Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 297: Tiêu Dao thiếu chủ (3)




Huyền Thiên cũng không kinh không sợ, trong tay Trọng Nhạc Kiếm chém ngang mà lên, kiếm quang Lôi Điện kia nhất thời một phân thành hai.

Lôi điện kiếm quang mặc dù bại, nhưng trong đó ẩn chứa lôi điện vẫn tồn tại như trước, trong chốc lát kích lên người Huyền Thiên.

Trong nháy mắt Huyền Thiên hóa thành người mang bom, toàn thân đều là lôi điện vờn quanh, giống như tấm lưới lớn và phát ra tiếng nổ.

Lôi điện này so với lôi điện vừa rồi uy lực còn cường đại hơn rất nhiều, thân thể Huyền Thiên không chỉ có cảm giác tê tê, còn có chút đau đớn, dường như ‘ lôi đình chi tâm ’ cấp hai không khống chế được.

Nhưng mà thân thể của Huyền Thiên có kháng tính với lôi điện cực lớn, cũng chỉ đau đớn mà thôi, muốn làm hắn bị thương thì còn kém quá xa.

Thân thể Huyền Thiên mang theo lôi điện, giống như người điện xông về phía trước, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ trong tay sáng lên rực rỡ, ánh lửa trùng thiên, đâm về phía Hoành Tiệm Vân.

Nhất Kiếm Phần Thiên!

Kiêm quang mang theo lửa cháy hừng hực, lập tức đâm vào ngực Hoành Tiệm Vân.

Trong ánh mắt Hoành Tiệm Vân lộ ra vẻ khiếp sợ, một võ giả Tiên Thiên cảnh ngũ trọng lại có thể không chết trong chiêu ‘ lôi kinh thiên hạ ’, hơn nữa còn có thể lập tức triển khai phản kích, lại không bị thương!

- Lôi Đình Thiết Cát!

Nơi này chính là Lôi Đình sơn mạch, trên bầu trời không ngừng có sấm sét, kiếm thế của Hoành Tiệm Vân khẽ động, lại có một đạo sấm sét từ trên trời giáng xuống, rơi vào mũi kiếm ‘ Kinh Lôi Kiếm ’.

Một kiếm ‘ Kinh Lôi Kiếm ’ quét ngang, mang theo lôi điện cuồng bạo, dư âm ảnh hưởng của lôi điện tản ra, mặt đất phạm vi vài trăm mét đều bị lôi điện bao phủ, giống như lưới điện.

Một chiêu ‘ Lôi Đình Thiết Cát ’ này uy lực cực lớn, lôi điện không ngừng giao thoa qua lại, giống như răng cưa, muốn đem tất cả những gì ngăn cản trước mặt cắt thành hai đoạn.

Kiếm quang ‘ Nhất Kiếm Phần Thiên ’ đánh lên lưới điện kia. Kích lên Trọng Nhạc Kiếm ’, lực lượng cường đại bị đánh tan rất nhiều, hơn nữa hoàn toàn không có quy tắc, làm cho người ta khó ngăn cản, Huyền Thiên lập tức lui ra phía sau vài chục bước, mới triệt tiêu được lực đạo kia.

Hét thảm một tiếng, Nhâm thị huynh đệ cùng con hổ đen chiến đấu với nhau. Lại có biến hóa mới, đùi của Nhâm Hoành Hành cũng bị trúng một trảo của hổ đen.

Một miếng thịt to trên đùi bị cạo xuống. Xương cốt cũng bị một trảo này nghiền nát, đùi phải của Nhâm Hoành Hành bị phế, tính linh hoạt đã đánh mất, sức chiến đấu giảm mạnh.

- Rống! Rống - -

Hổ đen không ngừng gầm gừ tức giận, thân thể nhanh như thiểm điện, tấn công Nhâm thị huynh đệ.

Nhâm thị huynh đệ tuy thực lực cường đại, nhưng mà thân thể con hổ đen này quá cứng rắn, kiếm quang không có hiệu quả gì với nó cả, mặc dù là bảo kiếm huyền giai trung phẩm đánh trúng thân thể nó, cũng bị móng vuốt sắc bén ngăn cản, tốc độ của nó thật sự là quá nhanh, thân thể quá linh hoạt. Công kích quá sắc bén, lực lượng quá cường đại, Nhâm thị huynh đệ hoàn toàn không phải đối thủ con hổ đen này.

Mắt thấy Nhâm thị huynh đệ sắp bị thua, hai người liên thủ cũng không phải đối thủ con hổ đen kia... Hoành Tiệm Vân tự nhiên không muốn dây dưa, ánh mắt của hắn lộ ra thần sắc lo lắng, còn tưởng rằng lần này đánh chết xú tiểu tử kia là việc dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới hai lần đều chịu thiệt.

Lần đầu tiên chỉ bị ăn chút thiệt thòi. Chỉ có Nhâm Phách Đạo bị thương, còn lần này Nhâm thị huynh đệ bị trọng thương, nếu như bọn họ bỏ mình, Hoành Tiệm Vân cũng bị thua.

- Phải trước khi Nhâm thị huynh đệ bị con hổ đen kia đánh chết, ta phải đánh chết xú tiểu tử này, ta cũng không tin, bản thiếu gia không đối phó được một tiểu tử Tiên Thiên cảnh ngũ trọng.

Trong nội tâm Hoành Tiệm Vân suy nghĩ như vậy.

- Cuồng Lôi Hàng Thế!

Hoành Tiệm Vân hét lớn một tiếng.

Ánh sáng ‘ Kinh Lôi Kiếm ’ rực rỡ, vô cùng đẹp mắt, lôi điện trên bầu trời bị một kiếm của Hoành Tiệm Vân hấp dẫn.

Ầm ầm - -

Cuồng lôi cao vài chục mét, lập tức đánh xuống, hóa thành một màu trắng sáng, mỗi một đạo lôi điện đều to như ba nắm đấm, bao phủ phạm vi mấy chục thước.

Tốc độ của tia chớp cực nhanh, đánh thẳng vào Huyền Thiên.

Nhưng mà Huyền Thiên thấy Hoành Tiệm Vân động dụng kiếm thế, cũng đã nhìn ra đối phương muốn vận dụng chiêu thức quần công, đã sớm làm chuẩn bị.

- Hỏa Thế Trùng Thiên!

Huyền Thiên thi triển chiêu thức thứ sáu vừa tu luyện của ‘ Cửu Diễm Huyền Hỏa Công ’, một chiêu tuyệt thuật của ‘ Liệt Hỏa Phần Thiên kiếm ’.

Khi kiếm thế của Huyền Thiên khẽ động, Tiên Thiên chân khí hóa thành Tiên Thiên Chân Hỏa, một đạo kiếm thế cực mạnh từ, ‘ Trọng Nhạc Kiếm ’ chém ra hỏa quang cực lớn, hỏa diễm phóng lên trời, bao phủ khắp nơi.

Cuồng lôi đầy trời đánh vào thế lửa trùng thiên, ‘ Cuồng Lôi Hàng Thế ’ cuối cùng là tuyệt thuật huyền giai thượng phẩm kiếm kỹ, lại là Hoành Tiệm Vân thi triển ra, uy lực kinh người, thế lửa trùng thiên bị đánh tan, cuồng lôi đầy trời đánh lên người của Huyền Thiên.

Nhưng mà uy lực của lôi điện bị suy yếu rất lớn, phẩm chất chỉ còn lại hai đầu ngón tay, bổ vào người Huyền Thiên hoàn toàn không có ảnh hưởng.

Huyền Thiên có kháng tính lôi điện thập phần cường đại, Hoành Tiệm Vân sử dụng ‘ Chân Lôi Kiếm Quyết ’ tuy lực công kích cường hoành, đối phó người bình thường thường thường có thể phát ra kỳ hiệu, nhưng mà dùng lên người Huyền Thiên thì không thể làm gì.

Có thể nói thể chất Huyền Thiên hoàn toàn khắc chế ‘ Chân Lôi Kiếm Quyết ’ của Hoành Tiệm Vân.

Nếu không đổi lại là bất cứ cao thủ Tiên Thiên cảnh cửu trọng nào, Huyền Thiên có tu vi Tiên Thiên cảnh ngũ trọng khó mà địch nổi, chớ nói chi là ứng phó nhẹ nhõm.

Sử dụng kiếm thuật công kích cự lý xa, Hoành Tiệm Vân có ‘ Chân Lôi Kiếm Quyết ’, nhưng không có tác dụng với Huyền Thiên, khoảng cách gần thì cường công lại đối e ngại ‘ Thất Diễm Hồng Liên ’ của Huyền Thiên, Hoành Tiệm Vân khó xử.

Đúng lúc này một tiếng hét thảm vang lên!

Đầu của Nhâm Hoành Hành bị hổ đen một trảo đập nát, óc bắn ra, lập tức bị mất mạng.

Mà chính vì một câu ‘ súc sinh ’ của Nhâm Hoành Hành đã chọc giận hổ đen, toàn bộ công kích mạnh nhất của nó đều tập trung vào Nhâm Hoành Hành, trước là làm đùi của Nhâm Hoành Hành bị thương, hành động bất tiện, rốt cục cũng bị hắc hổ đánh chết.

Còn lại Nhâm Phách Đạo chỉ có một cánh tay cụt, vai trái thì đau đớn kịch liệt, thực lực của hắn giảm lớn, thấy Nhâm Hoành Hành bị đánh chết, trong nháy mắt hồn kinh táng đảm!

- Thiếu chủ, chạy mau!

Nhâm Phách Đạo quát lên, xoay người bỏ chạy.

Tuy mất một cánh tay, nhưng mà lưu được núi xanh không sợ không có củi đốt, tánh mạng quan trọng hơn.

Sở trường lớn nhất của hổ đen chính là tốc độ, lúc chiến đấu đột nhiên quay người lại, đây chính là sơ hở lớn nhất của hổ đen, Nhâm Phách Đạo nhân cơ hội này bỏ chạy, nhưng mà chạy chưa được trăm mét con hổ đen đã hóa thành tàn ảnh đuổi theo.

Ba - - Cái ót nở hoa.

Nhâm Phách Đạo còn không kịp kêu thảm thiết, thân thể đã ngã xuống đất, hóa thành thi cốt.

Trong chớp mắt Nhâm thị huynh đệ đều mất mạng, không kịp bỏ chạy đã mất mạng rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.