Hắn đã kiềm chế lâu lắm rồi, giờ phút này về sau, bảo vệ nàng là trách nhiệm của hắn.
[Thế giới] Hách Liên Thu Thuỷ: “Đa tạ các vị đã tới dự hôn lễ. Ta cùng Yêu Nữ của ta vô cùng cảm tạ.”
Cái loa đã được phát ra hơn nửa ngày mà tất cả mọi người chỉ còn biết chết lặng đứng nhìn trân trối, câu nói của Hách Liên đại thần quả thực
là có sức công phá long trời lở đất a ~~~
Yêu Nữ của ta???
Yêu Nữ của ta!!!
Thành Lạc Dương ngày hôm nay vô cùng náo nhiệt.
Đúng vậy, hôm nay chính là ngày đại thần Hách Liên Thu Thuỷ kết hôn – mà đại thần lấy ai không lấy, lại nhằm trúng đại ma đầu Yêu Nữ họ
Triệu.
Không thể không nói, tin này quả thực là vô cùng kinh động.
Về việc đại thần làm sao lại có tư tình với Yêu Nữ để xảy đến kết cục ngày hôm nay, vẫn còn là một bí mật lớn chưa được giải đáp. Nhưng là
mọi người vẫn không thể nào hiểu nổi, tại sao Yêu Nữ và đại thần ngày
thường vô cùng xa cách, hôm nay đùng một cái thông báo kết hôn —-
Tô Diêu và Hách Liên Thu Thuỷ đứng trước mặt Nguyệt lão, chung quanh là đầy đủ mọi huynh đệ trong hai bang phái.
Nhìn đám người đang không ngừng nói hươu nói vượn, nhìn đống bạn bè
xung quanh liên tục gửi tin nhắn đến chúc mừng, nhìn từng đợt pháo hoa
thi nhau nổ đầy trời… Tô Diêu bỗng nhiên cảm thấy mọi vật trước mắt có
gì đó không thật.
Lúc cô bị Từ Hoãn kéo vào cái game Thiên Long này, cô hoàn toàn không nghĩ tới khái niệm kết hôn, nhưng không hiểu trời xui đất khiến gì hôm
đó cô lại đồng ý với Hách Liên đại thần —
Cũng chỉ tại con Tiểu Hồ Tiên mê hoặc chết người kia!
Tô Diêu ngồi trầm mặc một lúc lâu trước màn hình máy tính.
Một tiên lữ phái Thiên Sơn thân vận bạch y đứng yên nhìn thiếu nữ bên cạnh mình, người mà hắn sắp lấy làm nương tử.
Dung mao nàng vô cùng xinh đẹp, hơn nữa lại toát ra một cỗ ngạo khí
không ai bì kịp, nhưng trái lại loại khí chất cao ngạo ấy của nàng không làm người ta cảm thấy bức bách ngột ngạt mà lại thoải mái dễ chịu vô
cùng.
Trên người nữ tử cũng là trang phục tiên lữ thay cho bộ Khô Lâu chiến giáp thường ngày, nàng một thân bạch y đứng bên cạnh hắn, thậm chí mái
tóc của nàng ngày hôm nay cũng đã được đổi theo kiểu của tiên lữ, khiến
cho dung nhan kiều diễm của nàng hiện ra mấy phần dịu dàng mấy phần
phiêu dật…
Hai người đứng bên cạnh nhau, cùng một kiểu tóc, cùng kiểu trang phục, tay đều cầm Bích hải tiên đào hoàn (~~> Một trong tứ đại thần khí trong game ~~> A.T: đồ vip, hahaha) – từng chút từng chút đều giống nhau đến không ngờ…
Nhìn khách mời xung quanh đã bắt đầu rộn rịp, bạn bè tốt cũng đến đủ
cả, nam nhân ngồi trước màn hình khẽ mỉm cười, trong lòng dâng lên một
sự mong chờ khó tả, hắn muốn một ngày nào đó trong tương lai không xa,
hắn sẽ cùng tiểu yêu tinh của hắn thân vận y phục trắng toát, thề non
hẹn biển trước đất trời bao la.
Bạch y nam tử cười khẽ, tiện tay tăng thêm gấp mười lần thiệp mời hôn lễ cùng pháo hoa.
Từ giờ khắc này trở đi, hắn sẽ không giấu diếm nữa, hắn muốn cho toàn bộ nhân sĩ trên giang hồ biết rằng, đại ma đầu Yêu Nữ họ Triệu mà chỉ
cần nghe đến tên mọi ngươi đã sợ mất mật kia chính là nữ nhân của Hách
Liên Thu Thuỷ hắn.
Hắn đã kiềm chế lâu lắm rồi, giờ phút này về sau, bảo vệ nàng là trách nhiệm của hắn.
[Thế giới] Hách Liên Thu Thuỷ: “Đa tạ các vị đã tới dự hôn lễ. Ta cùng Yêu Nữ của ta vô cùng cảm tạ.” (~~> Anh này tự sướng + tự kỷ phát ớn, dưng mà ta thích )
Cái loa đã được phát ra hơn nửa ngày mà tất cả mọi người chỉ còn biết chết lặng đứng nhìn trân trối, câu nói của Hách Liên đại thần quả thực
là có sức công phá long trời lở đất a ~~~
Yêu Nữ của ta???
Yêu Nữ của ta!!!
Im lặng hai giây, một đống tin nhắn đột nhiên ùn ùn kéo đến.
[Thế giới] Hoãn Hoãn Nhị Hành: “Thu Thuỷ, ngươi đoạt mất yêu tinh của ta, nhất định phải đối tốt với nàng a!”
[Thể giới] Thiên Sơn đồng mỗ: “Thủ lĩnh quả không hổ là thủ lĩnh, còn chưa bái đường đã đem Yêu Nữ biến thành người của ngươi, rất quyết đoán nha!”
[Thế giới] Trẫm phán ngươi vô tội: “Chết tiệt, Yêu Nữ, ngươi đã từng quan hệ với Hách Liên sao?”
[Thế giới] Phi Thành Vật Nhiễu: “Ta không cam tâm a, Hách Liên đại
thần, ngươi nói rõ ràng xem, thời gian ngắn như vậy mà mọi thứ trên
người bang phó ngươi đều đã đụng chạm hết rồi sao? Còn gì là thanh danh
một đời bang phó aaaaaaaaaaaaaa!!!! Thần tượng của ta!!!!!!”
[Thế giới] Thành Dã Biệt Nhiễu: “Thần tượng sớm đã tan biến, biểu
hiện của đại thần rất tốt, cứ tiếp tục cố gắng, xem ra ngươi và bang phó của chúng ta quả thực là nhân trung long phượng (~~> Rồng phượng giữa biển người)!”
….
Bạch y nam tử mỉm cười nhìn mấy dòng chữ trên kênh [Thế giới], hắn
không ngăn cản mọi người đi phát ngôn bậy bạ, ngược lại tỏ vẻ vô cùng
hứng thú, hơn nữa lúc tên Thành Dã Biệt Nhiễu này phun ra cái câu đó,
hắn lại càng thêm phấn khởi trong lòng.
Mọi người được câu phát ngôn của Thành Dã Biệt Nhiễu khơi dậy hưng
phấn, lập tức ríu rít phụ hoạ nào là muốn hai người lập tức bái đường,
rồi nhanh nhanh tiến vào động phòng, thực hiện “kế hoạch tạo hài tử”.
Tô Diêu không cần sờ cũng thừa sức cảm nhận được nhiệt độ trên mặt mình đang tăng lên rất cao.
Tên Thành Dã Biệt Nhiễu chết tiệt kia, hài tử cái gì? Có quá đáng quá không vậy, cần gì phải đùa như thế chứ?
Tô Diêu bắt đầu mở kênh bang phái ra chửi ầm lên.
Song Ảo Ảnh vốn đã đoàn kết nay lại càng đoàn kết hơn, tất cả đồng
tâm hiệp lực làm Yêu Nữ ngượng ngùng cho bằng được: “Bang phó thẹn rồi,
đại thần mau đến dỗ a ~~~”
Tô Diêu cảm thấy vừa xấu hổ vừa tức giận muốn chết, hận không thể kể
ra lý do vì muốn mua hồ ly mới “bán thân” cho Hách Liên Thu Thuỷ, nhưng
là nếu kể ra e rằng chỉ thêm mất mặt mà thôi.
Cô bất chợt nhớ đến ngày hôm đó khi đại thần cầu hôn.
Khi cô đem nước trên màn hình lau sạch sẽ, mới vội vàng gõ lại mấy chữ hỏi hắn:
“Tại sao muốn lấy ta?”
Đại thần trả lời “Muội không phải muốn có hồ ly sao?”
=__=
Tô Diêu giận dữ độp lại: “Ta hỏi huynh tại sao lại lấy điều kiện này?”
Câu trả lời của đại thần quả thực khiến cô cảm thấy có chút xúc động.
“Muội thao tác rất tốt, có lên đến cấp cao hơn cũng không cần ta chiếu cố cho muội!”
—-
Ta thèm vào!!!!!!!
Bây giờ nghĩ lại Tô Diêu lại càng thêm căm phẫn: có lời cầu hôn nào kỳ cục như thế không????
Đáng căm hận hơn nữa chính là, cô cuối cùng vẫn đồng ý lấy hắn!
Cho nên là, ánh mắt cô lập tức chuyển hướng sang đại thần đứng bên cạnh, hung hăng tàn bạo vừa lườm vừa liếc hắn mấy phát.
Đại thần lập tức nhận ra, chưa kịp thành thân hắn đã bị vị hôn thê
của mình liếc xéo như thế này rồi, haiz, tiểu nha đầu kia thật là…
Hắn nhíu mày, ngón tay thon dài gõ gõ bàn phím, rất nhanh sau đó, mọi người đã nhận được câu phát ngôn oanh tạc của Hách Liên đại thần.
[Thế giới] Hách Liên Thu Thuỷ: “Cảm ơn các vị đã chúc phúc, còn ‘kế
hoạch tạo hài tử’ kia, phu thê tại hạ nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Không có lời đáp lại.
Nửa ngày trời sau, Yêu Nữ cô mới có cảm giác như vừa nghe thấy tiếng sấm nổ bên tai.
“Ầm ——-”
Tô Diêu cảm thấy khuôn mặt mình hiện giờ tựa hồ như núi lửa đang phun trào, cô có thể đảm bảo chắc chắn nếu bây giờ để một quả trứng gà trên
mặt cô nhất định sẽ được luộc chín trong phút chốc.
Cái này….Hách Liên Thu Thuỷ —- đại thần vừa nói cái gì a???!!!
Tô Diêu vừa xấu hổ vừa giận giữ lập tức nhảy vào kênh riêng tư nói chuyện với hắn: “Huynh làm cái trò gì thế hả?”
Nam tử nhìn chằm chằm vào màn hình, thừa sức tưởng tượng ra cảnh cô
đang nghiến răng nghiến lợi gửi mấy chữ đến cho hắn, cô nàng này còn
chèn thêm một biểu tượng giận giữ phía sau, chẳng lẽ sợ hắn không biết
cô đang vô cùng tức giận sao? Nam tử không khỏi mỉm cười, từ tốn trả
lời.
“Làm gì là làm gì?”
Tô Diêu thấy dòng chữ này quả thật rất muốn xông đến đánh người — hắn còn dám giả bộ???
“Huynh nói bậy bạ gì trên kia đó?”
“Ha ha, ta chỉ là làm thoả mãn sự hiếu kỳ của bọn họ một chút mà thôi, nương tử muội không cảm thấy rất thú vị sao?”
“…Thú vị cái P!” (~~> Bà kon cô bác, P là từ tục nhưng A.T ko hỉu sát nó có nghĩa là gì, ai chỉ A.T với nhaz!)
“Nương tử, nói tục là một thói quen không tốt.”
“Đi mà nói với cọng lông chân của huynh ấy, cho dù ta có vì hắc hồ ly mà đồng ý lấy huynh cũng không có nghĩa là ta cho phép huynh tung tin
đồn nhảm, biết chưa hả?”
Hắn nhếch mày — vì hồ ly mà gả cho hắn sao?
Đôi mắt đen tuyền nhuốm vẻ nguy hiểm của hắn khẽ híp lại, những lời
này hắn đảm bảo nhớ kỹ, nhất định sau này sẽ tìm cách dạy dỗ thật tốt
tiểu nha đầu của hắn.
“Nương tử chỉ vì một con hắc hồ ly sao? Ta quả thực quá đau lòng a…thì ra trong lòng muội ta còn kém hơn cả một thú cưng…”
“…”
Tô Diêu nhịn không mắng cho hắn thêm một câu nữa, cô khẽ liếc nhìn
sang bạch y nam tử đứng bên cạnh Yêu Nữ bây giờ đã ngồi xuống, khuôn mặt uỷ khuất tội nghiệp vô cùng.
Cô bất chợt trợn tròn mắt, rõ ràng trước đây thấy người này chẳng
khác nào một băng sơn đại thần, tựa như nhân vật chính trong cuốn tiểu
thuyết võng du kia, thậm chí cô còn mừng thầm vì đã từng gặp đại thần
được một lần, nhưng lúc này có thể khẳng định cô có mắt như mù! Cái gì
mà đại thần chứ, chẳng qua chỉ là một tên vô lại không hơn không kém!
Đang oán thầm, cô chợt nhìn thấy sấm chớp lập loè trên bầu trời thành Lạc Dương, chốc lát sau cơn mưa nặng hạt bắt đầu nhanh chóng ập xuống.
Mọi người đồng loạt choáng váng, Tô Diêu ngay lập tức nhận được thông báo mới của hệ thống.
[Hệ thống] Người chơi Hách Liên Thu Thuỷ do nhất thời cảm thấy quá
thương tâm đã tạo ra sấm chớp vang dội, thành Lạc Dương tạm thời chìm
ngập trong tiếng sấm, mưa to tầm tã.
Cái tên nam nhân này!
Tô Diêu còn chưa kịp mở miệng mắng tiếp, đã thấy Hách Liên Thu Thuỷ
bắn pháo hoa tung toé, sấm chớp vang dội, cát vàng đầy trời, cơn mưa rào vừa ngớt, cuồng cát đã tung hoành khắp nơi.
Cho nên mọi người mới vội vã gửi tin nhắn tới tấp hỏi thăm: Tại sao
đại thần trong ngày vui như thế này lại có thể thương tâm đến vậy? Vấn
đề là…ngay sau đó câu trả lời của Hách Liên Thu Thuỷ khiến cho Tô Diêu
tức giận đến nỗi không còn từ gì diễn tả nổi: “Lão bà nói không muốn
cùng ta sinh con!”
Hít vào, thở ra…cô cố duy trì hô hấp của mình thật đều đặn, nhưng là…
[Thế giới] Yêu Nữ họ Triệu: “Hách Liên Thu Thuỷ, cái tên vô lại kia!!!!”
Mọi người đều đồng loạt nghĩ rằng hai cái người này đang mắng yêu
nhau, cho nên giả vờ rối rít khuyên giải, bang chúng của Ảo Ảnh cũng mở
kênh bang phái ra thúc dục Yêu Nữ mau mau bái đường, chưa kể còn có tên
không biết nuốt phải gan gùm mật gấu gì, phát ngôn một câu xanh rờn:
“Thập niên tu đắc đồng thuyền độ, bách niên tu đắc cộng chẩm miên a!” (~~> Phật giáo phương đông nói câu này trong duyên phận có nghĩa là: “Phải tu mười năm mới được ngồi chung thuyền, phải tu trăm năm mới được chung chăn gối”. Trong bản hán thì nó là thế, tuy nhiên có quan niệm tu 100 năm chung thuyền, tu 1000 năm chung chăn gối ~~> Riêng iem thì
đợi được đến lúc đó chắc iem ngủm lâu rồi quá =)) )
Tô Diêu hộc máu.
Đám hỗn loạn kéo dài rất lâu, đến khi hai người giao dịch thiệp mời
cho tân khách xong cũng đã là nửa giờ sau, cuối cùng đôi bạch y đã có
thể đứng trước mặt nguyệt lão trong vòng vây của mọi người xung quanh.
[Hệ thống] Ngươi có muốn kết hôn cùng Hách Liên Thu Thuỷ? Nhấp chuột vào “Đồng ý” hoặc “Huỷ bỏ.”
Khi dòng chữ này hiện lên trước mắt Tô Diêu, cả người cô bất chợt hơi sững lại.
Cảnh tượng này sao mà vô cùng quen thuộc, quen thuộc đến mức trong
hai năm qua đêm nào cô cũng mơ sẽ có một ngày cô cùng người đó sát cánh
bên nhau đứng tại chỗ này. Nghĩ đến đây lòng cô bất chợt quặn lại. Đau
đớn.
Tô Diêu nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính lâu thật lâu, con chuột vẫn như cũ dừng lại ở ô “Đồng ý.”
Tựa hồ cảm nhận được sự chần chừ của Tô Diêu, bạch y nam tử lông mày
cũng như nhíu lại, nha đầu này không phải là định đổi ý chứ?
Hắn tuyệt đối không cho phép!
[Riêng tư] Hách Liên Thu Thuỷ: “Muội nếu dám đổi ý thì cứ bình tĩnh ngồi chờ xem kết cục đi.”
Tô Diêu giật mình, cố gắng đuổi suy nghĩ ban nãy ra khỏi đầu, khẽ nhấp chuột vào chữ “Đồng ý”.
Hệ thống rất nhanh đưa ra thông báo mới.
“Hách Liên Thu Thuỷ cùng Yêu Nữ họ Triệu chính thức kết thành vợ chồng, chúc hai người bách niên giai lão, bỉ dực tề phi!”