Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 682: Huyền Thiên ở đây (4)




Thần sắc Huyền Tông Báo khẽ giật mình, thanh âm hơi kinh ngạc, đột nhiên nhìn thấy Huyền Thiên mới tỉnh ngộ, lập tức hét to một tiếng:

- Hay cho ngươi con thỏ nhỏ đáng chết kia, ngươi quả nhiên là Huyền Thiên!

Thanh âm của Huyền Tông Báo vô cùng phẫn nộ, phụ tử Huyền Hồng, Huyền Thiên bị nhóm người của Huyền Ky đuổi giết, mà Huyền Thiên cứ nhiên cũng không coi bọn hắn vào đâu, lừa gạt bọn hắn một ngày trời, vậy mà bọn họ không hay biết một chút này, cho tới giờ khắc này, Huyền Thiên giết chết ba vị cường giả Huyền gia, giam giữ một vị, lúc này bọn họ mới biết thân phận của Huyền Thiên, Huyền Tông Báo là trợ thủ đắc lực của Huyền Ky, bị lừa như thế sao lại không phẫn nộ cơ chứ?

Bốn người Huyền Thanh Chu, Huyền Nhất Bình, Huyền Khánh Phi, Huyền Hưng Du đề tâm phúc của Huyền Ky, hơn nữa đều là cường giả địa giai và có thực lực cường đại, nhất là Huyền Thanh Chu càng xuất chúng, có tu vi địa giai cửu trọng, mà ngày hôm nay toàn bộ đều hủy vào trong tay của Huyền Thiên, Huyền Tông Báo vốn là người có tánh khí nóng nảy, giờ phút này thì càng nổi cơn thịnh nộ hơn.

- Huyền Tông Báo, cái tên lão chó săn bất tử nhà ngươi, hiện tại biết cũng đã quá muộn rồi.

Huyền Thiên đối mặt với Huyền Tông Báo, không có chút sợ hãi nào, thanh âm tỉnh táo:

- Hiện tại mấy thứ này, cũng chỉ là lợi tức mà thôi, sổ sách mười hai năm trước kia, ta sẽ chia ra từng phần rồi đòi lại từng cái một trên người các ngươi.

- Con thỏ nhỏ đáng chết kia, ông nội của ngươi cũng không dám nói chuyện với ta như vậy, lão phu sẽ tiêu diệt ngươi.

Huyền Tông Báo giận dữ, hắn đạp hai chân xuống một cái, mặt đất rung mạnh, thân thể của hắn lập tức nhảy lên, bay vọt về phía Huyền Thiên đang đứng.

Trong nháy mắt, Huyền Tông Báo liền vào bên trong Đại Thanh Sơn, cương nguyên của hắn tuy bị giam cầm, nhưng thực lực vẫn khủng bố như trước, hắn đánh ra một quyền, Oanh một tiếng, một tiếng bạo phát vang lên, hư không phía trước sụp đổ, chỉ là thân thể tạo thành một nắm tay, đánh ra ở phía trước một hư ảnh nắm tay cực lớn, hào quang lóe lên.

Dưới tình huống nội lực bị giam cầm, mà còn có thể đánh ra một quyền, có thể thấy uy lực của một quyền này cũng thật sự khiến cho người ta sợ hãi giống như nghe thấy sấm, lực lượng của Huyền Thiên, còn xa mới đuổi kịp.

Nhưng mà, vẻ mặt của Huyền Thiên không đổi sắc, Huyền gia Tây Vực đã phát hiện ra Đạt Thanh Sơn một thời gian rồi, nhưng vẫn không thể đi vào được, nói rõ là Đại Thanh Sơn không dễ dàng xông vào như vậy.

Quả nhiên, Huyền Tông Báo trực tiếp phóng tới Huyền Thiên, trong nháy mắt liền va chạm vào trận pháp của Đại Thanh Sơn, một mảnh hoa cỏ cây cối trên núi, đột nhiên phát ra ánh sáng chói lọi, toàn bộ phóng lên trời, hóa thành một đạo kiếm quang, chém về phía Huyền Tông Báo.

Hoa cỏ cây cối đều có thể làm kiếm! Đây là tuyệt kỹ Vương cấp thần công của "Mộc kiếm vương.

Đồng thời kiếm quang cùng kiếm khí kịch liệt giống như gió mạnh gào thét, cho dù Huyền Tông Báo là cường giả thiên giai cảnh ngũ trọng siêu cấp, cũng cảm giác được làn da đang bị cào xé.

Bụp!

Một quyền này bị những kiếm quang kia chém trúng, lập tức liền biến thành nát bấy.

Thần sắc của Huyền Tông Báo lập tức cả kinh, song chưởng về phía trước, chấn động hư không, thân ảnh của Huyền Tông Báo lập tức chuyển hướng lui về phía sau.

Viu! Viu! Viu! ...

Kiếm quang nhanh như điện, phá hư không mà đến, tuy rằng Huyền Tông Báo thối lui ra đằng sau cực nhanh, nhưng vẫn bị vài đạo kiếm quang đuổi theo, tuyệt đối đại đa số đều bị hắn tránh được, nhưng trong đó có một đạo kiếm quang xẹt qua vai trái của hắn, cũng để lại một vết thương, từ chỗ vết thương đó máu tươi liền ào ào chảy ra.

Huyền Tông Báo bị thương rồi, cố gắng chịu một chút đau đớn.

A - - ! Huyền Tông Báo rơi xuống mặt đất, phẫn nộ rít gào lên một tiếng.

Huyền Tông Báo đối với Huyền Thiên có sát niệm rất nặng, mà hiện tại Huyền Thiên đang ở trước mắt, nhưng Huyền Tông Báo lại không thể làm gì, chỉ có thể rống giận.

Huyền Thiên đối với chuyện này đã sớm đoán được trước, không có chút sợ hãi nào, nói:

- Huyền Tông Báo, ráng dưỡng thương cho tốt, bảo vệ tốt cái đầu của ngươi, ngày khác ta tới lấy nó.

- Nhãi con, ngươi không sống được bao lâu nữa đâu!

Huyền Tông Báo nghiến răng nghiến lợi nói.

Đúng lúc này, lại có một thân ảnh rất nhanh từ đằng xa tới đây, thân ảnh đứng ở bên cạnh Huyền Tông Báo, một thân hắc y, thân hình cao lớn, đúng là Huyền Ky.

Còn có hơn trăm vị cường giả Ô Châu cần trong coi, tuy cường giả Huyền gia hận Huyền Thiên đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bản thân không tiến tới đó được, chỉ có hai người Huyền Tông Báo cùng Huyền Ky mới tiến tới được.

- Báo thúc! Đừng có nghe lời hắn kích thích!

Thanh âm của Huyền Ky rất bình tĩnh, nhìn Huyền Tông Báo một cái, ánh mắt mới rơi vào trên người của Huyền Thiên, nói:

- Không hổ là cháu của Huyền Ky, quả nhiên mạng rất cứng, mọi người trên thế gian đều cho rằng ngươi chết ở trên dãy núi Thất Huyền, nhưng ta không tin, chẳng qua, Thiên nhi ngươi lại trà trộn vào đây, ngược lại thật sự là vượt ngoài sự dự liệu của bổn tọa.

- Huyền Ky, ngươi không có tư cách nói ta như vậy!

Thanh âm của Huyền Thiên lạnh lẽo, chỉ vừa nhìn thấy Huyền Ky là bao nhiêu sự khắc chế cũng vẫn không cách nào khiến hắn ngừng tức giận ở trong lòng:

- Những chuyện vượt ngoài sự dự kiến của ngươi có rất nhiều, ngươi nếu thật có thể dự kiến được thì dự kiến xem thử mạng của ngươi chừng nào rơi vào trong tay của ta.

- Ha ha ha ha... ! Nguồn tại http://Truyện FULL

Huyền Ky cười khẽ một hồi, nói:

- Ngươi thật sự là nằm mộng giữa bạn ngày, bàn về tổ tiên, cha của ngươi là bại tướng dưới tay ta, hiện tại cho dù hắn còn sống, cũng chỉ là một tên phế vật, tham sống sợ chết mà thôi, mà bổn tọa, lại như mặt trời giữa trưa, thế không thể chống lại, uy chấn Thần Châu, luận về con cháu, Kiếm nhi mười sáu tuổi đã bước vào thiên giai, là người trẻ tuổi đầu tiên từ xưa đến nay, hơn nữa cuối cùng còn là một kiếm khách - - kiếm trận sư, công phạt vô song, chiến lực nghịch thiên. Thiên nhi, tuy rằng ngươi xuất chúng, nhưng so với Kiếm nhi thì vẫn như trước kém xa vạn dặm, hai người phụ tử các ngươi, tổ tiên cũng không bằng, con cháu cũng thế, không nhà không nghề nghiệp, không có tổ cũng không có tông, giống như con chó nhà có tang lang thang ở bên ngoài, nếu không phải ngươi có La Khiếu Dã của Bắc Thần Các làm chỗ dựa, thì ta liền dùng một đầu ngón tay cũng đủ nghiền chết ngươi rồi, ngươi nói ta nghe, ngươi dựa vào cái gì mà báo thù? Hai người phụ tử các ngươi tốt nhất vẫn tiếp tục ngoan ngoãn làm con chó lang thang đi!

- Huyền - - Ky!

Huyền Thiên thật sự nổi giận. Trong đôi mắt giống như đang muốn phun ra lửa, cắn chặt răng nói:

- Chỉ bằng ta đây miệng không được thoải mái nuốt khí! Chỉ bằng ta đây không chết thì tâm cũng không ngừng, Huyền Ky ngươi nghe cho kỹ đây, chậm thì năm năm, nhiều thì mười năm. Huyền Thiên ta sẽ trở lại Huyền gia Tây Vực, lấy đầu của ngươi, dùng kiếm trong tay của mình giết hết tất cả cừu địch ngày xưa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.