Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1501: Na Di Thần Phù




Huyền Thiên tiếp nhận, kinh ngạc nói:

- Na Di Thần Phù? Thứ này ai làm được, nếu như người người đều có một tấm, vậy không phải là không có nguy hiểm tánh mạng rồi sao?

Ngọc Hồ Tiên Tử vừa sử dụng Na Di Thần Phù, thánh đỉnh giam cầm hư không căn bản không ngăn được, trong nháy mắt đã biến mất, căn bản không bị hư không giam cầm ảnh hưởng.

Tân Vũ Hiệp cười cười nói:

- Loại Na Di Thần Phù này ở Trung châu không có ai có thể làm ra được, chỉ có một số di tích thượng cổ mới có. Tổ tiên bổn phái thăm dò Bắc Hải Cổ Khư mấy lần, tổn thất rất nhiều người mới lấy được một ít. Là vật phẩm được làm từ thời đại Thượng Cổ Kiếm Đế, lĩnh ngộ cực kỳ khắc sâu đối với Không Gian Áo Nghĩa.

Không gian chi đạo bác đại tinh thâm, huyền ảo vô phương, cùng thời gian, tánh mạng, tử vong, đều là những thứ phi thường đặc thù.

Không giống kim, mộc, thủy, hỏa, thổ Ngũ Hành Chi Đạo, cùng với âm, dương, phong, lôi tự nhiên chi đạo mắt thường có thể thấy được, có thể trực tiếp hóa thành lực lượng thi triển đi ra. Không gian, thời gian, tánh mạng, tử vong lộ vẻ hư vô phiêu miểu, nhưng thực tồn tại.

Nói chung vũ giả lĩnh ngộ đều là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, âm, dương, phong, lôi vô số tiểu đạo Áo Nghĩa, rất ít tìm hiểu đối với lực lượng không gian, thời gian, tánh mạng, tử vong. Trong đó so với ba loại lực lượng thì không gian chi đạo còn tương đối bình thường.

Đến vương giả cảnh vũ giả sẽ gặp lĩnh ngộ Không Gian Áo Nghĩa có thể nghiền nát hư không thuấn di, có thể khắc Truyền Tống Trận , có thể khống chế không gian giới chỉ, đây đều là không gian chi đạo đơn giản.

Chế tạo Na Di Thần Phù bỏ qua không gian giam cầm, lập tức xuyên qua trăm vạn dặm, cái này là Không Gian Áo Nghĩa vô cùng thâm ảo không phải Kiếm Đế không thể lĩnh ngộ.

Na Di Thần Phù mặc dù tốt nhưng mỗi một tấm đều vô cùng trân quý, tại Trung châu đây là bảo vật, chỉ có tồn tại thượng cổ di tích, dùng một tấm thì ít đi một tấm.

- Na Di Thần Phù trân quý như vậy sao?

Huyền Thiên cầm Na Di Thần Phù, có chút trù trừ.

Tân Vũ Hiệp cười nhạt một tiếng, nói:

- Không sao, trên người của ta còn có một ít.

- Vậy cảm ơn Tân đại ca!

Huyền Thiên nói cám ơn nhận lấy Na Di Thần Phù nói:

- Tân đại ca, ngươi nhiều lần nhắc tới Bắc Hải Cổ Khư, đó là địa phương nào?

Tân Vũ Hiệp nói:

- Ở vùng biển phía bắc Trung châu có một lục địa thượng cổ di tích phạm vi trên trăm vạn dặm, bên trên bảo trì cổ khư thời kỳ thượng cổ nhưng mà rất nguy hiểm. Cấm chế rất cường đại, tu vi càng cao thì tỷ lệ xúc động cấm chế càng lớn, cho dù là Chuẩn Đế tiến vào trong đó đều có thể cửu tử nhất sinh, nhưng cũng không phải tu vi càng thấp càng tốt, ít nhất cũng phải là hoàng giả tiến vào trong đó mới có thể có thu hoạch. Phía dưới hoàng giả mà đi vào chỉ có thập tử vô sinh, Bắc Hải Cổ Khư lớn vô cùng, võ giả ở trong đó không cách nào phi hành, khắp nơi đều là cấm chế nguy hiểm vì thế tuy rằng thời đại Thượng Cổ đã qua vạn năm nhưng vẫn có tuyệt đại đa số địa phương Bắc Hải Cổ Khư chưa có bị thăm dò. Một ít cấm chế đáng sợ khả năng tìm ra nhược điểm rất nhẹ nhàng liền phá giải, có thể có được bảo vật bên trong nhưng giải không được cho dù là cường hành phá cũng không vào được.

Huyền Thiên một bên gật đầu nhưng trong lòng một bên suy nghĩ, không biết dựa vào thánh đỉnh có thể tiến vào trong một ít cấm chế Bắc Hải Cổ Khư không, nếu là có thể bên trong nhất định là có bảo vật thời đại Thượng Cổ lưu lại.

Na Di Thần Phù có hiệu quả như thế thì bảo vật thời đại Thượng Cổ lưu lại khẳng định cũng không kém.

Trong lòng Huyền Thiên đã có ý định đi Bắc Hải Cổ Khư tìm tòi, bất quá không phải hiện tại, phải đợi hắn thành Hoàng giả hơn nữa ít nhất cũng phải đem kiếm đan thuật tu luyện tới Đệ Tứ Chuyển trở lên, thực lực mạnh hơn nữa mới có thể có thu hoạch trong Bắc Hải Cổ Khư.

Hơn nữa đến Trung châu chuyện thứ nhất hẳn là đi gặp cố nhân và nghe ngóng tin tức của Tử Nghiên, nàng tại Vân Châu đã qua hơn nửa năm, Tử Nghiên có lẽ đã đi tới Trung châu.

Trạm thứ nhất Trung châu Huyền Thiên đương nhiên là muốn đi Tịch Dương Lâu.

Huyền Thiên hỏi:

- Bắc Hải Cổ Khư tùy thời đều có thể đi sao?

Tân Vũ Hiệp gật đầu nói:

- Đúng vậy! Nhưng bởi vì phi thường nguy hiểm nên cũng không có nhiều người dám đi. Hả?

Trong lúc nói chuyện ngữ khí Tân Vũ Hiệp đột nhiên biến đổi nói:

- Người của Vệ gia thật sự là âm hồn bất tán, ta vừa mới từ Quy Xà Đảo trở về, đám người lại phát hiện hành tung của ta, trong cơ thể độc ta đã xua tán đi, xem ra trên người của ta còn có đồ vật gì đó có thể làm cho người của Vệ gia tìm được.

Nếu là lúc còn trúng độc Tân Vũ Hiệp nhất định sẽ lập tức đi ngay, bởi vì vừa động thủ hắn sẽ có khả năng độc khí công tâm mà chết.

Nhưng mà hiện tại hắn đã giải độc hừ hừ. . . Trong lòng Tân Vũ Hiệp cười lạnh, thời điểm đòi nợ Vệ gia đã đến rồi.

Bởi vì Tân Vũ Hiệp trúng độc, Vệ gia cũng không phái hoàng giả quá cường đại đuổi giết, chỉ có một vị hoàng giả cấp bẩy lĩnh đội.

Nếu như là lúc bình thường hoàng giả cấp bẩy không phải đối thủ của Tân Vũ Hiệp nhưng Tân Vũ Hiệp trúng độc, hoàng giả cấp bẩy chỉ cần triền đấu mười nhịp thở là Tân Vũ Hiệp đã đã đi đời nhà ma.

Hiện tại Tân Vũ Hiệp đã giải độc có thể buông tay buông chân, đại khai sát giới rồi.

Hồn niệm của Huyền Thiên mặc dù không có cường đại như Tân Vũ Hiệp nhưng rất nhanh cũng cảm ứng được có cường giả đang bay về phía họ.

Đến cảnh giới hoàng giả, dù là đối phương là thu liễm khí tức, nhưng chỉ cần di động trong phạm vi khoảng cách nhất định sẽ có cảm ứng.

Tân Vũ Hiệp đoán không lầm, Thác Bạt Thần đâm hắn một đao không chỉ để cho hắn trúng độc còn để trên người hắn một loại thuốc bột. Thuốc này vô sắc vô vị lưu lại thời gian là một tháng, lại có một loại dị trùng có thể cảm ứng được phương vị của thuốc bột. Vì thế Tân Vũ Hiệp một đường chạy thoát mấy ngàn vạn ở dặm vẫn bị cường giả Vệ gia một đường truy sát.

Xem ra đối với chuyện Tân Vũ Hiệp có được Na Di Thần Phù, Vệ gia đã sớm biết được và chuẩn bị kỹ càng.

Tân Vũ Hiệp đã liên tục chạy thoát bảy ngày rồi, người của Vệ gia tin tưởng vững chắc Tân Vũ Hiệp đã sơn cùng thủy tận, thuốc bột có thể lưu lại trên người Tân Vũ Hiệp một tháng. Hôm nay mới gần có bảy ngày, Tân Vũ Hiệp trúng độc lại không có thuốc nào chữa được, vì thế cường giả Vệ gia nghĩ rằng đuổi bắt Tân Vũ Hiệp đạt được Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận bí kíp đó là chuyện rất dễ dàng.

Nhưng mà đám người nghìn tính vạn tính cũng không thể tính toán đến, Huyền Thiên sẽ ở thời điểm này từ Vân Châu đi vào Trung châu, hơn nữa gặp Tân Vũ Hiệp, càng là không thể nào tính toán đến, trên người Huyền Thiên thậm chí có linh thảo dược tinh ba ngàn năm luyện thành linh đan giải độc.

- Hoàng giả Vệ gia truy sát ta chỉ có năm vị, hôm nay lại tới sáu người, kẻ mới đó là ai?

Tân Vũ Hiệp nhìn một cái ngọn núi phía xa lầu bầu nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.