Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 367: Tiên Thiên bát trọng (1)




Huyền Thiên nghĩ tới là làm, ôm lấy thân thể Hoành Phượng Vân lăn một vòng, thân thể hai người càng tiếp xúc thân mật hơn, rất nhanh lăn tới biên giới thông đạo, Huyền Thiên không chút do dự, tiếp tục lăn xuống, thân thể hai người rơi vào trong xoáy nước.

Tiểu Hổ dường như có chút e ngại với "Phượng Vũ Chân Diễm", uy hiếp tính mạng của nó, không dám động thủ, giờ phút này thấy Huyền Thiên cùng Hoành Phượng Vân hai người ôm nhau rơi xuống vòng nước xoáy, lập tức "hù" một tiếng, hai cánh mở ra đuổi theo xuống dưới.

Tốc độ của hai người chìm xuống rất nhanh, thân thể vừa mới ở trên bầu trời, một giây sau chỉ nghe thấy "bịch" một tiếng, Huyền Thiên cùng Hoành Phượng Vân đồng thời nện vào mặt nước.

Huyền Thiên sớm có chuẩn bị, sớm hít sâu một hơi, Hoành Phượng Vân thì đột nhiên rơi xuống, đã giật mình, lúc này rơi vào trong nước, muốn hút khí đã không kịp.

Rơi vào trong nước "Phượng Vũ Chân Diễm" bị nước chảy làm dịu, quả nhiên uy lực giảm nhiều, đau đớn kịch liệt của Huyền Thiên lập tức biến mất, trong nội tâm quái lạ, mạch nước này không phải nước bình thường, nếu không không có khả năng làm cho uy lực "Phượng Vũ Chân Diễm"suy yếu tới mức như vậy, cơ hồ có uy lực của thiên hỏa bình thường.

Trong ngọn lửa có thiên hỏa là ngọn lửa đặc thù, trong thiên địa cũng có nước đặc thù, nhưng mà không phân chia kỹ càng như hỏa diễm.

Nước trong mạch nước này so với nước bình thường thì nặng hơn nhiều, vừa vào trong nước đã cảm thấy áp lực nặng nề.

Áp lực trong nước càng nặng, khí tức trong người càng khó vận chuyển, Huyền Thiên sớm làm chuẩn bị, hít sâu một hơi còn tốt, Hoành Phượng Vân thì lúc này nhanh chóng chìm vào trong nước, nội tức hoàn toàn không đủ duy trì thân thể, bắt đầu giãy dụa kịch liệt.

Người trong hiểm cảnh có thể phát huy tiềm năng, Hoành Phượng Vân lúc này là như thế, không cách nào hô hấp, khí tức không thông, sinh ra nguy cơ cực lớn cho thân thể, lực lượng giãy dụa tăng nhiều, lập tức từ trong tay của Huyền Thiên thoát ra ngoài, bay thẳng lên măt nước.

Huyền Thiên ôm chặt Hoành Phượng Vân, lực lượng cũng không nhỏ, hai tay dùng sức ôm chặt, mặc dù không có bắt lấy thân thể Hoành Phượng Vân, nhưng mà quần áo toàn thân của nàng đều bị kéo xuống, lập tức hiện ra một tấm thân trần trụi, ở trong nước biến thành mỹ nhân ngư trắng bóng.

Cũng chính vì như thế, da thịt Hoành Phượng Vân co dãn mười phần, vô cùng trơn mềm, ở trong nước như con lươn, hai tay của Huyền Thiên ôm thắng lưng của nàng, dọc theo bờ mông, đùi, bắp chân mãi tới cẳng chân, bắt lây thân thể của nàng cùng lao ra khỏi mặt nước.

Hoành Phượng Vân vừa mới lao ra khỏi mặt nước, hé miệng to ra, hút vào thật sâu, vừa hít được một nửa, trong lúc đó Huyền Thiên cũng từ trong nước lao ra, lại một tay ôm lấy nàng, bờ môi phong bế miệng của nàng, ngăn chặn nàng hô hấp, lại áp nàng vào trong nước.

Giờ phút này thân thể Hoành Phượng Vân không còn một tia lực lượng, lại ở trong nước, toàn thân vô cùng ướt át, ôm vào trong ngực có cảm giác khác lạ, bởi vì giãy dụa kịch liệt cho nên tiếp xúc thân mật với Huyền Thiên hơn.

Hữu ý vô ý, bất đắc dĩ cùng chủ động ra tay, toàn thân Hoành Phượng Vân bị Huyền Thiên sờ khắp người, nàng hùng hổ dọa người, đã có cơ hội thì Huyền Thiên cũng phải trừng phạt nàng, làm cho nàng ăn chút giáo huấn.

Lúc này đây Huyền Thiên ôm chặt nàng, chìm sâu vào trong nước, lực lượng của xoáy nước vô cùng to lớn, trong lúc đó một cổ hấp lực cực lớn từ đáy sông sinh ra, dường như có bàn tay lớn kéo Huyền Thiên vào đáy sông.

Biến hóa này làm cho Huyền Thiên chấn động, không nghĩ nhiều nữa, thân thể như mũi tên chìm vào đáy sông, bốn phía lập tức đen kịt, rất nhanh, ánh sáng lại sáng ngời, nước ở bốn phía biến mất không còn lại gì, Huyền Thiên hơi đánh giá, chính mình đang ở trong sơn động.

- Ân!

Hai mắt Huyền Thiên khẽ động, hắn nhìn thấy kim loại, là Xích Kim Quáng Thạch, là tài liệu để luyện bảo khí Huyền cấp trung đẳng.

Nói cho đúng đây là một quặng mỏ.

Huyền Thiên nhìn qua hai bên của quặng mỏ, cũng không có phát hiện thân ảnh Hoành Phượng Vân, không biết nàng có bị nước sông hút vào hay không, hạ lạc của Tiểu Hổ cũng không rõ.

Sờ sờ "không gian giới chỉ" trước ngực, cùng với "Trọng Nhạc Kiếm", "Phá Vân Kiếm" trên lưng, toàn bộ còn ở đây cả, xem ra lúc này không có chịu thiệt, nhân họa đắc phúc, lại có thể đi vào quặng mỏ kim loại bảo khí Huyền cấp.

Hiện tại nghĩ đến Hoành Phượng Vân, trong óc Huyền Thiên theo bản năng nghĩ tới cảnh nàng trần truồng ở trong nước, tình huống khi đó khẩn cấp, Huyền Thiên căn bản không có tâm tư đi thể nghiệm, chỉ có theo bản năng ôm lấy nàn, có khi nghĩ lại chuyện này, thân thể của nàng so với Cố Tích Duyến còn mềm và trơn trượt hơn nhiều, chính là vưu vật nhân gian, luận lực hấp dẫn thân thể có thể so được với Bạch Linh.

Hơi suy nghĩ một chút, Huyền Thiên đem chuyện này ném ra sau đầu, đứng lên, đánh giá hoàn cảnh của quặng mỏ này, hắn trước tiên nhặt lấy "Xích Kim Quáng Thạch" bên cạnh, "Trọng Nhạc Kiếm" chém lên khoáng thạch, rất nhanh đem trọn khối "Xích Kim Quáng Thạch" móc ra ngoài, thu nhập vào "không gian giới chỉ".

Đi trong sơn động này một hồi, khi đi được hai mươi mét mới chuyển biến vị trí, lại có một khối khoáng thạch rơi vào trong mắt Huyền Thiên, vẫn là "Xích Kim Quáng Thạch", nhưng so với khối vừa rồi còn lớn hơn.

Móc ra, thu vào "không gian giới chỉ", Huyền Thiên tiếp tục đi lên, mới đi hơn mười mét lại phát hiện "Xích Kim Quáng Thạch".

Huyền Thiên đi thẳng lên phía trước. Ngắn thì mười mét, xa thì hơn hai mươi mét phát hiện "Xích Kim Quáng Thạch", xem ra số lượng khoáng thạch trong quặng mỏ này không ít.

Hơn nữa thể tích "Xích Kim Quáng Thạch" càng lúc càng lớn, phẩm chất cũng càng cao, màu sắc càng mờ nhạt, đi hơn ba trăm mét thì Huyền Thiên liền phát hiện "Xích Kim Quáng Thạch" tăng lên thành "Bạc Kim Quáng Thạch".

"Bạc Kim Quáng Thạch" là tài liệu luyện chế bảo khí Huyền giai thượng phẩm, so với "Xích Kim Quáng Thạch" còn trân quý hơn vài lần.

Khi Huyền Thiên không ngừng đi lên phía trước, phát hiện "Xích Kim Quáng Thạch" càng ngày càng nhiều, "Bạc Kim Quáng Thạch" cũng không ít.

Huyền Thiên đi trong quặng mỏ chừng một ngàn năm trăm mét, thu hoạch "Xích Kim Quáng Thạch" hơn sáu mươi khối, lớn nhỏ như lòng bàn tay, to thì như chậu rửa mặt, "Bạc Kim Quáng Thạch" hơn ba mươi khối, lớn như đầu người.

Dường như quặng mỏ này là hình tròn, Huyền Thiên đi hơn một ngàn năm trăm mét, lại trở lại điểm xuất phát, chỗ đó có khoáng thạch bị đào, hiển nhiên là dấu vết hắn cố ý lưu lại.

- Không ngờ là thông đạo hình tròn, không có đường ra?

Trong nội tâm Huyền Thiên lập tức cảnh giác, nếu là như vậy thì hắn có khả năng bị giam trong nơi này.

Cũng không biết quặng mỏ này là ở trên núi hay là ở trong lòng đất. Hiện tại không có đường ra, cho dù Huyền Thiên muốn đào một thông đạo cũng như chỉ là con ruồi không đầu, không biết đào hướng nào.

Rất nhanh Huyền Thiên chạy trong quặng mỏ một lần, còn không có phát hiện có nơi nào rời đi, mang hy vọng, Huyền Thiên đi trong quặng mỏ lần thứ ba, lúc này đặc biệt cẩn thận dò xét vách tường bốn phía, trên đường đi cẩn thận tìm hiểu, đến ngày hôm sau Huyền Thiên mới trở lại nguyên điểm, còn không tìm được phương pháp rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.