Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1776: Tích Huyết Trọng Sinh (1)




XÍU...UU! --! XÍU...UU! --! XÍU...UU! --!

Ba đạo kiếm quang màu tím huyễn lệ cơ hồ xuất hiện trong cùng một thời gian, trong chốc lát phá toái hư không, phá vỡ hết thảy trở ngại chém xuông trước mặt ba Đế Giả ngũ tinh.

Trong kiếm quang màu tím còn mang theo một chút màu sắc tro tàn.

Đế giả ở xa xa quan sát trận chiến đấu này, hiện tại kinh ngạc há to mồm, tốc độ Huyền Thiên cực nhanh, kiếm thuật mạnh mẽ, thật sự là đáng sợ tới cực điểm.

Keng! Keng! Keng!

Ba tiếng giòn vang, thực lực Đế Giả ngũ tinh cuối cùng không phải bình thường, lực lượng như thiên quân vạn mã, thu hồi thần binh Đế cấp và trảm lên ba đạo kiếm quang màu tím.

Trong chốc lát thực lực cao thấp đã phân.

Ba người đồng thời bạo lui.

Tần Thọ ngăn cản kiếm quang màu tím nhưng bị chấn đắc nhổ ra một ngụm máu tươi, mà thần binh Đế cấp trong tay Triệu Niết, Tề Đảo hai người bị chấn lệch ra, hai đạo kiếm quang màu tím thừa cơ mà vào, bổ vào thân thể hai người, hai miệng vết thương hiện ra, máu tươi bắn ra khắp nơi.

Khá tốt miệng vết thương cũng không tính quá sâu, sinh mệnh lực của Đế Giả ngũ tinh ương ngạnh, chút tổn thương này không coi vào đâu.

Ba người vô cùng kinh hãi chiến lực của Huyền Thiên, thậm chí là sợ hãi, thừa dịp có lực phản chấn nhanh chóng như tia chóp lui ra phía sau.

Ah --! Ah --!

Nhưng mà qua hai hô hấp sau thì hai tiếng hét thảm vang lên, Triệu Niết, Tề Đảo hai người từ trên cao rơi xuống mặt đất.

Miệng vết thương của hai người truyền ra đau đớn vô cùng kịch liệt, một cổ lực lượng kinh khủng tràn ra ngoài, làm cho hai người cảm thấy sinh mệnh lực trôi qua.

Là tử vong chi lực!

Vừa rồi Huyền Thiên đem tử vong chi lực dung nhập vào trong kiếm quang, tuy chỉ có một chút nhưng đối với kiếm quang màu tím hai người vẫn xem nhẹ nó.

Nhưng mà một chút tử vong chi lực này bổ trúng thì kết quả là trí mạng.

Huyền Thiên không có vội vã đuổi theo, hắn lần đầu tiên sử dụng tử vong chi lực, thấy Triệu Niết cùng Tề Đảo kêu thảm rơi xuống thì biết chắc tử vong chi lực đã có hiệu quả, ánh mắt nhìn vào hai người rơi xuống.

Đế giả còn lại cũng đã bị tiếng kêu thảm thiết của Triệu Niết cùng Tề Đảo hấp dẫn lực chú ý.

Tần Thế Vũ lúc này đại biến, không biết vì sao hai người lại thống khổ như vậy, theo đạo lý chút thương thế này đối với cường giả Đế Giả ngũ tinh không coi vào đâu.

Trong ánh mắt Đế giả nhìn soi mói, Triệu Niết cùng Tề Đảo kêu thê lương thảm thiết trong mười hô hấp mới dừng lại, dĩ nhiên đã chết đi.

Hai tay của hai người còn đặt lên miệng vêt thương, con mắt mở cực lớn, bảo trì bộ dáng hoảng sợ trước khi chết.

Tử vong chi lực quả nhiên khủng bố, hai cường giả Đế Giả ngũ tinh dính vào một chút thì qua mười hô hấp đã mất mạng.

Cả trên quảng trường, hoàn toàn yên tĩnh.

Đế Giả ngũ tinh ah, đại đa số thời điểm thì Kiếm Châu có rất ít Đế Giả ngũ tinh hiện thân, phần lớn thời gian của bọn họ đều du đãng trong Thiên Ngoại tinh không, tìm kiếm thiên tài địa bảo, truy cầu cảnh giới võ đạo rất cao.

Nói chung Đế giả tứ tinh thường xuyên xuất hiện trong Kiếm Châu, chiến lực mạnh nhất.

Nhưng mà hiện giờ có ba Đế Giả ngũ tinh hiện thân liên thủ kịch chiến với Đế giả nhất tinh, kết quả lại là Đế giả nhất tinh chiến thắng.

Không chỉ đánh lui toàn bộ Đế Giả ngũ tinh, còn khiến ba người này bị trọng thương, hai người trong đó mạc danh kỳ diệu hét lên thảm thiết và đi đời nhà ma.

Đế giả là cảnh giới cao nhất của phàm giới, mỗi một người đều có kiến thức rộng rãi, nhưng mà bây giờ nghĩ mãi mà không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Cho nên xem xét thi thể Triệu Niết Tề Đảo thì cả bọn trợn mắt há hốc mồm, không thể tưởng tượng nổi.

Phanh --

Trong lúc đó một tiếng nổ tung vang lên, đem tất cả mọi người đang từ trong rung động tỉnh lại.

Nơi phát ra âm thanh chính là trận pháp lồng khí, nửa hư nửa thực là do Kiếm Si ra tay.

Hai ngón tay của hắn vẽ ra giống như một đạo kiếm quang hóa thành tơ, lập tức đánh lên chỗ yếu nhất của trận pháp này, trong chốc lát cái lồng khí của trận pháp nhắc lên sóng to gió lớn, hơn nữa từng đạo khe hở li ti không ngừng hiện ra ngoài.

- Rống --!

Tiểu Hổ lập tức phát ra âm thanh tức giận khủng bố, trận pháp này bị vỡ tung thì lực lượng trên người của nó cũng phóng thích ra ngoài.

Lúc này trong tử sắc quang mang cũng phát ra một tiếng long ngâm, sau đó là một đầu cự long màu tím phóng lên trời.

Oanh! Oanh!

Lại là hai tiếng nổ vang lên, Long Tử Nghiên cùng Tiểu Hổ từ bên trong phát công kích đánh lên trên cái lồng khí giam cầm bọn họ.

Thời điểm này lồng khí đã lắc lư không chịu nổi, liên tục phát ra âm thanh ầm ầm và nổ tung.

- Các ngươi là một đám phế vật...

Tần Thế Vũ thấy trận pháp đã bị phá vỡ, lập tức gào thét lên.

- Toàn bộ lên cho ta, không cho bọn chúng chạy trốn, cho dù chết cũng phải bắt lấy bọn chngs, Tần Thọ, ngươi đi đối phó bọn chúng, Huyền Thiên để cho ta thu thập.

Tuy kiếm quang màu tím của Huyền Thiên có lực công kích vô cùng đáng sợ, nhưng Tần Thế Vũ không sợ hãi chút nào.

Sở trường của Tần Thế Vũ chính là không sợ công kích, hắn đã đem Bất Tử Chi Thân luyện đến đệ ngũ trọng -- Tích Huyết Trọng Sinh.

Cho dù thân thể bị chém thành mảnh vỡ đối với hắn mà nói không có là cái gì, chỉ cần có một giọt máu còn lưu lại, hắn cũng có thể ngưng tụ thân thể một lần nữa.

Dùng Bất Tử thần lực hùng hậu của hắn, hơn nữa tốc độ khôi phục của Bất Tử thần lực thì cho dù Huyền Thiên có bầm hắn mấy tháng hắn cũng không chết, có thể tiếp tục trọng sinh.

Luận tiêu hao thì Bất Tử Chi Thân tuyệt đối là đệ nhất thần công.

Long Tử Nghiên cùng Tiểu Hổ thoát khốn, còn có Kiếm Si ở đây, Huyền Thiên cũng không lo lắng cho bọn họ làm cái gì, cho dù là một Đế Giả ngũ tinh như Tần Thọ cũng như vậy.

Ánh mắt Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào người của Tần Thế Vũ, quát: 

- Tần Bất Tử! Ta biết rõ ngươi có thể thông qua con của ngươi nhìn thấy ta, nợ máu ngươi đánh chết Kiếm Chi Thần Vương thì một ngày nào đó ta sẽ đòi lại, hôm nay trước lấy mạng con của ngươi làm chút tiền lãi.

Kiếm Si đi theo bên người Kiếm Chi Thần Vương trên trăm vạn năm, tự nhiên biết rõ Thần Vương có thể thông qua mắt của con cái xem tận thế gian, cũng giảng thuật cho Huyền Thiên nghe.

Cho nên tuy Huyền Thiên không nhìn thấy Bất Tử Thần Vương, nhưng lại biết hắn hiện tại đang nhìn hắn, Bất Tử Thần Vương nhất định có thể nghe được.

- Huyền Thiên, ngươi... Ngươi muốn chết!

Ngực của Tần Thế Vũ phập phồng lên xuống, phẫn nộ gào thét.

Người Tần Thế Vũ sùng bái nhất không ai qua được phụ thân Tần Bất Tử của hắn, từ phàm giới phi thăng Thần giới, trong mấy trăm năm ngắn ngủi đã làm được chí tôn một phương của Thần Giới, sự tích như thế cho dù trong lịch sử vô tận của Thần Giới cũng cực kỳ thưa thớt.

- Giết hắn --

Trong lúc đó một âm thanh mênh mông vang lên, giống như từ bốn phương tám hướng truyền tới, trực tiếp vang vọng bên tai, đáy lòng, nội tâm của mọi người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.