Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 413: Huyền Thiên ngộ kiếm (1)




Đương nhiên đây là do Linh Kiếm Địa Cấp trong tay Huyền Thiên, nếu là trong tay cường giả Địa giai cảnh thì Ngạo Cam Tuyền tuyệt đối sẽ không xem nhẹ như vậy.

Huyền Thiên biết rõ lúc này là thời khắc nguy nan nhất trong đời, Linh Kiếm Địa Cấp là át chủ bải lớn nhất của hắn, nếu như Ngạo Cam Tuyền cũng không biết rõ tình hình thì có thể tận lực tới gần Ngạo Cam Tuyền, sử dụng linh kiếm tập kích đánh gục hắn. Hiện tại Ngạo Cam Tuyền biết rõ trên người hắn có được Linh Kiếm Địa Cấp, đánh lén cũng không dùng được.

Trước kia Huyền Thiên chiến đấu cho dù hung hiểm cỡ nào cũng có át chủ bài trong tay, hơn nữa có Linh Kiếm Địa Cấp là át chủ bài lớn nhất bại lộ ra. Luôn có thể hóa hiểm thành an, mà giờ khắc này chỉ có thể tự bảo vệ mình.

Thậm chí tự bảo vệ mình còn có nguy hiểm rất lớn, dưới công kích của Ngạo Cam Tuyền thì hắn không dám chắc mình có thể kiên trì tới khi Tiểu Hổ tiến giai thành công.

Thế công kích của Ngạo Cam Tuyền như lôi đình, không phải Huyền Thiên có thể nghĩ nhiều, chỉ phải sử dụng Linh Kiếm Địa Cấp tiến hành ngăn cản.

Phá Vân Kiếm Huyền Thiên không sử dụng tới, một cường giả Địa giai cảnh tam trọng sử dụng bảo khí địa cấp hạ phẩm, nếu như không thể hủy hoại một kiện bảo khí huyền giai thượng phẩm, đánh chết Huyền Thiên cũng không tin.

Lại một tiếng nổ vang lên, thân thể Huyền Thiên nhanh chóng lui ra phía sau.

Linh Kiếm Địa Cấp không ngừng quay chung quanh bên cạnh Huyền Thiên, Huyền Thiên đã dung hợp huyết nhục với Linh Kiếm Địa Cấp, nó là một bộ phận thân thể, Linh Kiếm Địa Cấp gặp bao nhiêu công kích đều khó có khả năng giống như bảo khí trong tay, bị đánh bay rời tay.

Ngạo Cam Tuyền kiếm thế như lôi đình, như tia chớp, vừa nhanh lại hung ác, hơn nữa chân nguyên của hắn thập phần hùng hậu, nếu Huyền Thiên không có thể chất cường ngạnh, sớm bị lực phản chấn làm mất mạng.

Huyền Thiên chỉ có sử dụng Linh Kiếm Địa Cấp tiến hành phòng thủ, hắn đã đem Cửu Đoán Công tu luyện tới lục đoán đại thành, lực lượng thân thể so với cường giả Địa giai cảnh sơ kỳ chỉ mạnh hơn không yếu, đây cũng là ưu điểm lớn nhất của hắn, chính vì thân thể chắc chắn mới có thể tiếp nhận công kích của Ngạo Cam Tuyền đánh tới.

Trong lúc nhất thời Huyền Thiên tin tưởng tăng nhiều, toàn tâm quán chú phòng thủ công kích của Ngạo Cam Tuyền, tốc độ của hắn nhanh như thiểm điện, cho dù Ngạo Cam Tuyền công kích nhanh chóng cỡ nào Huyền Thiên đều có thể sử dụng Linh Kiếm Địa Cấp phòng thủ, tuy hắn cũng thưa nhận lực phản chấn liên tiếp lui về phía sau, nhưng mà không có bị thương, Tiểu Hổ tiến giai cũng không quá lâu, xem ra có thể kiên trì tới khi Tiểu Hổ tiến giai là thành công.

Mỗi lần Ngạo Cam Tuyền công kích thì Huyền Thiên lại lui ra phía sau mười bước, hơn nữa mỗi một lần lui ra sau khoảng cách càng xa, thế công của Ngạo Cam Tuyền nhanh như thiểm điện, mấy hô hấp thì Huyền Thiên cũng đã thối lui tới bên cạnh Tiểu Hổ mấy chục thước.

Ngạo Vô Song thấy Tiểu Hổ đang trong quá trình tiến giai không cách nào nhúc nhích, trong nội tâm lập tức tưởng tượng: nếu như nhân cơ hội này đánh chết hắc hổ, như vậy Hoàng Thiên chẳng phải là không có chỗ dựa vào sao? Cam bá đánh chết hắn chỉ là vấn đề thời gian.

Nghĩ như thế Ngạo Vô Song mừng rỡ trong lòng, cảm xúc càng hưng phấn, thân thể như thiểm điện phóng tới gần Tiểu Hổ, mượn xu thế xông tới, hai tay cầm kiếm chém mạnh vào đầu của Tiểu Hổ.

Một kiếm này chém xuống, Ngạo Vô Song sử dụng lực lượng toàn thân, muốn trong một kiếm chém đầu của Tiểu Hổ, một kích bị mất mạng.

Ngạo Cam Tuyền ở xa xa cảm thấy không khí sau lưng chấn động mạnh mẽ, quay đầu lại nhìn, đã giật mình, hét lớn một tiếng:

- Dừng tay --

Lên tiếng đã quá trễ, âm thanh của Ngạo Cam Tuyền vang lên thì huyền giai thượng phẩm bảo kiếm của Ngạo Vô Song đã trảm lên đầu của Tiểu Hổ.

Cũng không có như Ngạo Vô Song đoán trước, một kiếm chặt đứt đầu lâu của Tiểu Hổ, mà là thân thể Tiểu Hổ lúc này sáng bừng lên, một đạo khí kình vô hình trong chốc lát từ trong người Tiểu Hổ nổ tung khắp chung quanh.

Một tiếng nổ kinh thiên làm Ngạo Vô Song cảm giác như bổ trúng lò xo, uy lực một kiếm của hắn tăng thêm vài phần lực lượng bắn ngược ra phía sau.

Ah --

Ngạo Vô Song hét thảm một tiếng, bảo khí trường kiếm trong tay rời khỏi tay, thân thể như diều đứt dây bay ra năm sáu mươi mét mới ngã xuống mặt đất, oa một tiếng, nhổ ra một ngụm máu tươi.

Lực phản chấn cực lớn làm Ngạo Vô Song bị thương không nhẹ.

Yêu thú tiến giai đều có lực lượng bảo hộ mình, yêu thú càng cường đại thì lực bảo hộ mình càng lớn.

Đây chính là định luật, không chỉ có thực dụng trên yêu thú không đồng phẩm giai, cũng thực dụng với yêu thú ngang giai.

Tiểu Hổ chỉ là yêu thú tứ cấp thượng giai đã có được lực lượng khủng bố của cường giả Địa giai cảnh nhị trọng trở lên, hiển nhiên không phải yêu thú bình thường, hơn nữa phi thường không bình thường, trong yêu thú cùng giai là đáng sợ nhất.

Hiện tại Tiểu Hổ đang tiến giai lên yêu thú tứ cấp bá chủ, nhưng mà lực lượng bảo hộ nó không kém yêu thú ngũ cấp thượng giai tấn cấp yêu thú ngũ cấp bá chủ bao nhiêu, cho dù là Ngạo Cam Tuyền cũng tự hiểu lấy, biết rõ không có khả năng vào thời điểm Tiểu Hổ tiến giai mà đánh chết nó.

Yêu thú tiến giai thực lực càng mạnh thì lực bảo vệ càng mạnh, đạo lý này Ngạo Vô Song đã học qua.

Nhưng mà tư duy và phản ứng của con người rất nhanh, cũng không phải căn cứ đạo lý, kinh nghiệm mới là đáng quý nhất, Ngạo Vô Song tuổi vẫn còn rất trẻ, có một số việc không có trải qua, cho dù đã từng học qua cũng không có khắc sâu vào trong đầu.

Tiểu Hổ đã bị Ngạo Vô Song công kích, cũng không có chịu ảnh hưởng gì, thiên địa nguyên khí vẫn cuồng bạo như cũ, đang trùng kích yêu thú tứ giai bá chủ.

Ngạo Vô Song bị phản lực là lực lượng gấp mấy lần hắn đánh tới, bị thương không nhẹ, cũng không dám ra tay với Tiểu Hổ lần nữa, cũng không dám công kích Huyền Thiên, hắn ngồi xuống đất điều tức thương thế.

Huyền Thiên còn bình yên vô sự, Ngạo Vô Song cũng đã bị thương trước, chuyện này làm cho nội tâm Ngạo Cam Tuyền phiền muộn đến cực điểm, cảm xúc phẫn nộ đều phát tiết lên người của Huyền Thiên, một kiếm của hắn nhanh hơn một kiếm, một kiếm quan trọng hơn một kiếm, uy lực khủng bố địa giai kiếm kỹ tầng tầng lớp lớp.

Huyền Thiên dưới công kích của Ngạo Cam Tuyền càng lui càng xa, sức thừa nhận cơ hồ đạt tới cực hạn của Huyền Thiên, mỗi một lần ngăn cản công kích của Ngạo Cam Tuyền đều có cảm giác yết hầu ngọt ngọt.

Đó là hương vị máu tươi, tuy thể chất của Huyền Thiên cường hãn, nhưng mà nội tạng không có chắc chắn như huyết nhục, một lần lại một lần ngăn cản công kích của Ngạo Cam Tuyền, thực tế thì cơ thể đã bị thương.

Nhưng mà nguyên nhân chính là thể chất Huyền Thiên cường ngạnh, nội tạng cũng không xuất hiện hư tổn quá nhiều, miệng vết thương có lẽ không lớn, nếu không đã sớm phun máu tươi rồi.

Lần lượt gặp phải công kích của Ngạo Cam Tuyền, Huyền Thiên muốn trốn tránh cũng tránh không được, thân thể đã bị thương, có thể thừa nhận lực lượng càng ngày càng thấp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.