Huyền Thiên vui mừng gật đầu, nếu như Vạn Xuân Cốc có người tu luyện "Vạn Kiếm Chân Kinh" hoàn thành rồi thì sau này khi hắn trở về Huyền gia ở Tây Vực thì tuyệt đối sẽ là trợ thủ tốt.
- Thiên thiếu gia, giang hồ đồn đãi là ngài đã chết ở Thất Huyền sơn rồi mà? Thất Huyền sơn là ở đông bắc Thần Châu, còn nơi này là tây nam, hai nơi cách xa nhau gần trăm vạn dặm mà làm sao ngài có thể chạy đến nơi này được vậy!
Mộc Thanh Kiệt cảm thấy khó hiểu mà hỏi thăm.
- Một lời rất khó mà nói hết được!
Huyền Thiên thở dài một tiếng:
- Ta đi qua đi lại không ngừng ở trong lòng đất hai mươi ngày, bất tri bất giác liền đi ngang qua Thần Châu đại địa, xuất hiện trong động Hỏa Sơn đợi đến khi tương kiến với các ngươi. Rồi sau đó ta liền tu luyện tại đó mãi đến khi tương kiến với các ngươi, chuyện sau đó thì các ngươi dã biết rõ rồi.
Hai ngày mà đi ngang qua Thần Châu đại địa, nghe được lời này thì ba người phụ tử Mộc Trường Xuân đều thất kinh.
Mộc Trường Xuân sợ hãi thán phục nói:
- Quả nhiên là thế giới to lớn, không thiếu những điều lạ lùng, trên đời này có quá nhiều chuyện chúng ta không thể tìm được đáp án.
- Thiên thiếu gia! Sau khi ngài tới Tây Vực thì chắc không biết Thần Châu đại địa sắp xảy ra chuyện gì nhỉ?
Mộc Thanh Thần hỏi.
Huyền Thiên giật mình nói:
- Có tin tức gì mới vậy? Huyền gia ở Tây Vực chế tạo giả tương xuyên bang rồi sao?
Mộc Thanh Thần gật gật đầu nói:
- Đã xuyên bang rồi, còn nữa, Bắc Thần các chủ sư tôn của ngài đã xuất quan, ngài ấy nghe nói ngài đã chết nên rất tức giận, còn đi đến chiến trường Đông bắc một chuyến nữa, cũng tìm qua ở dãy núi Thất Huyền Sơn một lần nhưng không tìm được bất kì manh mối hay kết quả nào cả cho nên võ giả ở Thần Châu đều cho rằng ngài đã chết rồi.
Thần sắc Huyền Thiên vui vẻ, trên mặt lộ ra vài tia vui vẻ nói:
- Sư ôn đã xuất quan rồi sao, xem ra thì ta phải trở lại "Bắc Thần các" một chuyến mới được, không nên làm cho sư tôn lo lắng.
Mộc Trường Xuân nói:
- Nếu như ngài muốn trở thành "Bắc Thần các" thì ở Xuân Châu có một trận truyền tống cổ xưa, có thể đưa ngài đến lãnh thổ trung bộ, cái đó sẽ giúp ngài tiết kiệm không ít thời gian.
Huyền Thiên cướp đoạt tại Đại Thanh Sơn Hổ khẩu, đoạt "Vạn Kiếm Chân Kinh" trong tay Kiếm công tử, hơn nữa còn giết vài vị tâm phúc của Huyền Cơ nên Huyền Cơ hẳn là sẽ giăng thiên la địa võng ở dưới Tây Vực để diệt trừ Huyền Thiên. Nếu như có trận truyền tống để trở lại lãnh thổ thì sẽ giảm bớt được một ít phiền toái.
Phải dùng mất một viên linh thạch, Huyền Thiên thông qua trận cổ truyền tống Xuân Châu về tới trong lãnh thổ trung bộ.
Tại địa bàn chủ các "Thiên Tinh Các" trong lãnh thổ trung bộ, danh khí của "Thiên Tinh Các" đã đạt đến cực hạn, các đại tông môn thế gia đều hướng Thiên tinh các vi tôn.
Trận cổ truyền tống Xuân Châu là trận truyền tống chỉ theo một hướng thẳng tắp, Huyền Thiên xuất hiện ở trong núi hoang trong lãnh thổ trung bộ.
Sau khi phân biệt phương hướng thì Huyền Thiên liền ngự kiếm phi hành về hướng phương Bắc, trở về "Bắc Thần Các" thương lôi cửu thiên.
Phạm vi của mảnh núi hoang này cực kì lớn, Huyền Thiên bay về hướng Bắc hơn ngàn dặm mà cũng không bay ra ngoài.
Những ngọn núi này cũng không cao lắm, cao nhất cũng chỉ hơn một trăm mét, đại đa số đều là đỉnh núi thấp khoảng mấy chục thước, nhưng liên miên không hề dứt. người thường ở trong núi rất khó có thể đi ra ngoài, cường giả bình thường cũng sẽ không ẩn cư trong núi này, cho nên phiến núi hoang này hoàn toàn không có người sống, mà ngay cả yêu thú thì số lượng cũng rất ít, so với thú hoang ở Âm Phong sơn mà Huyền Thiên gặp còn phải kém xa.
Liên miên đi mãi trong núi, trong lúc đó xuất hiện một mảnh thạch phong.
Những thạch phong này đều chỉ cao vài chục thước, tuy rằng dựa vào rất gần nhưng lại không hề tương trợ lẫn nhau mà như là một thạch trụ dựng đứng.
Nếu như so sánh với các thảm thực vật xanh ở các dãy núi khác thì những Thạch Phong này ở cùng với mặt đất phụ cận cũng đều không có một ngọn cỏ, có vẻ cực kì nổi trội.
Ánh mắt Huyền Thiên tự nhiên cũng bị những thạch phong hấp dẫn.
- A! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TrumTruyen.vn chấm c.o.m
Trong mắt Huyền Thiên lộ ra một tia nghi ngờ.
Hắn đã từng xem qua bí kíp thương cổ "Trận Đạo" nên có chút hiểu biết với trận pháp, những thạch phong này tuy giống như tự nhiên mà thành nhưng mà mơ hồ trong đó lại giống như một trận pháp.
Tự nhiên mà thành trận pháp thì Huyền Thiên vẫn chưa từng nghe nói qua, hứng thú lập tức trở nên trỗi dậy, bay về hướng phiên thạch phong.
Khi bay tới gần xem thì Huyền Thiên mới hiểu được, lúc đầu những phiến thạch phong này hẳn là vô cùng dày đặc, nhưng một ít thạch phong trong đó lại bị người ta phá hủy cho nên trên mặt đất có không ít hòn đá.
Người phá hủy thạch phong chính là cao thủ của trận đạo, vốn những thạch phong này cũng không hề tương quan cùng trận pháp nhưng mà sau khi một ít thạch phong bị phá hủy thì các thạch phong còn lại đã hình thành một trận pháp mới, bị người khác bố trí thành một trận pháp.
Trận pháp vốn chính là mượn nhờ chi lực của thiên địa tự nhiên, người bày trận này mượn thạch phong tồn tại tự nhiên để bày trận, vốn là tương hợp cùng với thiên địa tự nhiên, bố trí thành trận pháp nên uy lực chắc chắn sẽ vượt mức bình thường.
Nhưng mà trận pháp đã từng bố trí đã sớm mất đi uy lực qua năm tháng nên giờ chỉ còn lại những thạch phong còn có lưu hình trận pháp.
Huyền Thiên đáp vào trên đỉnh của một tòa thanh,đến gần xem thì mới phát hiện dưới chân thạch phân đều có rất nhiều khắc ngấn hoặc là vết nứt, cái này cũng không phải tự nhiên mà thành, tựa hồ là nhận lấy nhiều lần kiếm đánh.
Huyền Thiên lại nhìn những thạch phong khác, phát hiện hầu như trên đỉnh mỗi tòa thạch đều có vết kiếm, hơn nữa có không ít nơi có vết kiếm vô cùng dạy đặc, tựa hồ như là trong nháy mắt nhận lấy hơn mấy trăm ngàn công kích của kiếm.
- Ở đây chắc chắn đã từng có hơn một lần có chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Huyền Thiên phán đoán.
Huyền Thiên đi theo đỉnh núi một tòa thạch chuyển dời đến dỉnh của một tòa thạch khác, rất nhanh liền đến mảnh đất trung tâm của những phiến thạch phong nơi này. Trong lúc đó ở trên đỉnh một tòa thạch phía trước, Huyền Thiên thấy có một vài chữ được khắc lên.
Nếu như ta không chết thì cần phải giết hết tất cả kiếm trận sư trong thiên hạ!
Bất tử! Bất tử! Kiếm trận sư không diệt được ta! Trời cũng không diệt được ta! Ta sẽ không chết!
Một ngày kia, ta quyền oanh thương khung chư thần, chân đạp Cửu U quần ma vô địch thiên hạ, ai cũng không giết được ta, ai cũng không thể uy hiếp được tính mạnh của ta, ta muốn bất tử vĩnh viễn!
….
Chữ khắc không được coi là nhiều nhưng mà Huyền Thiên ở bên trong mấy chữ rải rác này cảm thấy tín niệm của người khắc chữ vô cùng cường đại, cái này cơ hồ là một loại chấp niệm bất tử, đối với mệnh truy cầu, đạt đến một độ cao đến mức cực điểm.
- Bất - - Tử - - Vương!.