Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 512: Xác ướp cổ sống lại (3)




Răng rắc răng rắc! Thây khô từ trong quan tài đi tới, cái quan tài kia cũng vang lên, thân thể Huyền Thiên lui tới cuối cùng, ánh mắt kinh ngạc nhìn qua quan tài, chỉ thấy quan tài đang đổ xuống.

Thây khô đi được ba bốn bước. Cũng không có rời khỏi quan tài rất xa, quan tài đổ xuống, vừa vặn úp lên người của thây khô.

Ánh mắt Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ đồng thời nhìn qua chỗ quan tài vừa che lắp, quan tài ngã xuống thì phía sau xuất hiện huyệt động, ánh mắt nhìn không điểm cuối cùng.

Chẳng lẽ là lối ra? Hai mắt Huyền Thiên sáng ngời, giờ phút này hắn cảm giác được hy vọng, từ trong tuyệt cảnh tìm được một chút hy vọng.

Kiếm quang trong người Huyền Thiên lóe lên, lập tức lướt qua quan tài, ngự kiếm phi hành phóng vào trong huyệt động.

Có lẽ huyệt động phía trước cũng không đường ra, có lẽ huyệt động phía trước sẽ gặp nguy hiểm khác, nhưng Huyền Thiên không chút do dự xông vào trong.

Còn có cái gì nguy hiểm hơn việc ở chung phòng với một thây khô tu vi Thiên giai cảnh đỉnh phong chứ?

Huyệt động quanh co khúc khuỷu. Tốc độ của Huyền Thiên phát huy không được hoàn toàn, chỉ có thể nhanh chóng biến ảo phương vị, bay thật nhanh vào bên trong.

Phanh - - Một tiếng nổ lớn từ bên ngoài hang động vang lên.

Huyền Thiên quay đầu nhìn lại thì thấy quan tài nát vụn, thây khô hành động linh hoạt hơn rất nhiều, quay người đuổi theo vào trong động huyệt, tốc độ cũng vượt qua người bình thường.

Mặc dù tốc độ ngự kiếm phi hành trong hang động uốn lượn không phát huy ra được, nhưng mà so với người bình thường chạy đi còn nhanh hơn nhiều, Huyền Thiên rất nhanh bỏ qua thây khô, sau khi quẹo bảy tám lần đã đi tới điểm cuối cùng.

Huyệt động dừng ở đây, là đầu tử lộ. Nhưng mà mặt đất xuất hiện trận vân. Cơ hồ giống như đúc ở trước quan tài lúc nãy.

Huyền Thiên đại hỉ, hắn hiểu được phải kích phát trận vân này, Tiểu Hổ cũng hưng phấn hù hai tiếng.

Huyền Thiên lập tức bước vào trong trận vân, vận chuyển Lôi Đình Tâm Pháp, chân nguyên trong cơ thể hóa thành lôi đình chi lực, dựa theo lộ tuyến của đồ án chậm rãi rót vào trong trận bàn.

Không bao lâu một hồi bước chân trong huyệt động truyền tới, là thây khô chạy tới.

Kích hoạt trận vân cần thời gian nhất định, từ tiếng bước chân của thây khô thì xem ra khoảng cách với hắn không xa.

Huyền Thiên không có bất kỳ bối rối nào, bởi vì bối rối chỉ mang lại nguy hiểm hơn, cho dù là không cách nào chạy trốn, cũng phải làm tốt tư thế liều mạng.

Rất nhanh thây khô đã đi tới khúc cua cuối cùng, xuất hiện trong tầm mắt của Huyền Thiên, bước nhanh tới gần Huyền Thiên, giờ phút này Huyền Thiên cách kích hoạt trận vân còn một góc.

Mười mét... Tám mét... Sáu mét... Thây khô đi rất nhanh, khoảng cách càng gần.

Ba mét... Hai mét... Một mét...

Thây khô thò tay chộp về phía Huyền Thiên, tới gần một mét.

Hô! Chính vào lúc này trận vân rốt cục cũng kích hoạt, ánh sáng phát ra rực rỡ, dưới chân của Huyền Thiên có tòa tế đàn trồi lên, chở hắn phóng lên trên, những nơi tế đàn đi qua thì mặt đất tách ra, thông suốt.

Thở dài - - ! Huyền Thiên thở dài một hơi, lúc này đây gần như tuyệt cảnh, cuối cùng cũng chạy ra tìm đường sống, nhưng mà không biết tòa tế đàn dưới chân sẽ đưa hắn đi tới nơi nào, có phải như lần trước mang hắn lên mặt đất không.

...

Huyền Thiên lấy lôi đình chi tâm ra, những gì trải qua tuyệt đối xem như kinh tâm động phách, nhưng mà ở trong Lôi Đình sơn mạch lúc này cũng xảy ra một màn kinh tâm động phách.

Sâu trong Lôi Đình sơn mạch thì võ giả Tiên Thiên cảnh võ giả không cách nào tiến vào được, lôi đình rậm rạp, trong lúc đó ráng ngũ sắc đầy trời, trời giáng thần thụy, cả Lôi Đình sơn mạch rung động mạnh mẽ.

Cho dù là cách xa ngàn dặm bên ngoài Lôi Đình sơn mạch là Tiềm Uyên Thành cũng cảm giác được mặt đất chấn động, nhìn qua Lôi Đình sơn mạch ở xa xa có một đạo hào quang phóng lên.

Trời ráng mây ngũ sắc, trời giáng thần thụy, đại địa rạn nứt bốn phía, một tòa cung điện cổ xưa sâu trên mặt đất phóng lên trên.

Tòa cung điện này cao hơn mười trượng, phân thành ba tầng, chiếm diện tích trăm mẫu, bốn phía có lôi đình quay chung quanh, tỏa ra điện quang mạnh mẽ, trong đó ba mặt đều không đường ra, chỉ có cửa chính của cung điện, ở trên cửa có một bia đá khắp hai chữ - - Lôi Cung.

Tuy võ giả Tiên Thiên cảnh không cách nào tiến vào khu vực này, nhưng đã có cường giả Địa giai cảnh tồn tại, những người này bị động tĩnh kia hấp dẫn, tề tụ tới, đến trước cung điện.

Khi thấy cửa cung điện có hai chữu Lôi Cung cổ xưa, bọn họ chấn động, thần sắc kinh hãi

- Đây là - - Thượng Cổ Lôi Cung?

- Thượng cổ Lôi Vương thực tồn tại, trời ạ, Lôi Đình sơn mạch thật sự là sơn môn Thượng Cổ Lôi Cung, truyền thuyết cổ xưa là thật!

- Thượng Cổ Lôi Cung có một vương giả cổ xưa tồn tại, vương giả thượng cổ còn đáng sợ hơn vương giả hiện tại gấp trăm lần.

- Thượng Cổ Lôi Cung này hiện ra thì sẽ có bảo tàng, còn có được bí thuật truyền thừa của thượng cổ Lôi Vương, cho dù là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh cũng điên cuồng vì nó.

- Trời ạ, trong Thượng Cổ Lôi Cung nhất định thành công có bí mật vương giả...

- Thực không thể tin được, bảo tàng kinh thế lại xuất hiện trước mặt, chúng ta thật sự có đại khí vận, hồng phúc tề thiên...

- Nhanh thông tri cho người của tông môn, đây là cơ duyên cực lớn, nếu có thể đạt được truyền thừa của thượng cổ Lôi Vương, có thể phát triển một thế lực bá chủ của Thần Châu, vừa rồi ở gần đó không xa có vài chục cường giả Địa giai cảnh bị Thượng Cổ Lôi Cung xuất thế hấp dẫn tới, cho dù là cách xa mấy ngàn dặm cũng cảm nhận được động tĩnh, còn có đại lượng cường giả Địa giai cảnh đang chạy tới nơi này.

Trên đấu giá hội của Tiềm Uyên Thành vừa đấu giá di binh của Kim Cương Vương, nghe nói là xuất ra từ Lôi Đình sơn mạch, tỏ vẻ vô cùng có khả năng Kim Cương Vương đã từng đi qua Lôi Đình sơn mạch.

Cho nên cường giả Địa giai cảnh tham gia đấu giá hội có không ít người sau khi đấu giá chấm dứt đều chạy tới Lôi Đình sơn mạch, nhìn xem mình có cơ duyên đạt được di vật khác của Kim Cương Vương hay không, nếu như có thể thu hoạch một kiện Thiên cấp thần binh của Kim Cương Vương còn sót lại, hoặc là Vương cấp thần binh, đây chính là đại thu hoạch kinh thiên a.

Thậm chí nếu như có thể đủ đạt được truyền thừa vương giả Kim Cương Vương thì đây là phúc khí tu luyện tám đời.

Di binh Kim Cương Vương xuất thế, nghị luận về Kim Cương Vương lập tức bạo tăng, vô số võ giả nghe được không ít tin đồn về Kim Cương Vương.

Nghe nói Kim Cương Vương thân thể vô địch, kim cương bất hoại, lực lớn vô cùng, ngay cả Thiên cấp thần binh cũng không tổn thương hắn mảy may, tung hoành Thần Châu đại địa hơn trăm năm không có địch thủ, lập nên tuyệt học cái thế Đại Kim Cương Thần Lực Công, đây chính là công pháp luyện thể mạnh nhất thiên hạ, sau khi luyện thành kim cương bất hoại, nước lửa không dính, bách độc bất xâm.

Đủ có mấy trăm vị cường giả Địa giai cảnh bởi vì muốn tìm kiếm di vật Kim Cương Vương, muốn đạt được Kim Cương Vương truyền thừa mà tiến vào Lôi Đình sơn mạch, xâm nhập vào khu vực chỉ có cường giả Địa giai cảnh mới dám đi vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.