Kim Liệt, trong mắt Triệu Phụng Minh thoáng có chút kinh ngạc, lớn tiếng hô:
- Trận đầu Hoàng Thiên thắng, Kim Liệt bại, trận thứ hai, Kinh Vô Bại đấu với Mông Thế Trùng, mời lên đài!
Tinh thần của mọi người lại khẽ giật, lại là một trận đấu quan trọng.
Thân thể của Huyền Thiên lóe lên liền trở lại chỗ ngồi, Tiểu Hổ hừ hừ hai tiếng, hớn hở nhảy lên vai Huyền Thiên, giống như đang chúc mừng hắn vậy.
Mọi người trong Thiên Kiếm Tông đều vô cùng vui mừng, không ngừng tán dương.
Kinh Vô Bại cùng với Mông Thế Trùng rất nhanh liền lên lôi đài, hấp dẫn sự chí ý của mọi người.
Theo một tiếng hô bắt đầu của Triệu Phụng Minh vang lên, không khí trên lôi đài hướng hai bên ào ạt ập qua. Đao quang lóe lên, Kinh Vô Bại triển khai một chiêu công kích nhanh tới cực điểm như cũ.
Khoảng cách mấy chục thước đối với Kinh Vô Bại mà nói thì trong nháy mắt đao quang lóe lên đã xông tới trước mặt của Mông Thế Trùng rồi.
Tốc độ cực nhanh, so với Tô Lập Trác thì còn cao hơn một bậc, Mông Thế Trùng có thể tùy tiện dùng tay ngăn cản một đao của Tô Lập Trác, nhưng đối với Kinh Vô Bại thì hiển nhiên là không thể.
Đao quang của Kinh Vô Bại vừa hiện, thân thể của Mông Thế Trùng liền bắt đầu lùi về phía sau.
Bất quá, Mông Thế Trùng dù sao cũng là Mông Thế Trùng, đều là nhân vật nổi danh cùng với Kinh Vô Bại, vượt xa Hạ Cao Nghĩa và Diệp Thông Minh, không thể nào lại bị một đao của Kinh Vô Bại ép tới mức nhảy xuống khỏi lôi đài.
Cùng lúc lùi về phía sau, cánh tay của Mông Thế Trùng oanh ra một quyền nhanh như chớp.
Trong lúc lùi về phía sau khoảng ba bước, nháy mắt Mông Thế Trùng đã đánh ra một quyền đánh trúng lên đa quang phá không mà tới kia.
Một tiếng nổ vang lên, khí lưu khí mang cực liệt liền bắn ra bốn phía, rực rỡ chói mắt, lóe lên hệt như pháo hoa.
Đao quang của Kinh Vô Bại dừng lại, bị một quyền của Mông Thế Trùng chặn lại, thế nhưng thân ảnh của Kinh Vô Bại vẫn còn chưa dừng lại, trong nháy mắt lóe lên liền biến mất.
Khí lãng sau lưng Mông Thế Trùng chia ra, đao quang bổ tới nhanh như chớp.
Kinh Vô Bại vừa lui lại một bước, tốc độ cực nhanh, vượt qua suy đoán của tất cả mọi người, ngoại trừ một vài người ra thì không có ai nhìn thấy thân thể quỷ tích của Kinh Vô Bại, chỉ biết là trong nháy mắt, một chiêu công kích bén ngót lại tới.
Hơn nữa, hướng công kích hoàn toàn tương phản với lúc ban đầu, Kinh Vô Bại không chỉ có tộc độ nhanh không ai bằng, hơn nữa còn biến hóa linh hoạt, làm cho người ta khó mà đoán được, đao tiếp theo sẽ tới từ phía nào.
Mông Thế Trùng lập tức thi triển chiêu thức phòng ngự Kim Tường Thiết Bích trong Đại Kim Cương Quyền, Tiên Thiên chân khí kim thuộc tính bắn ra mãnh liệt, kim quang đại thịnh, trong nháy mắt đã kết thành một cái lồng bằng kim quang, giống như một quả chuông vàng cực lớn, treo Mông Thế Trùng ngược ở bên trong.
Bất kể là đỉnh đầu hay là bốn phía đều được cái lồng khí kim quang này bao phủ, phỏng thủ vô cùng nghiêm cẩn.
Đao của Kinh Vô Bại trong nháy mắt liền bổ lên phía trên cái lồng khí này.
Trong nháy mắt, vang lên một hồi tiếng cắt thiết trọng ngọc.
Đao quang lướt qua, cái lồng khí kim quang bao phủ bên ngoài cơ thể Mông Thế Trùng xuất hiện một vết đao cực lớn, bắt đầu từ mặt đất, mãi cho tới phía trên nóc của cái lồng, sâu gần ba tấc.
Đao ngân vừa sâu lại vừa lớn, khiến người nhìn cảm thấy kinh hãi, làm cho người ta dễ dàng nhìn ra một đao của Kinh Vô Bại ẩn chứa lực công kích kinh khủng tới cỡ nào.
Thế nhưng, cái lồng khí kim quang bao phủ bên ngoài cơ thể của Mông Thế Trùng cũng thật lợi hại, tuy rằng bị một đao của Kinh Vô Bại chém thành ra tới mức đó, nhưng cũng chưa bị phá rách hẳn.
Mặc kệ một đao kia của Kinh Vô Bại bổ xuống sâu tới cỡ nào, Mông Thế Trùng cũng có thể cản lại được.
Thân ảnh của Kinh Vô Bại còn chưa xuất hiện, một đao kia bị ngăn cản, thân thể của hắn trong nháy mắt liền nhanh chóng vọt sang chỗ khác, lúc não cũng bảo trì tốc độ nhanh nhất, biến ảo vị trí một cách vô cùng linh mẫn, lại không ngừng xuất ra những công kích vừa nhanh vừa trí mạng.
- Bách Bộ Thần Quyền!
Bên trong cái lồng khí kim quang, đột nhiên vang lên thanh âm của Mông Thế Trùng.
Trong nháy mắt, một đạo quyền mang cự đại, từ bên trong cái lồng khí kim quang bay thẳng ra ngoài.
Đạo quyền mang này kim quang lóng lánh, sáng lóa cả mắt, lớn khoảng chừng một cái chậu rửa mặt, gấp khoảng hai ba chục lần quyền đầu của một người bình thường, tốc độ đánh ra cực nhanh, không khí phía trước, cách đó mười mét liền bắt đầu bị đánh nát.
Có thể thấy được khí kình phía trước mặt của đạo quyền mang này cường liệt cỡ nào, đồng thời, cũng có thể gián tiếp nhìn ra được, mấy quyền mang bình thường khác khó mà so được với đạo quyền mang này, như thể đạo quyền mang này là do một tên cự nhân đánh ra một quyền thật sự chứ không phải chỉ là một đạo quyền mang nhờ vào Tiên Thiên chân khí ngưng tụ mà thành.
Người đứng xem bốn phía ngay lúc nghe thấy thanh âm của Mông Thế Trùng thì đã sớm kinh hô không ngừng rồi.
Bách Bộ Thần Quyền, đây là một vũ kỹ cổ xưa mà Phách Quyền Phái lấy được từ trong Mộng Huyền Thần Cung, uy lực so với vũ kỹ bình thường thì mạnh hơn một chút.
Thế nhưng, nghe đâu là không có tên đệ tử hậu bối nào trong Phách Quyền Phái tu luyện thành công Bách Bộ Thần Quyền được, hiện tại Mông Thế Trùng lại thi triển ra Bách Bộ Thần Quyền, hiển nhiên là lời đồn đãi kia đã sai, Phách Quyền Phái cố ý che giấu tin tức này, để cho Mông Thế Trùng có thể một lần vang danh trong Tứ Tông hội vũ lần này.
Về phần dụng ý thì mọi người ai cũng đều biết, Phách Quyền Phái không chỉ đơn giản là muốn vị trí thứ ba hay thứ hai, mà là nhắm vào vị trí thứ nhất.
Kinh Vô Bại là người đứng đầu trong số toàn bộ những đệ tử hậu bối của Thần Đao vương trều, dành được vị trí thứ nhất trong lần Tứ Tông hội vũ lần này về cho Thần Đao Môn vốn là chuyện vô cùng hiển nhiên.
Tuy rằng ba người Cốc Vô Minh, Mông Thế Trùng, Bạch Ngọc Thiện năm nay đều đột phá tới tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng, nhưng Kinh Vô Bại vốn đã là nhân vật hàng đầu trong số những người cùng cảnh giới rồi, tất cả võ giả ở Thần Đao vương triều đều phải công nhận, địa vị của Kinh Vô Bại, trước khi hai vị thiên tài yêu nghiệt chưa lớn mạnh thì những người khác không cách nào vượt qua hắn được.
Hiện tại, Mông Thế Trùng thi triển ra Bách Bộ Thần Quyền, kết quả của trận chiến này lập tức có chút khó mà nói trước được.
Vô luận là đao mang, kiếm mang, quyền mang hay chưởng mang, ngưng tụ lại trong đao, kiếm, quyền, chưởng trng tay của võ giả, uy lực mới lớn nhất, rời khỏi thân thể của võ giả, khoảng cách càng xa thì uy lực sẽ mỗi lúc một yếu dần đi. xem tại TrumTruyen.vn
Nói cách khác, khoảng cách càng gần thì uy lực phát huy lại càng mạnh, khoảng cách càng xa thì uy lực phát uy lại càng yếu.
Cũng cùng là một đạo quyền mang, cách nhau khoảng mười bước, hay vài chục bước gì đó rồi đánh thẳng lên trên người một võ giả cùng cảnh giới, có thể sẽ đánh cho đối phương bị thương nặng