Kiêu Phong

Chương 96: Đô hộ phủ




Đe dọa sáu ngàn kị binh Chu quân xong, Lục Thất suất lĩnh đại quân tiến vào Đại Đấu Bạt Cốc, tiếp tục hành trình của mình, mặc dù chỉ có ý định uy hiếp, nhưng nếu không phải tướng quan của sáu ngàn kị binh Chu quân phát ngôn ngu xuẩn, hoặc là không chịu buông tha, Lục Thất sẽ không ngại mạo danh người Thổ Phiên thực hiện một trận tuyệt sát, sáu ngàn kị binh Chu quân đối với Tấn quốc mà nói là kẻ thù, giết họ cũng không thẹn với lương tâm.
Hơn mười vạn con người, đi trong Đại Đấu Bạt Cốc hai ngày mới có thể tiến vào Cam Châu, tiếp theo Lục Thất lại đích thân bận rộn an bài, hắn không tách mười hai vạn di dân ra, mà toàn bộ sắp xếp ở lại Cam Châu, bởi vì bất luận triều đình Chu quốc có cho phép thành lập Hà Tây đô hộ phủ hay không, Lục Thất đều sẽ thực thi chế độ tự trị, trung tâm của tự trị chính là Trương Dịch ở Cam Châu.
Bên Lương Châu đã nhận được đợt lương thực đầu tiên, cũng đã trả cho Trình Đức Huyền một ngàn con chiến mã, mắt thấy tháng sáu sắp qua, mùa đông Hà Tây lại đến sớm, trước khi tuyết đông đến, phải chuẩn bị ổn thỏa mọi thứ cần thiết để sống qua mùa đông.
Trong lúc ổn định di dân, công văn cho phép và thánh chỉ của triều đình Chu quốc, cùng đại ấn của các quan lại cũng được gửi đến, chức quan của Đô hộ phủ rất nhiều, ngoài Đô hộ, Phó đô hộ, Trưởng sử, Tư mã, Ngự sử và Thôi quan các chức quan chủ chốt, còn có Lục sự tham quân sự, Lục sự, nhiều Tào tham quân sự, Tham quân sự cùng những chức quan phụ, trong đó Ngự sử và Thôi quan là do triều đình Chu quốc bổ nhiệm, có trách nhiệm giám sát, Ngự sử giám sát Đô hộ phủ, Thôi quan giám sát các châu, là phụ quan của châu.
Lục Thất đương nhiên là Đô Hộ Hà Tây, nhưng hắn chỉ cho phép người khác gọi hắn là Đại tướng quân, bổ nhiệm Chiết Duy Trung làm Phó đô hộ, đề bạt Lý Cần làm Tư mã, những chức quan phụ thì dùng tướng sĩ có năng lực, rất nhiều tướng sĩ có chiến công, chỉ thích hợp lĩnh quân, không thể làm tốt phụ quan của Đô hộ phủ.
Bổ nhiệm chức vụ chỉ là thứ yếu, việc quan trọng nhất chính là chỉnh quân, ba vạn lực phu đến từ Hà Hoàng đều trở thành quân lực, Lục Thất gọi họ là Hắc Hà quân, đóng tại Cam Châu, dùng phương thức quân quản tiến hành thủ nhung (nhung là cách gọi binh khí thời cổ đại), đồn điền (đồn điền là một hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp thời phong kiến, vương triều phong kiến tổ chức cho người lao động tiến hành khai khẩn, canh tác trên đất quan) và mục thảo, mục thảo chính là cỏ khô chuẩn bị cho mùa đông.
Lục Thất lại đem kị binh Hà Tây biên làm Tây Lương quân, Tây Lương quân sau biên chế, có khoảng ba vạn sáu ngàn kị binh, Hà Tây là chiến lực chủ yếu, không làm công tác sản xuất nông chăn.
Lại đem bộ quân đóng tại Lương Châu, biên chế làm Thạch Dương quân, bộ quân Túc Châu biên chế làm Tửu Tuyền quân, bộ quân Qua Châu biên chế làm Du Lâm quân, bộ quân Sa Châu biên chế làm Đôn Hoàng quân, trên thực tế chính là mỗi một châu bố trí một quân phủ, bộ quân của quân phủ lúc nào cũng có thể nhận mệnh điều động trở thành bộ quân Hà Tây chinh chiến, bình thường thì đóng quân thủ nhung và đồn điền chăn thả.
Bốn thủ lĩnh phản quân Hồi Hột từng ở Đại Thông Hà, Lục Thất đề bạt làm tướng quan của quân phủ, ba vạn hàng tốt thu được ở Đại Thông Hà, kị binh đương nhiên xếp vào Tây Lương quân, bộ quân thì chia ra năm quân phủ, bộ quân của năm đại quân phủ chỉnh biên hai mươi vạn, cộng thêm gần bốn vạn kị quân Tây Lương, quân lực Hà Tây có thể chiến ước chừng mười sáu vạn.
Chỉnh biên quân lực Hà Tây, đồng thời Lục Thất cũng không bỏ quên quân lực Hội Châu, năm vạn quân lực Hội Châu sau khi tiến công Lan Châu và Hà Hoàng, cùng quân lực Phan Mỹ phát sinh xung đột, chủ yếu là tranh nhau chiến lợi phẩm và tù binh.
Năm vạn quân lực Hội Châu tử thương gần vạn người, hậu chiến bị mệnh lệnh trở lại Hội Châu, nhưng quân lực Phan Mỹ lại không cho phép quân Hội Châu mang theo chiến lợi phẩm và hai vạn tù binh, lý do là Lục Thiên Phong đã đoạt mất một nửa chiến lợi phẩm Hà Hoàng.
Kết quả, chiến sự Đại Thông Hà và Nga Bảo vốn là bí mật, lập tức lan truyền khắp nơi, quân Hội Châu nghe xong nhưng không đồng ý, Lục đại tướng quân là ở địa bàn của Thổ Phiên, một mình tiêu diệt quân Thổ Phiên và quân Hạ, quân lực tiến công Hà Hoàng là chiến sự xong mới đến, dựa vào cái gì nói đại tướng quân đoạt mất chiến lợi phẩm Hà Hoàng, nếu không có đại tướng quân xuất binh, những chiến lợi phẩm đó khả năng đã thuộc về Thổ Phiên.
Tướng soái lấy Thạch Trung Phi làm thủ lĩnh, không chút nhượng bộ dẫn theo tù binh, tài vật, bò dê, lương thực thuộc về mình, mạnh mẽ đột phá cản trở của quân Phan Mỹ, trở về Hội Châu.
Đến Hội Ninh quan gần biên giới Hội Châu rồi, Thạch Trung Phi đưa ra một quyết định kinh người, đem toàn bộ chiến lợi phẩm từ Hội Ninh chuyển qua Hoàng Hà, áp giải đến Hà Tây Lương Châu, chỉ đem hơn hai vạn nhân khẩu áp giải đến huyện Hội Ninh nhập tịch, lý do của hắn chính là chiến lực phẩm không thể thất thoát, thỉnh đại tướng quân phân phối chiến lợi phẩm.
Lục Thất nhận được chiến lợi phẩm cùng quân báo, vừa cảm động, lại vừa không biết nói gì, Thạch Trung Phi này chính là thêm loạn cho hắn, nhưng tấm lòng son đó thì rất rõ ràng, trải qua một trận huyết chiến, Thạch Trung Phi đối với tướng sĩ dưới trướng, rất có ý thức trách nhiệm, hắn muốn để các tướng sĩ, nhận được phần thưởng xứng đáng.
Nhưng Thạch Trung Phi làm như vậy, chính là đã xúc phạm kiêng kị của triều đình Chu quốc, hơn nữa cũng là đắc tội Kỷ Vương, hắn nên mời Kỷ Vương làm chủ, nhưng Lục Thất biết, Kỷ Vương làm chủ phân chia chiến lợi phẩm, không thể cao hơn quân lực của Phan Mỹ, cùng lắm là bằng nhau, mà chiến lợi phẩm Phan Mỹ ban cho tướng sĩ, ngoài mặt khẳng định không nhiều, chiến lợi phẩm trong quân, đều là không thể công bố ra ngoài.
Đối với việc Chu hoàng đế cho phép thành lập Hà Tây đô hộ phủ, nhưng vẫn bảo lưu chức quan cũ, Lục Thất sau một chút bất ngờ ban đầu thì cũng hiểu được, Chu hoàng đế không để cho hắn nắm quyền quản lý Hội Châu, nghĩ theo chiều hướng tốt, là vì trị an Hội Châu, nghĩ theo chiều hướng âm mưu, là không muốn năm vạn quân lực Hội Châu, bị Lục Thất điều đến Hà Tây.
Nếu triều đình Chu quốc để Lục Thất quản lý Hội Châu, Lục Thất khẳng định sẽ điều năm vạn quân lực Hội Châu đến Hà Tây, lý do rất đơn giản, Hà Tây cần quân lực ứng chiến ngoại địch, nhưng triều đình Chu quốc lại bảo lưu chức quan cũ của Lục Thất ở Hội Châu, đó cũng là biến tướng của việc bảo lưu trách nhiệm phòng ngự của Lục Thất đối với Hội Châu, Lục Thất vì nhân tâm Hội Châu và thanh danh bản thân, không thể bỏ mặc vấn đề phòng ngự.
Mà năm vạn quân lực bị kiềm chế ở Hội Châu, sẽ có lợi cho việc ổn định trị an giữa Hà Hoàng và địa vực Chu Tào, uy hiếp của quân lực hùng mạnh, là một trong những điều kiện trọng đại khiến Hà Hoàng có thể ổn định, bất cứ thế lực nào không phục muốn tạo phản, chỉ cần nghĩ đến năm vạn quân lực Hội Châu, mà quân lực Hội Châu lại thuộc quyền của Lục Thiên Phong, Lục Thiên Phong lại ở Hà Tây sở hữu mười mấy vạn quân lực, trong lúc khiếp sợ sẽ cảm thấy tạo phản là dẫn lửa thiêu thân.
Lục Thất chỉ có thể tiếp nhận phiền phức của Thạch Trung Phi, nhưng hắn lại ra lệnh đem chiến lợi phẩm của quân Hội Châu, nhập kho bảo quản riêng, sau đó báo lại quân lực Hội Châu, quân lực Hà Tây sẽ không sử dụng chiến lợi phẩm của quân Hội Châu, sau khi phân chia phần thưởng và trợ cấp, số dư sẽ dành cho quân Hội Châu sinh tồn cải thiện, ví dụ cải thiện bữa ăn và chữa bệnh, mặc dù trả lời như vậy, nhưng phần thưởng Lục Thất ban cho vẫn là rất cao.
Lục Thất phát trở lại phần thưởng, đồng thời cũng gửi thư cho Kỷ Vương, nói trắng ra là biện bạch giúp Thạch Trung Phi, nói Thạch Trung Phi là thiếu niên huyết tính, chỉ lo hồi báo tướng sĩ huyết chiến, mà quên mất kiêng kị của một tướng quan triều đình, cũng nói thẳng hành động của Thạch Trung Phi là thêm loạn cho hắn, hắn kiến nghị Kỷ Vương ban thưởng cho ba vạn tướng sĩ lưu thủ, lưu thủ Hội Châu cũng là có công.
Thư đã viết, về phần Kỷ Vương lý giải thế nào, Lục Thất cũng không cần quản, kì thực hắn rất bó tay với việc làm của Thạch Trung Phi, nếu không phải hiểu tính cách của Thạch Trung Phi, Lục Thất có lẽ đã từ chối tiếp quản chiến lợi phẩm, chiến lợi phẩm lần này do Lục Thất làm chủ, trên thực tế đối với Lục Thất mà nói cũng không có lợi ích gì.
Tiếp quản chiến lợi phẩm, chính là đoạt mất quyền lợi của Kỷ Vương và triều đình Chu quốc, trực tiếp đem Lục Thất đẩy lên đỉnh sóng bị kiêng kị, hơn nữa tiếp quản chiến lợi phẩm, nếu phát thưởng ít, quân tâm Hội Châu sẽ bất mãn, nếu phát nhiều, đối với việc trị quân của Lục Thất sẽ hình thành một loại không công bằng, thuộc quyền của Lục Thất không chỉ có quân Hội Châu.
Lục Thất rất rõ, lần này để hắn làm chủ chiến lợi phẩm, trên thực tế được lợi chính là Thạch Trung Phi, hắn trân trọng y như trân trọng đệ đệ của mình, giúp đỡ Thạch Trung Phi giành được sự sùng kính của quân tâm Hội Châu, chỉ là người thân của Thạch Trung Phi đều ở Khai Phong phủ, nếu có một ngày Lục Thất cùng Chu quốc trở mặt, Thạch Trung Phi rất khó đứng về phía hắn, đây chính là nuối tiếc của Lục Thất.
Lục Thất cũng hiểu, Chu hoàng đế để Thạch Trung Phi đến bên cạnh hắn trưởng thành thân cận, không loại trừ là một loại chiến thuật trồng người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.