Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 771: Hải tặc Địch gia (2)




Trình Kim Các cả kinh nói:

- Thiên thiếu, Địch gia thực lực rất mạnh, có siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh tọa trấn, hơn nữa cũng có chút liên quan tới Phong Vân Đảo, ngươi ngàn vạn không nên trêu chọc bọn chúng, Phong Vân Đảo cũng cấm người đảo nhỏ chém giết lẫn nhau, nhưng chính bọn chúng lại giết người không chớp mắt.

Huyền Thiên vỗ vỗ vai Trình Kim Các, nói:

- Có ta ở đây, Trình huynh yên tâm, bọn chúng trêu chọc vào ta, hối hận nhất định là bọn chúng!

Âm thanh Huyền Thiên vô cùng tự tin.

Hiện tại Huyền Thiên có tu vi Địa giai cảnh thập trọng, cho dù là cường giả Thiên giai cảnh nhị trọng cũng không sợ, mà Địch gia có chín võ giả Địa giai cảnh thập trọng, một Thiên giai cảnh cường giả tọa trấn, còn không nằm trong mắt Huyền Thiên.

Làm cho Huyền Thiên coi trọng là Phong Vân Đảo, đây là một đảo lớn, ở trên đảo có một ít cường giả Thiên giai cảnh, nhưng mà Huyền Thiên những ngày này đã sớm từ trong miệng Trình Kim Các thăm dò được thực lực của Phong Vân Đảo.

Mạnh nhất Phong Vân Đảo chỉ có tu vi Thiên giai cảnh tam trọng, không bao lâu nữa Huyền Thiên có thể nuốt Hóa Cương Thiên Đan, tu vị đột phá đến Thiên giai cảnh, khi đó Phong Vân Đảo không nằm trong mắt của hắn.

Huyền Thiên không chủ động đi trêu chọc Phong Vân Đảo cùng đảo khác, nhưng nếu bọn chúng chủ động trêu chọc Huyền Thiên, vậy thì đó là chuyện khác.

Trình Kim Các đã bị Huyền Thiên tự tin, trong nội tâm cũng phát lên một cổ hào khí, nhớ tới bản thân mình nghe tên của Địch gia đã sợ hãi chấp tay dâng vật phẩm ra ngoài, thật sự là quá không có cốt khí.

- Thiên thiếu bằng chừng ấy tuổi, đã có tu vi Địa giai cảnh thập trọng, ở bên ngoài Ma Vụ Hải nhất định là thiên tài có lai lịch lớn, bối cảnh khủng bố làm người ta vô cùng hoảng sợ, nếu không sẽ không nhìn cường giả Thiên giai cảnh một chút cũng không quan tâm... Đáng tiếc ah đáng tiếc! Nhân tài như vậy lại tiến vào Ma Vụ Hải, sợ rằng không ra được, nhưng mà trong Ma Vụ Hải chỉ sợ cũng xuất hiện một siêu cấp cường giả kinh thiên động địa.

Nhìn qua Huyền Thiên, trong nội tâm Trình Kim Các yên lặng thầm nghĩ.

Lúc này hai chiếc thuyền lớn của Địch gia đã còn cách trăm mét, có cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ vận chuyển chân nguyên, quát lớn:

- Thuyền phía trước nhanh chóng dừng lại, đại gia Địch gia đến, đem toàn bộ đồ vật của các ngươi đặt ở bong thuyền, để đại gia Địch gia chọn lựa hai phần ba, nếu không sẽ cho các ngươi biết thế nào là máu tanh, ném các ngươi cho khôi lỗi ngư ăn thịt!

- Đại gia Địch gia đến!

- Đem thu hoạch của các ngươi giao ra...

- Đại gia Địch gia đến!

- Ném các ngươi cho khôi lỗi ngư ăn...

...

Hai chiếc thuyền lớn đều có trên trăm võ giả, hơn nữa cường giả Địa giai cảnh còn nhiều hơn Trình gia rất nhiều, một chân nguyên thâm hậu, âm thanh to lớn.

Nghe được thanh âm này, chúng võ giả Trình gia đại đa số biến sắc, nghĩ đến thu hoạch một tháng vất vả, thoáng cái phải đưa ra hai phần ba, trong nội tâm tức giận.

Nhưng mà tức giận thì không tức giận, thực lực Địch gia mọi người đều biết, kết cục Lâm gia chống cự cũng bị Địch gia tuyên truyền, sợ rằng có người không biết, thực lực Trình gia kém xa Địch gia, chỉ có thể nuốt tức giận vào bụng.

Võ giả Trình gia đang chờ lệnh của Trình Kim Các, đem thu hoạch Khôi Lỗi Thạch mang ra, lại phát hiện Trình Kim Các không nói một lời.

Chẳng lẽ thuyền trưởng muốn liều với Địch gia? Nguồn tại http://Truyện FULL

Trong nội tâm nghĩ như thế, võ giả Trình gia nhiệt huyết sôi trào, lại sinh lòng sợ hãi.

Lúc này âm thanh Huyền Thiên vang lên:

- Người Địch gia nghe đây, nhanh chóng thay đổi phương hướng, cút ra xa xa, nếu còn dám tới gần, Thiên thiếu sẽ giết không tha!

- Cái gì? Thiên thiếu là vật gì?

- Dám kêu đại gia Địch gia cút ngay?

- Mẹ hắn, ăn tim gấu gan báo, lão tử muốn cắt lưỡi của hắn...

...

Võ giả Địch gia lập tức giận dữ, nhao nhao quát.

Huyền Thiên quát:

- Hạn các ngươi ba hô hấp phải quay đầu lại, một... Hai...

Ba còn chưa nói ra, lúc này có âm thanh như sấm vang lên:

- Ta kháo! Trình gia oắt con nghe cho lão tử, Địch gia đại gia tức giận, nhất định phải lấy toàn bộ thu hoạch của các ngươi, mẹ kiếp, Thiên thiếu là cái gì, mang đầu của ngươi về...

XÍU...UU! --

Trả lời hắn là một đạo kiếm quang.

Thấy Địch gia căn bản không có ý tức né tránh, Huyền Thiên không hề lãng phí miệng lưỡi hô ba, trực tiếp một kiếm chém ra.

Kiếm quang lập tức bắn ra trăm mét, gọt một buồm của chiếc thuyền lớn, cột buồm to lớn lập tức bị cắt thành hai đoạn, chỗ đứt gãy bóng như mặt kính, cực kỳ bằng phẳng.

Một kiếm của Huyền Thiên chỉ gọt cột buồm, cũng không có tổn thương tánh mạng người, đã là hạ thủ lưu tình.

Oanh --

Buồm cao mấy chục thước ngã xuống, một số võ giả tránh né không kịp, bị nện vào người, lập tức truyền đến một âm thanh ai ôi!!! Tiếng kêu thảm thiết.

Võ giả Trình gia thấy thế nội tâm vô cùng sảng khoái, khoan khoái dễ chịu đến cực điểm, thoải mái cười to.

Tốc độ kiếm mang của Huyền Thiên nhanh như thiểm điện, Địch gia tuy có cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ, nhưng hoàn toàn không có kịp phản ứng, cũng không cách nào ngăn cản, đã bị chém mất buồm.

Mỗi thuyền lớn Địch gia đều có một cường giả Địa giai cảnh cửu trọng tọa trấn, đồng thời giận dữ, hai người lập tức cũng ra tay, cách trăm mét chém về thuyền của Trình gia.

Là hai đạo thương mang, một thương đâm thẳng vào buồm của Trình gia, còn một thương đâm vào Huyền Thiên.

Trong Ma Vụ Hải, tối kỵ nhất không chiến, khói đen tràn ngập, vô cùng có khả năng sinh ra vòng xoáy hư không trong không gian, sẽ bị hút vào sâu trong Ma Vụ Hải, cho nên đều là đứng trên thuyền công kích cự ly xa.

Trong ánh mắt Huyền Thiên lệ mang lóe lên, không để cho đối phương biết một chút, bọn chúng đúng là không biết sống chết.

XÍU...UU! --

XÍU...UU! --

XÍU...UU! --

Trong nháy mắt Huyền Thiên chém ra ba kiếm.

Ba ba.

Hai tiếng nổ vang lên, hai đạo thương mang đánh tới lập tức hóa thành nát bấy.

Đồng thời còn có một đạo kiếm quang, sáng chói như nhật nguyệt, dọc theo buồm lớn chém tới.

Lúc này đây võ giả Địch gia chúng đã có chuẩn bị, nhưng cũng chỉ có mấy cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ kịp phản ứng, bảo thương trong tay sáng ngời, đồng thời đâm ra một thương, đâm vào kiếm mang của Huyền Thiên.

Bảy tám đạo thương mang đâm vào kiếm mang, giống như dùng trừng gà ném vào tảng đá, lập tức nát bấy, căn bản không cách nào ngăn cản kiếm mang của Huyền Thiên.

Ánh mắt mấy tên cường giả Địa giai cảnh nhìn qua lập tức hoảng sợ, quát to một tiếng không tốt.

XÍU...UU! --

Kiếm quang nhanh chóng chém trung thuyền lớn, giống như một dạo ánh sáng xoẹt qua, trong nháy mắt từ đầu thuyền tới đuôi thuỳen, sau đó biến mất trong sương mù màu đen.

Võ giả Tiên Thiên cảnh còn không biết như thế nào, cường giả Địa giai cảnh thì hoảng sợ hô to một tiếng:

- Thuyền này bị hủy rồi, nhảy qua thuyền khác.

Vừa mới nói xong chỉ nghe tiếng răng rấc vang lên, cả chiếc thuyền lớn xuất hiện khe hở thẳng tắp, hóa thành hai nửa, ngả qua hai bên.

Một kiếm vừa rồi của Huyền Thiên trực tiếp bổ qua chiếc thuyền dài tám mươi mét này, lập tức chém thành hai khúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.