Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1552: Hai lựa chọn (2)




Âm Tương Sơn nói:

- Phong Vân Vô Địch, Chiến Lãng, ta biết rõ thế gia Kiếm Đế sau lưng các ngươi thực lực cường đại, nhưng còn không cách nào so sánh với Vân Châu Ma Môn chúng ta được, Ma Môn Thất Tông mỗi một tông đều có Chuẩn Đế tọa trấn, hơn nữa đoàn kết thành một chỉnh thể, trong châu các ngươi, ngũ đại thế gia Kiếm Đế cho dù là toàn bộ liên hợp lại thực lực cũng kém xa Ma Môn Thất Tông ta, càng không nói đến các ngươi phân tách lẫn nhau, lại càng không cách nào so với Ma Môn Thất Tông, Huyền Thiên là ta địch nhân của Ma Môn Thất Tông, các ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng, ngăn cản chúng ta bắt Huyền Thiên, chính là đối địch với Ma Môn.

- Vân Châu Ma Môn? Đến Trung Châu rồi, là Long cũng phải cuộn, là Hổ cũng phải nặm, ta cũng cho hai người các ngươi lựa chọn.

Phong Vân Vô Địch chậm rãi nói:

- Thứ nhất, các ngươi hiện giờ liền chạy trở về Vân Châu, thứ hai, đánh cho các ngươi bò về Vân Châu!

Phong Vân Vô Địch bình thường ít nói chuyện, nhưng ngữ khí lại bá đạo đến cực điểm.

Chiến Lãng cũng cười hắc hắc nói:

- Các ngươi lựa chọn cút, hay là chọn bò?

Huyền Thiên ở một bên mặt lộ vui vẻ, có Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng ở đây, hắn trực tiếp xem cuộc vui là được, xem ngữ khí hai người thì chiến lực của bọn hắn có lẽ không dưới Hoàng giả thất cấp, hai Hoàng giả thất cấp của Ma Môn này muốn bắt hắn, sợ rằng đã đụng phải cái đinh cứng rồi.

Dù cho không có Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng ở đây, Huyền Thiên cũng không sợ Âm Tương Sơn và Phàn Tiệm Thanh, hắn một bước trăm vạn dặm, bất luận kẻ nào cũng mơ tưởng đuổi theo hắn, muốn bắt hắn? Không khác gì nằm mộng cả!

Âm Tương Sơn và Phàn Tiệm Thanh sắc mặt đen lại.

- Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng nghe nói năng lực vượt cấp khiêu chiến rất mạnh, ở Hoàng giả cảnh một mực có thể vượt ba cảnh giới chiến đấu, có hai người bọn họ ngăn trở, hôm nay bắt Huyền Thiên chỉ sợ không dễ!

- Vượt ba cánh giới chiến đấu đó là trước Hoàng giả thất cấp, sau khi đến Hoàng giả thất cấp thì càng về sau vượt cấp khiêu chiến càng khó khăn, ta cũng không tin bọn hắn ở cánh giới Hoàng giả tứ cấp lại có thể chiến thắng Hoàng giả thất cấp, có thể chống lại chúng ta mấy hiệp đã là tốt lắm rồi, Âm huynh, ngươi đi bắt Huyền Thiên, để ta đối phó Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng!

- Những thiên tài yêu nghiệt này thường thường đều có che dấu thủ đoạn nghịch thiên, Phàn huynh, ngươi ngàn vạn phải cẩn thận, đừng lật thuyền trong mương!

- Không có vấn đề, chúng ta sống 200~300 năm, cũng không tin ngay cả mấy oa nhi cũng không bằng, Âm huynh, bắt Huyền Thiên mới là trọng yếu nhất, bắt được hắn, chúng ta lập tức quay về Vân Châu.

. . .

Hai người hồn niệm truyền âm, lập tức liền có quyết đoán.

Phàn Tiệm Thanh đi về phía trước ra, ánh mắt quét qua trên người Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng, nói:

- Ta ngược lại muốn xem, các ngươi những thiên tài yêu nghiệt hậu bối này đến cùng có tư cách cuồng như vậy không!

Đang khi nói chuyện, Phàn Tiệm Thanh bốn phía hắc khí bắt đầu khởi động, thân hình biến đổi, trong chốc lát hóa thành một cự nhân cao hơn ba mét.

Cự nhân này toàn thân đen kịt, làn da Mộc Hoá, đúng là tuyệt học của Thiết Mộc Ma Tông-- Thiết Mộc - Chân Ma - Công.

BA~ -- Phàn Tiệm Thanh đã ma hoa chợt đánh ra hai chưởng, đồng thời một tiếng bạo tiếng nổ, hư không nghiền nát, hai cái dấu móng tay cực lớn trảo tới Phong Vân Vô Địch, Chiến Lãng.

Vừa ra tay đã là Thiết Ma Đại Thủ Ấn.

Phàn Tiệm Thanh dùng một đấu hai, đồng thời đánh về phía Phong Vân Vô Địch, Chiến Lãng, khiến Âm Tương Sơn buông tay đi bắt Huyền Thiên.

Đồng thời khi Phàn Tiệm Thanh động thủ, Âm Tương Sơn liền động, hắn nhìn Huyền Thiên u ám cười cười.

Hô -- phạm vi hơn mười dặm đều nổi lên gió lạnh, băng hàn rét thấu xương như đao.

Âm Tương Sơn thân ảnh khẽ động, một tay bổ xuống, một tay chém ngang.

Trong chốc lát, trong hư không ngưng tụ ra một đạo phong nhận dài đến hơn mười dặm, bổ xuống Huyền Thiên.

Đồng thời, sương khí băng hàn kia ngưng tụ thành một thanh cự đao, cũng chém ngang tới.

Hai vị Hoàng giả thất cấp đồng thời ra tay, trong chốc lát Thiên Băng Địa Liệt, hư không nghiền nát, đại địa vỡ ra.

- Muốn chết --!

Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng đồng thời hét lớn một tiếng.

Trong chốc lát, hai đạo Long ngâm vang lên.

Hai người đồng thời xuất kiếm, một đạo Thanh Long kiếm khí, một đạo Hỏa Long kiếm khí, lập tức bổ ra.

Thanh Long, Hỏa Long kia đều dài đến hơn hai mươi dặm, giương nanh múa vuốt, khí tức khiến cho người ta sợ hãi, trong chốc lát liền đánh lên trên hai đạo Thiết Ma Đại Thủ Ấn.

Phanh -- một tiếng nổ vang, hai đạo Thiết Ma Đại Thủ Ấn đồng thời hóa thành nát bấy.

Phàn Tiệm Thanh thần sắc giật mình!

Sai lầm! Phán đoán của hắn sai lầm rất lớn!

Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng thực lực mạnh mẽ, tuyệt đối so với Hoàng giả thất cấp chỉ mạnh hơn chứ không yếu.

Cái này hai người liên thủ một kích, lực công kích càng thêm cường đại.

Trong chốc lát, Thanh Long kiếm khí và Hỏa Long kiếm khí quấn cùng một chỗ, bổ vào trên người Phàn Tiệm Thanh.

Hộ thể cương khí lập tức nghiền nát.

Thiết Mộc Ma Thân của Phàn Tiệm Thanh truyền đến đạo đạo đau nhức kịch liệt, trong nháy mắt không biết bị đánh ra bao nhiêu đạo vết thương, thân thể như một phát đạn pháo, lập tức bạo lui mấy ngàn thước.

Thiết Mộc Ma Thân dùng chắc chắn trứ danh, nhưng cũng bị bổ ra vô số đạo miệng vết thương, máu tươi chảy ròng, có thể thấy lực công kích của Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng mạnh bao nhiêu, Phàn Tiệm Thanh với tư cách Hoàng giả thất cấp, dưới một kích liên thủ của hai người cũng lập tức trọng thương.

Phàn Tiệm Thanh bị đánh lui đồng thời phong nhận và băng sương kiếm khí Âm Tương Sơn đánh ra cũng đã theo hai phương hướng đánh đến trước mặt Huyền Thiên.

Lập tức sẽ bị đánh trúng, thân ảnh Huyền Thiên chợt biến mất không thấy gì nữa, một cái cổ đỉnh ba chân hiện ra ngay chỗ vừa rồi chỗ hắn.

Trong nháy mắt, Huyền Thiên liền vào trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Hỗn Độn Thánh Đỉnh lại đang ở trong Lôi Chi Thánh Đỉnh, Huyền Thiên được hai cái Thánh Đỉnh phòng hộ.

XÍU... UU! -- XÍU... UU! -- ngay trong nháy mắt khi thân ảnh Huyền Thiên biến mất, hai đạo kiếm khí màu đỏ từ trong Thánh Đỉnh bổ ra.

Một đạo bổ ra phong nhận, một đạo bổ về phía băng sương kiếm khí.

Hai tiếng nổ vang, hai đạo kiếm khí màu đỏ kia nháy mắt liền hóa thành nát bấy.

Lực lượng của Tứ Chuyển Kiếm Đan chém giết Hoàng giả lục cấp rất dễ dàng, nhưng so sánh với công kích của Hoàng giả thất cấp vẫn còn kém sắc.

Giữa võ giả, vượt qua bốn cảnh giới sẽ bị đại đạo áp chế, vượt qua năm cảnh giới, đại đạo áp chế càng cường đại thêm gấp 10 lần, Huyền Thiên còn không cách nào chống lại Hoàng giả thất cấp được cả.

Bất quá, Tứ Chuyển Kiếm Đan ẩn chứa kiếm chi áo nghĩa, uy lực không phải chuyện đùa, tuy rằng không thể trực tiếp làm tan vỡ phong nhận và băng sương kiếm khí kia, nhưng bổ ra hai đạo kiếm ngấn thật lớn, làm cho uy lực của phong nhận và băng sương kiếm khí bị giảm đi nhiều.

Phanh! Phanh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.