Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 600: Tiến vào di tích (2)




Hôm nay thời gian đã qua bốn mươi năm, Vạn Sĩ Độc Hành đã sớm từ thiếu niên anh kiệt năm đó trưởng thành thành một cường giả cái thế dậm chân một cái Thần Châu đại địa đều chấn động, chủ nhân một phương siêu cấp thế lực, nhưng lần nữa trông thấy Mạc Thiên Cơ vẫn phi thường kiêng kị như trước.

Tuế nguyệt như lưỡi dao, thiếu niên năm đó đánh khắp anh kiệt thiên hạ vô địch thủ giờ đã biến thành một lão đầu say bí tỉ, nhất túy tiếu hồng trần, trường kiếm hành thiên hạ. Text được lấy tại Truyện FULL

Đúng vào lúc hăng hái hắn vì sao mất tích, từ đó về sau không chút tin tức? Tái hiện giang hồ, vì sao ý niệm tinh thần sa sút, túy tiếu thiên hạ? Trong bốn mươi năm này hắn đến cùng đã trải qua chuyện gì?

Bất kể là người biết hay không biết hắn, trong nội tâm đều có nghi vấn, một cường giả cái thế khiến Vạn Sĩ Độc Hành cũng phải tránh lui, vì sao lại là một lão đầu say xỉn, đến tột cùng là nguyên nhân gì, khiến hắn hôm nay túy tiếu thiên hạ!

Trong lòng chúng cường giả có nghi vấn, nhưng lại không ai dám đi hỏi thăm.

Sau khi người Bá Kiếm Môn rút đi, xa xa chúng cường giả nhao nhao nghị luận, suy đoán thân phận Túy Kiếm Ông, cường giả lão bối nhận thức Túy Kiếm Ông ít nhất đều tuổi gần lục tuần, năm đó cũng là thiếu niên anh kiệt, hôm nay trong thế lực khắp nơi, không phải thái thượng trưởng lão thì cũng là nhân vật cao tầng đỉnh phong, đức cao vọng trọng, nhìn Túy Kiếm Ông, lòng đều có thổn thức.

Nhưng không người nào dám nói với người khác về sự tích trước kia của Túy Kiếm Ông, nếu Túy Kiếm Ông đã không còn dùng cái tên Mạc Thiên Cơ, chắc hẳn chuyện cũ đối với hắn mà nói buồn nhiều vui ít, người nhận thức hắn tự nhiên không muốn vạch trận chuyện cũ tránh cho đắc tội với hắn.

Túy Kiếm Ông kinh sợ thối lui Bá Kiếm Môn, oanh động do Huyền Thiên xuất hiện ở di tích Vạn Hóa cũng theo đó giảm bớt, thế lực khắp vẫn toàn lực phá giải trận pháp bên ngoài di tích Vạn Hóa như trước.

Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều thế lực lớn đi tới di tích Vạn Hóa, ngoại trừ Bắc Vực ra, các thế lực lớn khác ở phía Bắc Trung Vực, Đông Vực Tây Bắc bộ, Tây Vực Đông Bắc Bộ cũng lục tục đuổi tới.

Bắc Thần Các với tư cách là thế lực lớn số một phía Bắc Trung Vực tự nhiên cũng là nhóm thế lực lớn đầu tiên tới từ phía Bắc Trung Vực.

Bắc Thần Các tổng cộng đến ba vị thái thượng trưởng lão, cầm đầu chính là phó thủ tọa trưởng lão đoàn Mục Hư Bạch, hai vị khác cũng có tu vị Thiên giai cảnh nhị trọng, tam trọng, ngoại trừ ba vị thái thượng trưởng lão ra còn có ba vị đệ tử Thiên giai cảnh, đúng là tam đại đệ tử của Bắc Thần Các: Giang Nhất Lưu, Trác Bất Quần, Quản Trọng Vũ.

Ngoài ra còn có đại lượng trưởng lão Địa giai cảnh.

Tổng cộng đến sáu vị cường giả Thiên giai cảnh, có thể thấy Bắc Thần Các đối với di tích Vạn Hóa, cũng thập phần coi trọng, hơn nữa chủ các Thiên Tinh Các còn có cường giả đến, ít ngày nữa sẽ đến, có thể tạo thành uy hiếp đối với địa đầu xà Bá Kiếm Môn cũng chỉ có quái vật khổng lồ như Thiên Tinh Các thôi.

Huyền Thiên tương kiến với chúng cường giả Bắc Thần Các, cũng không có hội hợp với bọn họ, chỉ là bắt chuyện với bọn họ, ba vị thái thượng trưởng lão Huyền Thiên đều chưa quen thuộc, ba vị sư huynh Giang Nhất Lưu, Trác Bất Quần, Quản Trọng Vũ chí ít có hai vị đối với hắn bất lợi, không bằng cùng đồng hành với Túy Kiếm Ông.

Túy Kiếm Ông đã chịu vi hắn chống lại Bá Kiếm Môn, Huyền Thiên liền có thể yên tâm đi theo bên cạnh Túy Kiếm Ông, có thể đảm bảo được an toàn trong di tích Vạn Hóa.

- Huyền Thiên sư đệ thân phận đặc thù, Bá Kiếm Môn và Tây Vực Huyền gia đều muốn đưa ngươi vào chỗ chết, ở nơi long xà hỗn tạp như di tích Vạn Hóa này phải nên ngàn vạn lần cẩn thận.

Giang Nhất Lưu đặc biệt nhắc nhở Huyền Thiên.

Hôm nay thân phận Huyền Thiên sớm đã bạo lộ, thiên hạ đều biết, không gọi hắn là Hoàng Thiên nữa.

- Đa tạ Đại sư huynh nhắc nhở!

Huyền Thiên nhàn nhạt gật đầu cười cười.

- Đệ Nhất Công Tử xâm nhập Thú Hoang lịch lãm rèn luyện, nghe nói di tích Vạn Hóa xuất thế, cũng muốn tới này, Huyền Thiên, nghe Đệ Nhất Công Tử nói hắn từng đến Thiên Kiếm Tông một lần, không biết các ngươi có gặp mặt chưa?

Quản Trọng Vũ vừa cười vừa nói, trong tiếng cười tràn đầy trêu đùa hí lộng.

Quản Trọng Vũ với tư cách là người phát ngôn của Đệ Nhất Công Tử ở Bắc Thần Các, bất thiện đối với Huyền Thiên đều lộ ra trong lời nói.

- Mặc dù không thấy mặt, nhưng đã gặp, giữa chúng ta, sớm muộn cũng sẽ tương kiến thôi... !

Huyền Thiên sắc mặt không chút sợ hãi.

Cho tới nay, Đệ Nhất Công Tử chính là đối thủ cạnh tranh trong lòng Huyền Thiên, từ khi Đệ Nhất Công Tử khắc chữ lưu danh trên đầu pho tượng của Huyền Thiên thì mâu thuẫn giữa hai người càng từ trừu tượng hóa biến thành hiện thực, tránh đấu giữa hai người đã là thế phải làm, mấu chốt chỉ là xem thử thành tựu tương lai của Huyền Thiên có tư cách tranh chấp với Đệ Nhất Công Tử không thôi.

Đệ Nhất Công Tử từ bốn năm trước đã bước chân vào Thiên giai cảnh, hôm nay càng là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh tam trọng đỉnh phong, sắp bước vào tứ trọng, bước vào Thiên giai cảnh trung kỳ.

Cho dù là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh sơ kỳ thì tuyệt đại bộ phận đều không có tư cách trở thành đối thủ của Đệ Nhất Công Tử, bởi vì Đệ Nhất Công Tử còn trẻ tuổi, rất có tiềm lực, ngày sau tu vị vẫn còn tiếp tục tăng trưởng.

Hơn nữa, Đệ Nhất Công Tử mặc dù ở Thiên giai cảnh cũng được chiến lực nghịch thiên vượt qua hai cảnh giới chiến địch, rất nhiều cường giả lão bối Thiên giai cảnh trung kỳ đều không phải là đối thủ của hắn, cho nên Đệ Nhất Công Tử mặc dù không thích Huyền Thiên nhưng đối với Huyền Thiên một chút cũng không coi trọng, chớ nói chi đến trở thành đối thủ.

Đệ Nhất Công Tử tư chất yêu nghiệt, chiến lực nghịch thiên, tuyệt đại đa số võ giả trên Thần Châu đại địa đều cho rằng hắn là người có hi vọng đạt đến Vương Giả Vị vô thượng nhất, có một nhóm lớn người muốn làm tùy tùng của hắn, Quản Trọng Vũ chính là một trong số đó.

Trong nội tâm Quản Trọng Vũ thì Đệ Nhất Công Tử quả thật giống như thần, không gì không làm được, khi sùng bái đối với một người đạt đến cảnh giới mù quáng thì tín niệm sinh ra là vô cùng cực nóng, vô cùng đáng sợ, không thể dao động được.

Thấy Huyền Thiên nghe nói đến Đệ Nhất Công Tử sắc mặt như thường, chưa từng có nửa điểm biến hóa, mặt Quản Trọng Vũ lập tức xanh lại một chút, cho rằng Huyền Thiên đây là coi rẻ Đệ Nhất Công Tử, không có ai nghe nói đến Đệ Nhất Công Tử mà không động dung cả.

Cho dù là Giang Nhất lưu, Trác Bất Quần, bọn họ là đệ tử thiên tài của Bắc Thần Các cũng không phải là tùy tùng của Đệ Nhất Công Tử, nhưng nghe đến bốn chữ Đệ Nhất Công Tử trên mặt luôn sẽ lộ ra vẻ mặt biểu cảm, Quản Trọng Vũ cho rằng, đây mới là biểu hiện bình thường, uy danh của Đệ Nhất Công Tử nhất định phải khiếp sợ mỗi một vị võ giả Thần Châu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.