Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1660: Kiếm Đế Hiên Viên Sơ Tuyết (1)




Trong nháy mắt, thủy nhận kia tựa như trường hà bôn đằng, vọt tới trước mặt Trường Không Minh Nguyệt.

Bên ngoài cơ thể Trường Không Minh Nguyệt quang hoa minh nguyệt nhất thời như mặt gương bị nghiền nát biến mất, cả người hiển lộ ở trong thiên không, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Dĩ nhiên một hiệp, Hiên Viên Sơ Tuyết liền đơn giản phá được một chiêu "Hỏa Vũ Lưu Tinh" này của nàng.

Trường Không Minh Nguyệt nắm trong tay trường tiên, hướng tiền phương vọt tới, thủy nhận mạnh mẽ rút đi, trường tiên nhất thời hóa thành một cây trường côn, trừu kích trên thủy nhận.

Phanh.....

Trong tiếng nổ lớn vang lên, bọt nước bắn tung tóe khắp nơi. Nhưng trùng kích này mà đến thủy nhận uy thế lại không giảm đi chút nào.

Ngược lại là một tiên kia của Trường Không Minh Nguyệt, thế đi uy mãnh, nhưng hậu kế vô lực, nhất thời mềm mại xuống tới, thùy nhận kia lần thứ hai xông qua đây.

Trường Không Minh Nguyệt bay nhanh lui về phía sau, trong nháy mắt liền thối lui hơn ba mươi dặm, mới né tránh được đạo thủy nhân này công kích.

Hai người cao thấp lập tức được phân ra. Cùng là tu vi Chuẩn Đế, chiến lực của Hiên Viên Sơ Tuyết so với Trường Không Minh Nguyệt muốn cao hơn không ít.

Đương nhiên, đây là Hiên Viên Sơ Tuyết chiếm lợi thế Thủy Chi Thánh Đỉnh.

- Trường Không Minh Nguyệt, Thủy Chi Thánh Đỉnh này ngươi đoạt lại không được, đừng phí tâm tư vô ích, ngươi đi đi!

Hiên Viên Sơ Tuyết lạnh lùng thốt lên nói.

Trường Không Minh Nguyệt ở trên bầu trời giậm chân một cái, dưới chân hư không một mảnh nghiền nát, ngọc phong cao vút của nàng phập phồng lên xuống, hiển nhiên khí cực, nhưng không nói gì mà chống đỡ.

Nàng và Hiên Viên Sơ Tuyết thực lực thua kém càng ngày càng xa.

Trường Không Minh Nguyệt giậm chân một cái, sau đó biết đối với Hiên Viên Sơ Tuyết không thể làm gì được. Đang muốn phải đi, lúc này đột nhiên một thanh âm vang lên:

- Minh Nguyệt muội muội, ngươi thế nào cũng ở chỗ này....!

Thanh âm vừa rơi xuống, bên cạnh Trường Không Minh Nguyệt trên bầu trời ở ngoài hơn mười dặm, hư không nứt ra một cái, một nam tử tuổi còn trẻ thân mặc hắc y, đi tới.

Phía sau núi Tịch Dương Lâu, Huyền Thiên ánh mắt mạnh mẽ căng thẳng, thấy hắc y thanh niên này, chớp mắt nhìn một cái, Huyền Thiên còn tưởng rằng phân thân của Bất Tử Đế lại sống lại.

Trong nháy mắt, trong lòng Huyền Thiên liền có suy đoán, một vị này chỉ sợ là Thần Tử nhi tử của Bất Tử Đế.

- Tần Thế Vũ....?

Trường Không Minh Nguyệt nhìn hắc y thanh niên đột nhiên xuất hiện, thần sắc vui vẻ, lớn tiếng nói:

- Ngươi tới thì quá tốt rồi. Mau, đến giúp ta đối phó đối phó, từ trong tay nàng ta cướp đi Thủy Chi Thánh Đỉnh.

Lúc này, trong cơ thể Huyền Thiên, Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Lôi Chi Thánh Đỉnh, Phong Chi Thánh Đỉnh, không hề có dấu hiệu mà rung động.

Trong lòng Huyền Thiên nhất thời chấn động, thanh âm kích động của Kiếm Si đột nhiên từ trong đầu hắn vang lên:

- Tiểu tử này trên người có Thánh Đỉnh....!

Huyền Thiên từng nghe Hiên Viên Sơ Tuyết nói qua, trên người Thần Tử Tư Không Đỉnh hẳn là có Thánh Đỉnh.

Mà lúc này, Thần Tử Tần Thế Vũ đến, ba cổ Thánh Đỉnh trong cơ thể Huyền Thiên rung động, cho thấy trên người kẻ kia cũng có một cổ Thánh Đỉnh.

Hơn nữa Thần Nữ Hiên Viên Sơ Tuyết trong tay có một cổ Thủy Chi Thánh Đỉnh, trong chín cổ Thánh Đỉnh đã biết thì có ba cổ rơi vào trong tay Thần Tử Thần Nữ từ Thần giới mà đến.

Có thể thấy được, Chư Thiên Thần Vương phái Thần Tử Thần Nữ đi tới phàm giới, cũng không phải là không có một chút tác dụng.

Đồng thời, cũng chứng minh những Thần Tử Thần Nữ này không chỉ có tu luyện cấp tốc, chiến lực cực cao, mà ngay cả khí vận cũng là không kém.

Mỗi một cổ Thánh Đỉnh đều đoạt Thiên Địa chi tạo hóa, là tượng trưng Đại Khí Vận.

Nhưng mà, Thánh Đỉnh trong tay Thần Tử Thần Nữ cũng không phải là ngay từ đầu đã tìm được, cơ bản đều là từ trong tay võ giả phàm giới thu được Thánh Đỉnh đoạt lấy.

Người mang Thánh Đỉnh, bản thân có Đại Khí Vận, lại còn bị người giết chết, Thánh Đỉnh bị cướp đi, khí vận cũng bị cướp đoạt, có thể thấy được, Thần Tử Thần Nữ người mang Thánh Đỉnh đều là nhân vật không tầm thường.

Huyền Thiên nhìn Tần Thế Vũ trên bầu trời, hai mắt híp lại một cái.

Thời gian biết được Hiên Viên Sơ Tuyết người mang Thánh Đỉnh, trong lòng Huyền Thiên không có hiện lên nửa điểm ý đồ cướp đoạt trong đầu, thế nhưng đối với Thánh Đỉnh trong tay Tần Thế Vũ, Huyền Thiên lại là sinh ra tâm tư tất đoạt.

Vô luận là Bất Tử Chi Thân và Bất Diệt Kim Thân đối lập, hay vẫn là bởi vì Bất Tử Thần Vương là một trong hung phạm đánh chết Kiếm Chi Thần Vương, đều đã định trước Huyền Thiên và Bất Tử Thần Vương là sinh tử chi cừu ngươi chết ta sống.

Tần Thế Vũ làm Bất Tử Thần Vương chi tử, khẳng định cũng là tu luyện giả Bất Tử Chi Thân, điểm này, đã đủ để cho Huyền Thiên đem hắn coi là cừu địch sinh tử.

Đồng thời, Huyền Thiên thân mang Thánh Đỉnh, mọi người đều biết, Tần Thế Vũ này làm Thần Tử, mặc dù Huyền Thiên không cùng hắn là địch, hắn khẳng định cũng muốn cướp giật Thánh Đỉnh trên người hắn.

Do đó, hắn cùng với Tần Thế Vũ trong lúc đó đã từng tuy rằng đều chưa từng gặp mặt qua, nhưng hiện tại vừa gặp mặt, Huyền Thiên liền đã biết, giữa hai người bọn họ đã định trước là tử địch, không có khả năng điều hòa.

- A...! Trên người Hiên Viên Sơ Tuyết dĩ nhiên cũng có một cổ Thánh Đỉnh, ha hả...., Minh Nguyệt muội muội, chuyện này ta ta giúp ngươi, bất quá ta đến nơi đây, cũng không phải là vì Hiên Viên Sơ Tuyết mà đến. Chỉ bởi nơi này có một phàm giới tiểu tử, tên là Huyền Thiên, trên người hắn dĩ nhiên nắm giữ ba cổ Thánh Đỉnh, ha hả a.... Người này thật là giảo hoạt, công phu chạy trối chết thuộc hạng nhất lưu, Minh Nguyệt muội muội, ta trợ giúp ngươi đối phó Hiên Viên Sơ Tuyết, ngươi cũng trợ giúp ta chặn lại Huyền Thiên, đừng để cho tiểu tử kia đào tẩu mất.

Tần Thế Vũ hắc hắc cười nói, nhìn Hiên Viên Sơ Tuyết liếc mắt một cái, sau đó, ánh mắt liền ở trong cả Tịch Dương Lâu tìm kiếm.

Quả nhiên, Tần Thế Vũ là vì Huyền Thiên mà đến, giữa bọn họ trong lúc đó tất thành tử cừu, không phải ngươi chết, chính là ta mất mạng.

Phía sau núi Tịch Dương Lâu, trong lòng Huyền Thiên có chút kinh ngạc, hắn thân mang Thánh Đỉnh, cũng không phải là bí mật, thế nhưng biết trên người hắn có ba cổ Thánh Đỉnh, lại cực kỳ hiếm hoi. Thần Tử Tần Thế Vũ dĩ nhiên biết được, đây thực sự là khiến cho hắn có chút kinh ngạc.

Tần Thế Vũ chính là phụng Bất Tử Thần Vương thần dụ mà đến, Bất Tử Thần Vương tuy rằng người không đến được phàm giới, nhưng có thể dùng lực lượng vĩ ngạn đem thanh âm truyền tới phàm giới, như vậy có thể chỉ thị Tần Thế Vũ hành động. Đối với Tần Thế Vũ mà nói, thanh âm của Bất Tử Thần Vương từ từ truyền xuống, đó chính là thần dụ.

Trường Không Minh Nguyệt thần sắc cả kinh:

- Ba cổ Thánh Đỉnh?

Trong giọng nói tràn ngập chấn động.

Thánh Đỉnh tổng cộng mới có chín cổ, ba cổ Thánh Đỉnh đó là một phần ba, dĩ nhiên ở trên thân một người, thật sự là khiến kẻ khác kinh ngạc.

Phải biết rằng, các Thần Tử Thần Nữ từ Thần giới hạ phàm đông đảo, cũng chỉ có Hiên Viên Sơ Tuyết, Tư Không Đỉnh, Tần Thế Vũ ba người trên thân có Thánh Đỉnh, đồng thời đều có một cổ đỉnh mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.