Là Người Tiếp Khách Qua Voice Chat, Không Phải Bác Sĩ Tâm Lý

Chương 1:




“Ưm a ~ bắn!”
“Ông xã, thật là lớn! Bắn xong rồi còn không mau rút ra, thúc vào làm em thật khó chịu.”
Tô Hàng cầm lấy micro, cố ý phát ta âm thanh mà chính cậu cũng không thể chịu được.
“Đồ dâm đãng, đã bắn chưa?”
“Bắn… bắn rồi.” Tô Hàng chỉnh lại tai nghe, dùng một tay cầm lấy hộp mỳ, khéo léo xé ra phần bọc ở bên trên.
“Bắn nhiều hay ít?”
Lại là vấn đề này, Tô Hàng đảo mắt một cái, hơi lơ đãng nói: “Thật nhiều, hẳn một vũng lớn.”
Trong lúc nói không chú ý, đem vỏ của hộp mỳ tôm vò lại, phát ra tiếng kêu không nhỏ.
Chàng trai ở đầu bên kia lập tức hỏi: “Tiếng gì vậy?”
Tô Hàng chớp mắt một cái, cầm lấy micro trả lời: “Ai nha, thứ này nhiều như vậy, phải dùng khăn lau cho sạnh.”
Tiếng cười ha ha lập tức từ bên kia truyền đến: “Hồ ly tinh đúng là dâm đãng, tôi còn có việc, off trước.”
“Ừm, nhớ ‘khen ngợi’ [1] cho em nha.”
“Được.”
Bên kia chấm dứt cuộc gọi, Tô Hàng liền bỏ tai nghe ra, chạy đi đổ nước vào mỳ.
Khi trở lại, vừa vặn nghe được từ trong tai nghe phát ra tiếng leng keng, mở ra nhìn, thủ tục đã xong, ‘khen ngợi’.
Tô Hàng ha ha cười vài tiếng, quay trở lại với giọng nói bình thường ngân nga hát bài mùa xuân, đợi mỳ tôm chín.
_______
[1] Khen ngợi ( 好评) Phù cũng không rõ nó là gì, chắc là một loại gần như kiểu rep ở VNS ấy =)) nhưng hình như được trả bằng tiền mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.