Đao của Kim Liệt đã thu về vỏ, nhưng khí thế vẫn bành trướng như cũ, phong mang cường liệt như trước, ánh mắt quét qua bọn người Cốc Không Minh, nói:
- Cái gì mà cố ý đả thương người? Không thấy ta đã cố ý thu đao về rồi hay sao, nếu như ta cố ý đả thương người thì hắn đã sớm bị ta một đao chém thành hai khúc rồi, Thương Long Trọng Vân Đao xuất ra thì tất sẽ chặt gãy binh khí của người ta, ta đã tận lực khống chế lực đạo rồi, nhưng hắn vẫn không thể tiếp nổi một đao thì còn trách được ai chứ….!
Kim Liệt ở giờ phút cuối cùng đúng là đã thu đao lại về sau hai thước, nói không hề sai, khiến cho đám người của Lăng Vân Tông nghẹn lời không phản bác được.
Lăng Dật Trần của Thiên Kiếm Tông, tự nhiên sẽ không đứng ra nói cố ý đả thương người, Thiết Đồ Khôn của Phách Quyền Phái cũng không mở miệng, Chương Nhất Đao lại càng không thể nào gậy ông đập lưng ông được, nên cũng im lặng không hé răng.
Triệu Phụng Minh lớn tiếng nói:
- Trận thứ tám, Kim Liệt thắng, tiến vào vòng tiếp theo, các đệ tử tham gia vòng thứ hai gồm có: Kinh Vô Bại, Bạch Ngọc Thiện, Cốc Không Minh, Mông Thế Trùng, Tô Lập Trác, Diệp Thông Minh, Hoàng Thiên, Kim Liệt, mời các vị bằng hữu ở lại dùng tạm cơm trưa tại bổn tông, vòng luận võ thứ hai sẽ bắt đầu vào giờ thân.
Trên mặt Lăng Dật Trần tràn ngập vui vẻ, vô cùng cao hứng.
Trong tám người thì Thần Đao Môn có tới ba người, Thiên Kiếm Tông có ba người, Lăng Vân Tông cùng với Phách Quyền Phái mỗi bên có một người, nhân số của Thiên Kiếm Tông nhiều hơn cả Lăng Vân Tông và Phách Quyền Phái, ngang bằng với Thần Đao Môn.
Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một canh giờ, tới đầu giờ thân, tứ tông hội vũ lại tiếp tục bắt đầu.
Mấy người trong tứ tông ai nấy cũng đều có vị trí và cương vị riêng, Triệu Phụng Minh dẫn đầu lên lôi đài, nói:
- Vòng thứ hai của tứ tông hội vũ, tổng cộng có tám vị đệ tử, chia ra làm bốn trận, căn cứ theo quyết định rút thăm của thái thượng trưởng lão tứ tông, trình tự luận võ như sau: Trận đầu: Mông Thế Trùng đấu với Tô Lập Trác, trận thứ hai: Cốc Không Minh đấu với Hoàng Thiên, trận thứ ba: Bạch Ngọc Thiền đấu với Kim Liệt, trận thứ tư: Kinh Vô Bại đấu với Diệp Thông Minh.
Trong tám người này có bốn vị là đệ tử Tiên Thiên cảnh cửu trọng, tự nhiên không có khả năng sẽ để họ đụng mặt ở vòng hai được, mà là tất cả chọn một đối thủ, vì vậy cho nên hai tên thiên tài yêu nghiệt như Huyền Thiên cùng với Kim Liệt sẽ đấu với một vị cao thủ Tiên Thiên cảnh cửu trọng.
Người đứng xem bốn phía nghe Triệu Phụng Minh đọc xong danh sách, trong lòng đều cảm thấy kích động hẳn lên, thiên tài yêu nghiệt cuối cùng là yêu nghiệt tới mức độ nào, võ giả Tiên Thiên cảnh bát trọng so với họ thì nhất định là kém hơn rồi, thế nhưng Tiên Thiên cảnh cửu trọng thì sao?
Triệu Phụng Minh dừng một chút, nói tiếp:
- Tứ tông hội vũ vòng thứ hai, bây giờ liền bắt đầu, trận đầu tiên, Mông Thế Trùng đấu với Tô Lập Trác, mời lên đài!
Đại Kim Cương Quyền đấu với Phân Lãng Đao Pháp!
Tuy rằng tạo nghệ của Tô Lập Trác đối với Phân Lãng Đao Pháp không bằng Kinh Vô Bại, nhưng cũng không hề thấp, mà Đại Kim Cương Quyền của Mông Thế Trùng thì cũng có lực lượng bá đạo có tiếng, không kém phách đao của Kim Liệt.
Thần Đao vương triều, riêng có danh xưng Phách Đao Kim Liệt và Phách Quyền Mông Thế Trùng, hợp xưng là Song Phách.
Mặc dù trong lòng mọi người đều biết thực lực của Mông Thế Trùng rất nhanh, nhưng cũng rất có hứng muốn xem thử xem Phân Lãng Đao Pháp lấy tốc độ làm chủ đụng phải Đại Kim Cương Quyền có lực lượng phách đạo thì rốt cuộc sẽ phát sinh va chạm cỡ nào đây?
Mông Thế Trùng cùng với Tô Lập Trác nhảy lên đài cùng một lúc.
- Bắt đầu!
Phốc - - ! Không khí trên lôi đài toát ra, lập tức hướng hai bên cuồn cuộn ập ra, hình thành hai cỗ khí lãng.
Phân Lãng Đao Pháp, quan trọng nhất chính là nhanh, lời của Triệu Phụng Minh vừa mới dứt thì Tô Lập Trác liền xuất thủ ngay lập tức.
Khoảng cách mấy chục thước, lóe lên một cái, trong nháy mắt đao pháp đã xông tới trước mặt Mông Thế Trùng.
Bất quá, Mông Thế Trùng không phải là Hạ Cao Nghĩa, cũng không phải Từ Tắc Thành, hắn là người đứng đầu trong đám hậu bối của Phách Quyền Phái, cũng đều là nhân vật có tiếng giống Kinh Vô Bại.
Cánh tay trái của Mông Thế Trùng giơ lên nhanh như chớp, tiên thiên chân khí hội tụ, kim quang phát ra lóng lánh.
Keng một tiếng, cương quyền bảo vệ trên cánh tay trái đã chặn đứng một đao đánh tới nhanh như chớp này của Tô Lập Trác, đồng thời tay phải nắm chặt, đánh ra một quyền về phía Tô Lập Trác.
Bùm một tiếng, không khí phía trước bị đánh tới mức vỡ ra, một quyền này, lực lượng phách đạo tới cực điểm. Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn
Tô Lập Trác một kích đánh không trúng liền đổi vị trí khác ngay lập tức, tốc độ cực nhanh, chỉ để lại một đạo tàn ảnh, quyền mang của Mông Thế Trùng liền đánh vào hư không.
Ánh đao lóe lên, Tô Lập Trác đổi sang chỗ khác, lại hướng Mông Thế Trùng chém xuống một đao, không khí trong nháy mắt lại chia ra thành hai nữa, ánh đao phá không mà tới.
Ngay lúc này, Mông Thế Trùng tựa hồ như đã biết được vị trí tấn công của Tô Lập Trác, hắn đột nhiên xoay người một cái, thân thể cấp tốc đón lấy một đao đang chém tới, không lùi mà còn tiến tới, đánh ra một quyền.
Một tiếng keng thật lớn vang lên ngay giữa mũi đao.
Thân thể của Tô Lập Trác chấn động, một đạo ngân quang bắn ra từ trong tay, chính là bảo đao của hắn, bị một quyền của Mông Thế Trùng đánh bay, thân thể của Tô Lập Trác cũng không tự chủ được mà lùi về phía sau hơn mười bước.
Hai chân của Mông Thế Trùng đạp xuống đất, phát ra mấy đạo thanh âm trầm đục liên tục, thân thể cao lớn giống như một chiếc xe khổng lồ, lăn ép về phía Tô Lập Trác, quyền mang màu vàng đã nhanh hơn một bước mà đánh tới chỗ Tô Lập Trác.
Mất đi binh khí, Tô Lập Trác cũng không phải là đối thủ của Mông Thế Trùng nữa, thân thể lóe lên né sang một bên, sau đó nhanh chóng lùi về phía sau, trong nháy mắt liền nhảy xuống khỏi lôi đài, coi như tự nhận thua.
Thực lực của Tô Lập Trác so với Chu Tuấn Lương thì rõ ràng là cao hơn rất nhiều, thế nhưng đánh với Mông Thế Trùng cũng khó mà ngăn được tam chiêu lưỡng thức, có thể thấy được, thực lực của Mông Thế Trùng cũng theo đối thủ mạnh hơn mà biến thành mạnh hơn, hơn hẳn mấy thứ mà hắn để lộ ra, thực lực ẩn giấu còn đáng sợ hơn đã biểu hiện ra rất nhiều.
Kết quả này cũng nằm trong dự liệu của mọi người, chỉ là quá trình chiến đấu thì nhanh hơn một chút so với dự đoán của mọi người, đồng thời trong lòng cũng không nhịn được mà đoán: Nếu như là Mông Thế Trùng gặp phải Phân Lãng Đao Pháp mà Kinh Vô Bại thi triển ra thì sẽ như thế nào đây?
Thanh âm của Triệu Phụng Minh đúng lúc này lại vang lên:
- Trận đầu tiên, Mông Thế Trùng thắng, tiến vào vòng thứ ba, trận thứ hai, Cốc Không Minh đấu với Hoàng Thiên, mời lên đài!
Khóe môi của Huyền Thiên khẽ nhếch, đối thủ là người đứng đầu trong đám hậu bối của Lăng Vân Tông, hắn vô cùng hài lòng.