Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 684: Quyền đánh Kiếm công tử (2)




Kiếm công tử tuy rằng hết sức chăm chú quan sát Vạn Kiếm Chân Kinh, nhưng tính cảnh giác của hắn cũng rất mạnh, nhưng mà vẫn không thể cảm giác được Huyền Thiên đang đến, bởi vì, Huyền Thiên đã sát nhập vào trong trận pháp, biến thành một bộ phận của cảnh vật chung quanh.

Dung nhập vào bên trong trận pháp, Huyền Thiên rõ ràng cảm thấy lực dồi dào, cánh tay hắn vung lên, lập tức bãi cỏ ở bên cạnh hồ nước, lập tức một màn hoa cỏ bay tung tóe, hào quang lóe lên, toàn bộ đều hóa thành một đạo kiếm quang.

Hướng theo cánh tay của Huyền Thiên, tất cả kiếm quang đồng thời hội tụ lại, hình thành một thanh kiếm quang cực lớn, giống như sao băng cắt ngang qua bầu trời đêm, sau đó liền lóe lên từ phía sau lưng của Kiếm công tử đang ngồi tại bên cạnh hồ nước.

Vừa rồi Huyền Ky khiêu khích Huyền Thiên khiến cho hắn tràn ngập lửa giân, không biết phát tiết vào chỗ nào, hiện tại nhìn thấy Kiếm công tử, Huyền Thiên quyết định ra tay không một chút lưu tình, vừa ra tay chính là muốn lấy tánh mạng của Kiếm công tử.

Mũi kiếm nhọn này vô thanh vô tức, tốc độ lại cực nhanh vô cùng, quả nhiên là vô cùng lợi hại, mấu chốt nhất chính là do Mộc kiếm vương bố trí còn sót lại, lúc hắn thi triển ẩn chứa lực lượng Vạn Kiếm Chân Kinh, biến hoa cỏ cây cối làm kiếm, tuy rằng những lực lượng này vẻn vẹn là một bộ phận nho nhỏ của Mộc kiếm vương, nhưng mà lại vô cùng đáng sợ, ngay cả cường giả thiên giai cũng có thể bị chém chết. Đọc Truyện Online mới nhất ở TrumTruyen.vn

Kiếm công tử tiến vào Đại Thanh Sơn, trải qua nhiều sinh tử hiểm nguy, cuối cùng cũng có thể thở mạnh di chuyển người được rồi, kết quả trong họa lại có phúc, để cho hắn tìm được truyền thừa của Mộc kiếm vương là Vạn Kiếm Chân Kinh, đều này khiến cho lòng hắn tràn đầy vui mừng.

Sự hung hiểm ở bên trong Đại Thanh Sơn này, Kiếm công tử là tận mắt nhìn thấy, hắn tin chắc rằng, không ai lại có vận khí như hắn, có thể tiến vào Đại Thanh Sơn, cho nên, nơi này không có thể nghi ngờ là một địa phương thật tốt có thể tu luyện Vạn Kiếm Chân Kinh.

Hơn nữa, ở bên trong Đại Thanh Sơn, nguyên khí vô cùng nồng đậm, nhất là ở trên không trung của cái hồ này, hầu như đều muốn trở thành linh khí của thiên địa rồi, tu luyện ở trong này, không có lúc nào là không hấp thu dường như không kém với việc hấp thu linh thạch là bao nhiêu.

Cho nên, sau khi Kiếm công tử đạt được Vạn Kiếm Chân Kinh, liền không có hoạt động lấy nửa bước.

Vương cấp thần công rất có lực hấp dẫn to lớn, huống chi thần công vô thượng Vạn Kiếm Chân Kinh càng là ước mơ tha thiết của các kiếm khách, vì vậy Kiếm công tử liền hết sức chăm chú xem nó.

Đúng lúc đó, Kiếm Công Tử cảm thấy phía sau lưng đột nhiên mát lạnh.

Có sát khí! Trong lòng của Kiếm Công Tử cả kinh, hắn cảm thấy nguy hiểm cực độ, kiếm quang ở phía sau quá nhanh, khiến cho hắn gần như không kịp né tránh.

Không còn kịp để né tránh nữa thì không cần phải né, thân thể của Kiếm Công Tử lập tức tiến về phía trước, đồng thời, sau lưng của hắn lóe lên hào quang, một thanh Linh Kiếm Thiên Cấp bắn ra.

Kiếm quang cùng với Linh Kiếm Thiên Cấp đánh lên cùng một chỗ, phát ra một tiếng keng thật lớn.

Linh Kiếm Thiên Cấp vô cùng kiên cố, không phải thần binh vương giả thì khó mà có thể hủy được nó, chặn lại được công kích của đạo kiếm quang này.

Bất quá, lực lượng khổng lồ kia cũng vẫn khiến cho Linh Kiếm Thiên Cấp bị chấn động mạnh. Kiếm Công Tử cùng với Linh Kiếm Thiên Cấp tâm thần tương liên, cho nên cả người cũng chấn động hệt như vậy, thân thể đang tiến về phía trước lập tức ngã ập mặt xuống đất với tư thế chó ăn phân.

Phản ứng của Kiếm Công Tử cũng không hề tầm thường, trong nháy mắt lúc hắn trượt chân sắp ập mặt xuống đất thì lập tức liền nhún người xoay bật lên, thân ảnh nhanh như chớp, trong nháy mắt đã lóe tới sát biên giới của đình thai, sau đó mới xoay người lại nhìn về phía kẻ đánh lén mình.

Huyền Thiên sau khi bị bại lộ thân phận thì đã sớm tháo cái mặt nạ da người xuống, hiện tại chính là dung mạo thật sự của hắn.

Kiếm Công Tử nhìn thấy Huyền Thiên, hai đồng tử trong nháy mắt nhanh chóng phóng đại, trong mắt toàn là vẻ không dám tin.

- Huyền Thiên, không ngờ lại là ngươi? Ngươi còn sống sao!

- Ngươi lại dám xuất thủ với bản công tử!

- Ngươi lại dám tới đây, làm sao có thể chứ!

Trong chớp mắt, Kiếm Công Tử đã kinh hô hỏi liền ba câu.

Huyền Thiên không thèm trả lời hắn chẳng qua chỉ là quơ quơ một quyển sách trong tay lên mà thôi.

Trên bìa của quyển sách có ghi bốn chữ to - - Vạn Kiếm Chân Kinh.

- Cái gì?

Con người của Kiếm Công Tử lại phóng đại một lần nữa, lập tức giơ hai tay lên xem xét. Quyển bí kíp giấu trong tay áo đã không còn nữa.

Tràng cảnh vừa rồi trong nháy mắt liền hiện lên trong đầu của Kiếm Công Tử một lần nữa, đầu tiên, hắn đang đứng xem Vạn Kiếm Chân Kinh, bị một chiêu kiếm thuật tuyệt thế bên trong hấp dẫn, đột nhiên liền cảm nhận được sát khí, sau đó hắn liền chạy lên phía trước, lúc đó Vạn Kiếm Chân Kinh vẫn còn nằm trong tay hắn.

Sau đó, hắn bị đánh ngã xuống, bổ nhào xuống mặt đất ở phía trước, sau khi trượt lên một quãng thì hắn nhanh chóng đứng lên, tiếp theo sau đó, hắn nhìn thấy Huyền Thiên, trong tay của Huyền Thiên còn cầm Vạn Kiếm Chân Kinh.

Mẹ nó! Một cái ngã sấp ban nãy cư nhiên lại làm rơi thần công vương giai trong tay xuống!

Kiếm Công Tử nghĩ thông rồi, thiếu chút nữa khóc ròng tại chỗ.

Huyền Thiên cầm Vạn Kiếm Chân Kinh quơ qua quơ lại trước mặt Kiếm Công Tử, sau đó liền đút vào trong ngực, trên thực tế chính là bỏ vào trong không gian giới chỉ của hắn.

- Mới vừa rồi gặp lại lão tử Huyền Ky của ngươi ở bên người, khiến cho ta cảm thấy rất khó chịu, Huyền Kiếm, hiện tại ngươi tặng Vạn Kiếm Chân Kinh cho ta, khiến cho tâm lý của ta thoải mái hơn rất nhiều đó.

Huyền Thiên nhìn Kiếm Công Tử cười khẽ một tiếng rồi nói, lửa giận vừa nãy liền bị quét đi sạch sẽ, đúng là vô cùng thoải mái.

Tuổi của Kiếm Công Tử tuy là không lớn lắm, nhưng cũng là người đứng đầu trong những người trẻ tuổi. Tâm thần kiên định, sau một chút rung động cùng kinh hãi ngắn ngủi, tâm tình của hắn liền khôi phục lại rất nhanh, hắn nhìn thẳng vào Huyền Thiên, ánh mắt sắc như kiếm:

- Mau giao Vạn Kiếm Chân Kinh ra đây, bản công tử có thể cho ngươi được chết một cách thống khoái.

- Bản bản bản… bản cái đầu của ngươi á!

Nhìn thấy vẻ mặt của Kiếm Công Tử lộ ra vẻ nghiêm túc cùng với biểu tình cao cao tại thượng đó, Huyền Thiên liền cười nhạo một hồi,

- Chết tới nơi rồi mà còn không biết, còn bày đặt muốn cho ta chết một cách thống khoái, phải là để ta cho ngươi chết một cách thống khoái, sau đó lấy thủ cấp của ngươi làm đại lễ tặng cho lão tử của ngươi mới đúng!

- Huyền Thiên, ngươi đúng là tự tìm cái chết!

Kiếm Công Tử lạnh giọng nói, hẵn đã triệt để nổi giận rồi, vừa rồi Vạn Kiếm Chân Kinh bị Huyền Thiên cướp mất cũng không khiến hắn nổi giận nghiêm trọng như lúc này.

Từ trước tới nay Kiếm Công Tử chỉ coi Đệ Nhất Công Tử là đối thủ của mình, lập chí phải đi lên con đường của vương giả vô thượng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.