Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1659: Lại thấy một cổ Thánh Đỉnh




- Đây khẳng định là một vị Thần Nữ, Chuẩn Đế Thần Nữ, thực sự là đáng sợ!

Thiên Cơ Côn âm thầm kinh hãi.

Phía sau núi Tịch Dương Lâu, Huyền Thiên, Long Tử Nghiên vẫn đang tu luyện, cũng bị một tiếng hô lớn đột ngột của Trường Không Minh Nguyệt kinh động.

Huyền Thiên và Long Tử Nghiên đều có thể nhìn đến thân ảnh phía sau vầng trăng sáng, nhất là Huyền Thiên, Hoàng Đạo Thiên Nhãn vừa mở ra, ánh mắt liền nhìn thấu quang hoa minh nguyệt kia, đem Trường Không Minh Nguyệt, thấy được rõ mồn một.

Thật là một dung nhan tuyệt sắc, luận tướng mạo, ngân y thiếu nữ này hầu như có thể cùng với Long Tử Nghiên, Hiên Viên Sơ Tuyết xếp ngang hàng.

Huyền Thiên từng cùng với Chuẩn Đế tương chiến, càng có thể nhìn ra được, khí thế của ngân y thiếu nữ so với Chuẩn Đế, cao hơn rất nhiều lần, hắn có lòng tin đánh chết Chuẩn Đế, thế nhưng lại cảm giác ở trước mặt ngân y thiếu nữ, quả thực là không chịu nổi một kích.

Trong nháy mắt, trong lòng Huyền Thiên liền có phán đoán, ngân y thiếu nữ này là người phi thường đáng sợ, khẳng định là Thần Nữ, thân phận tương tự như Hiên Viên Sơ Tuyết vậy.

Ngay cả Huyền Thiên đã giết Chuẩn Đế, chiến lực cùng với Nhất Tinh Kiếm Đế đã vô hạn tiếp cận, thế nhưng, lại vẫn xa xa không phải đệ nhất nhân dưới Kiếm Đế. Dưới Kiếm Đế, ngân y thiếu nữ này thực lực đã so với hắn phải cường đại hơn nhiều.

Ngân y thiếu nữ này là Thần Nữ, lại là vì Hiên Viên Sơ Tuyết mà đến, khiến Huyền Thiên thoáng có chút kinh ngạc, hắn thân mang Thánh Đỉnh đã không phải bí mật, đồng thời còn chém giết qua Thần Tử Tư Không Tương. Ngân y thiếu nữ này rõ ràng là cùng Hiên Viên Sơ Tuyết không phải một họ, có thể là Tư Không thị, Trường Không thị, Công Tôn thị...các thế lực Thần Tử Thần Nữ. Cùng với Tư Không Tương là một bên, đến Tịch Dương Lâu lại không phải muốn tìm hắn phiền phức, thực sự là kỳ quái.

- Trường Không Minh Nguyệt, ngươi thực sự là âm hồn không tiêu tan.

Thanh âm của Hiên Viên Sơ Tuyết, từ trong hậu sơn của Tịch Dương Lâu truyền ra đến, lạnh như băng.

Tịch Dương Lâu cao tầng đều bị kinh ngạc, không biết phía sau núi Tịch Dương Lâu, dĩ nhiên còn ẩn dấu có một cao thủ như vậy.

Ngân y thiếu nữ này khí thế tất cả mọi người đều cảm thụ được, nếu là cố ý vì tìm kiếm Hiên Viên Sơ Tuyết mà đến, có thể thấy được, Hiên Viên Sơ Tuyết này cũng không hề thua kém chút nào.

Người có kiến thức, sớm đã đoán ra được thân phận của ngân y thiếu nữ, Thần Tử Thần Nữ từ Thần giới mà đến. Nếu không phải Thần Tử, Thần Nữ, nào có Chuẩn Đế tuổi còn trẻ như vậy đã có thực lực kinh khủng như thế?

Theo như của Hiên Viên Sơ Tuyết, một tuyệt sắc nữ tử bạch y như tuyết, da như cơ tuyết, từ trong hậu sơn của Tịch Dương Lâu đi tới.

Trên bầu trời dường như có một cái thang vô hình, Hiên Viên Sơ Tuyết từng bước một, liền bước lên không trung, cùng với ngân y thiếu nữ đứng đối mặt xa xa.

Huyền Thiên nhớ kỹ ngân y thiếu nữ...... Trường Không Minh Nguyệt, quả nhiên là Thần Nữ của Trường Không thị, Trường Không Thần Vương là một trong sáu đại chủ hung đánh chết Kiếm Chi Thần Vương, Trường Không Minh Nguyệt này là địch, không phải bạn.

- Hiên Viên Sơ Tuyết, ta lao tâm tốn sức, thiên tân vạn khổ, mới rốt cục có hi vọng thu hoạch Thủy Chi Thánh Đỉnh, ngươi lại ở trước mắt của ta đem Thủy Chi Thánh Đỉnh cướp đi, còn nói ta âm hồn không tiêu tan, nhanh lên một chút đem Thủy Chi Thánh Đỉnh trả lại cho ta!

Trường Không Minh Nguyệt cả giận nói.

Bất quá, mặc dù là tức giận, thanh âm cũng thập phần thanh thúy, chúng võ giả tuy rằng không thấy được dáng dấp của Trường Không Minh Nguyệt. Nhưng vẫn có thể từ trong thanh âm của nàng có phán đoán ra được, thiếu nữ trên bầu trời khẳng định có dung mạo phi phàm.

Trên bầu trời, Hiên Viên Sơ Tuyết tay trái vừa nhấc một cái, trong bàn tay tuyết trắng nhất thời trồi lên một cái Tam Túc Cổ Đỉnh, chính là Thủy Chi Thánh Đỉnh.

Thấy Thủy Chi Thánh Đỉnh, hai mắt Trường Không Minh Nguyệt nhất thời con ngươi co rụt lại.

Nàng biết, thu được một cổ Thánh Đỉnh có bao nhiêu khó khăn, mà cổ Thủy Chi Thánh Đỉnh này, mắt thấy sẽ thuộc về nàng sở hữu, thế nhưng lại bị Hiên Viên Sơ Tuyết cướp trắng, kết quả này để nàng dù thế nào cũng đều không tiếp thụ nổi.

Hiên Viên Sơ Tuyết nhìn Trường Không Minh Nguyệt nhàn nhạt mà nói:

- Trường Không Minh Nguyệt, Thủy Chi Thánh Đỉnh ở chỗ này, ngày hôm nay cho ngươi một cơ hội, có bản lĩnh đem nó cầm lấy. Nếu là ngươi không có bản lĩnh này, sau đó sẽ không được tựa như âm hồn không tiêu tan dây dưa với ta nữa.

- Ta sẽ không thua cho ngươi.....!

Trường Không Minh Nguyệt khẽ cắn môi, hai mắt lại đột nhiên sáng ngời:

- Hỏa Vũ Lưu Tinh....!

Đang khi nói chuyện, Trường Không Minh Nguyệt đã động, trong tay nàng đột nhiên hiện ra một cái xích hồng sắc trường tiên.

Cánh tay Trường Không Minh Nguyệt vung ra, xích hồng sắc trường tiên kia liền rất nhanh bày lên, thân thể nàng, cũng tùy theo vũ động, tư thế mỹ diệu, vô cùng hoàn mỹ.

Trường tiên kia theo Trường Không Minh Nguyệt huy động, ở trên hư không rơi xuống một đạo lại một đạo hỏa hồng sắc tiên ảnh.

Huyền Thiên nhìn Trường Không Minh Nguyệt bày ra dáng người. Còn đang hoảng hốt, hỏa hồng sắc tiên ảnh kia từng tầng chồng chất lên, trong nháy mắt liền rậm rạp, dường như một trận hỏa vũ từ trên trời giáng xuống, hướng Hiên Viên Sơ Tuyết bay đi.

Trong nháy mắt, Huyền Thiên giật mình tỉnh giấc, nhìn hỏa vũ tiên ảnh tựa như mưa sao băng rơi xuống kia, trong lòng chấn động. Lấy thực lực của hắn hiện nay, dĩ nhiên ở dưới một chiêu Hỏa Vũ Lưu Tinh này, đỡ không được một hiệp, chỉ có tiến nhập trong Thánh Đỉnh, mới có khả năng ở dưới trường tiên của Trường Không Minh Nguyệt công kích có hi vọng chạy thoát mạng.

Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của Trường Không Minh Nguyệt thật là kinh khủng.

Hiên Viên Sơ Tuyết đạp lập hư không, cũng không thấy bất luận vẻ lo lắng gì, nàng thần sắc bình tĩnh, vẫn lạnh lùng như trước.

Chỉ là, nhiệt độ bốn phía xung quanh nàng, đang chợt lạnh xuống, giảm xuống kịch liệt.

Nàng vung cánh tay lên, trên bầu trời liền đột nhiên có tuyết hoa bay lên khắp bầu trời, Hỏa Vũ Lưu Tinh kia bao phủ phương viên mấy nghìn thước. Hoa tuyết khắp bầu trời kia cũng bao phủ phương viên mấy nghìn thước.

Trong nháy mắt, Hỏa Vũ Lưu Tinh tiên ảnh rất nhanh không gì sánh được kia, không thấy huyễn ảnh, tốc độ liền giảm xuống, dường như biến thành động tác chậm chạp, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng.

Trường Không Minh Nguyệt vẫn như trước đang vũ động, nhưng cảm giác được một cổ hàn khí lao bổ đến, khiến toàn thân huyết dịch của nàng đều có một loại cảm giác đóng băng, thần sắc cả kinh.

Lúc này, Hiên Viên Sơ Tuyết lại tiến về phía trước một bước, dưới chân nàng dẫm một đóa hoa tuyết thật lớn, trong thiên địa một cổ năng lượng như quang không hiểu, trong sát na bị nàng thu hồi trong cơ thể.

- Phá........!

Hiên Viên Sơ Tuyết khẽ quát một tiếng, nâng vừa lộn cầm Thủy Chi Thánh Đỉnh lên, đột nhiên hướng tiền phương lật một cái, cánh tay dường như lưỡi dao sắc bén, bổ chém xuống dưới.

Hưu....

Một đạo tiếng xé gió xuất hiện, tiền phương hư không, trong sát na hóa thành hai nửa, một đạo thủy nhận lại đột nhiên chém ra, dường như một dòng trường hà thật lớn, đem tiên ảnh khắp bầu trời trảm thành hai nửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.