Cửa hàng Vạn Võ, Linh Phù các.
Sở Kiếm Thu mang theo hơn mười linh phù đã vẽ xong, hắn dự định thuê một quầy hàng để bán.
Mặc dù những linh phù này cũng có thể bán trực tiếp cho Linh Phù các, nhưng giá cả không cao bằng việc tự mở quầy. hàng đế bán lẻ, dù sao Linh Phù các thu mua linh phủ thì cũng phải kiếm chác được một ít từ giá chênh lệch.
Lúc này Sở Kiếm Thu đang nghèo rớt mồng tơi, hẳn không nỡ để mất phần chênh lệch đó.
Linh phù là mặt hàng bán chạy nhất ở đại lục Thiên Võ nên Sở Kiếm Thu không hề lo lắng về việc tiêu thụ.
Đừng thấy Sở Kiếm Thu có thể dễ dàng vẽ được linh phù mà lâm, đây chính là phủ trận truyền thừa lợi hại trong tháp Hỗn Độn Chí Tôn, hẳn có ngộ tính cực cao nên mới có thế nắm vững được bí quyết đế vẽ phủ trong một khoảng thời gian rất ngắn như vậy.
Nếu là người khác, chỉ nói đến nhập môn thôi cũng không biết phải tốn bao lâu. Từ lúc mới học đến khi v thành công đạo phù đầu tiên, người có tư chất cao cũng phải mất ít nhất nửa năm, còn tư chất kém một chút thì tốn hai ba năm cũng chưa chắc thành công
Phù trận rất thâm thúy khó hiểu, đòi hỏi thiên phú và ngộ tính cao hơn nhiều so với luyện đan luyện khí, trong mười vạn người cũng chưa chắc tìm ra được một Phủ Trận Sư, điều này dẫn đến sự khan hiếm cực độ của Phù Trận Sư ở đại lục Thiên Võ
Phủ Trận Sư thường được chia thành phù sư và trận sư, bởi vì chỉ có rất ít người có tư chất xuất chúng mới có thể đồng thời nằm vững cả phù pháp và trận pháp cùng một lúc, các. Phù Trận Sư thông thường đều chỉ có thể chuyên về một loại
Mỗi một Phù Trận Sư đều là một nguồn tài nguyên mà thế. lực ở khắp các nơi đều điên cuồng giành giật.
Người bán linh phù trong Linh Phủ các không nhiều lảm, nhưng người mua linh phù thì lại đông nghìn nghịt
Cửa hàng Vạn Võ là cửa hàng lớn nhất ở vương triều Đại Kiền, kinh doanh xuyên suốt cả vương triều Đại Kiền, vương triều Đại Kiền có trăm quận và mỗi một quận đều có chỉ nhánh của cửa hàng Vạn Võ
Phạm vi kinh doanh của cửa hàng Vạn Võ vô cùng rộng lớn, dường như cửa hàng Vạn Võ tham gia vào hầu hết các. hoạt động kinh doanh trong thế giới võ giả về cả linh phù, trận pháp, đan dược và công pháp.
Sở công tử, cái phù tăng lực này của ngươi thực sự có thể tăng gấp đôi sức mạnh sao?"
Sở Kiếm Thu vừa mới treo tấm biển lên không bao lâu thì đã nghênh đón vị khách hàng đầu tiên của mình.
Một người đàn ông có gương mặt rắn rỏi lại có vài phần chất phác đi tới quãy hàng của Sở Kiếm Thu và mở miệng dò hỏi. Chẳng qua từ vẻ mặt của hản ta là có thế thấy rõ ràng hẳn ta không hoàn toàn tin tưởng vào hiệu quả của lá phù tăng lực này.
Nhưng cũng không thế trách được, hiệu quả của phủ tăng lực cấp một đối với việc gia tăng sức mạnh thường là 30%, con số này đã là cực kỳ hiếm thấy, trên 50% thì chỉ có thể là phù sư. nhị phẩm ra tay mới có thể đạt đến mức đó.
Về phần tăng gấp đôi sức mạnh, ở quận Thiên Thủy chưa từng xuất hiện loại phù tăng lực như vậy.
Trước đây Sở Kiếm Thu vốn chỉ chuyên tâm tu luyện, trước khi có được tháp Hỗn Độn Chí Tôn, hẳn cũng không hiếu biết mấy đối với phủ trận. Mà bây giờ tất cả thông tin hẳn biết về phủ trận đều đến từ tháp Hôn Độn Chí Tôn.
Hân cũng không biết những phù trận trong tháp Hỗn Độn Chí Tôn nghịch thiên đến mức nào, nếu như tùy tiện lấy ra một phù trận từ bên trong, cho dù là phù trận cấp thấp nhất thì cũng sẽ tạo ra chấn động cực lớn đối với giới phù trận ở vương triều Đại Kiền.
“Đương nhiên có thế tăng gấp đôi!” Trong lòng Sở Kiếm Thu không khỏi có chút buồn phiền, đây là lần đầu tiên hản chế tạo phủ cho nên tay nghề vẽ phủ của hẳn còn chưa thành thạo, hiệu quả của những linh phù này kém xa so với những gì hắn mong muốn, hẳn vốn đang có chút lo lảng những lá phù tăng lực này vì có uy lực quá nhỏ mà không ai mua.
Nhưng hiện tại nhìn phản ứng của người đàn ông này thì có vẻ như là do thấy uy lực của phù tăng lực này quá cao dẫn đến không dám tin.
“Hữ, tăng gấp đôi, cưồng vọng quá mức, cho dù là Dương các chủ ra tay cũng không dám mạnh miệng như vậy. Đường đường là thiếu chủ Sở gia, người từng là thiên tài đệ nhất của quận Thiên Thủy, sau khi đan điền vỡ nát, mất hết tu vi, ôi chao, thế mà lại phải lưu lạc tới nông nỗi làm ra cái chuyện lừa gạt này. Thật sự đáng thương, quá đáng thương mà!”
Một thiếu niên mặc cẩm y, tay cầm quạt giấy chậm rãi bước tới, trên mặt đây vẻ kiêu ngạo, theo sau là mấy tên tay. sai xu nịnh.
Ánh mắt Sở Kiếm Thu rét lạnh, Liễu Cao Dương chính là đệ đệ của Liễu Thiên Dao.
Hiện tại Sở Kiếm Thu không có chút thiện cảm nào đối với Liễu gia, nhìn thấy người của Liễu gia khiến hẳn phát cáu, huống chỉ người này lại là đệ đệ của Liễu Thiên Dao. Hẳn không đến gây rắc rối cho Liễu gia thì thôi, thế mà người của Liễu gia lại tự đến gần hản.
Liễu Cao Dương khá có thiên phú đối với phù trận, từ nhỏ. đã bái một trưởng lão của Linh Phù các làm sư phụ, hiện tại hắn ta đã là phủ sư nhất phẩm có chút danh tiếng ở thành Thiên Thủy.
“Triệu Thành, hiện tại ngươi đúng là chó cùng rút giậu, cái gì cũng dám thử, thế mà ngươi lại thực sự tin vào linh phù do cái loại phế vật này vẽ. Bây giờ tên phế vật này còn không phải là võ giả, trong cơ thế chẳng có lấy một chút chân khí nào, sao. có thể vẽ phù được chứ? Đã thế còn là phù tăng lực có thể tăng gấp đôi sức mạnh, ha ha ha, thật sự cười chết ta mất!”
Liễu Cao Dương nhìn Sở Kiếm Thu mà cười ha hả, trên mặt hắn ta tràn đầy vẻ khinh thường và giễu cợt
“Sao nào, Sở đại thiếu chủ đã đến nông nỗi phải dựa vào. lừa gạt để kiếm sống lay lät qua ngày à. Nếu thật sự thiếu tiền thì hãy quỳ xuống dập đầu kêu vang mấy cái trước mặt bổn thiếu gia, có thể bổn thiếu gia sẽ thương xót thưởng cho ngươi mấy viên linh thạch."
“Đúng đấy, quỳ xuống dập đầu mấy cái có thể kiếm tiền dễ dàng hơn nhiều so với việc bịa ra một cái phù tăng lực giúp tăng gấp đôi sức mạnh đấy.”
“Quỳ xuống lạy thiếu gia của bọn ta thì còn nhận được linh thạch, đây là mua bán có lợi đấy.”
“Bán phủ giả như thế này khá mạo hiểm, đã thế còn không biết cách để bịa ra một lời nói dối đàng hoàng, lời nói dối như. vậy thì chỉ cần nhìn một cái là nhận ra được ngay, có thể lửa được ai chứ. Có vẻ như sau khi bị phế đan điền thì đầu óc của đại thiếu chủ Sở gia có vấn đề rồi”
Mấy tên tay sai kia cũng bắt đầu gây ồn ào,
Sự náo động như vậy đã lập tức thu hút những người xung quanh tới xem.
Dù sao một người đã từng là thiên tài đệ nhất ở thành Thiên Thủy, còn người kia là phù sư nhất phẩm có chút danh tiếng ở thành Thiên Thủy, cả hai người đều không phải nhân vật nhỏ, cảnh tượng náo nhiệt này rất đáng xem.
Những ngày gần đây có tin đồn rằng người từng là thiên tài đệ nhất thành Thiên Thủy đã bị vỡ nát đan điền và trở thành một phế nhân. Hầu hết mọi người đều nghỉ ngờ đối với tin đồn xôn xao này,
Dù sao Sở Kiếm Thu từng được coi là thiên tài đệ nhất thành Thiên Thủy, bông nhiên lúc đó vì tu luyện rồi tấu hỏa nhập ma mà đan điền bị phá vỡ, chuyện này nghe thế nào cũng có chút kỳ quái.
Hôm nay vừa lúc có thể xem tin đồn này có đúng hay không.
Một đám chó điên từ đâu tới mà sủa bừa bãi ở đây thế!” Sở Kiếm Thu không có kiên nhẫn quát lớn, tên hề như Liễu Cao Dương không đáng để hẳn đặt vào mắt, mối đe dọa thực sự đối với hẳn chính là những nhân vật như Đại trưởng lão và Âu Dương Uyên.
Đương nhiên, Liễu Thiên Dao nảm giữ hoàn toàn Tam Âm Tuyệt Mạch và lấy được tu vi của hẳn cũng đủ để gây ra uy hiếp cho hắn.
Hiện tại thời gian của hẳn cực kỳ eo hẹp, không rảnh dây dưa với những tên hề như Liễu Cao Dương.
Nếu không phải tại cửa hàng Vạn Võ nghiêm cấm sử dụng vũ lực thì Sở Kiếm Thu đã sớm tát tên ngốc trước mặt bất tỉnh luôn rồi, tránh cho ồn ào không ngớt trước mặt hẳn.
Tiếng cười của Liêu Cao Dương nhất thời bị đình trệ, giống như một con ngỗng đực bất chợt bị bóp cổ.
Tên phế vật này vừa gọi hắn là cái gì, chó điên!
Trong nháy mắt Liễu Cao Dương nổi giận đùng đùng, bị một tên phế vật gọi là chó điên ở trước mặt mọi người, đây quả thật là một sự sỉ nhục không thế chịu đựng được đối với hãn ta
“Ngươi muốn chết à!”
Liễu Cao Dương tức giận ra tay, tung một quyền đấm về phía Sở Kiếm Thu