Từ đạo kiếm quang đẹp mắt kia có thể phỏng đoán được, tốc độ một kiếm của Tàng Kỳ Lân vô cùng nhanh. Ở dưới tình huống lực lượng bị giam cầm, không có khả năng xuất ra kiếm quang thì việc Tàng Kỳ Lân có thể xuất ra kiếm quang là do tốc độ xuất kiếm của hắn quá nhanh.
Tốc độ càng nhanh kiếm quang càng đẹp mắt.
Đối với một kiếm đâm tới của Tàng Kỳ Lân, hai mắt Huyền Thiên co rụt lại. Hắn không có rút kiếm nhưng tinh khí thần trong nháy mắt tăng lên tới đỉnh phong, kiếm quang của Tàng Kỳ Lân đâm tới, trong mắt Huyền Thiên chiếu ra cái bóng.
Trước một kiếm cực nhanh kia, thân thể Huyền Thiên chuyển hướng sang bên phải bước một bước.
Một bước kia nhìn như lơ đãng nhưng lại huyền diệu tránh thoát một kiếm này.
Xíu...!
Kiếm quang sượt qua người Huyền Thiên, đồng thời thân thể hắn khẽ cong, mu bàn tay trái đặt ra sau lưng, tay phải nắm chặt tung ra một quyền từ trên đỉnh đầu xuống.
Một chiêu này của Huyền Thiên quá quen thuộc, cơ hồ được thiên chuy bách luyện. Cho dù đã lâu rồi hắn không có sử dung qua nhưng khi thi triển vẫn rất tự nhiên thuận thế.
Mãng Ngưu Đính Giác!
Huyền Thiên trước kia đã tu luyện một loại quyền pháp tên là Mãng Ngưu. So với một chiêu bình thường, bây giờ Huyền Thiên chỉ cùng một tay, tương đương với Mãng Ngưu chỉ dùng một cái sừng, chỉ có thể coi là nửa chiêu.
Mặc dù chỉ là vũ kỹ Hoàng giai, nhưng với tố chất thân thể của Huyền Thiên hôm nay so với trước kia không biết mạnh hơn biết bao nhiêu lần.
Bành! Đọc Truyện Online mới nhất ở TrumTruyen.vn
Một quyền đánh ra, trong không khí phát ra một tiếng sét đánh. Quyền phong đi qua nói nào, trong không khí lập tức nổi lên một tầng gợn sóng, mơ hồ trong quyền phong có hào quang lóe lên.
Quyền mang! Không có sử dụng nội lực, vẻn vẹn chỉ dùng tốc độ, lực lượng đơn thuần, đánh vỡ hư không sinh ra quyền mang. Có thể thấy được một quyền này của Huyền Thiên có lực lượng rất mạnh, tốc độ cực nhanh.
Tuy là vũ kỹ Hoàng giai nhưng mà hôm nay Huyền Thiên thi triển ra lại có lực lượng quỷ thần khó lường.
Dùng lực lượng khủng bố của Huyền Thiên hôm nay tùy tiện đánh ra một quyền kinh thiên động địa, huống chi vũ kỹ Hoàng giai chỉ là vũ kỹ cấp thấp. Nhưng cuối cùng đây vẫn là loại vũ kỹ có uy lực rất mạnh.
Tàng Kỳ Lân, không nghĩ tới Huyền Thiên là đệ tử Bắc Thần Các vậy mà không sử dụng kiếm mà xuất ra một chiêu quyền pháp, hoàn toàn vượt qua dự đoán của Tàng Kỳ Lân, căn bản không kịp phản ứng. Nắm tay của Huyền Thiên ngay lập tức xuất hiện trước mắt Tàng Kỳ Lân.
- Ah!
Tàng Kỳ Lân hét thảm một tiếng, một quyền này của Huyền Thiên đánh trúng mũi Tàng Kỳ Lân.
Tàng Kỳ Lân tuy là cường giả Địa giai cảnh ngũ trọng, thân thể vô cùng cường tráng. Nhưng lực lượng một quyền này của Huyền Thiên vô cùng uy mãnh. Một quyền đánh lệch mũi Tàng Kỳ Lân, xương mũi bị đánh vỡ thành vài đoạn.
- Phốc!
Máu tươi từ trong lỗ mũi chảy ra, văng tung tóe khắp nơi.
Tàng Kỳ Lân vô cùng đau nhức, nhưng trong lòng hắn còn đau nhức hơn: "Vậy mà lão tử lại bị hắn dùng vũ kỹ Hoàng giai đả thương!
Huyền Thiên sử dụng Mãng Ngưu quyền pháp, một là Tàng Kỳ Lân không phải một đối thủ lợi hại, ở Thất Huyền sơn mạch nội lực của võ giả bị giam cầm. Lực lượng thân thể Huyền Thiên so với cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ còn cường đại hơn. Cho dù Tàng Kỳ Lân có thể khiêu chiến vượt cấp, chiến lực nghịch thiên. Nhưng ở chỗ này hắn hoàn toàn không đáng để Huyền Thiên chú ý tới. Kiếm của Huyền Thiên chỉ để dùng đối với địch thủ cường đại, dùng quyền đánh với Tàng Kỳ Lân chính là muốn tỏ thái độ coi rẻ với Tàng Kỳ Lân để đả kích hắn. Lúc trước, Tàng Kỳ Lân dùng ngôn ngữ để khích bác Huyền Thiên, hiện tại Huyền Thiên dùng hành động thực tế để coi rẻ hắn.
Hai là Mãng Ngưu Đỉnh Giác trong Mãng Ngưu quyền pháp vừa rồi Huyền Thiên thuận thế thi triển. Loại thời điểm này nếu thuận thế xuất ra thì uy lực sẽ phóng đại không chê vào đâu được, đặc biệt không có nửa điểm sơ hở. Cho nên Mãng Ngưu quyền pháp tuy chỉ là một vũ kỹ Hoàng giai nhưng được Huyền Thiên thi triển ra, uy lực vượt qua phạm trù của một vũ kỹ Hoàng giai. Cho dù quyền pháp Địa giai cũng chưa chắc có được uy lực lớn như vậy.
Hiểu quả vô cùng tốt, hoàn toàn vượt qua sự dự đoán của Tàng Kỳ Lân. Hắn bị một quyền đánh gãy mũi, bản thân không những đau đớn mà thân thể còn bay ngược ra sau, máu tươi ướt đẫm ngực áo.
Cái mũi bị đánh gãy mang đến đau đớn thống khổ so với những địa phương khác càng khó chịu hơn, cho nên hai mắt Tàng Kỳ Lân chảy nước mắt. Bảo kiếm nắm trong tay cũng buông lỏng, kêu loảng xoảng rơi xuống đất.
Mãng Ngưu Trùng Chàng!
Tàng Kỳ Lân vẫn còn đang trong tư thế bay ngược ra sau, Huyền Thiên đã lại xuất ra quyền thứ hai. Huyền Thiên giống như một con Mãng Ngưu xông tới Tàng Kỳ Lân. Đánh ra một quyền, trên không trung vang lên một tiếng, nổi lần tầng tầng gợn sóng.
Nháy mắt, Huyền Thiên đã vọt tới trước người Tàng Kỳ Lân, đấm thẳng về phía trước.
Mũi bị đánh gãy khiến cho Tàng Kỳ Lân mất đi lực hoàn thủ trong thời gian ngắn. Nhưng chiến lực của hắn cũng phi phàm, tố chất thân thể cũng rất cường đại, vượt qua cường giả Địa giai bình thường. Trong đau đớn, hắn vẫn có thể xuất lực ngăn cản một quyền của Huyền Thiên.
Hai tay Tàng Kỳ Lân giao nhau, ngăn trở trước mặt
Bất quá trước nắm đấm khủng bố của Huyền Thiên, Tàng Kỳ Lân căn bản chỉ là múa rìu qua mắt thợ.
Ba!
Hai tay Tàng Kỳ Lân chắn trước mặt, lập tức bị Huyền Thiên đấm cho bay ngược trở về đập vào mặt chính mình. Tàng Kỳ Lân lại tru lên thê lương trong sự đau đớn kịch liệt.
Mặc dù đau đớn kịch liệt nhưng vẫn còn may mắn cho Tàng Kỳ Lân. Nếu như một đấm này của Huyền Thiên trực tiếp đánh trúng mặt hắn thì cũng không chỉ gây ra đau đớn không thôi, chỉ sợ xương mặt của hắn sẽ bị đánh gãy.
Oanh!
Quyền thứ nhất, quyền thứ hai Huyền Thiên còn sử dụng Mãng Ngưu quyền pháp, nhưng quyền thứ ba Huyền Thiên chỉ sử dụng lực lượng cơ thể, tiện tay nện xuống mặt Tàng Kỳ Lân.
Tốc độ trực tiếp, lực lượng trực tiếp, một quyền trực tiếp!
Quyền thứ nhất, quyền thứ hai Tàng Kỳ Lân còn ngăn trở được một chút. Đến quyền thứ ba Tàng Kỳ Lân ở trong đau đớn không cách nào kịp phản ứng, chỉ co đầu rụt cổ, hai tay lập tức ôm đầu không làm ra bất cứ hành động ngăn cản nào.
Bành bành bành bành bành bành bành!
Huyền Thiên một mực đặt tay trái sau lưng, tay phải mãnh liệt nện lên đầu Tàng Kỳ Lân. Tàng Kỳ Lân chỉ biết co ro chịu đòn, kêu rên thảm thiết.
- Con mẹ nó. Ai bảo ngươi hung hăng càn quấy!
- Con mẹ nó. Tại sao ngươi lại lắm chuyện như vậy!
- Con mẹ nó. Ai bảo ngươi rỗi hơi đi kiếm chuyện.
- Con mẹ nó. Ai bảo ngươi như ruồi nhặng lẵng nhẵng đi theo sau lưng lão tử.
- Con mẹ nó. Ngươi dám sính cường với lão tử, hậu quả rất nghiêm trọng, hôm nay đánh ngươi thành đầu heo!
..
Những áp lực trong lòng Huyền Thiên theo nắm đấm của hắn trút xuống Tàng Kỳ Lân, mỗi lần đấm xuống, tâm tình của hắn cũng được thoải mái hơn, sảng khoái vô cùng. Huyền Thiên đánh cho Tàng Kỳ Lân kêu rên thảm thiết, nước mắt nước mũi, máu me tràn trề.