- Nhưng mà phạm vi hơn mười dặm, trừ đệ tử ba đại vương triều thượng phẩm thì đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang có năng lực bảo vệ tự nhiên, đệ tử trung phẩm, hạ phẩm vương triều cơ bản đều bị đuổi giết trong ba ngày này, có thể tránh thoát kiếp nạn này, trăm không được một, tất cả thu hoạch cuối cùng đều quy cho đệ tử của Ngạo Kiếm Sơn Trang độc chiếm.
Huyền Thiên có chút tỉnh ngộ, gật đầu nói: truyện được lấy tại TrumTruyen.vn
- Ta đang kỳ quái vì cái gì "Mộng Huyễn Thần Cung" trong cảnh nội Ngạo Châu, Ngạo Kiếm Sơn Trang với tư cách thế lực cấp ba duy nhất, lại là thế lực ngoại môn của tông môn nhị phẩm Phách Kiếm Môn, vì cái gì không độc chiếm "Mộng Huyễn Thần Cung', ngược lại cho mười bảy vương triều và chúng ta đi vào tâm bảo, hiện tại ta đã hiểu.
Vũ Chấn Khôn giọng nói có chút bất mãn:
- Ân! Biểu hiện ra thì Ngạo Kiếm Sơn Trang khoan hồng độ lượng với chúng ta, lại cho mười bảy vương triều vào trong "Mộng Huyễn Thần Cung' mà không mang tiếng xấu độc chiếm "Mộng Huyễn Thần Cung" , nhưng trên thực tế trừ vương triều thượng phẩm vào "Mộng Huyễn Thần Cung" có một chút súp, các thế lực khác chỉ là phụ gia mà thôi, nhưng vì chút ít hy vọng này chúng ta phải cố gắng.
- Ai...
Lăng Dật Trần thở dài một hơi, nói:
- Mạnh được yếu thua, đây là định luật từ cổ chí kím không thay đổi, trừ phi là đứng ở đỉnh phong nhất, nếu không ai cũng bị ức hiếp, tuy chút hy vọng này xa vời, nhưng các ngươi phải bắt lấy, muốn không bị người ta ức hiếp, chỉ có không ngừng vươn lên, như thế mới bảo vệ mình, bảo hộ thân hữu, tuổi các ngươi còn nhỏ, chờ các ngươi lớn lên, các ngươi sẽ phát hiện thế giới này không hề tốt đẹp như trong tưởng tượng các ngươi đâu.
Ngữ khí Lăng Dật Trần phiền muộn, Huyền Thiên lần đầu tiên thấy cảm xúc của hắn chán chướng như vậy.
Vũ Chấn Khôn nói:
- Tại "Mộng Huyễn Thần Cung" gặp nguy hiểm, có thể tìm đệ tử "Cổ La tông" xin giúp đỡ, họ và bổn tông đứng cùng trận tuyến.
Hiện tại Huyền Thiên mới biết được, thì ra những tông môn vương triều này cũng không bình tĩnh, cũng có tụ hợp liên minh, tranh đấu với nhau.
Bạch Ngọc Thiện nói nhỏ bên tai của Huyền Thiên, nói:
- Con gái Vũ trưởng lão gả cho cháu trai một vị thái thượng trưởng lão Cổ La tông.
Thân thể Huyền Thiên khẽ giật mình, thì ra tông môn của Thần Châu đại địa cũng có kiểu hôn nhân này, sao mà tương tự với hôn nhân chính trị của địa cầu thế.
Giờ khắc này Huyền Thiên dần dần hiểu được, cho dù xã hội này kết cấu phát triển thế nào, cho dù lực lượng mạnh yếu thế nào, người với người tranh đấu đều tồn tại.
Chỉ có không ngừng vươn lên, mới có thể bảo vệ mình, bảo hộ thân hữu, Lăng Dật Trần nói làm Huyền Thiên nhận đồng, lúc này không chỉ có cừu hận mới làm hắn mạnh mẽ và sinh tồn.
Nói chuyện đến tận đây, cảm xúc mọi người không thể nghi ngờ rất nhiều đê mê, cũng không nói chuyện hào hứng, sau đó trầm mặc.
Hoàng hôn tháng tám, một chuyến của Thiên Kiếm Tông rốt cuộc cũng cách Vô Ảnh Sơn Cổ Mộng thành trăm dặm, lúc này nghỉ ngơi một đêm, ngày mai đi tới Vô Ảnh Sơn.
Mỗi cách năm mươi năm, "Mộng Huyễn Thần Cung" mới mở ra một lần, trong Cổ Mộng thành lúc này là thành trì náo nhiệt nhất cả Ngạo Châu, cường giả Địa giai cảnh tùy ý có thể thấy được, trừ một ít Thái Thượng trưởng lão của tông môn bảo hộ đệ tử, còn có một chút là tán nhân không môn không phái, cũng tới nhìn một chút náo nhiệt.
Sáng sớm vừa lên, vô số đạo hào quang phóng lên bầu trời Cổ Mộng thành, hướng Vô Ảnh Sơn mà đi, đêm qua Thiên Kiếm Tông đã sớm tụ tập cùng với ba tông môn khác của Thiên Kiếm vương triều, sáng sớm hôm nay cùng đi về phía trước.
Đến bên ngoài Vô Ảnh Sơn cũng vượt qua ngàn người, trong đó cường giả Địa giai cảnh cũng hơn trăm.
Hậu bối đệ tử tới "Mộng Huyễn Thần Cung", vương triều hạ phẩm có mười người, tổng cộng một trăm người; vương triều trung phẩm có hai mươi người, tổng cộng một trăm người; vương triều thượng phẩm là ba mươi người, tổng cộng chín mươi người; Ngạo Kiếm Sơn Trang sáu mươi người, tổng cộng bốn trăm người, hơn nữa tất cả Thái Thượng trưởng lão các tông cũng hơn trăm người, nhân số cũng vượt qua năm trăm.
Hơn nữa một ít người tới xem náo nhiệt, nhân số vượt xa ngàn người.
Qua ngàn người, tách ra đứng khắp mấy chục ngọn núi của Hoàn Hình sơn mạch, trung ương Hoàn Hình sơn mạch là vực sâu, đen kịt, sâu không thấy đáy, đường kính khoảng tám trăm mét, xem ra Vô Ảnh Sơn xuất hiện trong vực sâu này.
Mọi người của Thiên Kiếm vương triều đứng trên một ngọn núi, ngọn núi này đã đứng không ít người, Bạch Ngọc Thiện giải thích với Huyền Thiên:
- Xem kìa, đó chính là người của Cổ La tông, nơi này là cảnh nội Cổ La vương triều, người của Cổ La tông nhiều nhất, chừng trăm người, mà mỹ nữ đứng cạnh thanh niên tóc đỏ kia, chính là con gái của Vũ trưởng lão Vũ Minh Nguyệt.
Huyền Thiên nhìn theo phương hướng của Bạch Ngọc Thiện, thanh niên tóc đỏ này tuổi chừng hai bảy hai tám, tu vị không có chút thu liễm, lộ ra khí tức đã không phải là chân khí, mà là chân nguyên, đã vượt qua Tiên Thiên cảnh thập trọng, cảnh giới tinh luyện chân nguyên, nửa chân đạp lên cảnh giới Địa giai cảnh.
Vũ Minh Nguyệt đứng thanh niên tóc đỏ bên cạnh tuổi chừng hai lăm hai sáu, dung mạo chỉ so hơi kém Lăng Tinh Nguyệt, cùng Cố Tích Duyến sàn sàn nhau, thật là đại mỹ nhân.
Huyền Thiên đồng thời lại nhìn những đệ tử khác của Cổ La tông, chỉ thấy đệ tử trẻ nhất trong đó tuổi tương đương với hắn, cơ hồ đều có tu vi Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, so với Huyền Thiên lớn tuổi hơn cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng, thập trọng.
Người trẻ nhất cũng mười mấy tuổi, tu vị cũng bước vào nửa bước chân nguyên, tương đương với thanh niên tóc đỏ, Cổ La tông với tư cách tông môn tứ phẩm, thực lực của đệ tử hậu bối, tông môn lục phẩm không thể so được.
Mặc dù là Huyền Thiên, nêu như không sử dụng " linh kiếm địa cấp" là át chủ bài nghịch thiên, đều không phải đối thủ võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, chớ nói chỉ là tinh luyện chân nguyên, nửa chân đạp vào Địa giai cảnh.
Vũ Minh Nguyệt có tu vi Tiên Thiên thập trọng, so với Vũ Chấn Khôn còn cao hơn một cảnh giới, xem ra gả vào Cổ La tông, điều kiện tu luyện của nàng so với Thiên Kiếm Tông còn muốn tốt hơn nhiều.
Gặp người của Thiên Kiếm Tông thì Vũ Minh Nguyệt lập tức chào đón, nhìn thấy Vũ Chấn Khôn rất là cao hứng, nàng và thanh niên tóc đỏ đi tới, nhưng mà thần sắc với Vũ Chấn Khôn lãnh đạm, cũng không cung kính, chỉ là tùy ý ôm quyền, kêu một câu "nhạc phụ".
Bởi vậy Thiên Kiếm Tông cách Cổ La tông là tông môn tứ phẩm, thật sự là quá xa xôi, mặc dù có quan hệ với người ta, nhưng trong mắt Cổ La tông thì Thiên Kiếm Tông cũng không trọng yếu.
Cổ La tông đi ra một trưởng lão có tu vi Địa giai cảnh trung kỳ, xem như với tư cách chủ nhà, nhìn thái thượng trưởng lão bốn đại tông môn Thiên Kiếm vương triều nói vài câu khách khí, lại bảo bọn họ chờ đợi, sau đó quay về Cổ La tông.
Trừ Vũ Minh Nguyệt, hưng phấn ở bên cạnh Vũ Chấn Khôn, nói tình huống sinh hoạt của nàng, thanh niên tóc đỏ kia quay về trong đám người Cổ La tông.