương nhiên, tình huống đó rất ít xảy ra vì tất cả thuộc tính tăng thêm trên cơ bản đều cần thiết, huống hồ gì hệ thống đã cho phép chọn một trong ba.
Tóm lại, "Khu vui chơi đáng sợ" đang cổ vũ người chơi lựa chọn trang phục ưu tiên theo vẻ ngoài mà mình thích.
Kiểu lựa chọn tùy thích thế này có thể xem là một dịch vụ đặc biệt. Với cơ chế này, tỷ lệ đụng hàng của người chơi không cao, dù gặp phải kiểu dáng tương tự, nhưng thuộc tính cộng thêm của hai bộ quần áo cũng khác nhau.
Kế đến là Vật phẩm tiêu hao, thuốc bổ sung giá trị Hp, giá trị thể năng, băng gạc cầm máu, huyết thanh giải độc vạn năng thường dùng nhất và các loại thuốc giải trừ các trạng thái xấu như điện giật tê liệt, bỏng, bệnh tật, đông cứng. Ngoài ra còn có các loại vật phẩm như đạn, dây thừng, mũi tên, pin, thuốc nổ.
Vật phẩm tiêu hao có rất nhiều loại, thuốc bổ sung gồm ba loại nhỏ, vừa, lớn, phần trăm hồi phục khác nhau nên định giá cũng khác nhau. Các vật phẩm khác thì dựa vào kích cỡ và số lượng mà có mức giá vô cùng chuẩn xác, chuẩn xác đến từng tấc băng gạc, từng viên đạn.
Cuối cùng, trong hệ thống cửa hàng cũng có bán trang bị, nhưng ở đây không phải là "Hộp Quà Hù Dọa", nên trang bị được bán đều là trang bị thường quy không có hiệu ứng, cấp độ thường trở xuống (bao gồm cấp độ thường). Dù là người chơi vừa hoàn thành quá trình hướng dẫn tân thủ, dù chỉ là level một, ngoại trừ sở trường Thông dụng F, các sở trường đều chưa mở thì cũng không thành vấn đề. Người chơi ở trạng thái này cũng có thể tìm thấy trang bị dùng được trong cửa hàng hệ thống, tuy yếu một chút nhưng vẫn mạnh hơn là không có.
Vì thế, nếu người chơi thật sự không tìm được trang bị trong phó bản thì cứ dùng tiền mua thôi. Cho dù level bao nhiêu, tình hình sở trường thế nào thì cũng tìm được một trang bị cấp độ thường có thể dùng được trong cửa hàng hệ thống.
Phong Bất Giác nhanh chóng đọc lướt qua nội dung của cửa hàng hệ thống, các loại vật phẩm tiêu hao anh chỉ nhìn lướt một lượt, dù sao cũng là đạn, bình máu gì đó, không cần phải xem quá kĩ, để ý đến những thứ mình có thể dùng đến là được.
Còn về trang phục, anh nghĩ là sẽ cần mua, nhưng giá thật sự không hề rẻ. Hơn nữa những trang phục này được định giá theo mức độ kỳ dị của vẻ bề ngoài, ví dụ một bộ "Trang phục panda" thì có giá là 300.000 tiền game. Tạm không nói đến bộ trang phục giá 300.000 này và một bộ nào đó chỉ có giá 30.000 đều có thể ngẫu nhiên sinh ra thuộc tính như nhau, mà nói đến chuyện mặc bộ đồ đó vận động rất không thoải mái, đây không phải là tự trói tay trói chân mình sao? Lẽ nào công ty Mộng cho rằng mặc một bộ đồ giống như vật may mắn bước vào phó bản thì có thể giảm bớt không khí đáng sợ, nên giá của bộ trang phục kỳ dị này sẽ cao như vậy?
Đúng rồi, còn phải nói về vấn đề tiền, khi bắt đầu Open Beta, công ty Mộng đột nhiên tuyên bố, game này không có "phiếu điểm" gì đó, ngoài hai loại hàng hóa trong Hộp Quà Hù Dọa (trang bị đặc biệt và Tiền game) cần dùng giá trị thành thạo để mua, thì những thứ khác đều dùng Tiền game để mua. Còn ban điều hành của công ty Mộng sẽ cung cấp dịch vụ đổi RMB và Tiền game.
Vốn dĩ cũng không có gì, nhưng công ty Mộng còn có một chính sách vô cùng sắc bén. Tiền game của "Khu vui chơi đáng sợ", tỷ lệ đổi với tiền thật không cố định, tỷ giá đổi tiền của game này sẽ dựa vào sự biến động của thị trường.
Vì thế, thị trường tiền tệ trong game vốn do công ty "vàng bạc" quyết định tỷ giá, nay lại bị bị ban điều hành trực tiếp khống chế.
Thời gian cập nhật tỷ giá là tám giờ sáng mỗi thứ hai hằng tuần. Đến lúc đó công ty Mộng sẽ đưa ra tỷ lệ quy đổi của tuần này. Giả sử 1 RMB tuần trước có thể mua được 100 Tiền game, nhưng đến tuần này nói không chừng có thể mua được tới 120, hoặc chỉ có thể mua được 85.
Xuất phát từ góc độ lợi nhuận, công ty game đương nhiên hy vọng tỷ giá càng cao càng tốt, tốt nhất là 100 RMB chỉ có thể mua được 1 điểm tiền game, nhưng chuyện đó là không thể nào, giá như vậy thì ai sẽ mua.
Nên sự thay đổi này hoàn toàn do hệ thống quyết định, hệ thống sẽ căn cứ vào số lượng người chơi, phần thưởng tiền tệ phát ra là bao nhiêu, tổng số tiền cửa hàng hệ thống thu được để tính toán, lấy những giá trị đó làm căn cứ, điều chỉnh tỷ giá ở tuần sau.
Tuy nói cách thay đổi tỷ giá liên tục thế này sẽ tạo ra hiện tượng "đầu cơ tiền tệ*" offline, nhưng chuyện này không liên quan đến công ty Mộng, dù sao bọn họ cũng chỉ cung cấp việc quy đổi một chiều. Công ty game chỉ thu RMB, dựa theo tỷ giá hiện tại để bán Tiền game ra ngoài, còn về việc người chơi mua Tiền game để làm gì, tùy thích, có bản lĩnh thì các người đợi đến khi tỷ giá là 1:10000 rồi thu mua Tiền game, sau đó lại đợi đến tỷ giá 1:100 thì lấy Tiền game ra bán, đó cũng là một kiểu nhẫn nại.
* Đầu cơ là việc mua một tài sản (một hàng hóa, hàng hóa hoặc bất động sản) với hy vọng rằng nó sẽ trở nên có giá trị hơn trong tương lai gần. Trong tài chính, đầu cơ cũng là thực tiễn tham gia vào các giao dịch tài chính rủi ro nhằm cố gắng kiếm lợi từ biến động ngắn hạn trong giá trị thị trường của một công cụ tài chính có thể giao dịch - thay vì cố gắng kiếm lợi từ các thuộc tính tài chính cơ bản được thể hiện trong công cụ như vốn lãi, cổ tức, hoặc lãi.
Sự thật sau đó đã chứng minh, đầu cơ tiền tệ là hành động rất khó thực hiện. Vì tỷ giá mà hệ thống khống chế không tăng quá cao trong vòng một năm, từ đầu đến cuối đều nằm trong phạm vi từ 1:2000 đến 1:3000. Tỷ giá cập nhật của một tuần bày ra đó, người chơi lắm tiền nhiều của thì lười nói chuyện với những kẻ đầu cơ, còn người chơi tính toán kĩ lưỡng thì sẽ suy nghĩ. Rốt cuộc là nên mua tiền game rẻ hơn của ban điều hành một chút, hay là đợi thêm vài ngày, xem xem tỷ giá của tuần sau liệu có thấp hơn giá của những kẻ đầu cơ đưa ra hay không.
Đương nhiên, chuyện dùng RMB mua Tiền game, dù Phong Bất Giác hiện tại có lòng thì cũng lực bất đồng tâm.
Trước mắt cần mua những thứ gì, tất cả đều phải dựa vào phần thưởng mà mình kiếm được, đối với một người chơi level 13 mà nói thì tài sản của Phong Bất Giác đã khá nhiều rồi, Tiền game có hơn 164300 điểm, còn có 843 giá trị thành thạo.
Lúc này anh đột nhiên nhớ lại, túi tỏi vừa tiêu hủy lúc nãy, nói không chừng có thể bán được một món vặt vãnh, đổi lại một ít Tiền game, xem ra bản thân đã quá sơ suất rồi. Nhưng suy nghĩ sâu hơn thì thứ đồ có thể tìm thấy ở bất kỳ đâu trong phó bản, lại không phải là trang bị, e rằng nó không đáng một xu. Nếu thứ đồ đó cũng có thể bán được vài nghìn điểm, vậy sau này anh vào phó bản thì không cần làm gì nữa, cứ đi trộm bình điện trong thế giới ảo là xong, tháo một cái xuống, bỏ vào balo mang trở về, không chừng có thể bán được vài chục nghìn điểm.
"Haiz… Nên đi xem khu đấu giá trước thôi, trang phục thật sự quá đắt rồi." Phong Bất Giác trầm ngâm nói, anh xoay người, đi về phía tòa tháp thông tin ở giữa Thương Thành.
Khi đi đến gần thì anh phát hiện, trên bốn vật thể hình quạt xung quanh tháp thông tin, ngoài những màn hình không ngừng cập nhật vật phẩm đấu giá thì còn có một màn hình riêng hiển thị bảng xếp hạng trong game.
Trên chỗ cao nhất của bốn vật thể kia có in bốn chữ "Đông, Tây, Nam, Bắc", rõ ràng để người chơi thuận tiện phân biệt phương hướng trong không gian hình cái bát này.
Phong Bất Giác đi đến trước trụ hình quạt phía Đông, ngẩng đầu lên nhìn, đây là bảng xếp hạng cấp độ của người chơi. Trong top 20, có tên của hai người đều hiển thị hai chữ "ẩn danh". Còn 18 người còn lại đều hiển thị tên của người chơi, phía sau mỗi tên đều bị hệ thống gắn thêm dấu ngoặc, trong dấu ngoặc là công hội của bọn họ, cũng là tên của phòng máy. Xem ra hệ thống công hội vừa được mở ra trong đợt Open Beta thì các phòng máy đều đã thành lập xong hết.
Về điều kiện thành lập và ưu thế do hệ thống công hội mang lại, hiện tại Phong Bất Giác vẫn chưa biết. Anh quyết định trở lại không gian đăng nhập để tiến hành tìm hiểu. Lúc này anh chỉ lướt mắt xem sơ qua bảng level, ingame của người chơi và tên phòng máy đều đã nắm rõ trong đầu.
Sau đó, Phong Bất Giác đi đến trụ hình quạt phía Nam, ở đây là bảng xếp hạng lực chiến, điều khiến người ta kinh ngạc chính là, trong số mười tám ID có tên có họ trong bảng xếp hạng level lúc nãy, chỉ có năm người lọt vào top 20 bảng xếp hạng lực chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.