Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1756: Lĩnh ngộ Áo Nghĩa tăng lên (2)




Huyền Thiên đối mặt Thành Đế Kiếp, hoàn toàn là cực hạn chưa từng có ai đạt đến.

Địa Thủy Phong Hỏa tứ kiếp không có tiếp tục quá lâu, ước chừng gần nửa canh giờ liền dừng lại.

Vòng xoáy lôi đình phía trên vòm trời sớm đã tán đi.

Trên bầu trời gió cuốn, hỏa long, băng gió, cự nhạc cũng biến mất không thấy gì nữa.

Thành Đế Kiếp trước trước sau sau giằng co một canh giờ cuối cùng đã xong.

Huyền Thiên kinh qua ma luyện Địa Thủy Phong Hỏa tứ kiếp cuối cùng lại có thu hoạch, nắm lấy cơ hội mang Phong Chi Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa cũng lĩnh ngộ được bát giai đỉnh phong giảm bớt đi không ít khổ công.

Lúc này đế giả quan sát bốn phía đã không chỉ mấy trăm người, khoảng chừng mấy ngàn.

Thành Đế Kiếp của Huyền Thiên chấn động quá lớn, không chỉ có đế giả Đại Tần, Đại Triệu, đại Tề, Đoan Mộc bốn đại đế quốc bốn phía Xích Diễm đại hoang mạc có cảm ứng, đế giả phụ cận chừng mười mấy đế quốc đều cảm ứng được, thuấn di chạy đến.

Ngay cả một ít Tứ Tinh đế giả đều bị kinh động, ngoại trừ Tần Nam, Triệu Mông, Tề Đông ba người thì mấy vị Tứ Tinh đế giả nhìn Huyền Thiên độ kiếp mà rung động trong lòng.

Bộ dáng hiện tại của Huyền Thiên tự nhiên là lúc tiến vào Xích Dương Đế Phủ, sau khi rời đi Đoan Mộc Anh sau khi rời đi hắn đã thi tiển Vô Tướng chú.

Thành Đế Kiếp kết thúc, thiên không hóa thành yên bình, chỉ có cái khe hở phạm vi mấy trăm dặm chứng minh khủng bố của thiên kiếp vừa rồi.

Thiên không cũng không có yên bình quá lâu, rất nhanh liền có biến hóa, trên không Huyền Thiên xuất hiện một phiến tinh không, bên trong sao lốm đốm đầy trời, trong đó treo cao một ngôi sao sáng ngời, hào quang sáng chói, chiếu rọi thập phương.

Độ kiếp thành công, Huyền Thiên đã là nhất tinh đế giả hiển hiện ra pháp tướng đế giả.

Chúng đế giả nhìn khỏa ngôi sao sáng choi kia mà hâm mộ vô cùng.

Ở bên trong pháp tướng của Đế giả, ngôi sao càng sáng chói, thực lực càng mạnh mẽ, ở đây tất cả pháp tướng tam tinh đế giả đều không sáng bằng Huyền Thiên, thậm chí kể cả Tứ Tinh đế giả đều cảm thấy rất bị đả kích.

Đế giả pháp tướng chỉ giằng co vài nhịp thở liền dần dần tiêu tán, lúc tu vi đột phá, đế giả pháp tướng sẽ tự động hiện ra sau đó bị đế giả hoàn toàn đã khống chế.

Vèo! Vèo! Vèo!

Ngay tại lúc, pháp tướng đế giả của Huyền Thiên tiêu tán, ba đạo thân ảnh thuấn di tới, xuất hiện bên ngoài ngàn dặm phía trước Huyền Thiên.

Là ba Tứ Tinh đế giả.

Trong mắt ba người Tần Nam, Triệu Mông, Tề Đông đều rất quái lạ, bọn hắn thuấn di về phía Huyền Thiên nhưng khi tới bên ngoài ngàn dặm lập tức bị một cỗ lực lượng cường đại đẩy ra ngoài.

Bằng tu vi Tứ Tinh đế giả của ba người đủ thuấn di đến trăm dặm mới có thể bị lực phòng ngự của trận pháp ảnh hướng.

- Phạm vi lực phòng ngự trận pháp của người này rất rộng.

Bất quá, ba người cũng không có dừng lại, một bước mấy trăm dặm, hai bước liền đi tới phía trước Huyền Thiên hơn hai trăm dặm.

Nếu là bọn họ biết rõ, thực sự không phải là lực phòng ngự trận pháp của Huyền Thiên mà là phạm vi thánh đỉnh giam cầm hư không lấy Huyền Thiên làm trung tâm bao phủ bán kính ngàn dặm, chắc hẳn ba người tuyệt đối sẽ không đi đến vị trí cách Huyền Thiên gần như vậy.

Thấy Tứ Tinh đế giả của Đại Tần, Đại Triệu, đại Tề ba đại đế quốc hoàng tộc xuất hiện, thần sắc tuyệt đại đa số đế giả đều quái lạ, bọn họ đều là cảm ứng được thiên kiếp cường đại chấn động mà đến, cũng không biết sự tình của Xích Dương Đế Phủ càng không biết đế giả thiên tài Tần thị, Triệu thị, Tề thị vẫn lạc ở Xích Dương Đế Phủ có quan hệ với thanh niên mới thành đế nỳ.

Vì vậy đối với cử động của mấy người Tần Nam đều có chút tò mò.


Vèo! Vèo! Vèo!

Ba người đến phía trước Huyền Thiên hơn hai trăm dặm cũng không có đình chỉ mà phân tán ra, Tần Nam tiếp tục đi tới phía trước Huyền Thiên trăm dặm.

Triệu Mông, Tề Cẩm theo tả hữu lướt qua Huyền Thiên, ba người tạo thành phẩm chữ mơ hồ vây Huyền Thiên lại.

Ba Tứ Tinh đế giả vây đế giả vừa mới thành đế khiến mọi đế giả ở đây cảm giác không ổn, ánh mắt lộ ra vẻ tò mò.

- Ngươi tên là gì?

Nam nhìn chằm chằm Huyền Thiên, thần thái cao cao tại thượng, ngữ khí không cho người ta cự tuyệt.

Huyền Thiên đang cảm thụ được lực lượng sau khi thành đế cùng với biến hóa Hỗn Độn Thánh Đỉnh, năng lực xuyên thẳng qua hư không quả nhiên giống như thành hoàng tăng lên, chỉ sợ trên đời này khó có trận pháp gì, có thể giữ được hắn.

Lúc này đây đột phá thành đế ở trong Xích Diễm đại hoang mạc vốn là nơi tốt, nhưng thật không ngờ uy thế Thành Đế Kiếp quá cường đại làm tan vỡ trận pháp cấm không cường đại ở trong Xích Diễm đại hoang mạc, thế cho nên nhiều đế giả cảm ứng được thiên kiếp chấn động và chạy tới.

Cũng may đế giả đến đây tuy nhiều nhưng Huyền Thiên thành, lực lượng xuyên thẳng qua hư không tăng nhiều, cho dù là tất cả đế giả ở đây liên hợp lại đối phó hắn, hắn cũng cs thể muốn đi thì đi. Chỉ cần hắn thành đế, thân phận bạo lộ hay không lộ đã không còn trọng yếu nữa.

Huyền Thiên chậm rãi mở to mắt, nhìn Tần Nam phía trước, không có bởi vì Tứ Tinh đế giả mà cảm thấy chút áp lực nào, càng không có bị giọng nói của Tần Nam ảnh hưởng mà hỏi ngược một câu

- Ngươi là ai?

- Lão phu chính là vương gia Đại Tần đế quốc -- Tần Nam!

Tần Nam ngẩng cao đàu có chút tự ngạo, hoàn toàn chính xác, lấy tu vi và thân phận của hắn ở chỗ này, chỉ có một vài người có thể so với hắn.

Huyền Thiên nhún nhún vai:

- Không biết, làm gì ngăn cản đường của ta thế?

Tuyệt đại đa số đế giả ở phía xa biến sắc, lá gan của nhất tinh đế giả quá lớn, cũng dám không đem Tứ Tinh đế giả vào mắt.

Tuy rằng Thành Đế Kiếp của Huyền Thiên vô cùng khủng bố, chúng đế giả đều biết hắn chiến lực thập phần cường đại, khả năng vượt Thần Tử, nhưng ngay cả như vậy cũng không có tư cách khinh thị Tứ Tinh đế giả.

Huống chi, hắn hiện tại bị ba vị Tứ Tinh đế giả vây quanh.

Trên mặt Tần Nam hiển lộ vẻ giận dữ nói:

- Không biết không sao, biết rõ Đại Tần đế quốc ta là được rồi. Bổn vương gặp ngươi có chút việc, ngươi theo ta đi một chuyến.

Hiện tại đế giả đến quá nhiều chừng mười mấy đế quốc chạy tới, vì thể diện Đại Tần, Đại Triệu, đại Tề đế quốc, ba người không muốn ở chỗ này nhiều lời sự tình cái chết của Tần Phi, Triệu Ngôn, Tề Cẩm.

- Vậy thì đi.

Huyền Thiên giang tay ra, đi thẳng về phía trước.

Hắn đã truyền âm với Long Tử Nghiên không để cho nàng hiện thân, hiện tại Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, hắn không muốn đem quá nhiều át chủ bài bạo lộ ra.

- Không phải đi như vậy...

Tần Nam hét lớn một tiếng, thần sắc lạnh nhạt tự nhiên của Huyền Thiên khiến hắn vô cùng phẫn nộ, một chưởng tóm lấy Huyền Thiên:

- Thúc thủ chịu trói, bổn vương mang ngươi đi.

Thiên Huyền Đế Kiếm lập tức xuất hiện trong tay Huyền Thiên nhẹ nhàng vung lên, cương nguyên đại thủ của Tần Nam lập tức hóa thành hai nửa, Huyền Thiên lạnh lùng nói:

- Đừng có động thủ động cước.

Đế giả nơi xa trừng lớn hai mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.