Làm Sao Diễn Tốt Vị Hôn Thê

Chương 37.2: Làm nũng hay là hôn chị?




"Mở miệng ra." Một lúc sau, Kỷ Uấn Chi múc một muỗng lớn cơm trộn và đút cho nàng, Giản Y dứt khoát mở miệng.
"Aaaa!!!" Vừa cho vào miệng, chính là cái mùi vị này!!
Giản Y cứ thế mà cẩn thận thưởng thức, sự hưng phấn lộ rõ trên cả mặt, Kỷ Uấn Chi cũng vì thế mà bất giác cười cười theo. Người này a, dáng vẻ hài lòng của nàng thật sự có thể cảm hoá người khác, khiến người ta cũng hài lòng theo nàng.
"Ăn thật ngon!" Giản Y lưu luyến không rời nuốt xuống một miếng cuối cùng, "Sao, làm, như, nào, chỉ tôi với."
"Không chỉ."
"Nếu em muốn ăn, chị liền làm cho em."
"Không có, không có điều, điều kiện gì hết?"
"Làm sao có khả năng ~" Kỷ Uấn Chi nhướng mày một cái, nở nụ cười gian hiểm.
"..." Tôi liền biết cô không có ý tốt gì.
Giản Y tuy rằng còn rất muốn ăn cơm trộn, nhưng là lại sợ Kỷ Uấn Chi lại đưa ra nhiều điều kiện vô lý khác, liền mạnh mẽ đem sự thèm thuồng trực tiếp nuốt xuống bụng, ăn đỡ thịt cùng gạch cua, miễn cưỡng đỡ thèm.
Kỷ Uấn Chi đã sớm ăn xong, lẳng lặng nhìn Giản Y vẫn còn đang chiến đấu với cả bàn ăn, cô nhóc này thực sự đã no không ăn nổi được nữa, nhưng chính là cứng đầu không muốn đặt đũa xuống.
"Ăn xong chưa? Về khách sạn chứ?"
"Không không muốn, tôi vẫn chưa ăn, ăn xong." Giản Y quả đoán lắc đầu, nàng không muốn về khách sạn chút nào!
Vừa nãy nhất thời úng não đáp ứng với Kỷ Uấn Chi lúc trở lại sẽ hôn cô, bây giờ suy nghĩ lại thực sự là hận không thể đánh chết chính mình! Vì một miếng ăn liền tự bán đứng bản thân, sao lại càng trở nên không có lập trường như thế!?
"Được rồi." Kỷ Uấn Chi cười cười, "Dù sao cũng đã ngoắc tay, không sợ em chơi xấu." Câu nói đầu tiên đâm thủng kế vặt của Giản Y.
"..." Giản Y chẹp chẹp miệng, mình ói ra hết cơm trộn thì có còn kịp hay không?
Lại ngồi ăn thêm hai mười phút, Kỷ Uấn Chi cũng không thúc giục nàng, chỉ im lặng ở một bên quan sát nàng. Giản Y cũng tự biết thực sự là không trốn được, cứ thế mà đặt đũa xuống hoàn thành bữa ăn một cách không hề tình nguyện, "Đi, đi thôi."
"Cao hứng một chút đi, mặt mày đừng có ủ rũ nữa, vừa nãy lúc ăn cơm không phải rất vui vẻ sao?" Kỷ Uấn Chi sờ sờ đầu nàng.
"Ồ." Không nói có được không, tôi đang hối hận phát điên đây này.
Kỷ Uấn Chi đi thanh toán hóa đơn sau đó nắm tay Giản Y hướng về khách sạn.
Kỷ Uấn Chi vẻ mặt vẫn như thường, chỉ là Giản Y thì hơi có chút không dễ chịu. Kỷ Uấn Chi biết trong lòng nàng hiện tai đang rất ngứa ngáy, liền rất muốn cười, không phải là hôn một cái thôi sao, nàng sao lại làm như thể sắp lên pháp trường không bằng!
"Có muốn đi dạo hay không, tiêu hóa một chút."
"Được được được." Giản Y vội vàng gật đầu.
Kỷ Uấn Chi quả đoán mang theo nàng đi sang con đường khác, đi về hướng ngược lại của khách sạn.
Hai người tại phố đi bộ đi dạo hơn nửa ngày trời, mắt thấy sắc trời dần tối, buộc lòng phải đi về khách sạn rồi.
Trở lại khách sạn, Giản Y trực tiếp mệt mỏi ngồi phịch ở trên sofa. Vì để kéo dài thời gian, nàng trước đó còn lôi Kỷ Uấn Chi đến mấy cửa tiệm dạo chơi, mỗi tiệm đều đi vào một lần. Lúng túng nhất chính là hai người thậm chí còn không cẩn thận tiến vào một tiệm bán đồ 18+, nhìn thấy những dụng cụ quái lạ trưng bày trên kệ, Giản Y thực sự là hận không thể tìm cái khe nào đó mà chui vào.
"Em trước tiên nghỉ ngơi đi, chị đi tắm." Kỷ Uấn Chi hướng về Giản Y nói, cuối cùng duỗi ra ngón út của chính mình, cố ý lắc lắc ngón tay cho Giản Y thấy, ý của cô chính là 'chúng ta đã ngoắc tay rồi, em chạy không thoát đâu'.
"..." Giản Y vốn là đã quên đi chuyện này, giờ đột nhiên lại bị Kỷ Uấn Chi nhắc đến, cả người tâm trạng liền không tốt, oán giận liếc mắt nhìn cô.
Thời điểm tắm rửa, Kỷ Uấn Chi nhìn nhìn một chút vào ngón út chính mình, làm sao mà ngón út của mình lại lợi hại như thế a......
Không lâu lắm Kỷ Uấn Chi liền tắm xong, đổi sang một bộ đồ ngủ bình thường, từ phòng tắm đi ra liếc nhìn một chút thì không thấy Tiểu Y có ở phòng ngủ, lại đi ra gian ngoài liếc mắt nhìn, liền thấy nhóc con kia nằm trên ghế sofa, tựa hồ như đang ngủ.
Ồ? Giả bộ ngủ sao?
Kỷ Uấn Chi đi tới gần, cúi người nhìn một chút. Vốn đang cho rằng nàng thật sự là đang ngủ, nhưng thấy hàng lông mi lại có hơi chớp chớp, liền lập tức nhận ra, âm thầm nở nụ cười.
"Tiểu Y, ăn mặc quần áo như vậy ngủ không được thoải mái, chị giúp em đổi áo ngủ có được không? Em không lên tiếng chính là đồng ý a, ngày mai không được đánh chị đâu đấy." Kỷ Uấn Chi nói xong liền muốn động thủ, Giản Y bỗng nhiên mở mắt ra tàn nhẫn trừng mắt nhìn cô.
Nhưng mà vừa nhìn lên thì trong tay cô cái gì cũng không có, "Lừa gạt, tên lừa đảo!"
"Ồ? Vậy em là muốn chị giúp em đổi áo ngủ sao?" Kỷ Uấn Chi cười hỏi.
"Tôi... Tôi tôi tôi đi, đi tắm."
"Ừm, đi đi ~" Kỷ Uấn Chi cũng không vội, ngược lại em tối nay chắc chắn chạy không thoát được đâu, "Một tiếng sau mà không trở ra thì chị liền đi vào a." Kỷ Uấn Chi dặn một câu.
"..." Đồ lưu manh.
Giản Y ở trong lòng yên lặng nói thầm một câu.
Nửa giờ sau Giản Y tắm xong liền đi ra. Nàng cũng coi như là đã nghĩ kỹ, không phải là hôn một cái thôi sao, cũng không có gì to tát, lại không có ai nhìn thấy.
Làm đủ thể loại để chuẩn bị tâm lý, nhưng mà vừa nhìn thấy dáng vẻ cười híp mắt của Kỷ Uấn Chi, nàng liền chột dạ không ngớt.
Kỷ Uấn Chi đi đến rương hành lý cầm lên một cái khăn lông giúp Giản Y lau đi mái tóc ướt đẫm của nàng, "Cũng không biết lau khô, cảm lạnh thì sao bây giờ."
"Liền như thế không thể chờ đợi được nữa muốn thực hiện hứa hẹn sao?"
Sau khi nghe được nửa câu, Giản Y biểu thị muốn đánh người.
"Thay vào đó, liền, hôn, một cái, thì liền xong, xong việc."
"Hả? Không đúng a, muốn trước tiên làm nũng sau đấy mới là hôn cơ." Kỷ Uấn Chi nhắc nhở một chút.
"?? Cái gì, cái gì? Làm, làm nũng?" Giản Y trợn to hai mắt.
"Đúng vậy, chị đưa ra hai điều kiện, em lúc đó lại không trả lời là sẽ đáp ứng chị cái gì, chỉ nói lúc trở về sẽ thực hiện thôi, không phải sao?"
"Không không không, cái cô nói chính là là là, hôn hoặc làm nũng! Chọn một trong hai cơ mà!"
"Đúng vậy, lúc đó là hai chọn một, nhưng mà lại phải chờ quá lâu như vậy, đương nhiên phải có thêm chút lãi chứ." Kỷ Uấn Chi nói như thể đó là chuyện đương nhiên.
"Không không không cô cô cô chơi xấu!!"
Kỷ Uấn Chi nghe vậy quả đoán duỗi ra ngón út, "Hả? Đều đã móc nghoéo, em không được nuốt lời nha."
"Cô! Tôi tôi... Cô vô vô vô vô liêm sỉ!"
"Mau tới, làm nũng cho chị nhìn một chút, phải để chị thoả mãn mới được nha." Kỷ Uấn Chi quyết định vô liêm sỉ tới cùng.
Giản Y không để ý tới cô.
"Em nếu như không chủ động, vậy thì đừng trách chị không khách khí?" Kỷ Uấn Chi nói xong, liền bắt đầu cởi cởi áo ngủ, Giản Y vừa nhìn sang cả hai mắt đều trợn cả lên, "Cô cô cô cô có chuyện thì hẵng mở mở mở miệng!!! Còn không không không, thì đừng, mở miệng ra, dừng lại a!!!"
"Làm nũng một chút, muốn em như con chim nhỏ nép vào người chị vậy, có thể khiến chị có cảm giác muốn bảo hộ."
"..." Đây cũng quá khó khăn đi!
"Tốt nhất là nên mềm mại đáng yêu một chút, để người ta không tự chủ được."
"..." Giản Y suýt chút nữa khóc không ra tiếng, này đến cùng là cái quái gì a!
"Cho em ít phút chuẩn bị tinh thần đấy." Kỷ Uấn Chi nói xong liếc mắt nhìn cổ tay như thể đang xem giờ "Bắt đầu tính giờ, nếu chị không hài lòng thì phải làm lại."
Giản Y xoắn xuýt không thôi, cuối cùng giơ tay cầm lấy một góc áo ngủ của Kỷ Uấn Chi, nhẹ nhàng kéo kéo, ưm, rất giống chim nhỏ nép vào người rồi chứ?
Kỷ Uấn Chi cúi đầu liếc mắt nhìn, "Bắt đầu rồi sao?"
Giản Y dừng tay lại, buồn bực nhìn Kỷ Uấn Chi, bỗng cái tay đang kéo áo ngủ của Kỷ Uấn Chi có hơi tăng tóc kéo kéo mạnh một chút, kết quả liền có hơi sơ xuất, trơ mắt nhìn áo ngủ Kỷ Uấn Chi từ trên người lướt xuống, rơi xuống đất.
Hai người cùng nhau cúi đầu nhìn chiếc áo ngủ đang nằm trên mặt đất.
Giản Y mặt liền đỏ ửng, vội vàng cúi người nhặt lên sau đấy qua loa phủ lên người Kỷ Uấn Chi. Cũng may Kỷ Uấn Chi dưới sự cưỡng ép dữ dội của mình cũng chịu mặc nội y khi ngủ, nếu không lần này... Thật không dám nghĩ!
"Đây chính là lý do em không cho chị cởi quần áo?" Kỷ Uấn Chi nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Giản Y, không nhịn được muốn chọc cho nàng xấu hổ.
"Ai, ai nha! Tôi lại không, không phải cố, cố ý!"
"Tôi không, sẽ không làm nũng, không làm."
"Chị dạy cho em." Kỷ Uấn Chi nắm lấy tay Giản Y, đem nàng hướng về trong lồng ngực của mình.
"Đầu thấp một chút, ánh mắt hơi hơi né tránh, muốn nhìn chị nhưng lại không muốn nhìn, muốn nghênh đón nhưng lại có cảm giác cự tuyệt." Ở bên tai nàng nhẹ giọng nói.
Giản Y bất giác ngoan ngoãn nghe theo, cúi đầu, nhưng mà vừa cúi đầu xuống liền nhìn thấy cái thứ cao vút trước người Kỷ Uấn Chi, mặt càng đỏ hơn.
Kỷ Uấn Chi hướng về phía trước nửa bước, chậm rãi rút ngắn khoảng cách cùng Giản Y, vỗ về đầu của nàng, nhẹ nhàng đặt nàng lên vai của chính mình.
"Lắc lắc đi." Ôn nhu nói.
Giản Y ngẩn ra, liền hơi uốn éo người.
"Chậc, lắc đầu, ai bảo em lắc cái mông." Kỷ Uấn Chi giơ tay vỗ nhẹ lên mông Giản Y, cô bé ngóc này.
"A." Tiện đà lại ngoan ngoãn lay động mấy cái, tại bả vai Kỷ Uấn Chi hơi hơi sượt sượt.
Kỷ Uấn Chi không lên tiếng nữa, khẽ vuốt ve phía sau lưng của Giản Y, thời gian cứ thế mà ngừng trôi, hai người lẳng lặng lắng nghe tiếng hít thở lẫn nhau.
Giản Y bất giác giơ tay vòng lấy eo Kỷ Uấn Chi, thân thể hai người liền kề sát bên, không hề còn một chút khoảng cách nào giữa cả hai.
Kỷ Uấn Chi hơi nghiêng đầu, lấy môi đụng một cái vào vành tai của Giản Y, người sau liền rục cổ lại.
"Này ~" đem đầu chôn sâu tại cần cổ của Kỷ Uấn Chi hơi khẽ cọ quậy nhẹ, nương theo sự trêu chọc của cô hừ nhẹ một tiếng.
Kỷ Uấn Chi trong lòng liền nóng lên, vuốt ve sau đầu Giản Y, "Hôn chị." Âm thanh vô cùng ôn nhu, ở bên tai nàng nhẹ nhàng thổ lộ.
Dưới sự dụ dỗ đầy hấp dẫn của Kỷ Uấn Chi, Giản Y vứt bỏ hết các thể loại tạp niệm trong lòng, nghe lời ngẩng đầu lên, nhìn vào khuôn mặt tinh xảo của Kỷ Uấn Chi, bất giác có hơi nhướng người lên phía trước, nhắm ngay khóe miệng của cô nhẹ nhàng đụng một cái, liền lập tức cúi đầu.
Kỷ Uấn Chi thấy nàng cúi đầu, trong nháy mắt liền giơ tay nâng cằm của nàng, "Hôn chị không cần phải thẹn thùng như thế?"
Nói xong liền cúi đầu xuống, dán vào bờ môi của Giản Y, hôn một nụ hôn sâu.
Vừa hôn xong Kỷ Uấn Chi liền mở mắt ra, chờ mong nhìn phản ứng của Giản Y.
Trước kia đều là chính mình cưỡng ép nàng, hoặc là không phải nàng tự nguyện, nàng bất quá còn chưa lĩnh hội được hết cảm giác hôn môi, lần này mình không có cưỡng ép nàng nữa, chỉ là hơi hơi dẫn dắt một hồi mà thôi.
Giản Y vẫn còn đang chìm đắm trong nụ hôn vừa nãy, xác thực như Kỷ Uấn Chi nghĩ. Nàng chưa từng chân chính đi lĩnh hội cảm giác hôn môi, cái cảm giác này thật là tươi đẹp. Trong nháy mắt đó, đại não cứ như có xe chạy ngang qua, đều sẽ không nghĩ tới cái gì khác, trong đầu chỉ có cùng người trước mắt này từng tí từng tí một hưởng thụ.
Giản Y hiếm thấy thật lòng nhìn vào Kỷ Uấn Chi.
"Tiểu Y, em đối với chị có cảm giác gì không, cho dù chỉ là một chút xíu?" Kỷ Uấn Chi thật lòng dò hỏi.
Giản Y nhếch miệng, kỳ thực khoảng thời gian này Kỷ Uấn Chi vì chính mình đã làm rất nhiều điều, nếu nói không có cảm giác gì thì đến bản thân nàng cũng không tin.
"Không đáng kể, em lớn mật nói là được rồi, chị cũng sẽ không chế nhạo em."
"Ừm." Giản Y gật gù, lần đầu tiên vô cùng thẳng thắn hướng về Kỷ Uấn Chi biểu lộ cõi lòng của chính mình.
Kỷ Uấn Chi mặt mày vui vẻ hẳn lên, cảm giác thỏa mãn.
"Vậy em, em nguyện ý ở bên chị sao?"
Giản Y trầm mặc, lắc lắc đầu, "Không, không biết."
"Hả? Không biết là có ý gì? Là không tin chị, hay là vẫn chưa tin chính em?" Kỷ Uấn Chi thấy nàng lắc đầu, tâm liền tan nát, nhưng vừa nghe lời này lại cảm thấy có thể xuất hiện khả năng chuyển biến tốt.
"Tôi không có, không nghĩ tới, cũng không biết, sau này, sẽ là cái, dáng vẻ gì."
Kỷ Uấn Chi nhếch miệng, "Vậy em ở cùng một chỗ với chị, vui vẻ không?"
"Cũng, cũng được."
"Không cho nói cũng được, phải nói rất vui vẻ!"
Nhìn Kỷ Uấn Chi dáng dấp có chút oán niệm, Giản Y xì xì có chút vui vẻ, "Không phải, tại cô lúc nào cũng hung dữ oán giận tôi."
"Vậy chị sau này sẽ không hung dữ với em nữa, chỉ cần em hài lòng là được, chị thích nhất là nhìn thấy dáng vẻ hài lòng của em, rất có khả năng cảm hoá được người khác." Kỷ Uấn Chi xuất phát từ nội tâm mà nói, cô và Giản Y cùng một chỗ liền rất vui vẻ, không chỉ là nhìn thấy dáng vẻ Giản Y hài lòng chính mình sẽ rất vui vẻ, thời điểm trêu chọc Giản Y thậm chí còn vui vẻ hơn!
Giản Y hé miệng cười cười, cái tên này xem ra cũng rất biết nghe lời đấy!
"Kỳ thực, cô những lúc, những lúc nghiêm túc, cũng rất tốt."
Kỷ Uấn Chi nghe vậy liền hưng phấn, "Được, vậy sau này chị mỗi ngày đều sẽ luôn luôn nghiêm túc."
"Được."
...
Lại nói một bên khác, đối diện với phòng của hai người, phòng ngủ của Giản Quân.
Giản Quân đang ngồi trên sofa, một mặt chăm chú nhìn Tam di, nghe bà dạt dào tình cảm kể lại chuyện ngày hôm nay trong nhà hàng nhìn thấy Kỷ Uấn Chi cùng Giản Y ở chung.
"Cái cô gì gì đấy còn rất sủng Tiểu Y, tự mình đút cho con bé ăn, Tiểu Y được ăn hài lòng vô cùng, suýt chút nữa đã nhảy cẩng cả lên! Di thấy hai người này sẽ nhanh thành đôi mà thôi, ánh mắt của cô ấy lúc nhìn Tiểu Y không đúng cho lắm, quả thực mang lại cảm giác như là một cặp đôi." Lão Tam luôn gọi Kỷ Uấn Chi là "Cô gì gì đấy", bởi vì bà căn bản không biết tên Kỷ Uấn Chi gọi là gì, khi nghe kể lại từ Giản Quân cũng chỉ nghe cô gọi Kỷ Uấn Chi là "Kỷ gì gì đấy"...
"Thế nhưng di hiện tại chính là đoán không được cái cô gì gì đấy đối với Tiểu Y đến cùng là chân thành hay là giả dối, hay là muốn lợi dụng mối quan hệ với Tiểu Y đây? Dù sao Tiểu Y cũng đơn thuần như vậy, bị người khác bán đi còn muốn giúp người ta kiếm tiền. Con nói xem có phải là có khả năng cô ấy kỳ thực biết được thân phận của Tiểu Y, nhưng chỉ là không có biểu lộ ra?" Lão Tam đối với nhân phẩm Kỷ Uấn Chi còn có chút hoài nghi.
"Cái này con cũng không rõ, Tiểu Y đúng là nói rằng cô ấy không hề biết gì về thân phận thật của em ấy, vẫn còn lừa gạt cô ấy." Giản Quân thầm trả lời.
"Nếu không di đứng ra thăm dò cô ấy một chút? Dù sao cũng là chuyện đại sự cả đời của Tiểu Y, không qua loa được."
"Ừm." Lão Tam gật gù, ở trong phòng lắc lư, "Là thăm dò sao, thế nhưng cũng không thể quá vồ vập, để di suy nghĩ thật kỹ cái đã."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.