Kiêu Phong

Chương 125: Rượu bồ đào, chén dạ quang




Rượu bồ đào, chén dạ quang
Muốn say, đàn đã rền vang giục rồi
Sa trường say ngủ ai cười
Từ xưa chinh chiến mấy người về đâu
(Lương Châu Từ, Trần Trọng San dịch.)
Lục Thất mua được tửu lầu bên bờ Biện Hà, sau khi đổi tên thành Tây Phong lầu, vừa để người ta đổi lại biển, vừa đặt một bức bình phong mới, viết “Lương Châu từ” của Vương Hàn thi nhân thời Đường.
“Lương Châu từ” của Vương Hàn là một tác phẩm nổi danh thời Thịnh Đường. Bài thơ này lấy phong cách hào phóng miêu tả cảnh tượng chiến sỹ chinh chiến phòng thủ chốn biên thùy uống rượu sáng tác nhạc, mang đậm sắc thái cuộc sống quân doanh vùng biên cương. Lục Thất đã viết bài thơ này đặt ở tầng hai, chính là kích thích thực khách ứng cảnh hướng tới.
Sau khi viết bài thơ này, Lục Thất đã giao tửu lầu cho Chiết Hương Nguyệt và Thập tứ tiểu thư quản lý. Hắn lại đi tìm mua tiệm vải, tiệm ngọc và tiệm rượu ở gần đó, thuận lợi lại mua được một hiệu thuốc Bách Thảo Đường. Bên Hà Tây cũng đã sản xuất ra rất nhiều loại thuốc quý, mà Hà Tây cũng cần một số loại thuốc thường dùng để trị bệnh.
Bận rộn tới chiều tối, bỗng Vân Cẩm Đông và mười mấy quan tướng tới tìm hắn, lại nghe nói Lục Thất đã trở về Khai Phong phủ rồi, liền tới bái kiến. Gặp nhau đương nhiên là vui vẻ thân thiết rồi, Lục Thất mời mọi người tới Tây Phong lâu uống rượu nói chuyện, đúng lúc Thập tứ tiểu thư đã mời được một đầu bếp tới Thanh Phong Cư, tới xem xem nhà bếp thế nào, kết quả là trực tiếp bắt tay vào việc ngay.
Uống rượu nói chuyện, Lục Thất đã hiểu được sau khi năm nghìn Thạch Châu quân trở thành Hổ Dực tả quân thì đóng quân doanh ở ngoại thành Tây Thủy Bắc môn. Tây Thủy Bắc môn chính là sông Kim Thủy. Mà Hổ Dực hữu quân thì đóng quân doanh ở ngoài Đông Thủy Bắc môn. Quân lực Hổ Dực tả hữu cứ cách ngày ngày lại đổi một nghìn tướng sỹ vào nội thành trực. Cụ thể trực ở nơi nào trong thành đều có Dẫn kỳ sứ đưa đi. Xuất thân của Dẫn kỳ sứ đa số là vệ binh của Hoàng đế.
Vân Cẩm Đông nói tới Khai Phong phủ còn nhàn hơn ở Thạch Châu nhiều, chỉ cần ở quân doanh thao quân. Sau khi y tới Khai Phong phủ, Hoàng đế Bệ hạ chỉ triệu kiến một lần. Khi tản bộ nói chuyện với y, chủ yếu là tìm hiểu về tình hình của Thạch Châu.
Rượu tận hứng mà tán, hôm sau, Lục Thất lại bận rộn với các việc buôn bán khác, chủ yếu là chuẩn bị khai trương tửu lầu, cũng mang hàng da tới cửa hàng quần áo, gia công chế thành các mặt hàng bằng da bán. Dương Hồng cũng rất có khả năng bán hàng, đã mời ba vị đầu bếp nổi tiếng tới Tây Phong lầu làm việc. Lục Thất định 5 ngày nữa sẽ khai trương.
**********
Trong hoàng cung Chu quốc, Chu Hoàng đế và Vệ Quốc Công Thạch Thủ Tín đang tản bộ. Đó là ngày thứ ba Lục Thất trở về, Chu Hoàng đế vẫn không triệu kiến Lục Thất tới gặp, ngược lại đã triệu kiến Thạch Trung Phi vào nói chuyện rất lâu. Cuối cùng đã phong cho Thạch Trung Phi làm Thiên Sơn hầu, gia ân Binh bộ Thị lang, cũng chính là có tư cách triều thần.
- Tên Lục Thiên Phong này, tâm thái quả thực là rất tốt.
Đi một lát Chu Hoàng đế bình thản nói.
- Thần cho rằng Lục Thiên Phong là có chuẩn bị mà quay về, cho nên có thể bình tâm làm việc.
Thạch Thủ Tín đáp.
- Quả thực là có chuẩn bị mà quay về, ở Trường An đã gây sóng gió không nhỏ, ép Thẩm Dật Luân dâng tấu từ chức. Hắn ở nơi nào cũng không thể an bình.
Chu Hoàng đế bình thản nói.
- Bệ hạ, việc Thẩm đại nhân xin từ chức, hẳn là không liên quan gì tới Lục Thiên Phong?
Thạch Thủ Tín nghi ngờ nói, ông ta là có việc luận việc.
- Thẩm Dật Luân dâng tấu tự nói có ủng hộ Lục Thiên Phong chuyện thông thương, là một trong những lý do xin từ chức.
Chu Hoàng đế nói.
- Thẩm lão nhi không phải là già mồm át lẽ phải sao? Lục Thiên Phong thông thương lại không phải là triều đình cấm lệnh.
Thạch Thủ Tín nhíu mày nói. Ông ta là võ tướng, tư cách lại lớn, cho nên nói chuyện với Hoàng đế dám nói thẳng thắn.
- Trẫm cũng biết, Thẩm Dật Luân là không muốn nhậm chức trấn thủ Kinh Triệu phủ, chỉ là ông ta xin từ chức lại khiến Trẫm khó xử. Trẫm không tìm được người thích hợp để thay ông ta.
Chu Hoàng đế nói.
Thạch Thủ Tín gật đầu, nói:
- Trấn thủ Kinh Triệu phủ là chức trách trọng đại, quả thực là không dễ lựa chọn. Các lão thần sức khỏe không tốt, tuổi tác lại khó mà đảm đương được nhiệm vụ lớn.
Chu Hoàng đế im lặng, bước thêm vài bước nữa, bỗng lên tiếng hỏi:
- Khanh thấy Lục Thiên Phong không muốn trờ thành An Lộc Sơn thứ hai, liệu tin được mấy phần?
Thạch Thủ Tín sửng sốt, suy nghĩ một hồi:
- Thần thấy có lẽ là tin được một nửa. Lấy những chiến sự mà Lục Thiên Phong đã phát động để đánh giá, hắn là không muốn giết hại tứ phía, cũng chỉ độc chiến Thổ Phiên. Một nửa không đáng tin là, Lục Thiên Phong cầm giữ binh Hà Tây, đó chính là cử chỉ có dã tâm.
Chu Hoàng đế im lặng, bước thêm vài bước nữa mới bình thản nói:
- Trẫm có nghi kỵ Lục Thiên Phong. Điểm đáng sợ nhất của Lục Thiên Phong không phải là khả năng thiện chiến của hắn, mà là tâm thuật bình thiên hạ. Hắn am hiểu đạo an trị, đến nơi nào, cũng đều có thể tìm được cách tạo phúc.
Thạch Thủ Tín giật mình, gật đầu, Chu Hoàng đế nói tiếp:
- Trẫm lo, nếu Lục Thiên Phong ở Khai Phong phủ lâu sẽ xây dựng được uy vọng rất cao.
- Bệ hạ là muốn tiêu diệt sao?
Thạch Thủ Tín hỏi.
Chu Hoàng đế lắc đầu, nói:
- Nếu Trẫm giết chết công thần, chỉ khiến cho giang sơn Đại Chu rung chuyển. Nếu Lục Thiên Phong chết ở Khai Phong phủ, quân Hà Tây tất nhiên sẽ trở thành An Lộc Sơn thứ hai.
- Bệ hạ, nếu Lục Thiên Phong chết rồi, Hà Tây có lẽ sẽ gặp hậu quả suy sụp loạn trong.
Thạch Thủ Tín nói.
Chu Hoàng đế lắc đầu nói:
- Tỷ lệ loạn trong rất ít, Trẫm đã hỏi qua Trung Phi rồi. Trung Phi nói hiện giờ Đô hộ Hà Tây Dương Côn là một đại tài vô cùng thiện chiến và sở trường trị quân. Bởi vì lĩnh quân quét ngang Bắc Đình, sau này lại thống soái mấy chục nghìn kỵ binh tiến quân qua Thanh Hải, cho nên tên Dương Côn đó đã có ảnh hưởng rất lớn tới quân lực Hà Tây. Nếu Lục Thiên Phong chết rồi, Dương Côn có thể mê hoặc lòng quân, phát quân báo thù Hà Tây. Phó đô hộ Hà Tây Chiết Duy Trung cũng tất nhiên sẽ ủng hộ Dương Côn. Chiết Duy Trung đó cũng sẽ bước vào doanh trận phản loạn Đại Chu.
Thạch Thủ Tín im lặng, Chu Hoàng đế lại bình thản nói tiếp:
- Liệu có cảm thấy Lục Thiên Phong rất đáng sợ không?
- Là rất đáng sợ, thần nghe mà thấy ghê người.
Thạch Thủ Tín đáp.
- Nghe mà thấy sợ ghê người, nhưng Trẫm cũng có chút an ủi. Dù sao Lục Thiên Phong không có dã tâm tập kích Tây bộ. Tây bộ hiện giờ trống không, nếu Lục Thiên Phong tập kích, ít nhất có thể cướp được Kinh Triệu phủ.
Chu Hoàng đế nói.
- Bệ hạ, quân lực Tây bộ cũng không phải trống rỗng. Ngoài quân Hội Châu ra, những quân lực khác ở Tây bộ đều trung thành với Đại Chu.
Thạch Thủ Tín nói.
- Khanh quá lạc quan rồi. Nếu Lục Thiên Phong tạo phản, quân của Tây Ninh đô đốc phủ và Lũng Tây đô đốc phủ chưa chắc sẽ trung thành với Đại Chu. Hơn nữa, nếu Lục Thiên Phong xuất binh, tất nhiên là đại quân từng bước nuốt gọn. Cho nên, Lục Thiên Phong tạo phản, chiếm lấy Kinh Triệu phủ không khó. Hắn khó là khống chế chiến sự sau này. Nếu hắn muốn lung lạc quân tâm và thu được quân dụng, chỉ cần như An Lộc Sơn, tung binh cướp bóc, cũng chính là hắn đã nói, đánh nát giang sơn.
Chu Hoàng đế bình thản nói.
Thạch Thủ Tín im lặng gật đầu, nhưng lại nói:
- Nếu Bệ hạ không muốn truy sát Lục Thiên Phong, thần đề nghị sớm thả hắn trở về Hà Tây. Thần thấy, nếu Lục Thiên Phong rời khỏi Hà Tây lâu, rất dễ khiến cho Dương Côn đạt được thành tựu.
- Trẫm cần châm chước.
Chu Hoàng đế đáp.
*********
Sau khi Thạch Thủ Tín đi rồi, Chu Hoàng đế lại tới Văn Đức điện. Sau khi ngồi xuống long án, ông đưa tay cầm lấy ly bạch ngọc tinh xảo trên long án, cầm trong tay thoáng chút suy nghĩ, đây là lễ vật Tào Vương tôn kính dâng cho ông, còn có một vò rượu bồ đào.
- Phụ hoàng, ly dạ quang này là Lục Thiên Phong tặng nhi thần. Nhi thần nghe nói rượu bồ đào có tác dụng dưỡng khí bổ máu, đặc biệt là dùng ly dạ quang uống thì càng có tác dụng hơn. Nhi thần mong muốn phụ hoàng long thể an khang.
…………
- Hồi Bệ hạ, Lục đại nhân vô cùng tôn trọng Tào Vương điện hạ. Tào Vương điện hạ tới Hà Tây tuần tra, Lục đại nhân không những bảo vệ mà còn để điện hạ ở nơi tốt nhất của Hà Tây...
- Tòa vương cung đó là chỗ ở của Lục Thiên Phong sao?
- Lục đại nhân không ở trong vương cung, nghe nói cũng chưa từng vào. Sau khi thần hộ vệ điện hạ vào, xem qua thì là tình trạng rất lâu không có người ở, rất nhiều người đều đang quét dọn, thần cũng ngầm tìm hiểu được, Lục đại nhân luôn sống ở Đại tướng quân phủ trong thành Trương Dịch. Tòa phủ đệ đó trước kia là nơi ở của quý tộc Đảng Hạng.
- Lục Thiên Phong tặng lễ vật cho Tào Vương và Kỷ Vương chứ?
- Theo thần được biết, Lục đại nhân đã tặng Tào Vương điện hạ chiếc ly dạ quang và rượu bồ đào. Kỷ Vương điện hạ bên đó thần không rõ.
……………
- Hồi bẩm Bệ hạ, Lục đại tướng quân trước giờ chưa tặng lễ vật cho Kỷ Vương điện hạ.
- Lục Thiên Phong tôn trọng Kỷ Vương chứ?
- Tôn trọng, nhưng Lục đại tướng quân cùng điện hạ luôn rất tùy ý, giống như bạn bè.
………….
- Hồi bẩm Bệ hạ, hôm nay tướng sỹ trông coi phủ An Viễn huyện công và phủ Lũng Tây quận công báo cáo, nói Lục Thiên Phong Thượng thư sai người tới tặng một trăm quan tiền và rượu thịt cho An Viễn huyện công, tặng một trăm quan tiền cho Lũng Tây quận công. Ngoài ra còn tặng thêm một ly dạ quang và một vò rượu bồ đào. Sau khi An Viễn huyện công nhận được lễ vui mừng mà khóc, Lũng Tây quận công phản ứng bình thường, nhưng đã nhận lễ vật.
…………….
- Hồi bẩm Bệ hạ, phủ Thanh Hà quận công vẫn không có ai tới, nếu có lập tức sẽ bẩm báo.
………….
Chu Hoàng đế khẽ chuyển động ly dạ quang, thưởng thức những đường nét tinh xảo, thật lâu sau mới khẽ ngâm:
- Rượu bồ đào chén dạ quang, muốn say, đàn đã rền vang giục rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.