Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 403: Xuống tay trước (1)




Ngô tiên sinh nói:

- Tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng đã luyện thành kiếm pháp này, quả nhiên không tệ, nếu như là cường giả Địa giai cảnh nhất trọng thì tay của ta bị hủy rồi, nhưng mà chỉ dựa vào kiếm thuật, thì không cách nào rút ngắn khoảng cách của võ giả Tiên Thiên cảnh cửu trọng và Địa giai cảnh nhị trọng, thần công hộ thể của ta, Bất Tử Bất Diệt, đem Hắc Mộc Bất Tử thần kiếm đánh ngươi thành thịt vụn.

Thân ảnh Ngô tiên sinh lui nhanh, chân nguyên toàn thân bành trướng, như là khói đen đậm đặc theo trong cơ thể mãnh liệt mà ra, theo hắn thủ thế khẽ động, theo đầu ngón tay điểm ra, trong nháy mắt, trọn vẹn điểm ra mấy chục trên trăm kiếm, từng đạo có thể so sánh huyền giai thượng phẩm bảo khí kiếm quang, như là mật vũ giống như:bình thường, hướng Huyền Thiên nổ bắn ra mà đến.

Ngô tiên sinh biết rõ kiếm thuật của Huyền Thiên, cận thân công kích, không lấy được chỗ tốt, sử dụng chân nguyên huyễn hóa, Huyền Thiên tiến hành đánh xa, Huyền Thiên dùng thủ đoạn điên cuồng công kích Huyền Thiên.

Phá Vân Kiếm trong tay Huyền Thiên giống như cánh tay của hắn, giờ phút này Huyền Thiên lĩnh ngộ với kiếm lần nữa tăng lên một bậc thang, kiếm trong tay như rồng vào biển cả, vân phù đầy trời, có một loại lời nói không khoan khoái dễ chịu.

Động tác dĩ vãng làm không được cái gì, chưa từng có sử dụng qua kiếm chiêu, giờ phút này kiếm chiêu Huyền Thiên vô ý thức liên tục thi triển ra, chỉ nghe thấy âm thanh đinh đinh đang đang vang lên, kiếm quang chậm chạm chần chịt, đều bị Huyền Thiên ngăn cản.

Trong thời gian ngắn Ngô tiên sinh không đánh chết Huyền Thiên, bóng kiếm màu đen lóe lên, Tiểu Hổ lại nhào đầu về phía trước, móng vuốt Tiểu Hổ đánh vào Ngô tiên sinh ', so với Phá Vân Kiếm trong tay Huyền Thiên còn kiêng kỵ hơn.

Nhưng mà Huyền Thiên đã biết được kế hoạch của Luyện Huyết Tà Giáo, Ngô tiên sinh lại không được phép bỏ mạng của Huyền Thiên, trong nội tâm Huyền Thiên đã có quyết định, muốn đem Huyền Thiên giết chết.

- Chết!

Đột nhiên Ngô tiên sinh hét lớn một tiếng, hướng Tiểu Hổ đánh ra một chưởng, tạm thời bị Tiểu Hổ bức lui hai bước, thân thể của hắn lại ngăn cản thế công tới của Huyền Thiên, giơ tay lên, một đạo hòa quang đỏ như máu trong lúc nhất thời bay tới Huyền Thiên.

Ánh mắt Huyền Thiên khẽ giật mình, là Huyết Độc.

Ngô tiên sinh thả Huyết Độc ra, so với Huyền Thiên gặp được Huyết Độc còn muốn lợi hại hơn , tất nhiên là hạ phẩm Huyết Độc, cho dù làvõ giả Địa giai cảnh sơ kỳ trúng độc, cũng không còn sống.

Phẩm chất huyết độc càng cao thì uy lực cũng càng mạnh, đạo Huyết Độc này vừa ra đem Phá Vân Kiếm của Huyền Thiên đánh qua một bên, tiến nhanh thẳng chỗ, bắn vào lồng ngực của Huyền Thiên.

Ngô tiên sinh phát ra âm thanh cười lạnh, chỉ cần thân trúng Huyết Độc, Huyền Thiên không thể nghi ngờ nữa, hắn căn bản không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy Huyền Thiên đã thông qua khôi lỗi truyền tin tức về cho Ngạo Kiếm Sơn Trang, còn tưởng rằng giết được Huyền Thiên thì có thể che dấu tất cả.

Đang lúc Ngô tiên sinh cho rằng Huyền Thiên hẳn phải chết, trong lúc đó một đạo kiếm quang chói mắt từ thân thể Huyền Thiên bắn ra.

Ngô tiên sinh thả Huyết Độc, ngay cả thượng phẩm bảo khí cũng bị đánh lui, nhưng mà vừa thấy kiếm quang trong người Huyền Thiên bắn ra, ngay cả kiếm quang giống như ánh trăng xua tan bóng đêm, vô cùng rực rỡ.

Trong chốc lát hào quang màu đỏ như máu kia đã bị kiếm quang chói mắt này chém thành hai nửa, rồi sau đó bị lực lượng làm nát hư vô.

Lực công kích của Linh Kiếm Địa Cấpkhông phải chuyện đùa, một kiếm chém ra không có gì không phá, so với bảo khí đồng cấp còn muốn càng sắc bén hơn, càng chắc chắn.

Hào quang sáng ngời lập tức chém tan Huyết Độc, tốc độ không giảm, thế đi như trước, giống như tia chớp, chém về phía Ngô tiên sinh.

Sắc mặt Ngô tiên sinh lập tức hóa thành kinh hãi, trong chốc lát chân nguyên tụ thuẫn, ngăn cản thế bổ tới của Linh Kiếm Địa Cấp, đồng thời thân thể lui ra phía sau.

Tốc độ lui của hắn cực nhanh, Linh Kiếm Địa Cấp đánh xuống tốc độ nhanh hơn, chân nguyên ngưng tụ thành thuẫn trong nháy mắt bị đánh nát bấy, hào quang sáng ngời chém lên vai phải của Ngô tiên sinh, một cánh tay màu đen bay ra.

Trong tiếng kêu thảm thiết, Ngô tiên sinh lui ra sau vài trăm mét, gầm lên giận dữ:

- Tốc độ này là linh kiếm?

Phương pháp rèn linh kiếm đã sớm thất truyền ngàn năm, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hiện tại đại bộ phận cường giả cũng không biết linh kiếm là vật gì, nhưng mà Ngô tiên sinh là cường giả Địa giai cảnh, kiến thức rộng rãi, khẳng định nghe được qua một ít đặc thù của linh kiếm, cho nên nhận ra.

Ngô tiên sinh vừa mói nói xong thì không khí bị nghiền nát, một bóng đen đánh tan hư không. Tiểu Hổ triển khai công kích.

Ngô tiên sinh đứt cánh tay, bị thương không nhẹ, thực lực giảm lớn. Không bao giờ là đối thủ của Tiểu Hổ cùng Huyền Thiên, trong chốc lát chân nguyên bị đánh tan.

Một đôi cánh đen trong chốc lát hiện ra ngoài.

Dưới tốc độ ánh sáng. Thân thể Ngô tiên sinh phóng lên trời, né tránh Tiểu Hổ đánh giết. Giờ khắc này hắn không còn tâm tư đánh chết Huyền Thiên, mà là chạy trốn khỏi chết.

Cho dù không có Tiểu Hổ, chỉ có mình Huyền Thiên và Linh Kiếm Địa Cấp cũng đủ làm Ngô tiên sinh thiệt thòi lớn, có Tiểu Hổ thì Ngô tiên sinh bị uy hiếp cực lớn.

Hắc Mộc Bất Tử Thần Công của hắn tên nghe rất vang dội, tên là Bất Tử, nhưng làm sao có thể bất tử?

Tiểu Hổ đánh giết thất bại, cũng không có bay lên trời đuổi theo Ngô tiên sinh, ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ.

Rống - -

Trong âm thanh cực lớn mang theo chấn động kinh thiên địa, quỷ thần khiếp, khiếp sợ trăm dặm.

Một tiếng rống to này, lôi cầu cực lớn từ trong miệng hổ bắn ra ngoài, mà lôi cầu này từ từ phát ra hào quang đẹp mắt, trong chốc lát phóng lên trời. Tốc độ so với tốc độ phi hành của Ngô tiên sinh còn nhanh hơn gấp đôi, trong chớp mắt đã đuổi theo Ngô tiên sinh, đánh lên người của hắn.

Thiên lôi khắc tà, Tiểu Hổ trời sinh có được thuộc tính thiên lôi cường đại, trong Lôi Đình sơn mạch nó có thể hấp thu lôi đình tu luyện, trong cơ thể sinh ra Thiên Lôi, mà Ngô tiên sinh tu luyện Hắc Mộc Bất Tử công, là tà công chính tông, sau khi tu luyện thì khác hẳn thường nhân, cho dù bị thương cũng không có máu tươi, chỉ có chất lỏng màu đen, có lẽ đã cải biến cơ năng của nhân loại biến thành quái vật.

Chỉ cần không phải gãy chi đứt đầu, giống như vũ khí bị tổn hại, đều không tạo thành thương tổn quá lớn với Hắc Mộc Bất Tử công, nhưng mà Thiên Lôi chính là khắc tinh của tà công.

Ngô tiên sinh bị lôi cầu đánh trúng, lôi đình truyền ra khắp toàn thân, cùng với đôi cánh đen, ở trên bầu trời bị lôi điện quấn quanh, phát ra tiếng thét thê lương thảm thiết.

Giờ phút này chân nguyên của Ngô tiên sinh bạo loạn, đôi cánh đen hóa thành hư vô, hắn như con chim bị gãy cánh, té trên trời xuống.

Tiểu Hổ thả lôi cầu, thân thể dường như hư nhược rất nhiều, không có tiếp tục tấn công về phía trước, nhưng thân ảnh của Huyền Thiên như mũi tên nhọn, trong chốc lát bay lên trời, hướng Ngô tiên sinh bay tới.

Ngự kiếm phi hành, tốc độ như tia chớp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.