Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1489: Không muốn là địch (1)




Huyền Thiên tiếp nhận địa đồ xem xét, nơi này cách Trung Châu lại ước chừng khỏang hơn hai nghìn dặm.

Trung Châu đại địa vô cùng rộng lớn, nhưng mà hải vực bốn phía lại càng rộng lớn hơn, vẻn vẹn là hải vực hướng tây bắc gì đó, từ đó đến khi vực biên giới với Trung Châu đại địa thì ước chừng hơn hai ngàn vạn dặm. 

Hai người Huyền Thiên từ Vân Châu đến nên tự nhiên là ở trong khu vực biên giới Trung Châu.

Hải vực rộng lớn, địa bàn của yêu tộc hóa hình chủ yếu là nguyên một đám đều ở trên Cự Mão, cách hai đảo giữa ở hải vực khá gần, mà những cái kia phạm vi hơn ngàn dặm đều không có một người nào, không hề có một hải vực đảo nhỏ to lớn nào, hẳn là địa bàn của yêu thú bất hóa hình.

Yêu tộc, hai phái bất hóa hình cùng hóa hình chính là thủy hỏa bất dung, đấu với nhau vô cùng lợi hại.

Trên bản đồ có ghi rõ một ít hải vực rộng lớn đặc biệt nguy hiểm, nơi đó chính là địa bàn của yêu thú bất hóa hình, có đại yêu khủng bố ẩn hiện. Một ít hải vực phạm vi hai ngàn dặm, liền một cái đảo phạm vi trong vòng ngàn dặm đã không có, trong đó thậm chí còn có cất giấu yêu thú chuẩn Đế.

Hơn nữa một ít thế lực cường đại của yêu tộc cũng đã ghi rõ, đối với Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh mà nói thì chỗ đó khẳng định là địa phương phải tránh đi, nơi đó tồn tại Yêu Hoàng cấp bảy, cấp tám, cấp chín.

Rất nhanh thì Huyền Thiên liền xem xong cả bản địa đồ, trong lòng có hai con đường.

Con đường an toàn nhất khoảng cách xa xôi, vòng tới vòng lui thì khả năng phải đi khoảng hai triệu dặm thì mới có thể trở lại Trung Châu.

Mà đường tắt tương đối an toàn cần phải trên qua một cái đảo tên là Quy Xà đảo.

Quy Xà đảo là một cái đảo có phạm vi hơn ba mươi vạn dặm, nhưng là đảo đó cách những đảo khác tương đối xa côi, giống như là một cái đảo đơn độc trong hải vực vậy, đây chính là địa bàn của yêu thú bất hóa hình.

Nhưng mà Quy Xà đảo quá lớn, phía trên có không ít yêu tộc bất hóa hình ở lại, hơn nữa chỗ đó cách Trung Châu đại địa không xa, cũng có nhân tộc vãng lang, là nơi yêu tộc cùng nhân tộc giao hội.

Ở hai bên Quy Xà đảo có hai đầu yêu thú bất hóa hình lớn là Ba Xà cùng Huyền Quy, nghe nói ít nhất đã là Yêu Hoàng đã ngoài cấp chín, thậm chí còn rất cao nữa.

Hai đại yêu thú này đem Quy Xà đảo biến thành điểm giới hạn, phân cách lãnh địa của bọn hắn.

Ba Xà cùng Huyền Quy ngược lại rất ít khi xuất hiện ở lãnh địa biên giới, nhưng yêu thú dưới trướng chúng nó lại thường xuyên vi phạm, phát sinh tranh đấu cho nên thường xuyên sẽ có đại chiến yêu thú, ngầu nhiên là hội chiến đến trên Quy Xà đảo.

Bởi vậy chỗ đó chỉ có thể coi là tương đối an toàn mà thôi.

Thời điểm yêu thú đại chiến thì nhân tộc cùng yêu tộc hóa hình rất có thể sẽ bị cuốn vào trong chiến đấu, nhưng vẫn không thể đánh trả lại, một khi đánh trả lại mà giết chết yêu thú thì hai đại lão yêu khủng bố Ba Xà cùng Huyền Quy sẽ cùng nhau xuất hiện để tàn sát nhân tộc cùng yêu tộc hóa hình.

- Cho dù là đi đường tắt mà muốn trở lại Trung Châu thì cũng phải mất thời gian hơn một tháng. Đi con đường an toàn thì đại khái mất chừng hai tháng, dù sao thì hiện tại chúng ta cũng không hề vội, bước đi còn đường an toàn đi, đi xa một chút cũng không sao, nếu như vận khí không tốt mà đụng phải hại đại lão yêu Ba Xà cùng Huyền Quy thì nguy rồi.

Huyền Thiên nói.

Cảnh Vũ Thanh mặc dù không có quyền quyết định nhưng cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Ba Xà cùng Huyền Quy ít nhất cũng là Yêu Hoàng cấp chín, hơn nữa lại tựa như là yêu thú chuẩn đế, cái đó thật là đáng sợ.

- Xin đa tạ Thanh Hổ Yêu Hoàng!

Huyền Thiên cất địa đồ vào trong, hướng về Thanh Hổ Yêu Hoàng ôm quyền chắp tay, sau đó nhìn sang hướng Cảnh Vũ Thanh nói:

- Chúng ta đi thôi!

- Hai vị đi thong thả!

Thanh Hổ Yêu Hoàng khách khí nói, bởi vì có sự tồn tại của Tiểu Hổ nên hắn đem Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh trở thành khách nhân.

Vèo!Vèo! Vèo!Vèo! Vèo!Vèo!

Hai người Huyền Thiên vừa mới ra khỏi Uy Hổ sơn, rời khỏi phạm vi đại trận hồ sơn thì đột nhiên có tám đạo hào quang từ trên trời giáng xuống, hóa thành tám can đại kỳ cắm ở bốn phía bên ngoài hai người mười dăm.

Hô….

Một cỗ khí tức bao phủ, hư không bốn phía tựa hồ có biến hóa.

- Bát môn tỏa không trận --!

Cảnh Vũ Thanh kinh hãi thét lên một tiếng, thần sắc biến đổi

Hắn nghiên cứu trận pháp nên tự nhiên biết rõ Bát môn tỏa không trận là cái trận pháp gì, đó chính là đại trận giam cầm hư không.

Khí tức kia mạnh lên, phạm vi không gian hai mười dặm đều bị giam cầm.

Trên không có ba người từ trong một đám mây trắng đi ra.

Một người là nữ tử hai mươi, quyến rũ dị thường, sau lưng có một cái đuôi cáo trắng tuyết. Mặt khác còn có hai năm tử tuổi chừng năm mươi, một người cáo gầy âm lãnh, một người lại là nhỏ gầy nhẹ nhàng.

Ba người này chính là Ngọc Hồ tiên tử, Xà Nính cùng Thiền Hiệt, vừa rồi hiển nhiên là đã trốn ở trong mây trắng.

Nếu như Huyền Thiên sử dụng Hoàng Đạo Thiên Nhãn thì ba người đó khẳng định không thể giấu được hành tung, nhưng mà Hoàng Đạo Thiên Nhãn mở ra sẽ tốn biết bao nhiêu là tinh lực, Huyền Thiên không có khả năng lúc nào cũng đều mở ra được.

Cho nên lúc này ba người Ngọc Hồ tiên tử mới có thể tung trận pháp ra đánh lén.

- Ha ha ha ha….!

Ngọc Hồ tiên tử lắc lắc eo nhỏ, đi tới hướng Bát môn tỏa không trận, thần sắc vui sướng nói:

- Bị khốn trụ nha, các ngươi trốn không thoát đâu.

- Trận pháp của tiên tử quả nhiên là lợi hại, trong nháy mắt đã giam cầm được hư không phạm vi hai mươi dặm, hai người nhân tộc kia rất dễ xử lý như trở bàn tay.

- Ha ha ha ha…. Xem ra thật sự là công tử có vận khí tốt, buồn ngủ đã có người tống gối đầu, Huyết Thiền Thần Công của hắn đã đến thời khắc tu luyện mấu chốt, vừa lúc có huyết nhục nhân tộc đưa đến đây, hắc hắc hắc…. hay là huyết nhục của hoàng giả cấp bốn, đây thật sự là vận khí tốt! 

Thiền Hiệt cùng Xà Nính đi theo bên trái thân Ngọc Hồ tiên tử, ha ha cười nói.

- Một Yêu Hoàng cấp ba, hai Yêu Hoàng cấp bốn…!

Cảnh Vũ Thanh nhìn thấy ba người Ngọc Hồ tiên tử thì thần sắc khẩn trương vừa rồi lập tức buông lỏng.

Cảnh Vũ Thanh tinh thông trận pháp, nếu muốn phá vỡ Bát môn tỏa không trận cần một chút thời gian, nếu như địch đến quá mạnh thì có khả năng là hắn chưa kịp phá trận đã bị giết rồi, nhưng ở trước mắt chỉ là vài Yêu Hoàng thế này thì với kiếm cương lục sắc kinh khủng kia của Huyền Thiên cũng đủ để một mình Huyền Thiên chém chết rồi.

- Ngọc Hồ tiên tử, Yêu Hoàng Xà Nính, Yêu Hoàng Thiền Hiệt….!

Thanh Hổ Yêu Hoàng thấy thế liền từ trong Uy Hổ sơn bay ra, nói:

- Hai vị nhân tộc này là khách nhân của ta.

- Nhân tộc mà là khách nhân của ngươi sao? Ha ha ha ha….!

Ngọc Hồ tiên tử che miệng mà cười, ánh mắt lóe sáng nhìn Thanh Hổ Yêu Hoàng một cáo, nói:

- Đây chính là thực vật của Huyết Thiền công tử, Hổ Nham ngươi không nên nhiều chuyện nha….!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.