Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 129:




Nhiệt độ bàn tay như bị sốt cao, Hách Thiên Thần căn bản không kịp phản ứng, sau lưng dán vào tường đá lạnh như băng, trước người lại nóng rực như lửa, Hách Cửu Tiêu dùng sức nặng cả người đè hắn vào tường, giống như muốn xâm nhập vào trong cơ thể của hắn. Hách Thiên Thần chỉ có thể cảm giác độ cứng đặt ngay dưới thân cùng với hơi thở dồn dập bên tai, lửa nóng giữa hạ khố của Hách Cửu Tiêu không ngừng cọ sát vào đùi của hắn.
“Vì sao ngươi không nói sớm?” Hách Thiên Thần cắn răng gầm nhẹ, Thiên Dục không phải loại thúc giục tình dược thông thường, mà nó là loại độc dược có thể hại chết người, không biết Hách Cửu Tiêu làm sao có thể nhịn đến tận lúc này.
“Thể chất của ta khác với người thường, lúc trước còn có thể kiềm chế, nhưng hiện tại ta thật sự nhịn không được. Thiên Thần, ta có thể làm cho ngươi bị thương….” Trong mắt của Hách Cửu Tiêu không còn sự lạnh lùng, đồng tử ửng đỏ, ngữ thanh khàn đục, bởi vì cực độ kiềm chế mà có vẻ khó chịu, đó là dược tính của Thiên Dục, hắn đang dần dần mất đi khống chế.
Lúc này Hách Thiên Thần không còn thời gian để cân nhắc, nắm rõ tính chất nghiêm trọng của hậu quả, hắn miễn cưỡng thoát khỏi sự ôm ấp của Hách Cửu Tiêu, tùy tiện quan sát vài lần, gian phòng này có một cái giá sách, có bàn có ghế, ngoài ra không còn thứ gì đặc biệt, hắn kéo một chiếc bàn dài chuyển qua trước cửa để tránh người khác đột nhiên tiến vào.
Hắn vừa đặt cái bàn đến trước cửa thì bên hông bỗng nhiên căng thẳng, Hách Cửu Tiêu bất chợt kéo hắn tới bên vách tường.
Đai lưng bị kéo xuống, y bào thanh lam xộc xệch, y hạ đã bị thoát ra hoàn toàn, không cho phép hắn kịp phản ứng, đến khi phục hồi tinh thần thì bờ môi đã bị Hách Cửu Tiêu hôn lấy nồng nhiệt, bàn tay nóng rực của Hách Cửu Tiêu đang vuốt ve dưới thân của hắn, không ngừng trêu chọc, làm cho cơ thể của hắn cũng dần dần trở nên thiêu đốt.
Không thể nhẫn nại, động tác của Hách Cửu Tiêu không giống dĩ vãng, lúc này hắn giống như dã thú đã mất đi tự chủ, muốn đem con mồi trước mặt gặm nuốt không còn một mảnh thì mới bằng lòng bỏ qua.
Không ngừng cọ sát vào người của Hách Thiên Thần, tiếng thở dốc nặng nề nóng rực đến mức bỏng người, tách hai chân của Hách Thiên Thần ra, cắn xuống một điểm đang nổi lên ở trước ngực, cho đến khi Hách Thiên Thần nhịn không được mà hừ nhẹ, lúc này Hách Cửu Tiêu mới phát hiện trong miệng có vị tanh của máu.
“Dùng tay của ngươi giúp ta! Bằng không ta sẽ làm ngươi bị thương!”Bản năng dục vọng làm cho Hách Cửu Tiêu không thể khống chế, vết máu trước ngực của Hách Thiên Thần làm cho hắn rốt cục thanh tỉnh vài phần.
Thân thể đang đè sát vào người của Hách Thiên Thần đột nhiên thối lui, hắn kinh ngạc nhìn lại, sắc mặt của Hách Cửu Tiêu vẫn như thường, không đỏ bừng giống như những người bị trúng Thiên Dục, chỉ có bờ môi đỏ sẫm như máu tươi cùng với đôi mắt lộ ra lửa nóng yêu dị làm cho Hách Cửu Tiêu giống như quỷ vương địa phủ, tùy thời có thể đem hắn cắn nuốt.
Hách Thiên Thần bình tĩnh nhìn Hách Cửu Tiêu, rồi lắc đầu, “Ngươi cũng biết, chỉ dùng tay là không đủ.” Hắn hiểu được tâm ý của Hách Cửu Tiêu, nhưng lúc này hiển nhiên không do bọn họ định đoạt, dược lực của Thiên Dục không phải đơn giản có thể hóa giải như vậy.
“Ta sẽ tổn thương ngươi, ngươi sẽ bị thương.” Hách Cửu Tiêu không ngừng nói, nhưng hai tay cũng đã đặt dưới thân của Hách Thiên Thần. Cổ họng của hắn tựa hồ đang bị thiêu đốt, giọng nói khàn đặc, biểu tình trên mặt bởi vì chịu đựng mà hơi thoáng vặn vẹo.
Người trước mặt đang dựa vào tường, mặc cho hắn hành động, lồng ngực săn chắc có dấu răng của hắn, được điểm xuyến vài vết máu, mái tóc đen nhánh cùng đôi mắt trầm tối, cho dù là ngày thường thì hắn đã không thể kháng cự, huống chi là lúc này, hắn chỉ cảm thấy bản thân mình chỉ trong khoảnh khắc thì có thể bị tê liệt.
Dục vọng dưới đáy lòng không ngừng kêu gào, muốn dùng nhan sắc dâm mỹ ô uế lấp đầy Hách Thiên Thần, dùng phương thức thô bạo để mở ra khối thân thể này, xỏ xuyên qua, rồi chiếm đoạt, giữ lấy, dùng thể dịch rót đầy vào người, làm cho Hách Thiên Thần ở dưới thân hắn liên tục rên rỉ kêu gào…..
“Ưm….” Hách Cửu Tiêu cắn xuống đầu lưỡi của mình, đau đớn làm cho ảo giác biến mất, Hách Thiên Thần tựa hồ nhìn thấu dục vọng tối tăm của hắn, lại nâng tay vòng qua cổ hắn, “Không phải muốn ta hay sao? Đến đây đi.” (biết cách quyến rũ quá….)
Hách Cửu Tiêu nghe như vậy thì ánh mắt đột nhiên trở nên ám trầm, đưa tay cởi bỏ trói buộc dưới thân, không có y phục ngăn cản, hai thân thể lửa nóng chặt chẽ kề sát vào nhau, thanh y của Hách Thiên Thần đã sớm rời rạc, hiển lộ trước mặt Hách Cửu Tiêu là một lồng ngực săn chắc, cơ bụng bằng phẳng mạnh mẽ, ánh mắt của Hách Thiên Thần thật bình tĩnh, nhưng lồng ngực phập phồng cùng với sự biến hóa dưới thân lại chứng tỏ hắn cũng đang động tình.
Bán thân đều xích lõa, kề sát vào nhau, nhiệt độ trong không khí càng lúc càng thiêu đốt, Hách Thiên Thần ngăn chặn môi của Hách Cửu Tiêu, không cho hắn tiếp tục tự cắn mình để bảo trì thanh tỉnh, thân thể của hai người đều đổ mồ hôi, mỗi một lần hô hấp đều là nóng bỏng, tiếng thở dốc bị Hách Thiên Thần áp chế, cổ họng phát ra những tiếng rên nhẹ.
Bàn tay ở giữa hai chân của hắn bắt đầu thăm dò vào bên trong, động tác càng lỗ mãng hơn so với ngày thường, Hách Thiên Thần nhịn không được mà nhíu mày, nhìn thấy chiếc túi gấm rớt xuống đất, bên trong có thuốc mỡ trị ngoại thương, nhưng chiếu theo tình huống lúc này thì hoàn toàn không kịp sử dụng.
“Khi đau thì cắn vai của ta.” Tận lực dùng ý chí còn sót lại để nói ra những lời này, ngón tay của Hách Cửu Tiêu không ngừng khuếch trương bên trong. Hách Thiên Thần hết sức làm cho chính mình thả lỏng, nam nhân trước mắt đang bị Thiên Dục khống chế nhưng vẫn còn nhớ rõ không muốn làm hắn bị thương, lồng ngực căng ra, hắn cố gắng hít thở, không cho bản thân mình kháng cự với sự xâm nhập thập phần rõ ràng này.
Nhiệt độ cơ thể đang dán chặt trên người hắn nóng đến mức dọa người, cũng làm cho tim của hắn đập gia tốc, bàn tay giữa hai chân không ngừng cọ sát, hạ phúc của bọn họ tương liên chặt chẽ, trong không gian nhỏ hẹp có thể nghe thấy âm thanh ma sát đầy ẩm ướt, trong khi bên ngoài, tựa hồ còn có tiếng nói chuyện của Hoa Nam Ẩn và Vân Khanh….
Trước khi người khác nghi ngờ thì phải hóa giải độc tính cho Hách Cửu Tiêu.
Hắn đưa tay xuống, cố gắng hết sức khiêu khích dục niệm của Hách Cửu Tiêu, nếu chỉ có cách này mới có thể giải độc, không bằng làm một lần triệt để.
Hách Cửu Tiêu làm sao có thể chống lại sự kích thích như thế, Hách Thiên Thần làm như vậy cũng đã sớm nghĩ đến hậu quả.
Hai chân của Hách Thiên Thần đột nhiên bị nâng lên, Hách Cửu Tiêu gầm nhẹ một tiếng, dục vọng của Hách Cửu Tiêu đang đặt giữa hạ thân của Hách Thiên Thần đột nhiên xuyên vào bên trong, khiến cơ thể của hắn lập tức bị thiêu đốt. Toàn bộ thân thể như bị xé rách thành hai mảnh, dưới thân là liệt hỏa đang tiến nhập vào bên trong, hắn ngửa đầu cắn chặt khớp hàm, không cho tiếng hét từ trong cổ họng thoát ra ngoài.
“Thiên Thần?” Hách Cửu Tiêu cảm giác được thân thể của Hách Thiên Thần đang buộc chặt, nhưng không có cách nào làm cho bản thân mình dừng lại, dưới tác dụng của dược vật, dục vọng đang bị bao chặt dưới hạ thân làm cho hắn chỉ muốn tiến quân thần tốc.
Mất đi khống chế, hắn bắt đầu động thân, cơ thể của Hách Thiên Thần được hắn ôm lấy bất thình lình hướng xuống dưới, nơi tương liên của hai người bỗng nhiên chặt chẽ, Hách Thiên Thần đột ngột ngửa đầu, ánh mắt nhíu chặt, rồi nhắm nghiền mắt, há mồm thở dốc, từng giọt mồ hôi chảy ra từ hai bên tóc mai, sau đó dần dần trượt xuống cần cổ, yết hầu không ngừng phập phồng, vẻ mặt nhẫn nại ngay tại lúc này của Hách Thiên Thần càng khiến Hách Cửu Tiêu trở nên điên cuồng, khó có thể tự chủ.
Hôn xuống bên tai của của Hách Thiên Thần, dục vọng xâm nhập trong cơ thể lại trượt ra ngoài, Hách Cửu Tiêu chăm chú nhìn vào mắt của Hách Thiên Thần, trong đầu của hắn giờ khắc này chỉ tràn ngập duy nhất một ý niệm. Bị hắn dùng ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, nhịp tim của Hách Thiên Thần trở nên cuồng loạn, nắm chặt vai hắn, Hách Thiên Thần giương mắt ra hiệu cho hắn.
Lập tức nổi lên một trận sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, động tác mạnh mẽ điên cuồng, dục vọng vừa rời khỏi cơ thể lại đột nhiên tiến sâu vào bên trong làm cho Hách Thiên Thần thiếu chút nữa không thể chống đỡ, bên dưới va chạm kịch liệt, hắn chỉ có thể vòng tay ôm chặt cổ của Hách Cửu Tiêu, hai người tìm được bờ môi của nhau, tiếng rên rỉ của cả hai đồng thời bị nuốt chửng bởi đối phương.
Đau đớn kích thích khoái cảm khác thường, hay là vì Hách Cửu Tiêu mà khiến cho loại đau đớn này cũng trở thành khoái cảm, Hách Thiên Thần chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt liệt hỏa đang thiêu đốt ở trước mặt, trong đó chỉ còn màu sắc nóng đến bỏng người.
Trong sự đung đưa cuồng loạn, cùng với sự tiến nhập kịch liệt, hắn không thể bảo trì thăng bằng, nắm chặt ngoại bào rời rạc trên bờ vai của Hách Cửu Tiêu, hắn dựa lưng vào tường, cảm giác cứng rắn và mát lạnh ở phía sau làm cho nhiệt độ nóng rực trong thân thể của hắn càng thêm hừng hực thiêu cháy, mỗi một lần Hách Cửu Tiêu đều tiến vào chỗ sâu nhất, giống như muốn chiếm đoạt hết thảy những gì hắn đang sở hữu.
Tiếng thở dốc quanh quẩn trong phòng, vừa dồn dập vừa áp lực, trong không khí oi bức chỉ còn tràn ngập hơi thở tình dục và mùi mồ hôi. Hách Cửu Tiêu không mất hết thần trí giống như những người bị trúng độc, chẳng qua hắn không thể tự chủ, không thể kiềm nén dục vọng muốn Hách Thiên Thần.
Lúc trước hắn đã biết mình trúng khói mê Thiên Dục, loại dược vật này cũng không khó giải, nhưng hắn không có thời gian để bào chế thuốc giải, trong tay cũng không có dược thảo có thể sử dụng, kiềm nén hết thảy phản ứng, mãi cho đến vừa rồi mới tìm được cơ hội, dục vọng rốt cục bùng nổ, không thể ngăn cản.
Không thể để người khác hoài nghi, ngoại trừ âm thanh va chạm của thân thể, bọn họ đều cố gắng áp chế phản ứng của chính mình, ngoài cửa không còn tiếng động, nhưng bọn họ biết rõ giờ khắc này chỉ cách với đám người bên ngoài một vách tường, Hách Thiên Thần ôm chặt Hách Cửu Tiêu, cắn chặt răng, ngẩng đầu lên, từ trong mũi phát ra vài tiếng rên rỉ.
Hắn há mồm thở dốc, trong cơ thể cảm giác được một loại khoái cảm cực hạn giống như tê liệt, dục vọng căng cứng không ngừng ma sát vào thân thể của Hách Cửu Tiêu, lúc này trong mắt của hắn chỉ có Hách Cửu Tiêu, như thủy triều dâng lên từng cơn sóng nhiệt bao lấy hắn, hơi thở dồn dập bên gáy, dưới thân nóng rực không ngừng đưa đẩy, làm cho nhiệt độ trong cơ thể của hắn càng lúc càng dâng cao, khiến hắn có ảo giác người bị trúng khói mê không phải là Hách Cửu Tiêu mà là hắn.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, bên tai của hai người chỉ có tiếng thở dốc cùng âm thanh va chạm của thân thể vang lên. Cốc cốc, bỗng nhiên có vài tiếng gõ cửa, là giọng của Hoa Nam Ẩn, “Có tìm thấy cái gì hay không?”
Thân thể của Hách Thiên Thần chỉ trong nháy mắt liền cứng ngắc, cố gắng làm cho ngữ thanh của mình giống như bình thường, “Vẫn…” Hắn hít hơi, “Vẫn chưa thấy.” Hoa Nam Ẩn ở ngay bên ngoài, những người khác có lẽ cũng đang chờ đợi….Ý thức được điểm này, nhưng phản ứng của thân thể lại tương phản với ngữ điệu cực lực bình tĩnh của hắn, Hách Cửu Tiêu vẫn chưa đình chỉ, vẫn tiếp tục chiếm đoạt hắn. Hách Thiên Thần miễng cưỡng phun ra ba chữ, một trận kịch liệt mạnh mẽ lại tiến vào bên trong.
Hắn nắm chặt bờ vai của đối phương, ngay lúc này Hách Cửu Tiêu lại đưa tay chạm vào dục vọng trước người của hắn, gặp phải loại vuốt ve mơn trớn này làm cho hắn rốt cục bị bùng nổ, tiết ra nhiệt dịch, trong miệng rên rỉ vài tiếng, chỉ nháy mắt liền bị Hách Cửu Tiêu nuốt vào miệng.
Không rảnh để ý người bên ngoài là ai, đang hỏi cái gì, bị phản ứng mới vừa rồi của Hách Thiên Thần làm hài lòng, hắn tiếp tục hôn xuống bờ môi của Hách Thiên Thần, phần hông nảy lên làm cho hạ thân của hai người càng thêm tương liên chặt chẽ. Hách Cửu Tiêu giờ khắc này như quỷ vương cắn người, chẳng qua hắn chỉ cắn có một người, cũng chỉ muốn ăn có một người.
Tóc mai bị thấm ướt mồ hôi, trong tiếng thở gấp dồn dập có thể nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, Hách Thiên Thần không còn tinh thần để ý đến những việc đó, trước mắt hắn chỉ còn khuôn mặt dính đầy mồ hôi của Hách Cửu Tiêu, hô hấp nóng rực quanh quẩn trong không gian nhỏ hẹp.
“Đủ không? Nếu không thì đi ra ngoài rồi….” Lồng ngực của Hách Thiên Thần phập phồng kịch liệt, đè thấp giọng nói, ngữ thanh khàn đục, đôi môi bỗng nhiên lại bị hôn xuống.
Đôi chân của Hách Thiên Thần đang gác lên cánh tay của Hách Cửu Tiêu bỗng nhiên bị siết chặt, cả người bị đè sát vào tường, vài lần va chạm thật mạnh, một trận xâm nhập mãnh liệt đánh vào, sau một lúc đưa đẩy mạnh mẽ thì Hách Cửu Tiêu trượt dục vọng ra ngoài, bạch dịch nhầy nhụa bắn lên hạ phúc của Hách Thiên Thần.
Tiết ra bên trong thì không thể rửa sạch, ý của Hách Cửu Tiêu là như thế, Hách Thiên Thần rốt cục thở phào nhẹ nhõm, có thể nghĩ như vậy thì chứng tỏ Hách Cửu Tiêu đã có thể tự động khống chế, Thiên Dục không còn tạo thành ảnh hưởng đối với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.