Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 290: Tu vi bạo trướng (2)




Huyền Thiên chân thân từ bên cạnh của khối lôi thi thứ ba rất nhanh hiện lên, bàn tay vỗ một cái, một đạo xích hồng sắc hỏa diễm tựa như liên hoa, từ lòng bàn tay nổ bắn ra, trong nháy mắt liền rơi vào trên thân thể khối lôi thi thứ ba.

Thiên hỏa Huyền cấp bài danh đệ nhị Thất Diễm Hồng Liên, Tiên Thiên cảnh võ giả vừa chạm phải liền bị thiêu đốt. Mặc dù là Địa giai cảnh sơ kỳ cường giả, đều sẽ bị Thất Diễm Hồng Liên làm thương tổn.

Thế nhưng, Thất Diễm Hồng Liên rơi vào trên thân thể lôi thi, dĩ nhiên không có nửa điểm hiệu quả, tựa hồ không tồn tại, không có nửa điểm phản ứng.

- Thân thể lôi thi này, cường đại đến biến thái, mà ngay cả bảo khí Huyền giai thượng phẩm, Thất Diễm Hồng Liên cũng đều có thể rất nhanh thiêu đốt, không ngờ lại không thể thiêu đốt thân thể của hắn?

Huyền Thiên thất kinh.

Bất quá, thời gian không cho phép Huyền Thiên suy nghĩ nhiều, khối lôi thi thứ tư, thứ năm, đồng thời hướng phía hắn lao qua đây.

- Liều mạng -!

Huyền Thiên âm thầm cắn răng.

Hai khối lôi thi đồng thời lao qua, một khối lao thẳng tới thân thể hắn. Một khối khác phong kín đường lui của hắn, để hắn không còn chỗ tránh né.

Huyền Thiên lần thứ hai thi triển ra Quỷ Ảnh Lưu Tinh Bộ, thân ảnh phân ra hóa thành tám.

Trong thâm động tối đen truyền ra một tia cười nhạt, bảy khối lôi thi khác, đồng thời hướng phía Huyền Thiên lao đến.

Huyền Thiên huyễn ảnh chỉ có tám cái, mà lôi thi lao đến lại có chín khối, vô luận như thế nào, Huyền Thiên đều tránh né không khỏi bị lôi thi tấn công.

Mắt thấy tám đều phải đều sắp bị lôi thi bổ trúng, Huyền Thiên đột nhiên vung tay lên, một đạo kiếm quang tự lòng bàn tay nổ bắn ra.

Linh kiếm Địa cấp xuất hiện!

Bảy Huyền Thiên trong đó, đồng thời bổ ra kiếm quang, đều bị lôi thi bổ thành phấn toái, hóa thành hư vô chỉ có Huyền Thiên ở phía bên phải là là thực thể chân chính.

Kiếm quang lướt qua, thân thể khối lôi thi vô cùng kiên cố kia, trong sát na một phân thành hai, bị chém thành hai nửa.

- Thật sắc bén!

Trong lòng Huyền Thiên cả kinh, đối với linh kiếm Địa cấp nhận định lại tăng lên một phẩm cấp mới.

Hắn sử xuất lực lượng toàn thân, dùng bảo khí Huyền giai trung phẩm Trọng Nhạc Kiếm trảm lên thân thể lôi thi, kết quả chỉ chém ra một dấu ấn cỡ sợi tóc. Chính mình bị lực phản chấn, chấn đến thổ huyết. Mà linh kiếm Địa cấp lại là dễ dàng làm được, đã đem thân thể lôi thi chém thành hai nửa.

Tuy rằng linh kiếm Địa cấp kiếm Huyền Thiên chỉ có thể khống chế ở trong phạm vi một thước tại thân thể, nhưng sự sắc bén trong công kích của nó, mặc dù là cường giả Địa giai cảnh tới gần Huyền Thiên cũng phải bị một kiếm chém thành hai nửa.

Cuối cùng cũng có biện pháp đối phó với lôi thi, Huyền Thiên đại hỉ.

Linh kiếm Địa cấp kia chém một khối lôi thi, tinh thần ý niệm Huyền Thiên khẽ động, Linh kiếm Địa cấp lập tức chuyển biến phương hướng, một kiếm quét ngang sang một khối lôi thi khác ở bên cạnh.

Khối lôi thi này đang hai tay hướng phía Huyền Thiên đâm đến, thiếu chút nữa sẽ đâm trúng cái cổ của Huyền Thiên, kết quả, lại bị Linh kiếm Địa cấp trực tiếp chém rơi đầu.

- Quá sắc bén....!

Trong lòng Huyền Thiên đại tán thán.

Linh kiếm Địa cấp mở ra thân thể lôi thi, dễ dàng tựa như cắt đậu hũ vậy.

Lôi thi chỉ có thân thể kiên cố và lực lượng cường giả Địa giai cảnh, nhưng lại không có chân nguyên, không thể công kích cự ly xa. Linh kiếm Địa cấp quả thực chính là khắc tinh của chúng, khi tới gần bên cạnh Huyền Thiên một thước, Huyền Thiên liền khống chế Linh kiếm Địa cấp một kiếm chém thành hai nửa.

Huyền Thiên đối mặt với lôi thi, không có tránh né, ngược lại tấn công, thân thể tựa như thiểm điện, cùng lôi thi tới gần thân thể.

Linh kiếm Địa cấp kiếm quang lướt qua, lôi thi đều bị một kiếm phân thây.

Rất nhanh, chín cỗ lôi thi, toàn bộ bị Huyền Thiên bổ ra, ngã hết xuống đất, hoặc là bị chém thành hai nửa, hoặc đầu bị chém đứt, đầu và thân thể đều không nối liền với nhau, không thể bị khống chế nữa.

- Trên người của ngươi không ngờ lại ẩn dấu một thanh Linh kiếm Địa cấp, ha ha ha...Đây thật đúng là vui vẻ ngoài ý muốn, xem ra ngươi đáng để ta tự mình xuất thủ rồi đấy.

Chín khối lôi thi đều bị Huyền Thiên chém chết, thanh âm kia cũng không tức giận, lại vang lên lần nữa.

Tiếng nói vừa dứt, một đạo bóng đen liền từ trong thâm động đen kịt phi ra, thẳng hướng Huyền Thiên lao đến.

Chợt lóe một cái, bóng đen liền đã tới trước mặt Huyền Thiên, so với tốc độ công kích của lôi thi đều phải muốn nhanh hơn nhiều lắm.

Huyền Thiên căn bản không thể tránh thoát ra.

Nhưng Huyền Thiên phản ứng ý niệm cũng không thể so với thân thể, theo tinh thần khẽ động khẽ động, Linh kiếm Địa cấp trong nháy mắt xuất thể, hướng phía bóng đen chém tới.

- Hắc hắc hắc - !

Bóng đen phát sinh tiếng cười khinh miệt.

Linh kiếm Địa cấp từ trên người bóng đen chém qua, tựa hồ bóng đen kia chính là một đạo ảnh, cũng không có thực thể, Huyền Thiên cảm giác cái gì cũng không có chém được.

Bóng đen kia trực tiếp lao đến trên người Huyền Thiên, cũng không có lực công kích gì cả, Huyền Thiên chỉ cảm thấy một cổ gió mát phả vào mặt. Bóng đen đã không thấy đâu, nhưng trong cơ thể đã có một cổ khí tức lạnh lẽo.

- Hắn đã chui vào ở trong thân thể ta rồi sao?

Trong lòng Huyền Thiên cả kinh:

- Bóng đen kia là đoàn hư vật, nhưng có thể nói chuyện, chẳng lẽ là tinh thần ý niệm của người nọ? Nhưng tinh thần ý niệm vô hình vô tướng, làm thế nào mắt thường có thể thấy được? Chẳng lẽ là người này tu luyện Thượng Cổ thần công tăng cường tinh thần ý niệm?

Không cho Huyền Thiên làm ra nhiều phản ứng, thanh âm kia đã từ trong cơ thể hắn vang lên:

- Không sai, thân thể ngươi, so với trong tưởng tượng của ta tốt hơn nhiều lắm. Rất hợp với tâm ý của ta, thật không sai, hắc hắc hắc...!

Bóng đen kia nhập thể, Huyền Thiên liền cảm giác được, thân thể có chút không bị tinh thần ý niệm của mình khống chế, hành động gian nan, đồng thời, loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, hóa thành chân thực.

Huyền Thiên vẫn không nhúc nhích đứng trên mặt đất, trừ ý niệm có thể chuyển động. Thân thể đã không thể động đậy, vô luận hắn muốn di động như thế nào, nhưng thân thể vẫn không có chịu nghe sai khiến.

Một cổ lực lượng vô hình đột nhiên từ trong óc Huyền Thiên phát sinh, Kiếm Ý nhị giai bạo phát, trong sát na lan tràn toàn thân, không khí xung quanh cũng xuất hiện sóng gợn.

Tiếng cười trong cơ thể tràn đầy khinh miệt:

- Đây là cái gì? Đây là Kiếm Ý? Quả thực quá yếu, xem ta đem ngươi đoạt xá, ngươi sẽ cảm thụ được, lực lượng Kiếm Ý đỉnh phong, hắc hắc hắc...!

Cảm giác lạnh lẽo kia từ từ hướng lên đầu lan tràn ra, từ thân thể đến cổ, rất nhanh đến đầu, đi tới chỗ mi tâm.

- Trở thành khối thân thể thứ hai của ta đi. Thiếu niên! Ha ha ha...!

Thanh âm kia cười ha ha, hưng phấn không gì sánh được.

Tiếng cười dứt, một cổ khí tức lạnh lẽo liền nhảy vào trong mi tâm của Huyền Thiên,

Tư tưởng của Huyền Thiên ngừng lại, giờ khắc này, không chỉ có thân thể, mà ngay cả ý niệm đều có một loại cảm giác bất động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.