Khu Vui Chơi Đáng Sợ

Chương 84:




  Phong Bất Giác có thể nói là vui mừng khôn xiết, tuy hiệu quả của kỹ năng này hơi ngược lại với hiệu quả công kích chủ động kiểu hướng ngoại như trong tưởng tượng của anh, nhưng nó thật sự giúp cho thực lực tăng lên rất cao trong quá trình chiến đấu.
Sau khi anh quyết đoán học và trang bị kỹ năng, lại có nhắc nhở hệ thống vang lên:
[Đây là giá trị Linh lực của bạn, giá trị cụ thể bằng số có thể nhìn thấy. Khi sử dụng kỹ năng Linh thuật, giá trị Linh lực sẽ thể hồi phục thông qua nghỉ ngơi hoặc tiến hành nội dung cốt truyện, vật phẩm đặc biệt nào đó trong phó bản. Hệ thống cửa hàng sẽ không cung cấp bất cứ loại thuốc hồi phục Linh lực nào. Giá trị Linh lực hiện tại: 140/140.]
Khi âm thanh hệ thống vang lên, bảng chọn game tự động xuất hiện trước mặt Phong Bất Giác, một mũi tên chỉ về góc trái trên của giao diện, bên dưới giá trị thể năng, dần dần hiện ra một thanh năng lượng mới, hiển thị thành màu trắng bạc.
"À, phải học kỹ năng mới mở sao?" Phong Bất Giác lẩm bẩm, anh đã biết được thiết lập mới về giá trị Linh Lực này thông qua nội dung giới thiệu game, lúc nãy anh còn thấy khó hiểu vì sao trong bảng chọn vẫn chưa hiện ra thanh năng lượng mới này, thì ra là phải học kỹ năng liên quan thì mới xuất hiện.
Từ giá trị này có thể thấy, giá trị Linh lực và level có liên quan đến nhau, level 14 là 140 điểm. So với thể năng thì giá trị này co rút lại thành một phần mười. Đương nhiên, có rất nhiều chỗ dùng đến giá trị thể năng như đi, chạy, nhảy, đánh, đẩy. Về cơ bản thì hành động gì cũng sẽ tiêu hao một ít, còn Linh lực thì chỉ dùng cho kỹ năng, nên không cần con số quá lớn.
Nhận xong kinh nghiệm thêm và thẻ kỹ năng, Phong Bất Giác liền chuẩn bị tiếp tục tham gia phó bản. Lúc này thời gian thật bên ngoài vẫn chưa đến năm giờ chiều, nếu thuận lợi thì mục tiêu thăng đến level 15 của anh có thể sẽ hoàn thành trước giờ ăn tối.
Tuy trên trang chủ chưa từng nói rõ, nhưng dựa vào tổng kết thảo luận của người chơi trên diễn đàn thì đại khái có thể xác định, phó bản trong hình thức không ngủ thường có tình trạng thời gian vượt map rất dài. Loại phó bản thời gian dài tiêu tốn thời gian ảo trên tám tiếng đồng hồ, đa phần là chỉ gặp được trong hình thức ngủ.
Phong Bất Giác còn lập kế hoạch phải hoàn thành xong phó bản này thì đúng lúc tới giờ ăn tối, nên sẽ không làm lỡ thời gian, nhanh chóng trở về không gian đăng nhập, thông qua màn hình để liên lạc với Tự Vũ. Nhưng lúc này đối phương đang đi dạo trong Thương Thành, không lập tức trả lời anh. Trên màn hình cảm ứng lập tức xuất hiện một khung nhắc nhở [Bạn bè của bạn không trả lời, có lẽ cô ấy đang ở khu vực bên ngoài không gian đăng nhập, bạn có muốn sử dụng tính năng chat chữ để liên lạc với cô ấy không?]
Phong Bất Giác ấn đồng ý, sau đó nhanh chóng nhập vào một câu: "Tôi bên này đã chuẩn bị xong, trở về không gian đăng nhập thì liên lạc với tôi."
Chỉ khi người chơi trong đội đều ở trong không gian đăng nhập của mình thì đội trưởng mới có thể lựa chọn gia nhập hàng ngũ, trong nội dung giới thiệu cũng có nói rõ điểm này, Phong Bất Giác dĩ nhiên biết rất rõ.
Tự Vũ không để anh đợi quá lâu, cô nhanh chóng trở về không gian đăng nhập và gọi cho Phong Bất Giác, sau khi kết nối xong thì Phong Bất Giác liền nói, "Thế nào? Có thu hoạch gì không?"
"Khu đấu giá chẳng có gì xem, tôi có đến cửa hàng hệ thống mua trang phục, rồi chọn thuộc tính tăng tốc độ hồi phục linh lực." Tự Vũ trả lời.
Phong Bất Giác nghe xong thì có chút bất ngờ. Anh vốn cho rằng phương hướng phát triển của Tự Vũ nhất định là chiến đấu, không ngờ rằng đối phương lại chọn thuộc tính có liên quan đến sở trường mới. Nhưng anh lại nghĩ tới chuyện, thuộc tính trên trang bị đều là ngẫu nhiên, có lẽ trong ba thuộc tính tăng thêm mà Tự Vũ rút được, chỉ có thuộc tính đó là giá trị cao nhất. Cũng có khả năng, phương hướng phát triển chính của cô nghiêng về hai loại sở trường chiến đấu và linh lực, dù sao việc tập trung vào một loại sở trường riêng trong game cũng không phải là một kế sách hiệu quả.
"Ồ." Phong Bất Giác tùy tiện trả lời một câu rồi nói tiếp: "Đúng rồi, mở công hội còn cần ba người nữa ký tên, hiện giờ chỉ có hai chúng ta, số người không đủ, tối nay cô có online không?"
"Bạn của anh, thêm cả tôi, hiện tại vẫn chưa online đủ ba người sao?" Tự Vũ dường như không nghe thấy câu hỏi của Phong Bất Giác, mà hỏi lại một câu hỏi khiến người ta thấy khó xử.
"Ừ, đúng rồi." Phong Bất Giác kéo dài giọng một giây, đưa ra một câu trả lời khẳng định.
"Để tôi đoán…Trừ tôi ra thì Vương Thán Chi, Long Ngạo Mân và Tiểu Cốt Đầu, bọn họ là tất cả bạn bè của anh?" Tự Vũ lại nói.
Tiểu Cốt Đầu có lẽ nickname mà Tự Vũ gọi Bi Linh Tiếu Cốt, khi Phong Bất Giác nghe thấy thì liền nghĩ ra, anh giả vờ suy nghĩ vài giây, hít một hơi, từ trong kẽ răng phát ra một tiếng "rít", sau đó là một câu trả lời rất bất đắc dĩ: "Đúng…"
"Cái này thì khó giải quyết rồi, tình hình của tôi và anh đều như nhau."
"Đệch!" Trong lòng Phong Bất Giác hét to một tiếng, nhưng anh cũng chỉ có thể suy nghĩ trong lòng, trên thực tế, anh cười gượng hai tiếng rồi trả lời: "Ha… Ha ha… Nên tôi mới hỏi tối nay cô có online hay không? Bên anh Long tôi không rõ, nhưng Tiểu Thán có lẽ sẽ online, nếu thêm cô và Bi Linh, số người ký tên sẽ vừa đủ."
"Ừ, được chứ." Tự Vũ trả lời, "Nhưng mà chúng ta đừng nên online quá lâu, liên kết thần kinh trong thời gian dài sẽ không tốt cho sức khỏe, anh phải chú ý điều này."
"Này! Trước khi gặp cô tôi chỉ mới online hơn một tiếng thôi! Vì lúc cô online đã nhìn thấy tôi online rồi nên trực tiếp cho rằng tôi đang ở trạng thái mê mệt cả ngày sao!" Trong lòng Phong Bất Giác hoảng hốt, ngoài miệng chỉ có thể trả lời bằng một giọng nói chẳng còn sức lực: "Aiz… Cảm ơn đã quan tâm."
"Ngoài ra, dùng bữa đúng giờ cũng rất quan trọng, sau khi chúng ta vượt qua phó bản tiếp theo có lẽ cũng năm sáu giờ rồi, anh nên offline ăn chút gì đó sẽ tốt hơn." Cô dùng một ngữ khí rất bình tĩnh mà nói thêm.
"Tôi vốn dĩ cũng nghĩ như vậy! Ai lại chơi đến mức quên ăn quên ngủ chứ! Cô xem tôi là học sinh trung học sao! Bây giờ cô nói thế này, một lát nữa dù tôi offline thì cũng chẳng ăn thua gì!" Từng câu chửi mắng bị Phong Bất Giác kìm lại trong lòng, khó chịu đến mức anh đứng trong thang máy của mình mà nhe nanh múa vuốt, dù sao thì đối phương cũng chẳng nhìn thấy anh.
Nếu Phong Bất Giác và Tự Vũ rất thân thiết, anh đã sớm phun ra những câu này một cách trắng trợn, nhưng hai người vẫn còn cách rất xa mức độ tình bạn có thể nói mà không cần lựa lời, nên Phong Bất Giác đành phải trả lời một câu: "Ờ… Tôi biết rồi."
Anh cảm thấy nếu còn tiếp tục chủ đề này thì không khí sẽ trở thành kiểu mẹ đang dạy con trai, nên anh vội vàng chuyển đề tài mà nói: "Vậy thì để dùng bữa đúng giờ thì chúng ta mau vào phó bản đi."
"Được." Tự Vũ trả lời ngắn gọn.
Phong Bất Giác như được đại xá, anh thở dài một hơi, nhanh chóng thao tác trên màn hình cảm ứng.
[Phong Bất Giác, level 14]
[Tự Vũ Nhược Ly, level 14]
[Vui lòng lựa chọn hình thức vào game của đội.]
[Bạn lựa chọn hình thức sinh tồn đội (Thường), vui lòng xác nhận.]
[Đã xác nhận, số lượng thành viên ngẫu nhiên trong đội đã được tạo: Năm người.]
[Đội của bạn đã vào hàng ngũ, đang tìm cá nhân hoặc đội khác đã sắp xếp xong.]
[Xếp cặp hoàn thành, đang cân đối liên kết thần kinh, đang tạo phó bản...]
[Bắt đầu tải, vui lòng đợi.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.