Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 929: Nhũ Yến về tổ (2)




Ba năm không gặp, Long Tử Nghiên không chỉ có thân thể thành thục hơn rất nhiều, tựa hồ so với trước kia càng thêm lớn gan nghịch ngợm rồi, không còn là tiểu cô nương, mà là một đại cô nương rồi.
Trong khi nói chuyện, đôi mắt xinh đẹp của nàng liếc về phía bộ ngực, Huyền Thiên theo ánh mắt của nàng dời xuống, dưới chiếc cổ ngọc tuyết trắng kia quả nhiên có hai khối tuyết trắng, cao cao nhô lên, quần áo cũng khó có thể che lại toàn bộ.
Huyền Thiên thầm nghĩ: cái này, Bạch Linh thật đúng là gặp địch thủ rồi!
Đối diện, Đỉnh Công Tử nhìn nữ nhân lý tưởng trong lòng như Nhũ Yến về tổ nhào vào lồng ngực Huyền Thiên, trong mắt cơ hồ như muốn phun ra lửa, hắn tự nhận là đệ nhất thiên hạ, không ai bằng, ngay cả Đệ Nhất Công Tử cũng không để vào mắt, cho rằng ngày sau tất sẽ vượt qua...
Nhưng trong mắt người khác lại tựa hồ không xem hắn ra gì, cũng đúng như Long Tử Nghiên nói, hắn cũng quá tự cho là đúng
Tổn thương lớn nhất của một nam nhân không gì bằng trơ mắt nhìn nữ nhân lý tưởng ôm ấp người khác trước mặt mình.
Giờ phút này, tâm lý của Đỉnh Công Tử bị tổn thương rất nặng!
Cho nên, trong hai mắt Đỉnh Công Tử tràn đầy ghen ghétvà phẫn hận, đồng thời, cũng mang theo kinh ý thật sâu.
Huyền Thiên! Nam tử trước mắt này dĩ nhiên là Huyền Thiên?
Huyền Thiên ba năm trước đây bị Đệ Nhất Công Tử đuổi giết đi vào Ma Vụ Chi Hải, việc này được Thiên Tinh Các tuyên cao khiến mọi người trên Thần Châu đại địa đều biết đến.
Thế nhưng vì sao sau ba năm, Huyền Thiên lại xuất hiện ở Thiên Hải Thành Long gia?
Ma Vụ Chi Hải chính là cấm địa, không phải có lời đồ cổ xưa: vừa vào Ma Vụ Hải, cả đời vô tung tích sao?
Huyền Thiên không quên cường địch Đỉnh Công Tử này, ôm Long Tử Nghiên một chút liền để nàng đưng sang một bên, nói:
- Tử Nghiên, trước tiên lui lại một chút, chờ ta chém Chu Đỉnh Hư sẽ nói chuyện nhiều hơn với muội!
Lời vừa nói ra, lại khiến Đỉnh Công Tử từ kinh ngạc lập tức giận sôi gan, hắn lạnh lùng nói:
- Huyền Thiên, ngươi đến tột cùng làm thế nào ra khỏi được Ma Vụ Chi Hải?
Huyền Thiên thản nhiên nói:
- Việc này không liên quan gì đến ngươi, bất quá, ngươi đạt được truyền thừa của Âm Minh Vương, ở Hải Vực phía Nam tu luyện Âm Minh đại pháp, giết hại vô số cường giả Thiên giai, bản thiếu gia sẽ không tha cho ngươi đâu, Chu Đỉnh Hư... Chu gia ngươi hiện giờ có lẽ đã sắp tan rã rồi, bản thiếu gia hiện giờ muốn trừ họa cho dân!
Ánh mắt Đỉnh Công Tử chấn động, cả kinh nói:
- Làm sao ngươi biết?
Sơ Lam Kiếm trong tay Huyền Thiên chỉ về phía Đỉnh Công Tử, bộc phát ra kiếm khí kịch liệt, nói:
- Ta từ Âm Minh Đảo thông qua Truyền Tống Trận đến Thiên Giao Đảo, sau đó từ Hải Vực phía Nam quay lại Thần Châu, tiến đến Chu gia, chuyện người làm ở Âm Minh Đảo, thị phi ngươi gây ra ở Hải Vực phía Nam bản thiếu gia đều rõ ràng, ngươi chết chưa đủ đền tội!
Giờ phút này, toàn bộ võ giả Thiên Hải Thành cũng như võ giả Thịnh Xương Thành lúc ấy, hoàn toàn nổ tung rồi.
Huyền Thiên tiến vào Ma Vụ Chi Hải, mất tích ba năm vậy mà lại xuất hiện sao?
Đỉnh Công Tử danh chấn thiên hạ, dĩ nhiên là truyền nhân của Âm Minh Vương? Tu luyện Âm Minh đại pháp ác độc, giết hại vô số cường giả Thiên giai ở Hải Vực phía Nam?
Bất kỳ một tin tức nào cũng đều đủ để khiếp sợ toàn bộ Thần Châu đại địa... Điều nầy sao có thể khiến mọi người không kinh hãi.
- Âm Minh Đảo ở trong Âm Minh Cấm Hải, ngươi làm sao có thể ra khỏi Âm Minh Đảo, nếu là như thế thì ngươi đã sớm chết mới phải.
Đỉnh Công Tử đối với lời Huyền Thiên nói cũng không tin:
- Thực lực ẩn dấu của Chu gia ta cũng không đơn giản như biểu hiện ra bên ngoài đâu, nếu ngươi đi Chu gia thì không thể nào còn mạng đi ra được, cho nên, ngươi hoàn toàn là một bên nói bậy nói bạ!
Huyền Thiên cười nhạt một tiếng, nói:
- Ta nếu là nói bậy, làm sao ngươi biết Âm Minh Đảo trong Âm Minh Cấm Hải? Ngươi có thể từ Âm Minh Đảo truyền tống đến Thiên Giao Đảo, bản thiếu gia vì sao không thể? Được rồi, nói những thứ này cũng không ý nghĩa gì, bản thiếu gia đến đây, thực sự không phải là muốn vạch thân phận của ngươi, mà là -- muốn lấy tinh mạng người đấy!
Trong khi nói chuyện, Sơ Lam Kiếm trong tay Huyền Thiên phát ra ánh sáng rực rỡ, trong khoảnh khắc liền chém một kiếm về trước.
Kiếm quang sáng chói theo kiếm thế nổ bắn ra, trong chốc lát bổ ra bên ngoài hơn 2000m, Kiếm Cương lướt qua, hư không tầng tầng nghiền nát, nháy mắt, Kiếm Cương liền bổ đến trước mặt Đỉnh Công Tử.
Vô luận là cường giả Long gia hay võ giả Thiên Hải Thành thì trong mắt đều lộ ra vẻ kinh hãi, Huyền Thiên một kiếm này nhìn như tiện tay chém ra, nhưng uy lực lại khủng bố, chấn nhiếp tâm thần.
Kiếm Cương lập tức bắn ra, như một thanh thiên kiếm ngang trời, kiếm khí để lộ ra vô cùng kịch liệt, dù là cường giả dưới mặt đất, cách xa Kiếm Cương kia mấy ngàn dặm đều có thể cảm giác được phong mang chi khí bổ tới, cảm giác kia, tựa hồ có kiếm khí vô hình muốn chém thân thể bọn hắn thành hai khúc vậy, cực kỳ khiến cho người ta sợ hãi.
Huyền Thiên mới có tu vị Thiên giai ngũ trọng đỉnh cao, Đỉnh Công Tử thì đã đột phá Thiên giai lục trong, tuy rằng kém không xa, nhưng khác nhau một cảnh giới, đối với yêu nghiệt cấp công tử mà nói thì chênh lệch chiến lực cũng rất lớn rồi. Huyền Thiên luôn miệng nói muốn lấy tánh mạng Đỉnh Công Tử, ngụ ý chính là chiến lực của Đỉnh Công Tử xa xa không bằng hắn, chuyện này khiến Đỉnh Công Tử thập phần phẫn nộ.
Từ lúc luyện Âm Minh đại pháp đến nay, Đỉnh Công Tử ở cùng cảnh giới chưa bao giờ bại, khiêu chiến vượt cấp cũng dễ như trở bàn tay. Âm Minh đại pháp vừa ra, hấp thu Cương Nguyên thật sự là quá mức quỷ dị, mà Âm Minh Quỷ Sách Thủ lại là một loại võ học lực công kích rất mạnh, có thể đơn giản chém giết võ giả cao hơn hắn hai ba cảnh giới.
- Còn chưa từng có võ giả tu vị thấp hơn bổn công tử dám lớn gan nói như thế với ta, Huyền Thiên, ngươi cho rằng bổn công tử giống như võ giả bình thường, có thể bị ngươi vượt cấp khiêu chiến sao?
Đỉnh Công Tử hai mắt bốc hỏa. Hét lớn một tiếng:
- Bổn công tử có thể nói rõ cho ngươi biết, người chết là ngươi đấy.
Trong khi nói chuyện, tay trái Đỉnh Công Tử tạo thành chưởng đẩy về trước, vận chuyển Âm Minh đại pháp, trong lòng bàn tay hấp, hướng về phía Kiếm Cương của Huyền Thiên hấp tới, mà tay phải thành chộp, thi triển Âm Minh Quỷ Sách Thủ, trong chốc lát liên tục trảo ra. Đạo đạo cương mang dấu móng tay đánh ra, nương theo hư ảnh ác quỷ, trên bầu trời trong chốc lát truyền tới khí tức khủng bố, Cương Nguyên Cực Âm Cực Hàn tản ra, khiến nhiệt độ trong phạm vi mấy ngàn thước đều hạ thấp không ít. Ngay cả võ giả trên mặt đất xa xa đều cảm giác được thời tiết đốt nhiên mát lên.
Kiếm Cương bị Âm Minh đại pháp hút đi không ít Cương Nguyên, thực lực giảm bớt không ít, bị Âm Minh Quỷ Sách Thủ đánh cho nát bấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.