Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 77: Lục phiến môn trung hảo tu hành




Thấy Trần Ngả Dương thi triển ra "Điếu thiềm kình", toàn thân chấn động, bụng hút khí ra vào vang lên như sấm, Vương Siêu nhắm mắt lại nghe, giống như trước mặt xuất hiện một con ếch lớn như con trâu đang ngửa mặt nhìn trời hô hấp phun ra nuốt vào.
Tiếng động chấn động của Trần Ngả Dương, so với thanh âm Hổ báo lôi âm của Vương Siêu lớn hơn rất nhiều.
Vương Siêu nhìn qua đã thấy, chấn động của Trần Ngả Dương ngoại trừ cơ bắp gân cốt toàn thân, còn dẫn động tới ngũ tạng lục phủ. Tiếng "cô cô, cô cô" lớn nhất kia, rõ ràng là do đại tiểu tràng trong bụng kịch liệt phập phồng, nhảy nhót rung động mà phát ra tiếng động tự nhiên.
"Lôi âm của ta chỉ mới luyện đến cơ bắp xương cốt, ngài đã luyện đến ngũ tạng khí quan rồi" Vương Siêu lại tán thưởng, tâm phục khẩu phục.
Ba người đi trên đường, tất có thầy của ta.
Cho dù người kém hơn mình, cũng có chỗ đáng để học tập. Huống chi là một vị đại cao thủ Thái Cực như thế này? Tâm linh của Vương Siêu, sớm đã mài nhẫn ngạo khí, chân thành với người ngoài. Một khi người khác đã cao minh hơn mình, liền chân thành cần dạy cho.
Đại tông sư đại cao thủ, đại học vấn gia các đời, đều là như thế.
Cũng chỉ có như thế, mới có thể thành tựu sự nghiệp, bước tới đỉnh cao, không ai là thần tiên vừa xuất đạo đã trở thành thiên hạ vô địch.
Trần Ngả Dương cũng là người tu luyện qua tâm cảnh, tự nhiên nghe ra trong ngữ khí của Vương Siêucó loại tán thưởng cùng khâm phục, không có chút ghen tị hoặc gì khác.
Toàn thân thả lỏng, hắn thu công, thanh âm lập tức chấm dứt. Thật giống như con ếch chợt nhảy vào hang, yên tĩnh không tiếng động, thu phát trong đó, động tĩnh đóng mở, cương nhu như nước với lửa chi phối nhau.
"Thuật dưỡng sinh của đạo gia từ thời thượng cổ truyền lưu lại. Hoàng đế nội kinh, Trang tử, Lão tử vân vân các loại kinh điển. Không có cái nào mà không nói về đạo dưỡng sinh. Người Hoa chúng ta đạo lý dưỡng sinh đã truyền lưu mấy ngàn năm, trí tuệ cùng tâm huyết của vô số thế hệ làm sao mà không thần kỳ cho được?"
Trần Ngả Dương thấy Vương Siêu không nói "Điếu thiềm kình" này là võ học kỹ kích, mà là đạo dưỡng sinh, lập tức hiểu được Vương Siêu đã hiểu sâu về đạo lý của võ học, đã tới bước minh tâm kiến tính (tâm trong sáng thấu hiểu sự việc).
Không sai! Vô luận là "Hổ báo lôi âm", hay là "Hanh cáp" nhị âm, hay là "Điếu thiềm kình", "Mãng ngưu kình". Cùng với Hình ý thập nhị hình, Bát cực tiểu giá tử, Thái Cực đại giá tử, đều chỉ là một chữ, chính là dưỡng. Cải thiện thể chất con người, phòng bệnh sống lâu, không phải là kỹ thuật dùng để giao đấu. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
Hoa đà sáng lập "Ngũ cầm hí", là viên (khỉ), hùng (gấu), điểu (chim), hổ, lộc (hươu), năm loại hình thể động vật, là hình thể ban đầu của Hình ý quyền.
Các đạo sĩ thời cổ đại đa phần là thầy thuốc, luyện đan đả tọa, quan sát thiên địa vạn vật, thế hệ này nối tiếp thế hệ khác, đối với kết cấu thân thể con người dù là nhỏ nhất cũng nghiên cứu thấu triệt như lòng bàn tay. Vô số con người, vô số sự phát triển, sang tạo ra các loại các dạng thuật dưỡng sinh.
Cuối cùng các thuật dưỡng sinh cùng kỹ xảo giêt người trên chiến trường dung hợp, tạo thành vô số trường phái.
Có kỹ thuật chiến đấu, không có dưỡng sinh. Chẳng khác nào là nước không có nguồn, mà có dưỡng sinh, không có học kỹ thuật chiến đấu, thì không thể thực chiến được.
Dưỡng sinh phải nhu, cho nên tất cả người luyện quyền nội gia đều phải luyện chậm, không vội không gấp. Mà giao đấu phải cương, cho nên cao thủ đánh ra hung mãnh như hổ, lực lượng nát gạch bể đá.
Kỹ thuật chiến đấu, người của quốc gia nào, người của dân tộc nào cũng có. Khó mà phân biệt cao thấp. Nhưng luận về đạo dưỡng sinh, cũng chỉ có dân tộc Hoa Hạ là nghiên cứu thấu triệt nhất, ai bảo các đời các triều đại lại có nhiều hòa thượng đạo sĩ như vậy?
Cái này cũng là chỗ cao minh của võ thuật cổ truyền so với kỹ thuật chiến đấu của các dân tộc khác.
Kỹ xảo giết người là giống nhau, nhưng thuật dưỡng sinh so với người ta cao minh hơn nhiều.
Võ công quan trọng chính là luyện, chứ không phải là đánh. Cho nên Đường Tử Trần vào lúc lần đầu tiên dạy cho Vương Siêu, lập tức đem đả pháp, luyện pháp cùng biểu diễn sự khác nhau một cách rõ ràng, miễn cho trong tư tưởng sinh ra sự hiểu lầm.
Được trao đổi cùng với cao thủ là một cơ hội cực tốt, Vương Siêu tự nhiên sẽ không bỏ qua, một khi Trần Ngả Dương cũng không có giữ lại mà thể hiện các bí mật cảu võ công mình. Vương Siêu cũng đem Bát quái quyền, Hình ý của mình, cùng với các lý giải của Đường Tử Trần đối với Thái Cực chùy pháp nhất nhất nói ra.
Cứ như vậy, Vương Siêu liên tiếp ở trên du thuyền một ngày một đêm, ngày hôm sau, du thuyền ngừng tại bến tàu Hongkong, mọi người lên bờ.
Tập đoàn Trần thị tại Hongkong cũng có tài sản rất nhiều, tuy huynh muội Trần Ngả Dương Trần Bân thực không phải sống trong gia đình tập đoàn, nhưng khả năng vận dụng lực lượng cùng tài sản trong tay vẫn lớn đến không thể tưởng tượng được.
Trần Ngả Dương tại các nơi trên thế giới đều có bất động sản của mình.
Tập đoàn Trần thị là một gia tộc rất lớn, tại Singapore có sức ảnh hưởng rất lớn. Đất nước Singapore vốn là do gia tộc quản lý. Lý Quang Diệu, Lý Hiển Long gia tộc Lý thị cho đến nay vẫn là người lãnh đạo của Singapore.
Gia tộc Trần thị tuy so ra kém hơn Lý gia, nhưng tại Singapore cũng nằm trong top 10. Đương nhiên, trong gia tộc lớn như vậy cũng có minh tranh ám đấu, hiện tại lão gia tử quản sự là chú của Trần Ngả Dương - Trần Lập Ba.
Trần Lập Ba đã già, tuy gia chủ kế thừa tiếp theo của gia tộc vẫn còn chưa xác định, nhưng cha mẹ của Trần Ngả Dương, Trần Bân đã tạ thế, nếu không có thanh danh của Trần Ngả Dương đích thì trong gia tộc hai người quả thực một chút địa vị cũng không có. Chẳng qua hiện tại Trần Ngả Dương đã trở thành chiêu bài bằng vàng của gia tộc, có khả năng rất lớn tiếp nhận vị trí gia chủ.
Vương Siêu ở trong một biệt thự của Trần Ngả Dương tại Hongkong, ở lại cũng đã hơn mười ngày, mỗi ngày đều tham thảo võ nghệ, cũng thường xuyên tán gẫu các sự tình khác. Vương Siêu cũng ngẫu nhiên từ miệng Trần Bân biết một số sự tình của hai huynh muội trong gia tộc Trần thị.
Hơn mười ngày sau, Trần Ngả Dương lại giúp Vương Siêu chẩn đoán một chút, phát hiện phổi đã khỏi hẳn.
Vương Siêu nội thương sau khi đã khỏi, có thể vận dụng quyền thuật, hai người thường xuyên luận bàn, Trần Ngả Dương quả nhiên tài nghệ cao hơn một bậc.
Chẳng qua Vương Siêu cũng thu được từ hắn Thái Cực quyền thuật đả pháp Tiên, Pháo, Chùy tinh thuần.
Trần Ngả Dương Tiên thủ, Pháo Chùy, xuất thủ chấn động, uy lực cương mãnh vô cùng, lực bạo phát kinh người tới hơn hai ngàn cân.
Cùng Trần Ngả Dương trao đổi đàm luận thử sức, làm cho Vương Siêu cũng gia tăng không ít kinh nghiệm, đối với võ công của bản thân lĩnh ngộ càng thâm hậu thêm một tầng.
Võ thuật luôn trao đổi qua lại, không giao lưu, chỉ sợ ở thâm sơn cùng cốc khổ luyện một trăm năm cũng không thể tiến bộ. Loại người ở trong sơn động khổ luyện mấy chục năm, sau đó rời núi đánh khắp thiên hạ không địch thủ trong sự thật không có tồn tại.
Đồng thời, Vương Siêu được truyền thừa từ Đường Tử Trần, Trần Ngả Dương cũng từ hắn học được không ít thứ.
Trần Ngả Dương tuy chủ luyện tinh thiện Thái Cực, nhưng đối với Hình ý cũng rất là tinh thông, Hình ý của Vương Siêu là được dạy dỗ bài bản, đối với hắn cũng có ích lợi rất lớn.
Hai người trao đổi quyền thuật lẫn nhau. Vương Siêu trừ Long xà hợp kích, luyện Hổ báo lôi âm cũng lấy ra cùng Trần Ngả Dương tham thảo, Ngả Dương cũng đem công pháp "Điếu thiềm kình" ra.
Vương Siêu một lèo ở trong biệt thự tại Hongkong hơn hai chục ngày, chỉ cảm thấy ý vẫn chưa tận.
Cho đến một ngày, Trần Ngả Dương đột nhiên nhận được điện thoại. Bởi vì trong gia tộc xảy ra chuyện, vì thế vội vàng phải trở về. Hai người lúc này mới ngừng trao đổi trao đổi quyền thuật lẫn nhau.
"Không thể tưởng được mới đó đã ở lại đây hơn hai mươi ngày, mấy ngày này thật sự là đã được hai huynh muội ngài chiếu cố" Trần Ngả Dương trở về Singapore, Vương Siêu đột nhiên nghĩ đến mình đã ở lại Hongkong lâu như vậy, lập tức gấp rút cáo từ Trần Bân.
Về mấy người Triệu Tinh Long Diêu Hiểu Tuyết, lúc mà từ du thuyền lên bờ, sau đó đã trở về tỉnh S để xử lý các vấn đề tài chính trong công ty.
"Ừm, huynh đến Hongkong cũng không có giấy tờ, không thể xuất quan, ta sẽ đưa huynh đi đường biển về vậy" Không biết tại sao, sau khi Trần Ngả Dương nhận được điện thoại vội vàng trở về, Trần Bân có chút buồn buồn không vui.
Vương Siêu từ đắm chìm trong quyền thuật đi ra, tâm tư của hắn tinh tế, tự nhiên nhìn ra biểu tình của Trần Bân.
"Sao vậy? Gia tộc các người xảy ra chuyện sao?" Vương Siêu hỏi.
"Ừm, chú của ta đột nhiên bệnh nặng nguy kịch" Trần Bân cắn cắn hàm răng, "Gia tộc của ta chú bác huynh đệ tỷ muội, đường huynh, họ hàng cũng rất nhiều, trong đó cũng có nhân tài xuất sắc, bình thường đều có minh tranh ám đấu, lần này chú đột nhiên bệnh nặng nguy kịch, đã phải lập di chúc, chỉ định người kế thừa, không chừng sẽ xảy ra náo loạn?"
"Thanh quan cũng khó tránh chuyện nhà. Chuyện trong gia tộc thật sự là rắc rối, chẳng qua với năng lực anh của cô, cũng có thể ứng phó được" Vương Siêu cũng rất hiểu, từ xưa tới nay, ngay cả huynh đệ một nhà cũng vì tranh chấp gia sản mà giết nhau, huống chi là gia sản của một gia tộc lớn như tập đoàn Trần thị?"
"Anh của ta trong gia tộc chính là một cái chiêu bài, hai huynh muội chúng ta, từ nhỏ đã không có cha mẹ, ở trong gia tộc rất là gian nan, đã bị rất nhiều sự bài xích" Trần Bân lái một chiếc xe đời mới hào hoa chạy về phía bến cảng. Nàng ta một mặt lái xe, một mặt nói chuyện với Vương Siêu, lại tựa hồ như đang nhớ lại những sự tình trước kia.
"Khi chúng ta còn nhỏ, ca ca chuyện gì cũng che chở cho ta. Mọi người trong gia tộc khi dễ huynh muội chúng ta, người lớn cũng xem thường chúng ta, muốn đuổi chúng ta ra ngoài. Những huynh đệ này, còn lấy hết tiền của chúng ta. Vào lúc đó, ca ca vì để ta đi học, đã đi đánh hắc quyền, thường xuyên bị thương, mang mặt mày sưng húp trở về, có vài lần còn bị người ta đánh gảy cả thủ, còn có một lần thiếu chút nữa bị người ta đá bể cả gan".
Vương Siêu lắng nghe, "Thì ra Trần Ngả Dương từng có sự từng trải như vậy, so ra, ta cũng còn may mắn. Mỗi một cao thủ đều có một quá khứ bất phàm, không có tôi luyện trong cuộc sống, làm sao có thể tôi luyện bỏ sạch tạp chất? Đánh ra được quyền tới mức lô hỏa thuần thanh?"
Trần Bân nhớ lại ngày xưa khốn khổ, cùng ca ca nương tựa lẫn nhau qua những ngày đó, trong ánh mắt chợt xuất hiện ánh lệ quang.
"May mà khi ca ca đánh quyền, quen được một lão sư phụ luyện Thái Cực quyền trong một cửa hiệu thuốc, mỗi ngày dạy cho quyền thuật, giúp chữa thương. Huynh muội chúng ta mới có thể sống sót được. Sau đó ca ca ta đánh có danh tiếng, được gia tộc coi trọng, nghiệp học hành của ta cũng hoàn thành, mới bắt đầu vượt lên trên người khác. Trải qua bốn năm năm liều mạng, trong gia tộc mới có địa vị như vậy. Ài! Nếu lần này bị những người này kế thừa gia tộc, huynh muội chúng ta lại phải chịu khi dể, ta không muốn trở lại những ngày đó! Ngay cả nhớ lại cũng không muốn!" Trần Bân thoáng khống chế cảm xúc của mình.
"Người trong gia tộc áp bức người của mình, đều là vì bản thân, một chút nhân tình cũng không nói tới, so với người ngoài còn muốn kém hơn".
"Cô vì sao không trở về giúp ca ca?"
"Ta cùng ca ca tại Hongkong có sản nghiệp riêng. Ta phải bảo vệ những thứ này. Cho dù sau này có phát sinh sự tình gì khác, cũng có thể Đông Sơn tái khởi. Đúng rồi, công ty của ngươi tại nội địa cũng không tệ, một triệu tiền mặt như vậy cũng có thể bỏ ra".
Trần Bân chuyển sang chuyện khác.
"Cũng không tệ lắm, làm ăn cũng được" Vương Siêu tự nhiên giấu việc mình gia nhập tổ chức, sau đó mới có thể mượn được tiền.
"Huynh cũng có chút thế lực, nhưng so với Triệu Quân, còn xa mới tới. Triệu Quân người này có thù tất báo, tâm địa nhỏ nhen, lần này huynh khiến cho hắn thua lớn như vậy, tổn thất ít nhất ba triệu. Hắn tất sẽ không buông tha cho huynh, cho nên về sau phải đặc biệt cẩn thận".
"Cái này ta biết" Vương Siêu gật đầu đồng ý.
"Huynh cùng chính phủ nội địa có liên hệ không?" Trần Bân đột nhiên hỏi.
Vương Siêu trong lòng cả kinh: "Tai mắt của tập đoàn Trần thị này thật lợi hại? Hay là đã biết chuyện ta gia nhập tổ chức? Không có khả năng!"
"Ừm… cũng có một chút…. làm ăn mà không có quan hệ với chính phủ, có thắp hương van vái làm ăn cũng làm sao mà thuận lợi được?" Vương Siêu hàm hồ nói.
"Một khi đã có liên hệ, vậy thì quá tốt rồi" Trần Bân giống như không có chú ý tới sự hàm hồ của Vương Siêu, vẫn một mặt lái xe, tiếp tục nói: "Huynh nhất định phải cùng với chính phủ quan hệ chặt chẽ một chút, tốt nhất là gia nhập vào trong đó. Như vậy nhiều ít gì thì cũng làm cho Triệu Quân cũng phải có điểm cố kỵ, tập đoàn Trần thị chúng ta tuy có một phần trong hắn đạo, nhưng cùng với chính phủ cũng có liên hệ chặt chẽ".
"Ta còn có một thân phận, là một viên chức trong Tổng bộ cảnh sát của Singapore. Mà ca ca của ta là huấn luyện viên trong quân đội".
"Hả?" Vương Siêu có chút động dung: "Các người lại là sĩ quan của chính phủ Singapore?"
Trần Bân quay đầu cười cười: "Cái này cũng không có gì ngạc nhiên, từ xưa tới nay, được tu hành trong Lục phiến môn (Là tổ chức quân đội riêng của vua thời xưa). Vô luận là làm ăn hay là luyện võ, có quan hệ với chính quyền quan lại đều không tệ. Nhỏ thì ẩn nơi hoang dã, trung thì ẩn nơi thành thị, lớn thì ẩn chốn triều ca".
"Được tu hành tại Lục phiến môn…" Vương Siêu cẩn thận ghi nhớ những lời này.
Xe đã đến bế tàu, "Về sau huynh muội chúng ta có sự tình gì muốn huynh hỗ trợ, huynh không được từ chối đó" Trần Bân đưa Vương Siêu lên một con thuyền đã được chuẩn bị sẵn, phất tay tạm biệt.
"Đó là tự nhiên rồi, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ làm hết sức" Vương Siêu trịnh trọng nói. Nợ nhân tình, không thể không trả.
Khi Vương Siêu rời khỏi Hongkong, đến Thẩm Quyến ngồi máy bay trở lại tỉnh S, tại quân khu tỉnh S, Tào Nghị cùng Thiếu tướng quân Chu Lương cũng đang xem báo cáo Vương Siêu cùng Trương Uy luận võ đã thắng.
"Đã đến lúc thực hiện bước thứ hai của kế hoạch rồi!" Chu Lương nói với Tào Nghị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.