Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 453: Sư phụ thuộc loại trâu bò (3)




Câu nói kế tiếp chính là hướng Huyền Thiên giới thiệu vị nữ tử ôn nhu La Ngọc Y kia.

La Ngọc Y hướng Huyền Thiên ôn nhu cười một cái nhưng La Ngọc Phượng thì hừ một tiếng, nói:

- Ta nói rồi, ta muốn tự tay báo thù, tự tay lấy mạng Quỷ Mị Hành Giả. Ai mượn hắn xen vào việc người khác. Hiện giờ Quỷ Mị Hành Giả chết rồi, ta báo thù ai đây?

La Khiếu Dã hiển nhiên không nghĩ tới La Ngọc Phượng lại còn quở trách Hoàng Thiên. Nguyên lai hắn còn muốn làm Nguyệt lão xe duyên cho nàng và Huyền Thiên. Xem ra nàng nửa điểm cũng không vừa ý Huyền Thiên rồi, bằng không thì cũng không tỏ thái độ này.

La Khiếu Dã lập tức biến sắc, nói:

- Phượng nhi, ngươi phải đối xử tử tế với người từng trợ giúp ngươi.

La Ngọc Phượng nói:

- Ta không cho rằng hắn trợ giúp gì cho ta. Hắn chỉ là mạng lớn, may mắn giết được Quỷ Mị Hành Giả mà thôi, không chừng còn suýt mất mạng. Hành tung của Luyện Huyết Tà Giáo kia, hắn vốn không nên tự tiện tiêu diệt mà nên báo cáo hành tung cho đại bá. Nếu đại bá ra tay thì chắc chắn có thể bắt được Quỷ Mị Hành Giả, khiến Quỷ Mị Hành Giả bị tra tấn rồi để ta tự tay chấm dứt tình mạng hắn, làm sao mà khinh địch như vậy được? Nếu không phải hắn mạng lớn, thiếu chút nữa phá hư đại cục, lúc đó chúng ta cũng khó mà tìm được Quỷ Mị Hành Giả. Loại thành sự này không có mà bại sự có dư, ta nhìn thấy đã bực mình rồi, như thế nào còn phải cảm tạ hắn?

Huyền Thiên miệng ngập ngừng nhưng rốt cuộc cũng không nói nên lời. Hắn thật sự là bó tay rồi, giúp nàng giết đại cừu nhân vậy mà bị nàng phủi tay gạt bỏ hết, còn bảo là thành sự không có bại sự có dư. Hết lần này đến lần khác còn kết tội hắn. Nếu không phải có La Khiếu Dã ở đây thì Huyền Thiên thật sự muốn quát lên "lão tử muốn thì giết, quan tâm gì đến nhà ngươi?"

- Tính tình Phượng muội là như vậy, Hoàng Thiên, ngươi đừng để bụng.

La Ngọc Y cười cười với Huyền Thiên, nói đỡ vài lời.

La Khiếu Dã cũng bị La Ngọc Phượng nói cho không biết phải trả lời thế nào, sau nửa ngày mới nói:

- Phượng nhi, ta thật không nghĩ tới ngươi lại nghĩ như vậy.

La Ngọc Phượng hiển nhiên là tức giận thật sự, một điểm cũng không nể mặt Huyền Thiên, cũng không vì La Khiếu Dã là Các Chủ Bắc Thần Các mà thu liễm, nói:

- Nếu hắn nắm chắc giết chết Quỷ Mị Hành Giả mà không có chút sơ hở nào thì có lẽ ta sẽ cảm tạ hắn. Nhưng hắn gặp gỡ Quỷ Mị Hành Giả hoàn toàn là việc ngoài ý muốn, giết Quỷ Mị Hành Giả càng là việc ngoài ý muốn. Ta chán ghét người đầu cơ trục lợi, chuyện gì cũng dựa vào vận khí.

- Ai...

La Khiếu Dã thở dài một tiếng, nói:

- Có lẽ ta dẫn hắn tới gặp ngươi là sai lầm rồi.

Nói xong, hắn quya người rời đi, vừa đi vừa nói:

- Hoàng Thiên, chúng ta đi thôi.

Thẳng đến khi La Khiếu Dã và HOàng Thiên hoàn toàn biến mất, La Ngọc Y mới nói:

- Phượng muội ngươi hôm nay bị làm sao vậy? Cho đến bây giờ ta còn chưa thấy ngươi chống đối cha ta như vậy.

La Ngọc Phượng ngồi trên ghế, có chút nhụt chí, nói:

- Y tỷ, ta minh bạch ý tứ Đại bá dẫn hắn đến. Đại bá muốn tôn xưng hắn làm anh hùng, sau đó muốn tác hợp chúng ta cùng một chỗ. Nhưng ta lại vượt xa hắn, ta lại ghét nhất loại kẻ yếu dựa vào may mắn mà đầu cơ trục lợi này. Chỉ có thực lực chân chính mới có thể đáng tin, vận khí có thể tới một lần nhưng không thể tới lần thứ hai. Mà nhân sinh lại không thể có nhiều may mắn, chỉ có cường giả như Đệ Nhất Công Tử mới làm ta ngưỡng mộ, những nam nhân còn lại ta đều xem như rơm rác.

La Ngọc Y đi đến bên người La Ngọc Phượng, nói:

- Thiên hạ chỉ có một Đệ Nhất Công Tử, hắn lại có vô số nữ nhân. Phượng muội, cho dù là Đệ Nhất Công Tử có quen biết với ngươi, ngươi lại có ý với hắn thì cũng chỉ trở thành một trong vô số nữ nhân của hắn mà thôi. Cần gì phải như vậy, cảm tình không phải là vì mạnh yếu mà sinh ra, chỉ cần ngươi mở lòng mình ra là có thể đạt được.

La Ngọc Phượng lộ ra một tia thê lương, nói:

- Sự thật đã sớm chứng minh, gả cho kẻ yếu đều không có kết quả tốt. Nếu mẹ ta gả cho đại bá thì cho dù lúc ấy bị yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo tập kích thì mẹ ta cũng sẽ không chết mà chính bọn yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo kia mới phải chết, bởi vì đại bá chính là cường giả. Mà cha ta là kẻ yếu, căn bản không thể bảo hộ được mẹ ta. Ta sẽ không đi theo vết xe đổ của mẹ ta. Phải là rồng trong loài người, cường giả như Đệ Nhất Công Tử kia mới có thể làm ta khâm phục. Ta dù có khóc bên gối cường giả cũng không cười trong ngực kẻ yếu.

La Ngọc Y khẽ cau mày, nói:

- Phượng muội, ngươi không thể nghĩ như vậy, ngươi sẽ không có hạnh phúc đâu.

La Ngọc Phượng liếc nhìn La Ngọc Y, nói:

- Y tỷ, lúc đó chẳng phải ngươi cũng lựa chọn như vậy sao? Bằng không mà nói thì người cần gì phải ưa thích Đại sư huynh?

La Ngọc Y nói:

- Đó là vì Đại sư huynh rất tốt với ta, hắn rất ôn nhu với ta, làm người...

La Ngọc Y còn chưa nói hết thì La Ngọc Phượng đã ngắt lời nàng:

- Bất quá, bởi vì ngươi là nữ nhi Các Chủ mà...

...

Bên ngoài Phượng Vương Các, Huyền Thiên đi theo sau lưng La Khiếu Dã.

- Sư phụ, xem ra Ngọc Phượng cô nương rất tức giận đệ tử. Giữa chúng đệ tử là không thể nào rồi, sư phụ ngươi cũng đừng quan tâm nữa.

Những lời lúc này cũng không khiến Huyền Thiên phiền lòng chút nào mà ngược lại còn rất vui mừng trong nội tâm.

Thái độ của La Ngọc Phượng đối với hắn chính là điều hắn muốn. Nếu như thật sự vừa ý thì mới thực gọi là đau đầu.

Mặc dù La Ngọc Phượng này xinh đẹp nhưng đối với Huyền Thiên mà nói thì cái tên La Ngọc Phượng này lại giống như ma chú đối với hắn. Lớn lên xinh đẹp nhưng Huyền Thiên không có chút hứng thú nào, khoảng cách hai người càng xa càng tốt.

La Khiếu Dã cười cười tự giễu, nói:

- Xem ra ta quả thật đã lớn tuổi rồi. Người trẻ tuổi các ngươi có cách nghĩ khác, ta không nắm bắt được.

Huyền Thiên cười cười, nói ra:

- Sư phụ đang ở tuổi tráng niên, giống như là mặt trời giữa trưa.

- Ha ha...

La Khiếu Dã cười cười sảng khoái, nói ra:

- Mới đó mà đã 20 năm trôi qua, Y Nhi và Phượng Nhi đều đã 20 tuổi rồi. Nhân sinh có mấy cái 20 năm như vậy? Cách nghĩ của người trẻ tuổi các ngươi, ta không hao tâm tổn trí suy đoán nữa. Tùy các ngươi phát triển, nhưng đối với việc tu luyện của ngươi thì phải nắm chặt, trong tháng kế tiếp, ngươi ở một chỗ với ta, ta thay ngươi chuyển hóa Tiên Thiên Chân Khí thành Chân Nguyên.

Huyền Thiên cả kinh nói ra:

- Một tháng đã chuyển hóa hoàn toàn Tiên Thiên Chân Khí thành Chân Nguyên?

Tiên Tiên Thập Trọng đến Địa Giai, đây chính là đột phá một đại cảnh giới, so với đột phá ở giữa một cảnh giới nhỏ thì khó hơn nhiều.

Cho dù là thiên tài yêu nghiệt thì cũng phải mất mấy tháng mới có thể chuyển hóa Tiên Thiên Chân Khí trong cơ thể thành Chân Nguyên. Sau đó kích hoạt chín khiếu, lại mất thêm mấy tháng nữa. Nói tóm lại, đột phá Địa Giai thì cũng cần hơn nửa năm, thậm chí là một năm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.