Huyền Thiên nhướng mày, tâm tình thập phần khó chịu, một là vì người Phong Vân Đảo làm phiền hắn, hai là vì hắn đang bế quan tu luyện, chỉ thêm một hai ngày nữa tu vi của hắn củng cố tới thập trọng đỉnh phong, phục dụng Hóa Cương Thiên Đan, trùng kích Thiên giai cảnh.
Tới là thái thượng trưởng lão Phong Vân Đảo, Trình gia căn bản ngăn không được, Huyền Thiên không có làm khó người của Trình gia làm gì, đình chỉ tu luyện, đi ra ngoài.
Thấy Huyền Thiên đi ra sắc mặt không vui, Trình Kim Các nói:
- Thật sự là không có ý tứ, quấy rầy ngài...
Huyền Thiên lắc đầu, nói:
- Không trách Trình gia các ngươi.
Trình Kim Các nói:
- Thiên thiếu, tuy ngươi đã nói không tìm người Phong Vân Đảo làm phiền, nhưng cũng nên ẩn nhẫn một chút, lần này tới là thái thượng trưởng lão, nhưng trong vùng biển Phong Vân Đảo này lại là nhân vật khó được, là nhân vật đứng ở đỉnh phong.
Huyền Thiên trong lòng giật mình, nói:
- Chẳng lẽ là đảo chủ Phong Vân Đảo đến?
Trình Kim Các lắc đầu nói:
- Vậy thì không phải, tới là Phong Vân Song Thánh, trong năm thái thượng trưởng lão đứng thứ hai, là thái trượng trưởng lão thực lực mạnh nhất trong năm hộ pháp, có tu vi Thiên giai cảnh nhị trọng.
Nghe được người tới có tu vi Thiên giai cảnh nhị trọng, Huyền Thiên buông lỏng rất nhiều, hiện tại cũng chỉ có đảo chủ Thiên giai cảnh tam trọng mới tạo thành uy hiếp với hắn, cường giả Thiên giai cảnh nhị trọng hắn không sợ.
- Phong Vân Song Thánh?
Huyền Thiên hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Ta đã nói qua Phong Vân Đảo đừng có làm phiền ta, bọn chúng đúng là không biết sống chết, phái tới hai tên thái thượng trưởng lão Thiên giai cảnh nhị trọng, ta lại muốn nhìn Phong Vân Đảo rốt cuộc chơi hoa chiêu gì.
...
Không bao lâu Huyền Thiên liền theo Trình Kim Các đi vào khách đường của Trình gia, có hai lão giả tuổi chừng năm mươi đang ngồi, một béo lùn một cao gầy, cả hai đang ngồi song song trên chủ vị khách đường, Trình Ngự Cảnh đứng trong nội đường, không có thêm người nào khác.
Một lùn một cao, một béo một gầy, hiển nhiên đây là Phong Vân Song Thánh.
Trong miệng Trình Kim Các thì Huyền Thiên đã biết rõ tên của hai người, người ục ịch tên là Lý Đính Vân, người cao gầy tên là Phó Điên Phong.
Huyền Thiên tiến vào khách đường, Lý Đính Vân cùng Phó Điên Phong hai người cũng không đứng dậy, ánh mắt vô cùng lợi hại nhìn qua.
Trình Kim Các đứng ở bên ngoài, hiển nhiên Trình gia trừ Trình Ngự Cảnh còn không người ai đủ tư chất tiến đến gặp mặt Phong Vân Song Thánh, cho dù là đứng cũng không được.
Trong ánh mắt Phong Vân Song Thánh hiện ra thần thái ngạo mạn, mặc dù không có cừu thị rõ ràng, nhưng xác thực hàm ẩn địch ý.
- Hai vị tìm ta có chuyện gì?
Huyền Thiên tiến vào khách đường thì ngồi vài cái ghế cạnh vách tường.
Nói xong nhìn qua Trình Ngự Cảnh, nói:
- Trình lão bá, không có việc gì thì ngươi đi đi.
Trình Ngự Cảnh xác thực không có chuyện gì, Huyền Thiên mở miệng, hắn liền nói:
- Lão hủ xin được cáo lui trước!
Rồi sau đó liền lui ra ngoài.
Đợi Trình Ngự Cảnh rời khỏi khách đường, Lý Đính Vân béo ục ịch nói:
- Ta cùng với Phong huynh phụng lệnh của đảo chủ đến đây mời các hạ đi tới Phong Vân Đảo, các hạ có thể đánh bại Vân Quy Hải, có tư cách trở thành thái thượng trưởng lão của Phong Vân Đảo, đảo tôn đang ở Phong Vân Đảo đợi sắc phong ngươi làm thái thượng trưởng lão..
Phong Vân Đảo lại muốn hắn làm thái thượng trưởng lão, chuyện này vượt qua dự kiến của Huyền Thiên.
- Tại hạ nhàn vân dã hạc đã quen, thỉnh nhị vị quay về nói với đảo tôn, Huyền Thiên vô phúc tiêu thụ.
Phó Điên Phong cao gầy hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Thái thượng trưởng lão là đảo tôn sắc phong, ai cho phép ngươi cự tuyệt.
Hắn nói câu này chém đinh chặt sắt.
Huyền Thiên thấy cự tuyệt không được, nói:
- Không có vấn đề, mời hai vị về Phong Vân Đảo trước, nhanh thì mười ngày, chậm thì nửa tháng ta sẽ đi tới.
Tiếp qua một hai ngày, Huyền Thiên còn phải nuốt Hóa Cương Thiên Đan, trùng kích Thiên giai cảnh.
Mười ngày nửa tháng thì Huyền Thiên có thể đột phá Thiên giai cảnh, khi đó gặp Đảo tôn Thiên giai cảnh tam trọng thì Huyền Thiên cũng không sợ chút nào, có thể ở trong Phong Vân Đảo qua lại tự nhiên, không cần sợ bọn chúng đùa nghịch hoa chiêu gì đó.
Lý Đính Vân Ục ịch lạnh lùng cười cười, nói:
- Đảo tôn nói, muốn các hạ lên đường ngay hôm nay, theo hai người chúng ta đi tới Phong Vân Đảo.
Phó Điên Phong nói tiếp: Bạn đang xem tại Truyện FULL - trumtruyen.vn
- Bao nhiêu cường giả muốn trở thành thái thượng trưởng lão Phong Vân Đảo chứ? Ngươi không đến Thiên giai cảnh đã làm được, điều này nói rõ Đảo tôn thật sự xem trọng ngươi, còn không mang ơn, lập tức theo hai người chúng ta rời đi...
Huyền Thiên nói:
- Tại hạ có chuyện quan trọng còn chưa làm xong, cần mười ngày nửa tháng mới được, nếu Phong Vân Đảo thật coi trọng ta, sao không cho ta chút thời gian, để cho ta cam tâm tình nguyện tiến đến!
- Huyền Thiên, ngươi dám nghịch lệnh của Đảo tôn?
Lý Đính Vân ngữ khí biến đổi, quát lạnh.
Huyền Thiên nóng tính cũng bốc lên, tức giận hừ một tiếng nói:
- Nếu như đảo tôn là Phong Vân Đảo đối đãi ta như vậy, cái chức thái thượng trưởng lão này không cần cũng được, các ngươi trở về nói cho Đảo tôn, sau nửa tháng ta sẽ đích thân tới Phong Vân Đảo bái phỏng hắn!
- Hắc hắc hắc hắc...
Phó Điên Phong cười rộ lên, nói:
- Nếu như Đảo tôn đã hạ lệnh, muốn ngươi ngay hôm nay phải lên đường, ngươi muốn đi thì theo chúng ta, không muốn đi, hai ta sẽ mang ngươi đi, tiểu tử, trước mặt Phong Vân Song Thánh chúng ta ngươi nên ngoan ngoãn rụt cổ làm người, bằng không thì bắt ngươi trở về Phong Vân Đảo, ngươi cũng không mát mặt đâu.
Lý Đính Vân cũng cười hắc hắc nói:
- Nếu làm cho hai ta động thủ với ngươi, hắc hắc, dọc theo con đường này tiểu tử ngươi sẽ nếm được đau khổ...
- Ha ha ha ha...
Huyền Thiên cười một tiếng, đối phương trở mặt, hắn cũng lười giả vờ giả vịt, nói:
- Vân Quy Hải trở về có truyền lời của ta hay không? Phong Vân Đảo còn dám làm phiền ta, ngày khác ta sẽ dẹp yên Phong Vân Đảo, hai lão già các ngươi cũng dám đến uy hiếp ta, chuyện gì cũng một lần là đủ rồi, Vân Quy Hải ta đã bỏ qua cho một lần, sẽ không bỏ qua hạ thủ lưu tình với Phong Vân Đảo lần thứ hai, hai lão già các ngươi thức thì hiện giờ cút đi, bằng không thì ta sẽ làm các ngươi không thấy mặt trời ngày mai.
- Vô liêm sỉ!
- Muốn chết!
Lý Đính Vân cùng Phó Điên Phong cùng hét to lên, tức giận đến cực điểm.
Hét to xong thì tay của hai người xuất hiện bảo khí, lập tức ra tay, một đạo kiếm cương, một đạo đao cương bắn về phía Huyền Thiên.
Lý Đính Vân cùng Phó Điên Phong là cường giả Thiên giai cảnh nhị trọng, tại Phong Vân Đảo trừ đảo tôn chính là nhân vật đứng đầu, nhất là hai người liên thủ, thực lực càng cường đại tới đáng sợ, cường giả Địa giai cảnh nhìn thấy bọn họ chân cũng run lên.
Những lời của Huyền Thiên nói làm cho bọn họ muốn róc xương róc thịt của hắn, cho nên hai người này làm sao chịu được.
Lý Đính Vân chém ra đao cương, khí thế hùng hậu, mang theo một đạo ô mang, như mây đen áp đỉnh, đao cương chưa đến thì khí thế nặng nề đã tới trước rồi.