Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 573: Bắc Vực tịch quyển (1)




Thân thể Huyền Thiên chắc chắn dị thường, cho dù là cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ cũng không sánh bằng, lại bị đạo hư ảnh kia chém thương, có thể thấy được lực công kích cường đại cỡ nào.

Kiếm ý thất giai tuy rằng nhất niệm đánh chết cường giả Địa giai cảnh sơ kỳ như giết gà chó, cường giả Địa giai cảnh trung kỳ không chết cũng phải tổn thương, nhưng muốn làm tổn thương tới thân thể Huyền Thiên chỉ sợ cũng có độ khó nhất định.

Trong lòng Huyền Thiên rùng mình, hư ảnh này không phải do một đạo kiếm ý bát giai biến thành đấy chứ?

Nếu thật là một đạo kiếm ý bát giai, đây tuyệt đối là do đại nhân vật cái thế của Bá Kiếm Môn lưu lại.

Kiếm ý bát giai là một lực lượng tương đối khủng bố, một đạo kiếm ý liền tàn sát cường giả Địa giai cảnh dễ như trở bàn tay, duy nhất có thể khiến Huyền Thiên an tâm là đại nhân vật cái thế lưu lại kiếm ý kia cũng không ở chỗ này, mà đang ở Bá Kiếm Môn cách xa đây hơn vạn dặm. Căn bản không cách nào khống chế đạo kiếm ý này được, cho nên đạo kiếm ý này yếu hơn kiếm ý bát giai nhiều.

Hiện giờ đạo kiếm ý này chỉ là bảo hộ Vũ Văn Hiêu theo bản năng, nếu nhân vật cái thế kia ở bên cạnh, chỉ bằng một đạo kiếm ý cũng đủ để chém giết Huyền Thiên rồi.

- Vũ Văn Hiêu, cho dù là kiếm ý bát giai hôm nay cũng bảo vệ được ngươi, người nào ngăn ta, trảm!

Huyền Thiên hét lớn một tiếng, hai tay cầm Lôi Ngân Kiếm lần nữa chém thẳng về phía Vũ Văn Hiêu.

Huyền Thiên muốn dùng lực lượng đỉnh phong chém ra một kiếm khủng bố, chém đạo kiếm ý bát giai kia thành hư vô.

Kiếm ý vừa hiện, đại nhân vật cái thế của Bá Kiếm Môn nhất định sẽ có cảm ứng, tuy rằng cách xa hơn vạn dặm, người kia dù cường đại hơn nữa cũng không thể biết tình huống ở nơi này, nhưng hắn lại có thể cảm giác được vị trí cụ thể của đạo kiếm ý này, sẽ nhanh chóng chạy đến.

Hơn vạn dặm, đối với cường giả siêu cấp Thiên giai cảnh mà nói, bất quá chỉ mất hơn một canh giờ thôi.

Thời gian của Huyền Thiên không nhiều lắm, chỉ có hơn một canh giờ, nhưng trong lòng của hắn rất tự tin, thời gian lâu như vậy đủ để chém giết Vũ Văn Hiêu rồi, hiện giờ thực lực Huyền Thiên đã không phải như lúc còn ở Tiên Thiên cảnh có thể sánh được, một kiếm do lực lượng tuyệt đối chém ra có uy lực kinh thiên động địa, trời long đất nở, mặc dù là kiếm ý bát giai cũng không ngăn được bao lâu.

Huyền Thiên hai tay cầm kiếm, kiếm quang sáng chói bổ ra, kiếm khí bắn đi, nước sông phía trước nhao nhao bị chém sang hai bên, nước sông sâu vài trăm mét cơ hồ bị bổ ra một đường cự đại, lan tràn về phía trước vài trăm mét, trên mặt sông nhấc lên một cơn sóng gió động trời.

Đối mặt với kiếm quang do Huyền Thiên chém tới, đạo kia kiếm ý bát giai kia ngăn cản theo bản năng, hư ảnh kia vốn do kiếm ý hóa thành, các nơi trên thân thể đều là do kiếm quang tạo thành, phân ra một đám kiếm quang cũng có được uy lực lớn lao, nhưng đối mặt với một kiếm của Huyền Thiên, hư ảnh lại phân ra mấy chục trên trăm đạo kiếm quang ngăn cản, như một chùm tia sáng vậy.

PHỐC --

Dưới lực lượng tuyệt đối của Huyền Thiên, chùm tia sáng kia lập tức bị diệt, căn bản không thể cản nổi, hư ảnh kia duỗi tay phải, cong ngón búng ra.

Một tiếng nổ vang, Lôi Ngân kiếm đại chấn, thân thể Huyền Thiên lùi lại về sau mấy bước, lực công kích khủng bố đến cực điểm phản chấn mà quay về, thập phần đáng sợ, Huyền Thiên khó khăn lắm mới ngăn cản được.

Kiếm ý bát giai quả nhiên khủng bố.

Nhưng đạo hư ảnh kia bắn vào Lôi Ngân kiếm cũng bỏ ra một cái giá lớn, ngón tay bắn ra của hắn bị Lôi Ngân kiếm chém bay một nửa, tuy rằng rất nhanh lại có kiếm quang ngưng tụ, ngón tay đứt gãy khôi phục như lúc ban đầu, nhưng vô luận như thế nào thì chém rụng một phần, lực lượng của kiếm ý bát giai kiếm ý liền yếu đi một phần.

Huyền Thiên chịu đựng thân thể đau nhức, không để cho Vũ Văn Hiêu chút cơ hội chạy trốn, lại là một kiếm chém tới, vẫn là một kích trí mạng với lực lượng đỉnh phong.

Vũ Văn Hiêu bản thân bị trọng thương, ăn hết một khỏa thuốc tiên chữa thương, tuy rằng đã ngừng đổ máu nhưng miệng vết thương vẫn đau đớn, hắn muốn đi cũng không thành, kiếm quang của Huyền Thiên đã phong kín đường đi của hắn.

Hư ảnh lần nữa cong ngón búng ra, lại một lần nữa bắn vào Lôi Ngân kiếm, nhưng ngón tay búng ra cũng bị đứt một nữa.

...

Huyền Thiên một kiếm tiếp một kiếm chém xuống, mỗi một kiếm đều vận dụng lực lượng đỉnh phong, phát ra một kích chí cường, tuy rằng ngón tay hư ảo do kiếm ý bát giai lại một ngón tay bắn ra, nhưng mỗi một kiếm, đều muốn lột bỏ nửa đầu ngón tay của hư ảnh. Tuy rằng không ngừng có kiếm ý ngưng tụ, đầu ngón tay một lần nữa dài ra, nhưng hư ảnh vẫn càng ngày càng hư phai nhạt, chứng minh kiếm ý bát giai càng ngày càng suy yếu.

Một đêm này, sông nước nhấc lên lên sóng cồn ngàn dặm trăm ngàn năm qua không có, sóng lớn kịch liệt trùng thiên, xoáy lên cao mấy trăm thước, từng ngón núi lớn như bay trên mặt nước, sau đó lập tức sụp đổ, khí thế kinh người.

Tuy là ban đêm, nhưng động tĩnh lớn như thế vẫn hấp dẫn sự chú ý của Thanh Thủy Thành bên cạnh, không ít võ giả vây tụ bên bờ sông quan sát, thậm chí có cường giả Địa giai cảnh còn bay lên cả trên Thanh Thủy Sông.

Được cường giả Địa giai cảnh xác nhận, dưới đáy sông có cường giả đại đại chiến thì không có cường giả nào nguyện ý xuống xem cả, nhìn khí thế nước sông lao nhanh thì hẳn bên dưới đang tiến hành đại chiến sinh tử, thập phần hung hiểm, không có người nào nguyện ý dùng thân mạo hiểm, vô duyên vô cớ vứt bỏ tánh mạng của mình cả.

Đáy sông, Huyền Thiên mỗi một kiếm đều là một kích lực lượng đỉnh phong, thế như lôi đình, nhanh như tia chớp, tuy rằng lực cản nước sông cực lớn, nhưng trước mặt sức lực lớn khủng bố của Huyền Thiên thì tất cả ngăn cản phía trước đều là uổng công, một kiếm chém xuống, tất cả giai không.

Huyền Thiên cũng không biết liên tục chém bao nhiêu kiếm, ít nhất đã chém mấy trăm kiếm, thân thể của hắn đều bị lực phản chấn chấn khiến máu tươi bắn tung tóe, hắn cũng đã uống một khỏa thuốc tiên chữa thương, trị liệu thương thế, nhưng lực lượng chém ra lại không giảm chút nào cả.

Mỗi một kiếm, đều muốn chém mất nửa ngón tay của hư ảnh, sau khi Huyền Thiên chém ra mấy trăm kiếm thì kiếm ý bát giai cơ hồ bị Huyền Thiên chém rụng hơn phân nửa, càng suy yếu hơn, thời gian dần qua, trong nháy mắt hư ảnh cũng đã không thể uy hiếp được Huyền Thiên nữa, mà lực lượng của Huyền Thiên lại không giảm, một kiếm cơ hồ muốn chém bay cả ngón tay hư ảnh.

Thấy lực lượng Huyền Thiên tựa hồ vô cùng vô tận, Vũ Văn Hiêu cho dù ở trong sự bảo hộ của kiếm ý bát giai cũng mặt mũi tràn đầy sợ hãi, cảm giác mình khó có thể chạy trốn.

Hư ảnh do kiếm ý bát giai hóa thành đã không còn ương ngạnh như lúc ban đầu, đã chuyển thành mềm mỏng nói:

- Vị kiếm hữu này thỉnh dừng tay, có việc từ từ nói, chỉ cần buông tha Vũ Văn Hiêu một mạng, Bá Kiếm Môn nguyện ý trả giá một kiện trọng bảo cho kiếm hữu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.