Khu Vui Chơi Đáng Sợ

Chương 96:




  [Đã hoàn thành phó bản, đang tổng kết phần thưởng.]
[Kinh nghiệm nhận được: 5500, Tiền game nhận được: 55000]
[Vật phẩm/trang bị nhận được: Dao nhỏ]
[Nhiệm vụ hoàn thành/ nhiệm vụ đã nhận: 2/2]
[Nhiệm vụ đặc biệt, nhiệm vụ ẩn đã hoàn thành: 0, phá vỡ thế giới quan: Azarov bị thay thế]
[Giá trị sợ hãi tăng nhanh: 0 lần, giá trị sợ hãi cao nhất: 0%, giá trị sợ hãi trung bình: 0%]
[Đánh giá mức độ sợ hãi của bạn là Cả người gan dạ, có thể nhận được một phần thưởng thêm, vui lòng nhận sau.]
[Giá trị thành thạo nhận được: 420]
[Giá trị thành thạo tăng thêm thành kinh nghiệm: 4200, Tiền game: 42000]
[Phần thưởng vượt phó bản: Cộng thêm 80% kinh nghiệm cơ bản: 4400]
[Đã tổng kết xong, vui lòng tiếp tục.]
Lập tức có hai dòng nhắc nhở hệ thống vang lên:
[Danh hiệu của bạn đã được cập nhật thành: Người thăm dò cốt truyện]
[Bạn đã tăng lên level 15, giới hạn giá trị thể năng tăng lên, giá trị hiện tại 1500/1500]
[Hình thức game mới đã mở, bạn có thể vào tùy chọn ghép đội để xem]
Lần này thu hoạch được rất nhiều, nhưng đó cũng là những gì Phong Bất Giác nên có. Bản thân anh cũng không ngờ thật sự có thể tiêu diệt được Ford, nhưng đã hoàn thành hành động vĩ đại này thì nên có hồi đáp tương ứng.
Từ giá trị thành thạo có thể nhìn ra, phá vỡ thế giới quan cũng chỉ nhận được 200 giá trị thành thạo. Nhưng hành động khác lại cho anh nhận được 220, không chừng làm ngã con BOSS kia thì được hơn một trăm.
Phong Bất Giác xem xong tổng kết, liền quay trở về Phòng trữ đồ lấy [Mặt nạ của Casey Jones] ra trang bị lên, đồng thời nghe thấy nhắc nhở hệ thống: [Bạn có thể lựa chọn hiển thị hoặc ẩn trang bị loại mặt nạ]
Phong Bất Giác lựa chọn ẩn đi, sau đó lại xem bảng chọn, cộng thêm sở trường chiến đấu tăng thêm một cấp sau khi trang bị mặt nạ, trạng thái hiện tại của anh là:
Danh hiệu: [Người thăm dò cốt truyện], kinh nghiệm: 1000/15000, giá trị thành thạo: 1080, Tiền game: 339000.
Sở trường: Thông dụng D, Vũ khí E, điều tra E, Chiến đấu D, Xạ kích D, Trị liệu F, Linh thuật F???
Balo 5/10: Cờ lê Mario, Ánh mắt thù hằn, súng M1911A1, Khôi giáp hồi âm, Dao nhỏ.
Trang bị: Vũ điệu bá tước, Mặt nạ của Casey Jones
Không gian 1/10: Thẻ Bài-Khỉ
Kỹ năng: [Bảo trì sơ bộ] [Cẳng chân của cậu bé tinh nghịch] [Linh thức tụ thân thuật] [Quyết thắng thiên lý]
Trong đó, [Quyết thắng thiên lý] là năng lực danh hiệu mới của anh, khác với [Não chấn động], nó là kỹ năng chủ động.
[Tên: Quyết thắng thiên lý]
[Loại hình năng lực đặc biệt: Chủ động]
[Hiệu quả: Trực tiếp quan sát và đánh giá số liệu năng lực của BOSS cuối cùng (nếu tồn tại) trong phó bản hiện tại. Bao gồm chiều cao, cân nặng, chủng tộc, chiêu thức, nhược điểm vân vân. Kỹ năng này có thể sử dụng liên tục, thời gian CD là 1 giây, nếu sức mạnh của BOSS có sự thay đổi so với khi quan sát đánh giá thì chỉ cần làm mới kỹ năng là có thể nhìn thấy số liệu đã thay đổi.]
[Ghi chú: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.]
Năng lực của danh hiệu này vô cùng hữu dụng với người chơi thường xuyên bày mưu lập kế, hơn nữa còn không có tiêu hao.
Tạm không nói tới kỹ năng bị động, loại năng lực danh hiệu không tiêu hao này thường có rất nhiều hạn chế. Ví dụ như chiêu [Đầu người rơi xuống đất của] của Nhất Đao Khuynh Thành, đó cũng là một loại không cần tiêu hao cũng có thể kích hoạt, vì thế thời gian CD là hai giờ đồng hồ. Nếu không gặp phải BOSS có hình người, mà quái vật hình người mạnh mẽ thì anh ta nhất định phải suy nghĩ cân nhắc, xem có đáng để sử dụng hay không.
Còn loại năng lực danh hiệu có tiêu hao, ví dụ như [Lướt nhanh như chớp] của anh Long và [Lùi nhanh chém nhanh] của Tiểu Thán, là những kỹ năng phải tiêu hao 30% giá trị thể năng tối đa mới có thể kích hoạt. Lúc đó thời gian CD sẽ ngắn hơn một chút, của người trước là một tiếng đồng hồ, người sau thì tùy ý sử dụng. Lại nói ở góc độ hiệu quả, loại dùng thoải mái dĩ nhiên hiệu quả sẽ kém hơn một chút, chỉ có thể dùng để chạy thoát thân, lực sát thương trên cơ bản bằng không.
Còn về chiêu thức mới của Phong Bất Giác là [Quyết thắng thiên lý], không chỉ không tiêu hao mà gần như không có thời gian CD, nên nó không thể nào là kỹ năng chiến đấu. Thông thường mà nói, kỹ năng này dùng một lần sau khi vào phó bản, đến lúc gặp BOSS thì xác nhận lại lần nữa là được. Đối với một người có trí nhớ tốt thì việc xem lại số liệu nhiều lần chẳng có ý nghĩa gì.
Ở đây phải bổ sung thêm một điểm, ngoài năng lực danh hiệu ra, trong kỹ năng có thể học bình thường cũng có một số loại không tiêu hao. Thật ra [Linh thức tụ thân thuật] chính là như vậy, tuy nói kỹ năng này khi duy trì sẽ làm giảm giá trị Hp, nhưng khi "kích hoạt" nó thì không có tiêu hao gì, dù cho là 1 điểm giá trị linh lực hay giá trị thể năng đều không cần. Mà loại kỹ năng không cần tiêu hao cũng có thể kích hoạt này, không cần tính đến "tỷ lệ kích hoạt thành công", dù cấp độ sở trường là F thì cũng kích hoạt thành công 100%.
Ví dụ một người nào đó có một kỹ năng không tiêu hao, hiệu quả là búng tay một cái thì có thể kích nổ đạn pháo, dù hạn chế tỷ lệ thành công chỉ có 20% thì cũng chỉ là bảo người ta búng tay nhiều lần mà thôi, dù sao cũng không hao tổn thể năng. Linh thức tụ thân thuật cũng như vậy, giả sử kích hoạt kỹ năng thất bại thì cứ lặp lại vài lần trong trạng thái không tiêu hao cho tới khi thành công là được. Tính toán thời gian CD, phải đợi "kỹ năng dừng lại" mới bắt đầu, nhưng kỹ năng không kích hoạt thành công thì sẽ không tồn tại khái niệm dừng lại, nên cài đặt tỷ lệ kích hoạt thành công cho loại kỹ năng không tiêu hao này cũng chẳng có ý nghĩa gì.
"Hừm, đã tăng lên level 15 rồi." Phong Bất Giác vươn vai một cái: "Nếu đã tăng lên level 15 thì hầu như mình không cần vội vã nhận kinh nghiệm nữa. À… Hay là nhân lúc vật giá còn cao, đi nhận một trang bị gì đó, dù không dùng được thì cũng có thể bán ra với giá tốt."
Chuyện không thể chậm trễ, hôm nay là ngày Open Beta đầu tiên, cục diện vẫn còn khá loạn, không ai biết được lần sau khi mình đăng nhập lại sẽ nhìn thấy cảnh tượng gì.
Phong Bất Giác đi tới trước trụ thủy tinh, nghe thấy nhắc nhở hệ thống quen thuộc: [Vui lòng lựa chọn phần thưởng thêm của bạn: 1- Ngẫu nhiên rút một trang bị cấp tương ứng; 2- 50000 điểm Tiền game; 3- 6000 điểm kinh nghiệm]
Anh đã chọn trang bị, ánh mắt đầy trông đợi nhìn vào ánh sáng trắng đang dần dần tụ lại.
Hiện tại Phong Bất Giác đã lên level 15, nếu là rút "trang bị có cấp độ tương ứng" thì ít nhất anh không thể nào rút trúng những thứ như [Hòn đá] kia nữa. Loại vật phẩm cực phẩm như vậy chỉ có người chơi nhân phẩm tệ hại chưa đạt tới level 5 mới "may mắn" rút trúng.
Nhưng lần này, hy vọng của anh lại lần nữa bị nhân phẩm của mình phụ bạc.
[Tên: Gậy bóng chày của trẻ con]
[Loại: Vũ khí]
[Phẩm chất: Thường]
[Lực công kích: Không]
[Thuộc tính: Không]
[Hiệu ứng: Không]
[Ghi chú: Để bảo đảm an toàn cho trẻ em mười tuổi trở xuống trong lúc chơi môn bóng chày, chúng tôi phát minh ra một loại gậy bóng chày an toàn, bên ngoài là lớp cao su rắn chắc, bên trong chứa đầy không khí, dù có đánh trúng đầu thì cũng không khiến người ta bị thương.]
"Lực công kích bằng 'không' mà còn dám gọi nó là vũ khí!" Phong Bất Giác cầm cây gậy bóng chày màu trắng ra sức quơ quơ vài cái: "Trang bị màu trắng tương ứng với người chơi level 15 chính là những thứ này à!"
Anh lười giữ lại món đồ chiếm chỗ này, thế là anh quả quyết đến Thương Thành trực tiếp bán nó cho cửa hàng hệ thống.
Quay lại thang máy, sau khi đợi cửa đóng lại, Phong Bất Giác thiết lập cố định khu vực số 10 Thương Thành trên màn hình hiển thị, nhân tiện xem hộp thư, không ngờ bên trong có hai lá thư anh chưa đọc.
Lá thư thứ nhất là của Tự Vũ Nhược Ly gửi đến, nội dung rất đơn giản: "Xin lỗi, lúc nãy tôi bị ngắt mạng, tối nay liên lạc sau." Cô ăn tối xong thấy không yên tâm nên lại đăng nhập lần nữa, lúc đó Phong Bất Giác vẫn còn trong phó bản nên cô viết lá thư này gửi anh.
"Đúng là người nghiêm túc…" Phong Bất Giác lẩm bẩm nói một mình.
Lá thư thứ hai là thư của hệ thống gửi đến, tiêu đề là [Vậy phẩm đấu giá của bạn đã bán thành công], nội dung cũng chỉ có hai câu, "Vật phẩm [Áo liền mũ Kenny] mà bạn treo bán đã được người chơi [Nặc Danh] mua với giá: 140000 điểm Tiền game. Bấm đính kèm thư để nhận Tiền game."
Phong Bất Giác ấn đính kèm trong thư, Tiền game tăng lên 479000. Lần này xem như anh đã dư dả, trừ một trăm nghìn để mở công hội, vẫn còn dư lại khoảng ba trăm tám mươi nghìn, nhất định là đủ tiền để mua vài món trang phục tăng thuộc tính. Ngoài ra, Phong Bất Giác cũng đã dùng khá nhiều đạn của khẩu M1911A1, anh phải mua thêm một ít. Nếu có thể, anh còn định mua một ít thuốc bổ sung giá trị Hp, để bổ sung vào tiêu hao do Linh thức tụ thân thuật gây nên.
"Ơ? Đợi đã…" Phong Bất Giác đột nhiên sững lại, bày ra một vẻ mặt nghi hoặc: "Trước khi vào phó bản mình chuẩn bị làm gì nhỉ?" Anh ngừng lại một chút: "À… Ăn tối trước…"

Anh ngồi dậy trong khoang trò chơi, quay sang nhìn đồng hồ, hiện tại đã là sáu giờ bốn mươi phút. Tuy nói việc nấu mì luộc của anh không tốn quá nhiều công sức, nhưng đợi đến khi anh ăn được đũa đầu tiên thì có lẽ cũng phải đến bảy giờ.
Phong Bất Giác đứng thẳng người dậy, vươn vai một cái vô cùng lười biếng, thả lỏng xương cốt của mình. Nằm trong khoang game quá lâu quả nhiên không tốt cho sức khỏe, dù sao cũng không thể thoải mái như ngủ trên giường.
Anh nhìn sang một góc trong phòng khách, thức ăn trong bát của Arthas đã dùng hết, trong chậu cát của nó đã xuất hiện vài thứ màu đen.
"Ơ? Không phải chứ." Anh hơi kinh ngạc nói một câu, xoay đầu tìm kiếm, nhìn thấy Arthas đang nằm sấp ngủ trên sofa, Phong Bất Giác mỉm cười nói: "Ha ha, đúng là thiên tài! Học một lần là biết ngay, mình còn nghĩ phải ít nhất học hai ba lần." Tâm trạng anh khá tốt, chống một tay, bước ra khỏi khoang game, sau đó một chân anh lại giẫm lên một bãi phân mèo khác.
"Thích ra bậy nhiều chỗ đúng không?!" Phong Bất Giác hét nói, "Mày rất biết chơi đấy!"
"Meo…" Arthas nằm trên sofa ngáp một cái, kêu lên một tiếng, vẫy vẫy cái đuôi rồi xoay đầu qua, hờ hững đối mặt với Phong Bất Giác.
Đợi đến khi Phong Bất Giác thu dọn xong, cuối cùng cũng bưng bát mì luộc ngồi lên trước màn hình máy tính thì cũng đã là bảy giờ mười lăm phút tối.
Anh tìm thấy một lọ tương ớt Lão Can Ma không biết đã để bao lâu trong tủ lạnh, ngày tháng sản xuất trên bao bì đã hơi mờ, nhưng mà chỉ cần lớp mặt bên trên không nổi lên lớp rêu xanh thì anh vẫn dám đưa vào trong miệng.
Ăn mì luộc liên tục N ngày, mà chẳng có món gì ăn kèm, người đã từng trải qua chuyện này có lẽ sẽ hiểu, đến một thời gian nhất định, dù ở trước mặt có nửa bình giấm thì bạn cũng sẽ quyết đoán mà đổ vào.
Sau khi anh mở máy tính, anh lại mở phần mềm chat theo thói quen, kết quả anh có một phát hiện khá bất ngờ, biên tập đã gửi thư cho anh. Chuyện này rất ít khi gặp, Phong Bất Giác mở thư ra xem, lúc đó đôi đũa trên tay rớt cả xuống bàn.
Bên trong thư là một câu: "Bất Giác, cậu có hứng thú đi tham gia chương trình giải trí của đài truyền hình không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.