Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Chương 10: Được chọn đầu tiên




”Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: lễ bộ lang trung Ôn Kỳ Chính chi nữ Ôn thị A Uyển, thông tuệ mẫn tiệp, đoan trang thục duệ, quá mức được tâm trẫm. Đặc biệt phong Ôn thị A Uyển là tòng lục phẩm mỹ nhân, ban thưởng Kinh Hồng điện ở Chiêu Dương cung, khâm thử.” Tiểu thái giám tiến đến Ôn phủ ban chỉ là Lý Phúc Mãn, đồ đệ đắc lực dưới tay Lý Đắc Nhàn.
Mặc dù không biết tại sao sư phụ đặc biệt sai khiến mình vội tới ban chỉ vị Ôn mỹ nhân này, nhưng nghĩ sư phụ chắc là không vô duyên vô cớ để cho mình tới. Khi đọc lên ”Quá mức được tâm trẫm” một câu này tiểu thái giám liền biết Ôn mỹ nhân này sẽ có đại may mắn, bản thân mình dốc sức sớm chút cũng là nên. Có thể được lão nhân Lý Đắc Nhàn kỹ càng thu làm đồ đệ, Lý Phúc Mãn này cũng không phải người đơn giản, hiển nhiên đến đây ban thánh chỉ thì đối với một nhà Ôn đại nhân cũng không làm bộ làm tịch, thái độ cũng hết sức có lễ.
Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được tâm trẫm” tâm tình từng người đều không giống nhau. Dựa vào tính tình đương kim Hoàng thượng không háo nữ sắc, một câu ”Quá mức được tâm trẫm” liền xem như tán thưởng cực cao.
Ôn đại nhân tất nhiên là cảm thấy đem con gái nhà mình đưa vào cung tuyển chọn thật quá chính xác, thăng quan lần này có thể thấy rõ. Mà lòng Ôn phu nhân liên tục thấp thỏm nhưng đã có hơi thả lỏng, nghĩ đến Hoàng thượng đúng là có ấn tượng tốt với A Uyển, như vậy đối với A Uyển mà nói có tốt có xấu, nhưng…ít nhât…A Uyển ở trong cung nhóm cung nhân chắc không dám đạp thấp nâng cao.
Còn các ca ca của A Uyển nội tâm càng có chút trầm trọng, nếu gia thế nhà bọn họ cao hơn một chút, vị phân của muội muội cũng không đến mức chỉ là một mỹ nhân. Nữ nhân trong cung Hoàng thượng không nhiều lắm, vị phân mỹ nhân này càng dễ bị người khác bắt nạt. Bọn thứ muội trong mắt vừa cực kỳ hâm mộ vừa đố kỵ tất nhiên là lướt qua không đề cập nữa.
Còn lại A Uyển vừa mừng vừa sợ, kinh sợ chính là rõ ràng nàng chống đối hoàng thượng, lại còn được câu ”quá mức được tâm trẫm”. Nói đi nói lại thì Hoàng thượng đại nhân có hứng thú rất là tàn ác, cư nhiên ban thưởng ở Kinh Hồng điện. A Uyển cảm thấy, Hoàng thượng tuyệt đối là còn nhớ chuyện vùng đất bằng phẳng của nàng đấy, hai chữ kinh hồng, chính là để hình dung nữ tử dáng điệu uyển chuyển ưu mỹ, xem ra Hoàng thượng nhớ tới hai lượng thịt trên ngực nàng, nhưng không phải là kinh hồng nha.
Nhưng ý nghĩ này rất nhanh bị A Uyển ném tới sau đầu, nghĩ hoàng đế đại nhân thoạt nhìn cũng không giống người có thù tất báo, sao có thể tốn tâm tư ở trên người tiểu nữ nhân nàng chứ? Còn A Uyển vui là do phân vị này so với dự liệu khi trước của nàng thì cao hơn chút, cũng vừa vặn có thể mang một nha hoàn tiến cung, tương đương với việc nhiều người trợ giúp A Uyển tất nhiên là vui mừng.
Nha hoàn mang vào cung đương nhiên là Bạch Lộ, không nói đến Bạch Lộ hầu hạ nàng từ nhỏ, đối với nàng trung thành tận tâm, chỉ riêng là Bạch lộ tính tình trầm ổn tiến cung liền không dễ gây phiền toái, lúc mình cùng Tống ma ma học tập Bạch Lộ cũng lén ở một bên, sau khi tiến cung ít nhiều có thể giúp đỡ được mình đôi chút, thêm nữa cả nhà Bạch Lộ đều hầu hạ ở Ôn gia, hiểu rõ dùng cũng yên tâm.
Thánh chỉ ban xong A Uyển tất nhiên là phải ngồi kiệu nhỏ tiến cung, nhưng Lý Phúc Mãn này cũng thông minh, biết khoe mã lấy lòng, dĩ nhiên là phải nới rộng chút thời gian để A Uyển cùng người nhà nói lời chia tay, việc lấy lòng này chẳng phải là phải đúng lúc nắm lấy cơ hội sao?
A Uyển để cho những người khác đi ra ngoài trước, bản thân đoan đoan chính chính quỳ xuống cấp Ôn phu nhân dập đầu. Hành vi lúc này của A Uyển tuy không hợp quy củ, nhưng trong lòng A Uyển có hổ thẹn, vì một chút tư lợi của chính mình mà để mẫu thân không thấy được dáng vẻ bản thân xuất giá, lúc này dập đầu cùng mẫu thân bái biệt, coi như đây là toàn bộ chút hiếu tâm của mình.
Ôn phu nhân tất nhiên là cực nhanh đem A Uyển nâng lên, A Uyển hốc mắt liền đỏ nói: ”A nương yên tâm, lần này đi tuy là không dễ, nhưng A Uyển nhất định sẽ bảo hộ bản thân chu toàn, một ngày nào đó có thể đem a nương nhận tiến cung đến xem ta.”
Ôn phu nhân nghẹn ngào vỗ vỗ tay A Uyển, mặc dù là sẽ không bỏ được nhưng cũng đến thời khắc phân ly rồi, những điều có thể dặn dò Ôn phu nhân đã sớm căn dặn xong, lúc này chỉ là nhìn A Uyển nhiều thêm vài lần nữa mà thôi.
***
Dù sao không phải là gả vào hoàng cung, A Uyển cũng không có đồ cưới gì đáng nói, mà đồ trang sức bên ngoài cũng không chắc chắn phù hợp định chế trong cung, danh khí những người luôn bảo thủ trong cung cũng không thiếu, nhưng Ôn phu nhân xử lý cũng không hề gì, chẳng qua là làm thêm cho A Uyển mấy thân xiêm y, đánh nhiều thêm mấy bộ ngọc sức (trang sức bằng ngọc) mà thôi.
Bạch Lộ trên lưng mang theo hai túi bọc nhỏ cùng A Uyển một đường cùng nhau tiến cung, không cần phải nói A Uyển cũng biết trong hai bao vải chính là vàng bạc trần tử cùng với hà bao gấm Tô Châu tinh mỹ. Tục ngữ nói có tiền có thể sai ma khiến quỷ, ở trong cung này, A Uyển mới đến mọi nơi đều cần phải thu xếp, khen thưởng cho nhóm cung nhân lại không thể thiếu.
Tiền bạc điều này A Uyển cũng không lo lắng, cậu của A Uyển trước khi nàng tiến cung riêng tiền còn đưa tới một chồng ngân phiếu thật dày, mẫu thân A Uyển cùng các ca ca lại càng không cần phải nói, từng người có thể cho mình bao nhiêu thì cho bấy nhiêu, thậm chí Ôn đại nhân cũng cho A Uyển không ít bạc bên người. Vì để cho tiện, riêng Ôn phu nhân còn đem ngân phiếu đổi thành những mức lớn nhỏ không đồng nhất.
Lần này vào cung cũng không giống tuyển tú, đỉnh đầu kiệu nhỏ chính là trực tiếp đem A Uyển mang đến trong Kinh Hồng điện ở Chiêu Dương cung. Lý Phúc Mãn dọc đường đi phổ cập cho A Uyển vị trí địa lý của Chiêu Dương cung này, Chiêu Dương cung mặc dù không lớn, nhưng lại là tòa cung điện có khoảng cách gần tẩm cung của Hoàng thượng nhất, ngay cả Khôn Ninh cung của hoàng hậu nương nương cũng không gần được như Chiêu Dương cung, mà trong cung này cũng không có chủ vị cũng không có người bên ngoài ở lại, A Uyển có thể nói là độc chiếm tóa cung điện này.
Chiêu Dương điện cách cung Hoàng thượng gần như thế, bài trí bên trong cung điện cùng với bố trí trong sân tinh tế tỉ mỉ so với Lâm Hoa điện xa xôi mà nói tất nhiên là càng tốt hơn. Cỗ kiệu hạ xuống, A Uyển tiến vào Kinh Hồng điện thì thứ đầu tiên đập vào mi mắt chính là một gốc cây hoa Ngọc lan. Lúc này cây Ngọc lan đã nở hoa lần thứ hai rồi, những đóa hoa màu trắng nở rộ giữa một mảnh xanh biếc dạt dào, tản mắt ra mùi thơm nồng đậm, lại cùng cung điện rường cột chạm trổ phía sau làm nổi bật lẫn nhau, càng làm tôn lên vẻ tươi mát động lòng người của Ngọc lan.
Không khỏi khen ngợi nhóm thợ lúc kiến tạo nên sự độc đáo khắp nơi ở trong viện, mà chủ tử mới đến, Kinh Hồng điện từ lâu đã quét dọn xong, bọn thái giám phục vụ đã sớm đứng thành một hàng, kiễng chân trông ngóng A Uyển đến.
A Uyển lại ngoài ý muốn phát hiện từ trong những người này tiểu cung nữ Thanh Sam khiến tâm tình nàng không khỏi vui sướng. Tuy là rất kinh hỉ nhưng A Uyển cũng chưa quên trước khi Lý Phúc Mãn xin cáo lui để Bạch Lộ đưa cho hắn một hà bao thật mỏng. Hà bao càng nhẹ thì phân lượng càng nặng, điểm này Lý Phúc Mãn chẳng lẽ còn không rõ, liền cười híp mắt cáo lui.
Sau khi A Uyển nhìn Lý Phúc Mãn ra khỏi cửa viện, xoay người lại một đám cung nhân liền hành lễ vẫn an nàng: ”Chúng nô tài/nô tỳ thỉnh an Ôn chủ tử, chủ tử vạn phúc.” Trong một đám người kia Thanh Sam nhưng là nhịn không được trộm mắt nhìn A Uyển, rất là vui sướng.
A Uyển chỉ nhàn nhạt nói một câu: ”Đứng lên đi.” để cho bọn họ đứng lên, trực tiếp thẳng tiến vào trong điện, sau khi đợi A Uyển ngồi xuống, mới để cho những bọn cung nữ thái giám này lần lượt tiến vào báo tên rồi an bài công việc cho mỗi người bọn họ.
A Uyển chẳng qua là tòng lục phẩm mỹ nhân, theo cung lệ cung nhân hầu hạ là hai đại cung nữ, hai nhị đẳng cung nữ, bốn cung nữ thô sử cùng với một đại thái giám và ba tiểu thái giám mà thôi. (Lina: có từng đấy người phục vụ còn chê ít =.=)
Hai đại cung nữ không cần phải nói đương nhiên là Bạch Lộ và Thanh Sam, mà hai nhị đẳng cung nữ A Uyển ngại danh tự (tức là tên gọi ấy) quá khó đọc liền đổi thành Hoàng Ly và Minh Thúy, bốn cung nữ thô sử tất nhiên thì ra là đè xuống bất động. Mà tiểu thái giám trong Kinh Hồng điện vốn chỉ có ba, đó là Tiểu Lộ Tử, Tiểu Quế Tử và Tiểu Hòa Tử, vẫn còn thiếu một đại thái giám chưa có bổ sung, A Uyển liền để cho Tiểu Lộ Tử đã ở trong cung lâu trước tạm thời làm.
Dạy dỗ cung nhân cũng là một môn học vấn, một mặt không thể làm gậy gộc lập uy, một mặt cũng không thể dụ dỗ bằng tiền bạc, tốt nhất chính là hai người cùng kết hợp lại. Bởi vì ngoại trừ Thanh Sam ra, những nhóm cung nhân khác cũng không biết rõ nguồn gốc, A Uyển chỉ hời hợt nói câu: ”Ở trong Kinh Hồng điện hầu hạ ta, không cần có bao nhiêu thông minh, chỉ cần trung thành là được. Ta cũng không có gì muốn nói nhiều, chỉ một câu, ta tốt, các ngươi liền tốt, ta nếu không tốt, vậy các ngươi định cũng không khá hơn chút nào.”
Mặc dù khẩu khí không nghiêm khắc, ngược lại còn mang theo chút ý vị hờn dỗi hàm xúc của tiểu cô nương, nhưng ý tứ trong lời nói này những cung nhân cũng không dám khinh thị. Sau khi dứt lời, A Uyển liền để Bạch Lộ cấp khen thưởng cho mỗi cung nhân hai lượng kim trần tử không nhỏ: Chủ tử ta đây cũng không khó hầu hạ, chỉ cần cố làm tốt chức trách chính là có thưởng. Các ngươi cần phải nhớ kỹ, chủ tử ta không thiếu nhất chính là bạc, người khác có thể cho các ngươi, chủ tử các ngươi là ta có thể cho càng nhiều hơn.”
Lập uy đã dựng, khen thưởng cũng xây, A Uyển liền để cho bọn họ trở lại chức vị của mình đi làm việc, chỉ để lại một mình Thanh Sam nói chuyện, mà còn Bạch Lộ vì nàng đi sử sang lại tư kho.
Đợi A Uyển hỏi Thanh Sam như thế nào lại được điều đến đảm đương ở Kinh Hồng điện, Thanh Sam cũng thập phần khó hiểu: ”Điều này cũng làm cho nô tỳ rất là hoang mang đấy chứ, nô tỳ ngày hôm trước mới nhận được thông tri báo là đưa nô tỳ điều đến Kinh Hồng điện làm người hầu, lúc ấy nô tỳ còn bị dọa nhảy dựng lên, cũng lo lắng phạm sai lầm sẽ bị đánh bằng roi, may mà chủ tử ở Kinh Hồng điện là người! Người cũng không biết nô tỳ nhìn thấy người có biết bao vui vẻ. Đúng rồi, hũ quả mơ nô tỳ cũng đưa tới Kinh Hồng điện, vốn còn muốn lúc nào đó len lén đưa cho người đâu, không nghĩ tới nô tỳ phục vụ chính là người.”
Thanh Sam tính tình trái lại vẫn không thay đổi, vẫn là líu ríu nói tới nói lui không làm cho người ta ghét, hỏi nàng một câu nàng có thể đáp lại ngươi đến vài câu, nàng còn chưa có nhắc tới vò quả mơ kia được chưa, cũng không biết mùi vị quả mơ ướp thế nào, có thành công hay không… Khụ khụ, nhảm hơi xa rồi.
Tính tình Thanh Sam chẳng lẽ A Uyển còn không rõ, là một người cơ bắp tuy dễ nói sai nhưng cũng trung thành và tận tâm. Đừng nhìn dáng vẻ nàng thật thà nhưng người khác muốn cùng Thanh Sam nói lời khách sáo cũng không dễ dàng, huống chi A Uyển còn là chủ tử đầu tiên nàng phục vụ, trình độ để tâm so với Bạch Lộ cũng không kém.
A Uyển tuy là thấy Thanh Sam đột nhiên được điều động hơi kỳ quái, nhưng cũng không hỏi lại thêm, mặc kệ ra sao, chỉ cần Thanh Sam hầu hạ ở trước gót chân nàng, đối với nàng còn là dáng vẻ trung thành, việc đột nhiên được điều đến có gì hay đâu mà hỏi cơ chứ?
A Uyển liền đem Bạch Lộ cũng một lượt kêu lại đây: ”Thanh Sam này là cung nữ hầu hạ ta khi ta tham tuyển, cũng đã ở trong cung này hơn mười năm, Bạch Lộ ngươi tính tình trầm ổn, sau này việc bên trong điện do ngươi quản. Thanh Sam tương đối quen thuộc trong cung, lúc ra ngoài Thanh Sam sẽ đi theo ta, ta tại trong cung này cũng không có người nào đấng tín nhiệm, coi trọng liền là hai ngươi. Chỉ cần ta có năng lực, nhất định sẽ không để cho các ngươi bị tổn hại chịu khổ.”
Lúc này hai người tất nhiên là hướng về phía A Uyển kiên quyết gật đầu bảo đảm, Bạch Lộ không cần phải nói, Thanh Sam từ nhỏ chính là được Quan cô cô nuôi nấng trưởng thành, ngoại trừ Quan cô cô thì chỉ có A Uyển đối xử với nàng tốt nhất, mà A Uyển cũng không phải là chủ tử hà khắc, đáy lòng Thanh Sam cũng thiên hướng về A Uyển.
Đợi tất cả việc trong điện đều đi vào quỹ đạo xong, A Uyển liền tỉ mỉ đáng giá đến Kinh Hồng điện. Không hổ là cung điện lớn nhất Chiêu Dương cung, trong điện được khéo léo chia thành mấy khu vực, thư phòng buồng tắm sảnh tiếp khách mọi thứ đều đầy đủ hết, bố trí lại cực kỳ trang nhã phóng khoáng, trang trí giữa điện cũng có một phong cách riêng.
A Uyển vừa lòng nhất vẫn là chiếc giường la mạc sa trướng (màn lụa) trương hoàng hoa lê, giường này mềm mại hồ hồ lại kèm cả sa trướng hồng nhạt nhìn cực kỳ đẹp. Buổi chiều đang lúc A Uyển tính toán rửa mặt chải đầu một phen để ngủ một hồi thật ngon thì khẩu dụ phân phó A Uyển chuẩn bị đêm nay thị tẩm cũng đã đến, lần này là lão nhân thành tinh Lý Đắc Nhàn tự mình tới.
Khổng thể không nói Lý Đắc Nhàn cũng tò mò rốt cuộc Ôn mỹ nhân này có bộ dáng thiên tiên gì mà lại được Hoàng thượng nhắm trúng để bụng như thế. Ngày điện tuyển ấy Lý Đắc Nhàn cũng không đi theo, cho nên muốn biết nữ tử được Hoàng thượng nhắm trúng qua nhiều năm như vậy có gì đặc biệt hơn người, không nói đến phân vị mỹ nhân này là Hoàng thượng ban cho, Chiêu Dương cung những nương nương ai không từng xin Hoàng thượng muốn chuyển vào, Hoàng thượng lại khăng khăng không hề cho ai, liền cho Ôn mỹ nhân này.
Chẳng qua sau khi nhìn thấy A Uyển, Lý Đắc Nhàn nhưng cũng không nhìn ra cái gì đặc biệt, so với mấy vị nương nương cùng vào cung tới nay Ôn mỹ nhân chưa tính là nổi trội nhất, mà khi biết tin thị tẩm biểu tình chính là ngơ ngác cả kinh, nghĩ chắc là có những mặt nào đó đặc biệt hấp dẫn Hoàng thượng đi, điều này cũng không phải người làm nô tài như hắn có thể vọng nghị (bàn luận bừa).
Tuy là biết Lý Đắc Nhàn trước mắt là đại hồng nhân (người có vai vế) của hoàng thượng, nhưng A Uyển cũng không có nói cái gì đặc biệt, sau đó chính là nói lời cảm tạ, cho hà bao phân lượng nặng, khách sao mời Lý Đắc Nhàn uống trà mà thôi.
Lý Đắc Nhàn tất nhiên là từ chối không uống, cáo lui chạy nhanh trở về phục mệnh, để lại A Uyển tự mình ngây người. Biết được bản thân mình được thị tẩm đầu tiên thế nhưng nàng lại kinh sợ, cái gì? Đúng vậy, Ôn Uyển nàng làm tốt việc chuẩn bị tiến cung không sai a, nhưng các nhóm quý nhân cùng tiến cung thân phận ai đều so với nàng cao hơn. Nghĩ đến những người ngày xưa cùng viện Tả tiệp dư, Lâm quý tần, còn có Trương vinh hoa từng người dung mạo dáng vẻ đều tốt, Hoàng thượng đại nhân ngài có cần thiết phải kéo giá trị thù hận cho ta như thế không?
Dù sao việc này không lâu sau sẽ phải truyền ra hậu cung, lúc này nghĩ việc này còn không bằng nghĩ buổi tối lấy lòng Hoàng thượng đại nhân như thế nào mới phải. Suy nghĩ đến đây, A Uyển liền đứng lên lớn tiếng nói: ”Người tới, chuẩn bị tắm rửa, nhớ kỹ, cần phải cho chủ tử của các ngươi là ta tắm thơm ngào ngạt trắng nõn mềm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.