Lâu lan giai nhân_C5.6
Hàn Chấn Dạ chậm chạp đem khóa bạc cố định ở trên cổ mãnh khảnh của nàng, hai người ánh mắt nhìn nhau, hắn thong dongkhóa lại.
“Đây là cái gì?”Nàng hô hấp cứng lại, muốn nghiêng đầu đi, nhưng là hắn lại kéo xiềng xích đến một chỗ khác, nàng lại không có chút năng lực phản kháng nào mà ngã xuống ở trước mặt hắn.”Chết tiệt, Hàn Chấn Dạ, ngươi…”Câu mắng ngưng tụ ở trong miệng, nàng giận đến không ngừng phát run.
“Đây là gông xiềng không chế tinh xảo nhất được người thợ Ba Tư khéo léo chế tạo,dùng để khóa sủng vật mỹ lệ của ta.”Hắn nắm cằm của nàng lên, hướng về phía khuôn mặt tái nhợt của nàng cười lạnh.
Hắn dùng phương thức khuất nhục nhất, nói cho người bên cạnh nàng là thuộc về một mình hắn. Phương thức đối đãi của hắn giống như nàng chỉ là một sủng vật mỹ lệ. Từ đó khinhìn thấy khóa bạc này mọi người sẽ biết nàng chính là nữ nô thuộc về Hàn Chấn Dạ.
“Ngươi đáp ứng rồi…”Nàng ngay cả nói chuyện cũng cảm thấy khó khăn, bị lấy phương thức nhục nhã như thế hành hạ làm cho nàng bẩm sinh vốn kiêu ngạo cho khó có thể chịu được. Chẳng qua là vì muốn cứu thân nhân ra, nàng đã sớm mất đi bất kỳ tôn nghiêm nào rồi.
“Ngươi đối với người thân trung thành như thế thật là làm cho người khác cảm động, yên tâm ta sẽ thật tốt chiếu cố bọn họ, có lẽ không lâu sau ta có thể để cho ngươi được thấy bọn họ.”Tay của hắn vuốt ve nàng bên trong tròng mắt đen lóe ra tia sáng, trong lời nói còn có hàm nghĩa khác.
Hắn tự tay cầm lấy hộp thịt tươi dùng cho Thiên Sơn hàn Thạch thong dong đi đến một bên, đem cái chìa khóa để giữa miếng thịt tươi. Trong miệng hắn phát ra thanh âm bén nhọn hướng tới trạm canh gác, Hải Đông Thanh đang bất động đột nhiên bay tới, ở trong khoảng thời gian cực nhanh cướp đi miếng thịt tươi trong tay của hắn.
Cánh chim vỗ cánh mãnh liệt,đem thịt tươi nhẹ để giữa không trung, rồi sau đó nhanh chóng lấy tư thái ưu nhã nhất, đem miếng thịt tươi bao quanh cái chìa khóa nuốt vào trong bụng. Cánh chim lướt qua tấm thảm, nổi lên một trận cuồng phong cuồn cuộn, khi Hải Đông Thanh bay lượn, người bên cạnh căn bản không cách nào nhích tới gần.
“Không!”Băng Nhi trong lòng hoảng hốt, trơ mắt nhìn cái chìa khóa bị Hải Đông Thanh nuốt vào bụng.
Cái chìa khóa kia bị con ác điểu cắn nuốt vào bụng, thế là từ đó tự do của nàng cũng coi như mất đi, cả đời sẽ bị xiềng xích này trói chặc. Mà hắn chính là muốn nàng tận mắt nhìn thấy,làm cho nàng cảm nhận được nỗi tuyệt vọng hoàn toàn.
Hắn vững vàng kéo ra xiềng xích ở đầu bên kia, không để cho nàng chạy tiến lên. Sau khi Hải Đông Thanh hoàn toàn cắn nuốt thịt tươi, hắn kiềm chế lúc này mới buông tay ra, mặc cho nàng té ngã xuống đất.
“Ngươi cả đời này sẽ là nữ nô của ta.”Hàn Chấn Dạ tàn nhẫn nói lời kết thúc.”Như vậy cái chìa khóa kia dĩ nhiên là không có chỗ hữu dụng.”
Thân thể của nàng phát run, sắc mặt vạn phần tái nhợt, đến giờ phút này mới thật chứng minh hắn đáng sợ đến cỡ nào. Nàng rốt cuộc trêu chọc phải loại nam nhân gì đây?
Hàn Chấn Dạ vung lên tay, Hải Đông Thanh bay tới trên cánh tay của hắn, ánh mắt màu hổ phách nhìn Băng Nhi, thoải mái mà cắt tỉa cánh chim, bén nhọn chế trụ trên cánh tay ngăm đen kiên cố của hắn. Một người một con ưng đứng ở trong ngọn lửa,cảnh tượng này cũng đủ để cho bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng phải sợ.