Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1781: Đạt được thổ thánh đỉnh (2)




Đã như vầy thì cứ chém giết thần tử Huyền Thiên cần gì phải quan tâm, cho dù là con của Bất Tử Thần Vương thì hắn cũng giết không sai.

Tần Thế Vũ lần lượt bị công kích và dần dần già nua, cũng không lâu lắm tướng mạo của hắn biến thành bộ dáng năm mươi tuổi, rất nhanh lại biến thành sáu mươi tuổi.

Nhìn qua bộ dáng sáu mươi tuổi này mới là tuổi thật của hắn, khả năng hắn đã trải qua bảy tám trăm tuổi, càng đi về phía sau thì tương mạo già nua càng nhanh.

- Ah --

Tóc trắng đã mọc trên đầu làm Tần Thế Vũ phẫn nộ gào thét, mặc dù hắn tăng tốc độ lên tới cực hạn đều trốn không thoát Huyền Thiên công kích làm ấn ký tuổi của hắn tăng lên, không ngờ dã qua tám trăm ba mươi sáu tuổi, nếu tiếp tục như vậy thì không qua bao nhiêu kiếm hắn sẽ hao hêt thọ nguyên, đi đời nhà ma.

Sắp đối mặt với tử vong thì cho dù là Tần Thế Vũ thân là thần tử cũng phải sợ hãi, kêu to lên:

- Không -- Ta không muốn chết! Huyền Thiên, không được giết ta, ta đem thánh đỉnh dâng cho ngươi, không nên giết ta... 

Huyền Thiên không có ngừng công kích, quát: 

- Tần Bất Tử, ngươi nghe được không? Đây chính là con của ngươi đấy, ha ha ha... 

Thần Giới, Bất Tử Thần Điện.

Trên vương tọa vạn trượng, Bất Tử Thần Vương nắm chặt nắm đấm ngồi ở chỗ kia, trong ánh mắt toát ra hỏa diễm vô tận.

Một con sâu cái kiến lại dám khiêu khích Bất Tử Thần Vương hắn, tuy Bất Tử Thần Vương không đem Huyền Thiên để vào mắt, nhưng mà không ngăn được tức giận và sát ý trong lòng.

Số lượng con của Bất Tử Thần Vương nhi cũng không ít, hắn có tuổi thọ ngàn vạn năm, hoàn toàn có thể nói là trường sinh, Tần Thế Vũ có chết hay không hắn không để ý, làm hắn tức giận là Tần Thế Vũ vừa chết thì thổ thánh đỉnh cũng sẽ bị Huyền Thiên lấy được.

...

Tâm tình của Huyền Thiên vô cùng sảng khoái, hắn biết rõ Bất Tử Thần Vương có thể thông qua Tần Thế Vũ nghe được những lời của hắn.

Tuy Huyền Thiên hiện tại đối với Bất Tử Thần Vương không được tính là con sâu cái kiến, nhưng mà hắn biết được Bất Tử Thần Vương tức giận không nhẹ chút nào.

Bất Tử Thần Vương với tư cách người đánh chết Kiếm Chi Thần Vương, là một trong những chủ hung mưu đoạt thánh đỉnh, là địch nhân cường đại nhất của Huyền Thiên, hiện tại Huyền Thiên căn bản không cách nào tạo thành uy hiếp với Bất Tử Thần Vương, nhưng mà có thể chọc giận hắn gần chết coi như đã xả một ngụm ác khí.

Tần Thế Vũ dưới công kích của Huyền Thiên thì càng ngày càng già nua, trong mắt hoảng sợ đã hóa thành tuyệt vọng, hắn trực tiếp trốn vào trong thổ thánh đỉnh, nhưng rất nhanh Huyền Thiên lại giết vào trong thổ thánh đỉnh.

Không biết qua bao nhiêu kiếm, Huyền Thiên bổ ra một kiếm thì thân thể Tần Thế Vũ không có khép lại, thân hình già nua chia năm xẻ bảy biến thành hư vô.

Máu tươi phun ra như bảo táp, những Bất Tử thần huyết này mất đi tính mạng nên không thể trọng sinh được nữa.

Thần tử Tần Thế Vũ, đã chết.

Bất Tử Thần Vương thông qua cảm ứng Tần Thế Vũ ở phàm giới cũng lập tức chấm dứt.

- Huyền Thiên! Ta sẽ ở Thần Giới chờ ngươi... Chờ ngươi phi thăng Thần Giới một khắc... 

Một âm thanh hạo hạo đãng đãng truyền tới, trong lúc đó vang vọng khắp bốn phương tám hương, giống như từ không gian vô tận truyền tới, dường như mang theo không cam lòng.

Bất Tử Thần Vương lại một lần nữa sử dụng lượng lượng vô thượng của mình, đem thanh âm truyền vào Kiếm Giới.

Dưới âm thanh này bất luận Đế giả gì đều cảm giác được mình nhỏ bé, tuy âm thanh không có lực công kích nhưng uy thế vô cùng đáng sợ, làm cho tất cả Đế giả không ngẩng đầu lên được, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Chủ nhân âm thanh này chỉ cần một ý niệm là có thể giết chết vô số Đế giả.

Huyền Thiên nghe được âm thanh của Bất Tử Thần Vương làm như không nghe thấy, bàn tay vung lên đem thần huyết của Tần Thế Vũ Bất Tử thu thập toàn bộ.

Bất Tử thần huyết được thổ thánh đỉnh bảo hộ nên không bị thiên địa hấp thu, Huyền Thiên đem Bất Tử thần huyết thu nhập vào trong Hỗn Độn thánh đỉnh, thân thể ra khỏi thổ thánh đỉnh, tay nhấc lên đem thổ thánh đỉnh thu vào trong tay.

Lại một thánh đỉnh đến tay, trên người của Huyền Thiên đã có sáu thánh đỉnh.

Nhìn qua thổ thánh đỉnh trong tay, trên mặt Huyền Thiên hiện ra một tia tươi cười hiếm thấy.

Chín tôn thánh đỉnh, hôm nay trong tay của Huyền Thiên đã có được sáu tôn, chín được sáu, hai phần ba đều rơi vào trong tay của Huyền Thiên.

Sáu tôn thánh đỉnh này theo thứ tự là: Hỗn Độn thánh đỉnh, thủy thánh đỉnh, hỏa chi thánh đỉnh, phong chi thánh đỉnh, lôi chi thánh đỉnh, thổ thánh đỉnh.

Trừ việc đó ra đã biết mộc chi thánh đỉnh ở trong tay của Ti Không Đỉnh, mà âm, dương hai cái thánh đỉnh tạm thời không có tin tức.

Long Tử Nghiên, Kiếm Si, Tiểu Hổ nhanh chóng tới bên cạnh Huyền Thiên.

Nhìn qua thổ thánh đỉnh trên tay của Huyền Thiên thì Kiếm Si lộ ra bộ dáng tươi cười, người trẻ tuổi trước mặt của hắn đã có sáu tôn thánh đỉnh, cách mục tiêu thu thập chín tôn thánh đỉnh càng ngày càng gần.

Không nói thêm gì, Kiếm Si hóa thành một đạo lưu quang bay vào trong Hiên Viên kiếm gãy.

Thân hình Tiểu Hổ cấp tốc nhỏ lại nhảy lên đầu vai của Huyền Thiên.

- Hù... ! Hù... !

Âm thanh Tiểu Hổ sung sướng liếm gương mặt của Huyền Thiên.

Tuy nó không thể nói chuyện nhưng với tư cách thần thú, linh trí cực cao, tự nhiên biết rõ Tần Thế Vũ là thần tử, hơn nữa tu luyện Bất Tử Chi Thân rất khó giết chết, nhưng Huyền Thiên lại có thể giết Tần Thế Vũ thì Tiểu Hổ cực kỳ hưng phấn.

Huyền Thiên sờ sờ đầu của Tiểu Hổ, ánh mắt nhìn qua Long Tử Nghiên, nói: 

- Tử Nghiên, ngươi không có việc gì a!

Long Tử Nghiên mỉm cười lắc đầu, nói: 

- Ta không có gì, ngược lại là Tiểu Hổ chịu không ít tổn thương, may mắn là ngươi tới kịp lúc, nếu như qua mấy ngày nữa ta cùng Tiểu Hổ đã không kiên trì nổi.

- Hù... 

Tiểu Hổ dương dương tự đắc, cực kỳ đắc ý.

- Cảm ơn ngươi, Tiểu Hổ!

uyền Thiênlắc lắc bải vả, nói cảm tạ Tiểu Hổ.

Long Tử Nghiên ở trận này không có quá nhiều công lao, công kích chủ yếu đều bị Tiểu Hổ thừa nhận.

- Thiên ca, ngươi cách hai cảnh giới chém giết thần tử Tần Thế Vũ, vấn đề này chỉ sợ nhanh chóng truyền ra khắp Kiếm Châu, đến lúc đó ngươi xem như danh chấn thiên hạ, cho dù là Đế giả của đế quốc nào chỉ sợ cũng kính sợ ngươi.

Long Tử Nghiên mỉm cười, lập tức có chút nghi hoặc nói: 

- Thiên ca, ngươi có lưu danh ở tầng thứ mười không? Tại sao Phong Thần Bảng không xuất hiện tên của ngươi?

- Ta chưa đi tới tầng thứ mười, trực tiếp từ tầng thứ chín đi lên đỉnh tháp... 

Huyền Thiên đem chuyện trong Phong Thần Cổ Tháp giảng sơ lược lại, nói: 

- Dùng thực lực của chúng ta bây giờ có lẽ trong Kiếm Châu không có người nào uy hiếp được, mặc dù là Đế giả từ tinh không quay về, không đạt tới ngoài lục tinh cũng không phải đối thủ của chúng ta, ở Kiếm Châu này chúng ta xem như đứng vững gót chân, đi thôi... Trên người chúng ta có nhiều Đế cấp linh đan, đầy đủ cho chúng ta bước vào Đế giả cực hạn, tìm nơi tốt hảo hảo tu luyện, sau khi đạt tới Đế giả tam tinh thì chúng ta cũng nên lưu lạc Thiên Ngoại tinh không... 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.