Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 38: Khiếp sợ ngoại môn (2)




Bởi vì có bốn người Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh, Sở Phong, Đặng Phi săn giết trong phạm vi yêu thú Tam Cấp nên trong tháng thứ hai hắn đều không gặp phải yêu thú Tam Cấp nào nên đại lượng thu hoạch được đều là yêu thú Nhị Cấp Thượng Giai và yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ.

139 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ!

Câu nói kia giống như sấm sét vang vọng khắp tai chúng đệ tử tại tràng!

Vừa rồi bọn hắn còn nói Huyền Thiên không bằng Dương sư huynh chính là vịn vào cớ Dương sư huynh thu hoạch được 21 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ mà Huyền Thiên lại không có.

Nhưng lúc này, chỉ mấy câu nói mà Huyền Thiên đã lấy ra 139 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, 139 khỏa và 21 khỏa, không cần nói cũng biết chênh lệch như thế nào.

Huyền Thiên nói xong, ánh mắt chuyển động, quét qua chúng đệ tử.

- Oanh oanh oanh oanh...

Trong tai chúng đệ tử giống như có sấm sét oanh động, bọn hắn cảm giác như bị Huyền Thiên hung hăng tát cho mấy cái lên mặt, hơn nữa còn là tát rất mạnh.

Nhất là Dương Đỉnh Quân, cả người hắn chấn động, lồng ngực thiếu chút nữa đã phun ra máu tươi, hắn chính là người bị đả kích và bẽ mặt nhất ở đây.

Lúc ánh mắt coi rẻ của Huyền Thiên quét qua, Dương Đỉnh Quân cảm giác như bị dẫm trên mặt đất, mặt hắn như bị Huyền Thiên hung hăng dẫm nát dưới chân, cái này là sỉ nhục bực nào?

Chấp sự Công Lao Điện đổ cái túi kia ra, thanh âm vang lên vô cùng kích động:

- Thật sự là yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, nhiều như vậy sao? Huyền Thiên, ngươi làm sao mà có thể đánh chết nhiều yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ như vậy?

Huyền Thiên cười cười, noi ra:

- Vận khí mà thôi.

Thấy Huyền Thiên tựa hồ không muốn nhiều lời, chấp sự Công Lao Điện thu hồi ánh mắt, nói: Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn

- Người có vân khí, nhất định có thành tựu lớn.

Rất nhanh, Chấp sự liền kiểm tra hoàn tất hực hư, nói ra:

- Ngươi nói không sai, tổng cộng là 634 khỏa, tổng giá trị là 12 vạn 6150 lượng bạc, cộng với 11 vạn 7140 lượng bạc kia là 24 vạn 3290 lượng bạc. Huyền Thiên, nếu ngươi đổi điểm công lao thì có thể học tập võ kỹ Huyền Giai công pháp, ngươi xác định muốn đổi bạc mà không phải là công lao?

Huyền Thiên nhẹ gật đầu, nói ra:

- Vâng!

Linh Dược cứu mệnh, so với Linh Dược bình thường thì đều quý giá hơn nhiều lắm.

Kinh mạch trong thể nội Huyền Hồng đã đứt thành từng khúc, đã trở thành phế nhân vài phần rồi. Muốn chữa trị kinh mạch, khôi phục tu vi thì cực kỳ khó, cần rất nhiều Linh Dược trân thế vô giá. Điều Huyền Thiên có thể làm bây giờ là tận lực kiếm thật nhiều bạc, mua Linh Dược tốt để khôi phục một ít thương thế cho Huyền Hồng rồi nói sau, nếu để tổn thương kéo dài lâu thì càng khó hồi phục.

Rất nhanh, Chấp sự Công Lao Điện liền kiểm kê một xấp lớn ngân phiếu trị giá 24 vạn hơn 3000 lượng bạc giao Huyền Thiên.

Nhìn đống ngân phiếu hơn 24 vạn lượng, trong mắt chúng đệ tử ngoại môn đều lóe ra hào quang hâm mộ. Bọn hắn phải mất bao lâu mới có thể kiếm được nhiều ngân phiếu như vậy?

Một năm thì hoàn toàn không có khả năng, ít nhất phải 2 năm trở lên, hơn nữa tính nguy hiểm vô cùng lớn, thậm chí có thể táng thân trong miệng yêu thú.

Dương Đỉnh Quân nhìn Huyền Thiên nhận lấy ngân phiếu hơn 24 vạn lượng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, phẫn nộ không thôi.

Dương Đỉnh Quân ra ngoài rèn luyện, mục đích chính là đuổi theo Huyền Thiên nhưng rốt cục vẫn không thể. Hắn rèn luyện tại sơn mạch Âm Phong gần hai tháng, thu hoạch cũng không tệ lắm, mặc dù không đuổi kịp Huyền Thiên nhưng tâm tình rất không tồi.

Nhưng từ lúc Huyền Thiên xuất hiện thì hắn đã bị đả kích triệt để rồi. Cùng một khoảng thời gian nhưng giá trị hắn thu hoạch được chỉ hơn 8 vạn lượng bạc, mà Huyền Thiên lại hơn 24 vạn lượng, gấp ba lần hắn!

Dương Đỉnh Quân phi thường hảo cường, tại Võ đạo hắn có thể vượt qua người khác, đạt tới thành tựu cao, hắn không tiếc mọi thứ, thậm chí tự thiến khiến bản thân vĩnh viễn không thể giao hợp với nữ nhân để có thể an tâm tu luyện Thuần Dương Công.

Khi gần 14 tuổi, tu vi hắn đã đạt đến Võ Đạo Cửu Trọng, tại thi đấu đệ tử ngoại môn năm ngoái, hắn đã đánh bại rất nhiều đệ tử cảnh giới Võ Đạo Thập Trọng, thành công tiến vào top 10, vị trí thứ 9.

Năm nay vừa đầy 15 tuổi, từ mấy tháng trước tu vi của hắn đã đột phá Võ Đạo Thập Trọng, mặc dù là Trương Long xếp hạng thứ 8 năm trước, hơn hắn một bậc nhưng khi nhìn thấy Dương Đỉnh Quân hắn cũng đều phải nhượng bộ lui binh.

- Thứ ta truy cầu chỉ có một, chính là vượt qua người khác, người khác không có khả năng vượt qua ta!

Giờ phút này, Dương Đỉnh Quân gào thét trong nội tâm.

Hắn tuy tự thiến nhưng tu vi lại vượt xa người bên cạnh, toàn bộ đệ tử ngoại môn không có người nào dám bất kính với hắn. Đại lượng đệ tử ngoại môn tinh anh đều cam nguyện thuần phục dưới tay hắn, chịu để hắn sử dụng. Kết quả, hôm nay lại bị Huyền Thiên nửa năm trước chỉ là một tiểu tử không chút danh tiếng hung hăng tát vào mặt, cơ hồ đã hoàn toàn đánh bại hắn, cái này khiến Dương Đỉnh Quân không thể nào tiếp nhận trong nội tâm.

Khí thế Dương Đỉnh Quân trương lên, hai mắt bắn ra hai đạo tinh quang, nhìn thẳng vào người Huyền Thiên, quát:

- Những yêu hạch yêu thú này không phải do chính tay ngươi giết đúng không? Hoặc là ngươi nhặt lấy hoặc là có cao thủ cảnh giới Tiên Thiên giúp đỡ thu hoạch. Bằng vào ngươi, căn bản không có khả năng thu hoạch nhiều yêu hạch yêu thú như vậy.

Huyền Thiên nghe thế, chỉ nhún nhún vai, căn bản không để ý đến hắn, quay người ra khỏi Công Lao Điện.

- Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta mà muốn rời đi?

Dương Đỉnh Quân giận dữ, duỗi bàn tay ra chộp về phía lưng Huyền Thiên.

Nghe âm phong đánh tới, Huyền Thiên quay người lại đánh ra một chưởng.

Hai chưởng tương đối, ấn cùng một chỗ.

- Phanh!

Một tiếng bạo nổ vang lên trong không khí, Huyền Thiên cảm giác có một cỗ lực lượng khổng lồ mãnh liệt đánh tới, truyền vào trong cơ thể hắn.

Huyền Thiên thuận thế lui về sau hai bước, dung nhập cỗ lực lượng này vào đại địa, tiêu biến không còn chút tăm hơi.

Thân hình Dương Đỉnh Quân tắc thì chấn động, thấy Huyền Thiên dám ngăn trở một chưởng của hắn, lửa giận càng tăng lên, bàn tay duỗi ra muốn đánh thêm một chưởng.

- Làm càn!

Cùng lúc đó, một thanh âm phẫn nộ vang lên, Chấp sự Công Lao Điện đứng lên, mở miệng quát:

- Dương Đỉnh Quân, Công Lao Điện là nơi ngươi có thể giương oai sao?

Công Lao Điện rất lớn, thuộc Ngoại Điện và Nội Điện, bên trong Nội Điện có nội môn đệ tử Thiên Kiếm Tông ở, còn có cả trưởng lão nội môn, Ngoại Điện thì có đệ tử ngoại môn ở, còn có ngoại môn trưởng lão.

Bình thường, trưởng lão sẽ không xuất hiện nhưng nếu có chuyện gì phát sinh thì sẽ kinh động các vị trưởng lão.

Dương Đỉnh Quân có chút quan hệ với Nội Môn, ngay cả Chấp sự bình thường không thể làm được gì hắn, nhưng nếu kinh điện đến trưởng lão Công Lao Điện thì không hay rồi.

- Hừ!

Dương Đỉnh Quân trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng, nhìn Huyền Thiên chăm chú, cắn răng nói ra:

- Cứ chờ đây, tại giải thi đấu lần này ngươi sẽ gặp phải đãi ngộ không giống bình thường.

Nói xong, Dương Đỉnh Quân trùng trùng điệp điệp phất tay áo, trực tiếp rời khỏi Công Lao Điện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.