Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1866: Đại kết cục (4)




Nói xong, Huyền Thiên hướng Long Tử Nghiên cùng với Hiên Viên Sơ Tuyết ở phía xa nhìn một cái, hồn niệm truyền âm, để Hiên Viên Sơ Tuyết hỗ trợ chiếu cố Long Tử Nghiên, sau đó, thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.

Lúc này thân thể hắn suy yếu, cần phải tìm địa phương khôi phục cho tốt, đồng thời đem Cửu Đỉnh triệt để lĩnh ngộ.

Huyền Thiên sử dụng bản nguyên chi lực, ở trong bản nguyên thế giới xuyên toa, Thần giới, phàm giới ngăn trở đối với hắn đều không có tác dụng gì cả.

Rất nhanh, Huyền Thiên liền trở lại phàm gian Kiếm Giới, tìm một chỗ bí ẩn, tìm hiểu Dương Chi Thánh Đỉnh.

Hiện tại thân thể hắn suy yếu, nếu là đỉnh phong Thần Vương, đối với hắn uy hiếp không hề nhỏ, nhưng tại phàm giới, sẽ không có bất luận kẻ nào có thể uy hiếp đến hắn.

Thời gian phi khoái trôi qua, ba năm sau, Huyền Thiên cường hình sử dụng Thời Gian Quy Tắc đã bị phản phệ triệt để khôi phục, sau đó lại qua bảy năm, Huyền Thiên triệt để lĩnh ngộ ra Cửu Đỉnh Thánh Đỉnh, trong lòng đại triệt đại ngộ.

- Thì ra là thế.....! Thì ra là thế.....!

Huyền Thiên đứng dậy, trong lòng thư sướng, tuy rằng hắn không có đem Bất Diệt Kim Thân tu luyện đến đệ cửu trọng, càng không có tu luyện Bất Tử Chi Thân, nhưng hắn cũng đã nắm trong tay bổn nguyên cùng với Thiên Địa hợp nhất, trở thành một trong Vĩnh Sinh giả.

Huyền Thiên hưng phấn không qua bao lâu, liền khẽ cau mày lại, nắm giữ Vĩnh Sinh dễ, độ người khác vĩnh sinh, khó!

Con đường hắn đi qua, chung quy là con đường của hắn, muốn chỉ dẫn cho người khác một con đường có thể đạt được Vĩnh Sinh, nói dễ vậy sao!

- Hôm nay ta đã lĩnh ngộ Thiên Địa bổn nguyên, thế nhưng lại như trước có thể cảm giác được. Còn có một con đường rất dài phải đi. Chung quy sẽ có một ngày, ta không những độ được Vĩnh Sinh, cũng có thể độ người khác Vĩnh Sinh. Ta muốn sáng tạo một tân thế giới, nơi đó là....là Tiên Giới, để người trong thiên hạ mọi người có một con đường Vĩnh Sinh, một con đường có thể thành Tiên....!

Trong lòng Huyền Thiên yên lặng vận chuyển suy nghĩ, hắn mặc dù đã đứng ở đỉnh phong của thế giới. Thế nhưng, trong lòng lại như trước vẫn có mục tiêu truy cầu.

Sáng tạo Vĩnh Sinh Tiên Giới, con đường này dài dằng dặc mà xa xôi, lúc này, hắn nên cùng với tìm kiếm Tần Bất Tử, cùng hắn triệt để làm đoạn thời gian.

Giờ này khắc này Huyền Thiên triệt để lĩnh ngộ Thiên Địa bản nguyên, cả người cùng với Thiên Địa hoàn mỹ dung hợp, hắn cùng với Thiên Địa, tuy hai mà một, trong thiên địa các thế giới đều như là cánh tay, thân thể của hắn.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Âm Dương Phong Lôi.....các loại thuộc tính, đều như là một bộ phận thân thể của hắn.

Tư duy của hắn tản ra, đến các không gian, đồng thời, ở trong dòng sông thời gian hành tẩu, ngược dòng thế giới này đã từng.

Đột nhiên, Huyền Thiên khí thế biến đổi, Hiên Viên Thần Kiếm xuất hiện ở trong tay, hắn cả người giống như một thanh tuyệt thế lợi kiếm ra khỏi vỏ, tiết lộ ra phong mang không gì sánh được.

- Tần Bất Tử, cái danh hào "Bất Tử" của ngươi từ ngày hôm nay trở đi liền phế, vô luận ngươi ẩn trốn ở nơi nào, hiện tại hay là quá khứ, dù cho ở sâu trong ký ức, ngươi đều chạy không thoát khỏi Thời Không Kiếm Thuật của ta....chết đi!

Huyền Thiên quát nhẹ một tiếng, trong tay Hiên Viên Thần Kiếm đâm một kiếm về phía trước.

Hiên Viên Thần Kiếm lại đột nhiên biến mất không thấy, trực tiếp đâm vào trong hư không, kiếm khí phong duệ ngang dọc các thời không.

Cùng một thời gian, trên Thần giới trăm chỗ địa điểm, đều vang lên tiếng kêu thảm thiết của Bất Tử Thần Vương.

- Ta hận.....! Ta thật hận....!

Bất Tử Thần Vương tiếng kêu thảm thiết chỉ là tồn tại trong nháy mắt, liền tắc nghẽn mà dừng lại, triệt để chết đi....

Đối với Huyền Thiên nắm trong tay thời gian, không gian mà nói, cho dù là ký ức bất diệt, Huyền Thiên vẫn có thể một kiếm diệt sát.

Ngay trong nháy mắt Bất Tử Thần Vương tử vong kia, đột nhiên, có hai cổ khí tức hạo hãn không hiểu, xuất hiện ở trong Thiên Địa. Nguồn tại http://Truyện FULL

Hai cổ khí tức này, tựa hồ không chỗ không ở, khiến người ta không thể suy đoán, đầu nguồn khí tức đến tột cùng ở nơi nào?

Bản nguyên thế giới, nơi nào đó, một thanh âm đang cười to:

- Thiên Hình, Bất Tử Chi Thân của các ngươi bị diệt, ha ha....ta thắng rồi. Tuy rằng ta giết không chết ngươi, nhưng ta có thể cược thắng được ngươi. Bất Tử Chi Thân của ngươi chính là không bằng Bất Diệt Kim Thân của ta, ha ha ha ha.....!

- Địa Tàng, ngươi đừng cao hứng quá sớm, hừ, tiểu tử kia có thể giết chết Bất Tử Chi Thân, dựa vào không phải là Bất Diệt Kim Thân của ngươi, mà là lực lượng Cửu Đỉnh.....!

Một thanh âm khác vang lên.

Hai thanh âm này, đột ngột vang lên chính là Thần Hoàng Thiên Hình, Minh Đế Địa Tàng vạn năm trước sau một trận đánh liền biến mất.

Hai người thất tung một vạn năm, cũng làm một đánh cuộc, hai người suốt đời giao chiến, một người đánh không chết, một kẻ đánh không hỏng. Căn bản phân không ra thắng bại, cho nên mới dùng một phương pháp, tại các nơi lưu lại Bất Tử Chi Thân và Bất Diệt Kim Thân truyền nhân, để cho bọn họ đến phân thắng bại.

Hơn vạn năm trôi qua, không hề thiếu Bất Tử Bất Diệt truyền nhân chết đi. Nhưng cũng không có ai tu luyện đến cảnh giới rất cao, hai người đều cho rằng không thể tính được. Nhất định phải đợi được tu luyện đến bát trọng Bất Tử Chi Thân, hoặc là Bất Diệt Kim Thân chết đi, mới xem như phân ra cao thấp.

Tần Bất Tử tu luyện Bất Tử Chi Thân đạt được đệ bát trọng, chết ở dưới tay của Huyền Thiên tu luyện Bất Diệt Kim Thân, điều này tự nhiên khiến cho Minh Đế Địa Tàng tâm tình thập phần thư sướng.

Hắn cùng với Thiên Hình đánh cả đời chẳng phân biệt được thắng bại, hiện tại Tần Bất Tử vừa chết đi, hắn xem như có thể lẽ thẳng khí hùng nói Bất Diệt Kim Thân so với Bất Tử Chi Thân mạnh hơn.

Tuy rằng Huyền Thiên Bất Diệt Kim Thân mới tu luyện đến đệ ngũ trọng, đồng thời bởi vì bản nguyên chi lực cải tạo thân thể, đã sớm đem Bất Diệt Thần Lực trở thành tạp chất thanh trừ, hiện tại thân thể Huyền Thiên cùng với Bất Diệt Kim Thân nửa sợi lông quan hệ cũng không có. Nhưng Minh Đế Địa Tàng lại vẫn mừng đến vui vẻ thấy Thần Hoàng Thiên Hình bị nhục, chết sống đều phải bắt được Tần Bất Tử bị Huyền Thiên đánh chết không tha, nói Bất Tử Chi Thân không bằng Bất Diệt Kim Thân.

- Ha ha...., mặc kệ thế nào, Huyền Thiên tu luyện Bất Diệt Kim Thân của bản Đế, khí vận chính là không giống, điểm ấy ngươi không thể phủ nhận, ha ha, Thiên Hình, ngươi chung quy vẫn là so ra thua kém ta, ha ha.....!

Minh Đế vui vẻ cười lớn lên.

Thần Hoàng Thiên Hình nói:

- Ngươi hiện tại cứ cười đi, đợi lát nữa lại khóc, thế tôn nói qua, chín cỗ Thánh Đỉnh, chính là Sáng Thế chủ lưu lại, ẩn chứa tất cả bản nguyên, chúng ta tuy rằng là Thiên Địa đồng sinh. Nhưng cũng không có triệt để nắm trong tay toàn bộ bản nguyên. Hiện tại hắn lĩnh ngộ được Cửu Đỉnh chi lực. Nói không chừng thực lực so với chúng ta đều phải mạnh hơn. Đến lúc đó, ngươi không phải đệ nhất, ta cũng không phải đệ nhất, Huyền Thiên mới chính là trở thành đệ nhất.

- Ha ha, thế tôn không phải cũng nói qua rồi sao? Bất Tử Bất Diệt liên thủ, thiên hạ vô địch sao. Lúc này đây chúng ta liên thủ một lần, bắt tiểu tử này đem hắn ăn vào, thế nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.