Liêu Nhiễu Kình Thương

Chương 4:




Xuân qua thu lại, thời gian như nước trôi, đứng ở hành lang gấp khúc nhìn lá diệp đã ố vàng rơi khỏi ngọn cây, Kình Thương ít khi nào đa sầu đa cảm như thế. Đã được mười một năm từ khi hắn tới thế giới này.
Trong mười một năm hắn đã lý giải được tất thảy.
Loạn thế chiến quốc, là đánh giá trực quan nhất đối với nơi này, căn bản không ai nói được thế giới này có bao nhiêu quốc gia bởi vì tùy thời đều có thể cải biến. Ngày hôm nay quốc gia này tồn tại, ngày mai có thể đã bị nước khác chiếm đóng, chiến tranh là chuyện bình thường, không cần mượn cớ, không cần lý do.
Hòa bình, không có từ hòa bình ở thế giới này, chiến tranh mới là bình thường. Từ trước chính mình đã vô pháp lý giải những thủ đoạn trong chiến tranh, dù quốc gia có dã tâm cũng sẽ hô hào hòa bình, phát động chiến tranh cũng phải tìm cớ, nhưng ở đây thì không cần thiết, tuyên chiến rồi khai chiến là thiên kinh địa nghĩa.
Loạn thế chưa từng được thống nhất qua nhưng ngôn ngữ cùng văn tự lại là một thể, mấy năm nay cũng tương truyền chuyện về chuyện quốc gia lớn nhất đã tiêu thất, là siêu cường quốc sở hữu phân nửa thổ địa bị các quốc gia khác liên hợp lại tiêu diệt. Các nước khác đã nhất trí, đối với lợi ích nước mình không thể để cho đất nước đó tồn tại, huống chi thiên tính thống trị ở thế giới này rất đặc thù, sẽ không cho phép hòa bình tồn tại.
Vương tộc, quý tộc, sĩ tộc, thị tộc, bình dân hợp thành kết cấu đẳng cấp sâm nghiêm tại địa phương này.
Vương tộc là tầng lớp thống trị một quốc gia, mà quý tộc là thần tử của vương tộc, là kẻ thuần phục vương tộc.
Bình dân là tầng lớp thấp nhất, đối với vương tộc cùng quý tộc đều phải phục tùng, không phải thôi miên, không phải tẩy não mà đây là hiển nhiên, dù quốc gia chính mình bị xâm chiếm thì cũng không oán hận, tiếp tục làm thần tử của hai giai cấp trên.
Sờ sờ văn lộ trên trán đã từ trắng biến thành sắc hồng, đây là tiêu chí đặc thù tượng trưng cho vương tộc và quý tộc, người có địa vị trong thượng tầng đều có, bọn họ được cấp thân phận – Thiên phú giả, hiểu theo thuyết pháp của kiếp trước là người có siêu năng lực, là thứ bất khả tư nghị, thế nhưng lại xuất hiện tại thời không này, mà chính hắn lại có.
Sau khi học nói không được bao lâu năng lực của hắn đã thức tỉnh, lúc đó vô cùng khó chịu, đầu rất đau, trán nóng hổi, tiếp đó văn lộ trên trán hắn biến hồng, bọn gia nhân từ lo lắng trở thành kinh ngạc, đột nhiên tất cả đều chạy đi, hắn nghe được các nàng nói, “Thức tỉnh rồi, đã thức tỉnh rồi.”
Trong thân thể như có thứ gì đó cuồng liệt khởi động, yêu cầu được thả ra, vô pháp khống chế, bạo phát, đồ vật trong phòng đều bị phá hủy, thừa nhận bất đồng tổn hại.
Lần bạo phát này làm thân thế hắn mệt mỏi, thế nhưng lại có cảm giác không giống với trước kia, bọn họ tiến đến chúc mừng hắn, nguyên bản là thái độ kính cẩn nghe theo biến thành sùng kính.
Khi đó hắn biết nói Thần Tử là ám chỉ tiêu ký của hắn, là đối người chưa thức tỉnh xưng hô.
Mẫu thân vui vẻ, phụ thân vui vẻ, lễ chúc mừng long trọng được tổ chức, hắn lần đầu gặp quan viên của tương lai của mình, hắn được xác định là người tiếp theo kế thừa ngôi Quân chủ.
Vương tộc tất nhiên có Thiên phú giả, quý tộc cũng vậy, Chỉ Thiên phú giả mới được làm vương tộc, quý tộc, người thượng tầng không có thiên phú cũng bị tước quyền, mà kẻ bình dân nếu là Thiên phú giả thì sẽ trở thành quý tộc.
Vương tộc, quý tộc đều có Thiên phú giả, nếu không sẽ mất địa vị hiện tại, tuyệt đối thứ thượng thần phải dựa vào là người chứ không phải gia tộc.
Mà vương tộc quý tộc sinh ra phi Thiên phú giả trở thành thành viên của võ huân thế gia, gia tộc bình dân liên tục ba đời sinh ra Thiên phú giả được cùng với nhân tài mà thượng tầng thưởng thức hợp thành sĩ tộc.
Vương tộc, quý tộc, sĩ tộc là có dòng họ, ít thị tộc được ban thưởng, dĩ kỳ vinh sủng, bất quá không nhiều lắm, đại bộ phận bình dân không có họ, tội nhân bị tước đạot dòng họ cũng không có họ.
(Hai đoạn này bạn không hiểu, dịch theo câu chữ)
Sĩ tộc cùng thị tộc là bất đồng, bình dân sinh ra Thiên phú giả trực hệ sẽ trở thành quan viên hạ tầng trong hành chính hay quân đội, kẻ hầu hạ vương tộc, quý tộc đều là người thị tộc. Qúy tộc xuất thân thi tộc liên tục ba đời không sinh ra Thiên phú giả bị biếm làm thị tộc.
Thế giới này một ngày thuần phục thì sau này không thể phản lại, nếu phản bội sẽ bị toàn bộ thế giới truy sát, lịch sử không phải chưa từng xuất hiện kẻ phản bội thế nhưng kết quả đều rất thảm.
(Thế giới gì ghê quá TT)
Kinh qua nhiều năm, trung thành đối quân chủ đã trở thành truyền thống bất biến.
Một quốc gia nếu như thần tử phản ngịch, địa vị của hắn sẽ không được thừa nhận, như vậy các quốc gia xung quanh có chinh phạt cũng không thể phản đối, một quốc gia mới sẽ được thành lập. Thần tử muốn kế vị thì vương tộc phải nhường ngôi, trường hợp này có lẽ vương tộc của quốc gia không có Thiên phú giả, dựa vào thực lực quyết định kẻ thắng, thần tử cũng có thể kết hôn với nữ tử có huyết mạch vương tộc.
Nếu một quốc gia thắng lợi, vương tộc quốc gia đó có thể đối vương tộc thất bại diệt gia toàn bộ, vương tộc thắng lợi cũng được mọi người thần phục.
Vô luận là cái gì, kẻ mạnh nhất tất nhiên là Thiên phú giả, thế giới này là thế giới của thiên phú giả, là thị chiến, hỗn loạn, nguy hiểm thế giới.
Hắn vô dã tâm cũng bất thiện tâm, không vĩ đại đến nỗi muốn giải thoát mọi người hay có chí lớn cải biến xã hội này. Hắn chỉ muốn bảo trụ chính mình, bảo vệ người mình quan tâm, kiếp trước như vậy, đời này cũng thế.Đội trưởng đã từng nói qua, Tiểu Thương, ngươi bề ngoài lãnh khốc, trong cũng lạnh lùng, là kẻ tâm như chỉ thủy, bất quá có đôi khi cũng là đứa ngốc.
(Tâm như chỉ thủy: tâm như nước chảy)
Thở dài, lần nữa tái sinh thế nhưng cũng không thể quên đi quá khứ, chính mình còn chưa đủ cường, cần phải tập luyện thêm. Cáng lý giải thế giới hỗn loạn này càng minh bạch tầm quan trọng của lực lượng.
Quốc gia hắn đang sinh hoạt ở phía đông bắc,không phải lớn nhất, cũng không nhỏ, là có thực lực trung bình.
Thiên phú giả khi sinh ra trên trán sẽ có văn lộ bạch sắc, năng lực bất đồng người cũng bất đồng, văn lộ không giống nhau, mỗi cái đều là độc nhất vô nhị. Cùng ngày thiên phú thức tỉnh, văn lộ bạch sắc sẽ biến hồng, vào lúc mười hai tuổi sẽ tiêu thất.
Nếu trước mười hai tuổi không thức tỉnh thì lúc văn lộ biến mất cũng sẽ, không có ngoại lệ.
Dù có thiên phú gì dù là tư ẩn thì sau khi chiến đấu cũng sẽ hiện ra. Mà trước lúc thân chính tham gia chiến trường, các tiền bối của Thiên phú giả cũng sẽ yêu cầu bảo mật lực lượng, có làm hay không tùy ý tứ Thiên phú giả, cũng không yêu cầu nghiêm ngặt.
Thiên phú giả của vương tộc cùng quý tộc lúc sáu tuổi sẽ tiến nhập học đường, học tập văn tự, học cách khống chế lực lượng của mình và còn rất nhiều thứ cần thiết khác nữa.
Dù lực lượng của hắn đã thức tỉnh nhưng cũng giống những người khác, sáu tuổi tiến vào học đường thế nhưng trước đó hắn đã được an bài học cách sử dụng khả năng của mình.
Một mảnh lạc diệp hạ xuống, ngón trỏ vẽ giữa không trung, một kết giới trong suốt bao lấy chiếc lá, nhượng lá cây lơ lửng giữa không trung.
Kết giới chính là thiên phú của hắn, từ sau khi thức tỉnh hắn đã bắt đầu nghiên cứu về nó, chỉ số thông minh cùng tri thức kiếp trước làm năng lực ký giải của Kình Thương so bới lão sư còn thâm ảo hơn.
Thiên phú giả có thọ mệnh khoảng một trăm bảy mươi tuổi, hai mươi lăm tuổi tiến nhập thời kỳ trưởng thành, thế nhưng không có nghĩa trường sinh bất lão, Thiên phú cũng sẽ lão, sẽ sinh bệnh, sẽ tử vong.
Thế giới này lý giải mọi thứ rất đơn giản, dù Thiên phú giả rất nhiều thế nhưng biện giải vẫn không đổi mới, bọn họ chỉ sử dụng năng lượng để chiến đấu chứ chưa bao giờ tự suy ngẫm qua bản chất của nó, hẳn là may mắn nếu không dựa vào chiến tranh triền miên ở đây, nếu lực lượng phá hoại của khả năng thiên phú tăng cường thì thế giới này có thể tồn tại sao?
Thứ quyết định khả năng chính là tư chất, thời gian càng dài càng mạnh, còn có thể dùng các loại thiên tài địa bảo để tăng cường trình độ.
Trước mười hai tuổi chính là thời gian đặt căn cơ cho sức mạnh, lực lượng có cường độ giống như một cái lọ, thiên phú thức tỉnh càng sớm thời gian chứa đựng càng dài, lực lượng được tích trữ càng nhiều, thế nên hắn mới tọa ổn ở vị trí thừa kế, là trưởng tử, bọn đệ đệ sinh sau hắn không đứa nào thức tỉnh trước một tuổi.
Sau mười hai tuổi, ngoài trừ sức mạnh tăng trưởng theo năm tháng cũng có thể hấp thu năng lượng thạch lai để tăng trưởng hay sử dụng các loại ngoại vật, còn lại ngoại lực đều vô dụng, đó là nhận thức của người ở đây.
Thật sự không thể tu luyện lực lượng sao?
Đối khoa học gia mà nói, phá vỡ chân lý là việc hắn thích nhất.
Nếu siêu năng lực tồn tại, như vậy những thứ hi hữu ở thế giới trước cũng tồn tại, thậm chí có thể có được.
Khoa học gia cẩn thận nhưng cũng mạo hiểm, là khoa học gia kiệt xuất nhất đại biểu cho người của Tiết gia tự nhiên cũng có *** thần mạo hiểm.
Hắn dùng chính mình làm thí nghiệm. hơn nữa thành công.
Vận dụng C quốc tri thức, khoa học phân tích, dù thứ này không căn cứ vào trí tưởng tượng phong phú từ tiểu thuyết trên mạng cũng đủ, hắn lớn mật bắt đầu thử nghiệm.
Siêu năng lực trí não được khai phá vượt bậc, não chính là đầu nguồn, căn cứ theo thuyết pháp trên mạng, đây là một loại *** thần lực, căn cứ theo nền y học kiếp trước, hắn đối huyết quản của cơ thể cũng rất lý giải, mà đây là lĩnh vật người thế giới này không thể hiểu.
Nhắm mắt lại, phát động lực lượng, chỉ nhận biết được biến hóa trong cơ thể. Một lần, hai lần, ba lần, ngày đầu tiên, tới khi hao tổn hết lực lượng của mình cũng không thể tìm được, nhưng khoa học gia rất có kiên trì, tiếp tục ngày thứ hai, thứ ba, thứ tư,…Cuối cùng cũng phát hiện được cảm giác yếu ớt đó.
Bắt được cảm giác quen thuộc, sau đó khống chế,dẵn dắt nó, dựa theo kiến thức kiếp trước mà làm.
Rốt cuộc minh bạch chỗ trọng yếu là ở nơi nào, trắc trở thống khổ bao nhiêu, thảo nào lại không có ai phát triển năng lực theo cách này. Loại đau đớn làm người ta nghĩ tới đó là phương hướng sai, thế nhưng hắn biết đây là phương cách đúng, vì vậy hắn kiên trì.
Mười năm, hắn đã hoàn thành, phương thức tu luyện cũng đồng dạng thành công, cơ bản có thể tự bảo vệ chính mình.
Nhìn lá diệp bị cố định, đã từng có loại lực lượng này nhưng dùng để phòng ngự, không có tính công kích.
Lá cây vốn được cố định lại tự nhiên bốc cháy, lúc đang bị đốt thành tro thì kết giới được gỡ bỏ, tro tàn cứ thế mà hòa vào bụi cỏ, tiêu thất.
Không có tri thức là ngu xuẩn, có tri thức sẽ đánh vỡ thường thức, sáng tạo kì tích. Lực lượng kết giới này lại vô cùng thực dụng.
Khóe miệng nhiễm vài phần trẻ con lẫn cương nghị, mang theo đó là sự tự tin, trí tuệ siêu nhiên, đối thành công của mình tự hào, ngạo nghễ tại nhân thượng.
Chương này làm mình vã cả mồ hôi, mấy cái giai cấp thật khó hiểu
Các bạn cho ý kiến nhè, mình chỉ dịch sát được tới đó thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.