Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 416: Giết vào Kiền Long (1)




Ngạo Vô Song hít sâu mấy lần, nói:

- Ta không phải đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang bình thường. Thúc phụ của ta chính là trang chủ Ngạo Kiếm Sơn Trang, siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh, Hoàng Thiên, mạng của ta quý hơn ngươi gấp mười lần, ngươi dám động tới sợi tóc của ta, gia tộc của ngươi, tông môn của ngươi máu chảy thành sông...

Âm thanh lạnh lùng của Huyền Thiên vang lên:

- Đệ tử thế lực tam phẩm nho nhỏ, cũng không biết xấu hổ đem mạng của ngươi so sánh với người như ta. Tông môn của ta máu chảy thành sông? Ha ha, ta đã là đệ tử Thiên Tinh các, Ngạo Kiếm Sơn Trang của ngươi có thể làm cái gì, dám làm Thiên Tinh các máu chảy thành sông?

Ngạo Vô Song lạnh giọng nói:

- Thiên Tinh các thì Ngạo Kiếm Sơn Trang chúng ta không dám động vào, Thiên Kiếm Tông còn diệt không được sao!

Huyền Thiên nói:

- Thiên Kiếm Tông thiếu cọng lông tơ nào, ta sẽ bắt Ngạo Kiếm Sơn Trang hoàn trả gấp mười lần, nhưng mà ta chỉ cần còn ở Thiên Tinh các một ngày, cho Ngạo Kiếm Sơn Trang mười gan cũng không dám có nửa phần sắc mặt nặng nhẹ với Thiên Kiếm Tông.

Thấy Huyền Thiên căn bản không bị Ngạo Kiếm Sơn Trang uy hiếp, tuyệt đối không ăn thiệt thòi, sắc mặt Ngạo Vô Song lúc này đại biến, vẻ mặt hoảng sợ, âm thanh mềm hơn vài lần:

- Hoàng Thiên. Chúng ta tuổi không khác nhau bao nhiêu, cùng tiến vào Mộng Huyễn Thần Cung, cùng tiến vào Thiên Tinh các, cùng đi vương triều Liên Nhạc truy tra Luyện Huyết Tà Giáo, cũng có không ít tình nghĩa và duyên phận. Ta đối phó ngươi là nhất thời váng đầu, ta hiện tại biết sai rồi, hiểu mình làm sai quá nhiều, ngươi buông tha ta đi, ta sau này không bao giờ tranh giành đệ nhất với ngươi nữa. Không tranh giành cái gì, ta là cháu trai trang chủ Ngạo Kiếm Sơn Trang, giết ta ngươi không có chút chỗ tốt nào, ngươi đừng giết ta...

Huyền Thiên lắc đầu, nói:

- Có một số việc, một khi làm thì như mũi tên bắn đi, không có khả năng quay đầu lại, mặc kệ ngươi có biết sai hay không cũng không làm gì được, làm chuyện gì cũng phải thừa nhận kết quả của nó, ngươi đã động thủ giết ta, đó chỉ có hai kết quả, một là ngươi giết ta, hai là ta giết ngươi, không có khả năng có kết quả thứ ba.

Thấy sát tâm của Huyền Thiên không lay được, hoảng sợ trên mặt Ngạo Vô Song trắng bệch, nói:

- Hoàng Thiên, ta hối hận, ta thực hối hận, nếu như thời gian đảo lưu ta nhất định sẽ không sinh ra chút ý niệm nào với ngươi, ngài đại nhân có đại lượng, khoan dung ta một lần, thỉnh khoan dung ta một lần... Ta không muốn chết, ta là thiên tài, ngày sau có đại thành tựu, ta không muốn chết...

Huyền Thiên nói:

- Hối hận chỉ là lấy cớ, khoan dung là căn nguyên của vạn tội ác, gieo nhân gì gặt quả nấy, thế gian này không nên có khoan dung, bởi vì khoan dung cho kẻ ác sẽ nhận được kết quả xấu, khoan dung người tích thiện đức sẽ không được chết già, chỉ tự hại mình và người thân của mình, người đáng chết sống khoái hoạt như thần tiên, xem mạng người như con sâu cái kiến, Ngạo Vô Song, ta và người khác không giống nhau, trong lòng có nhân quả, người nào muốn lấy mạng của ta thì phải chết!

Vừa mới nói xong hào quang Sơ Lam Kiếm lóe lên, một kiếm xoẹt qua cổ của Ngạo Vô Song, đầu và thân hình tách ra.

Một kiếm này của Huyền Thiên cực nhanh, cắt mất đầu của Ngạo Vô Song, Ngạo Vô Song chỉ cảm thấy mát lạnh, chưa từng cảm giác được có chút đau đớn, tánh mạng đã tử vong, tinh thần trầm xuống, giống như giấc ngủ, mất đi ý thức.

Tiếng bước chân truyền đến, Huyền Thiên nhìn lại, Tiểu Hổ đã đem thân hình của Ngạo Cam Tuyền ăn không còn thừa lại gì, trong miệng ngậm lấy bảo khí địa cấp hạ phẩm của Ngạo Cam Tuyền.

Đem bảo khí địa cấp hạ phẩm bảo kiếm đặt bên chân của Huyền Thiên, Tiểu Hổ ngoan ngoãn gầm nhẹ hai tiếng, ghé vào người của Huyền Thiên.

Huyền Thiên đem địa cấp hạ phẩm bảo kiếm cầm lên, phía trên không có chữ viết gì, cũng không biết kiếm tên gì, nhưng mà Huyền Thiên cũng không có ý định dùng chuôi địa cấp hạ phẩm bảo kiếm này, đây là binh khí của Ngạo Cam Tuyền.

Tuy Ngạo Vô Song, Ngạo Cam Tuyền, Vệ Song Lâm, Bặc Hi Trí bốn người muốn đánh chết Huyền Thiên, bị Huyền Thiên phản giết, là Huyền Thiên chiếm cứ đạo lý, có thân phận đệ tử Thiên Tinh các thì không ai dám làm gì hắn ở ngoài sáng, nhưng Huyền Thiên cũng không muốn việc này lộ ra đường hoàng.

Cho dù như thế nào, hắn một là một võ giả Tiên Thiên cảnh cửu trọng, lại đánh chết một Tiên Thiên cảnh thập trọng, một nửa bước chân nguyên, một Địa giai cảnh nhị trọng, một Địa giai cảnh tam trọng, chuyện này rất khó giải thích, chỉ sợ cho dù đem tất cả át chủ bài nói ra, đều còn người hoài nghi, Huyền Thiên làm gì tự bạo lộ át chủ bài của mình chứ.

Nhưng nguyên nhân bốn người này chết muốn truy xét đến trên người hắn cũng không khó khăn, dù sao Huyền Thiên cùng Vệ Song Lâm, Bặc Hi Trí hai người rời khỏi Cự Linh Môn, nếu Huyền Thiên không có lý do giải thích cái chết hai người này hợp lý, như vậy ai cũng biết hắn có hiềm nghi.

Hiềm nghi cuối cùng vẫn là hiềm nghi, so với xác định giết bốn người còn kém quá xa, dù sao Huyền Thiên không cẩn thận giải thích quá trình, cho dù có người hoài nghi cũng không làm gì được Huyền Thiên cả, Huyền Thiên một mình giết bốn người ai mà tin?

Huyền Thiên đem bảo khí địa cấp hạ phẩm thu nhập vào không gian giới chỉ, lại thu bảo khí huyền giai thương phẩm của Ngạo Vô Song cùng Vệ Song Lâm vào không gian giới chỉ, sau đó vỗ vỗ thân thể Tiểu Hổ, chỉ vào thân thể Ngạo Vô Song thân thể cùng Vệ Song Lâm nói:

- Hủy thi diệt tích gì cũng kém một ngụm của ngươi, Tiểu Hổ, giao cho ngươi.

- Hù!

Tiểu Hổ ứng một tiếng, âm điệu dường như không tình nguyện.

Xem ra thân thể võ giả không có lợi cho việc nó tăng trưởng tu vi, Tiểu Hổ cũng không muốn ăn, nó không có hứng thú với thịt người, có hứng thú chính là lực lượng ẩn chứa trong người của võ giả mà thôi.

Đợi Tiểu Hổ đem Ngạo Vô Song, Vệ Song Lâm ăn sạch, Huyền Thiên nhảy lên lưng của Tiểu Hổ, sờ sờ bộ lông của nó, lớn tiếng nói:

- Đi, bay về hướng đông bắc, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Vân Mộng cốc.

Hằng Nhạc Sơn cách Vân Cốc mộng, ước bốn nghìn dặm, Tiểu Hổ tiến giai thành yêu thú tứ cấp bá chủ, tốc độ phi hành còn nhanh hơn không ít, vẻn vẹn dùng nửa canh giờ là tới bên ngoài Vân Mộng cốc.

Ngạo Huyên Huyên, Hoành Phượng Vân, Ngạo Thanh Hồng, Phùng Ngọc Lan bốn người đã sớm chuẩn bị sẵn sáng ở Vân Mộng cốc, ngày hôm nay đợi người từ Liên Nhạc Tông, Cự Linh Môn tới đây, Huyền Thiên là người tới đầu tiên.

Dưới sự dẫn dắt của đệ tử Vân Mộng cốc, Huyền Thiên nhanh chóng gặp mặt bọn người Ngạo Huyên Huyên, Huyền Thiên đem chuyện phát hiện tung tích Luyện Huyết Tà Giáo ở Cự Linh Môn nói ra, lại nói tình huống và thực lực yêu nhân của Kiền Long Sơn Luyện Huyết Tà Giáo, nói rõ toàn bộ.

Tất cả mọi người không có đạt được tin tức Luyện Huyết Tà Giáo, Huyền Thiên lại có nhiều thu hoạch như vậy, không chỉ điều tra được tung tích của Luyện Huyết Tà Giáo, thậm chí ngay cả phân bố nhân viên cũng biết được, làm cho Ngạo Huyên Huyên bốn người vô cùng hưng phấn, trong lúc nhất thời đem bọn người Ngạo Vô Song chưa tới vứt qua một bên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.