Luân Hồi Chi Dạ (Đêm Luân Hồi)

Chương 4: Tân thủ thôn (4)




Mặc dù Ngô Dĩ phi thường muốn lựa chọn Tinh linh tộc giống với nam thần, nhưng những lời của tiểu tinh linh vẫn khiến cho cậu do dự, bởi vì Ngô Dĩ biết rõ, lựa chọn lúc này chính là cả đời, cậu về sau tuyệt sẽ không còn cơ hội thứ hai để lựa chọn chức nghiệp thích hợp với mình. Một khi cậu lựa chọn Tinh linh tộc, có lẽ cậu sẽ phải cố gắng gấp nhiều lần những người khác, mới có thể tại chủng tộc này tạo nên một mảnh trời đất của riêng mình.
Ngô Dĩ tuy rằng cảm thấy do dự, nhưng vẫn không nhịn được hỏi Tiểu Nhất, "Nếu tôi lựa chọn mục sư của Nhân tộc, có phải điểm sinh ra sẽ là ở lãnh địa của Nhân tộc hay không. Nếu tôi muốn đến chỗ của Tinh linh tộc, thì cần phải thăng bao nhiêu cấp?"
Trước đây khi Ngô Dĩ xem qua tư liệu của Luân hồi chi dạ đã biết rằng mỗi chủng tộc sẽ có điểm sinh ra không giống nhau, điểm sinh ra của Nhân tộc là ở lãnh địa của Nhân tộc – đại lục Thần Phong, mà lãnh địa của Tinh linh tộc dường như cách đại lục Thần Phong một đại dương, chính là trong một khu rừng rậm tại quần đảo đối diện bên kia bờ đại dương. Theo bản đồ, tựa hồ phi thường xa xôi.
Tiểu Nhất trả lời Ngô Dĩ, "Người chơi lựa chọn Nhân tộc, tất nhiên điểm sinh ra cũng sẽ là tại lãnh địa của Nhân tộc. Bởi vì lãnh địa Nhân tộc và Tinh linh tộc cách nhau khá xa, nên dự tính người chơi cần phải thăng tới cấp 50, học được kỹ năng "ngày đi ngàn dặm", mới có thể mở ra Truyền tống trận."
Cấp 50 thực chất chỉ là một con số hình tượng, Ngô Dĩ cũng không hiểu được đến cùng nó có ý nghĩa gì, cậu chỉ là muốn nhanh một chút được nhìn thấy nam thần. Việc này tựa hồ làm cậu có chút sốt ruột, vì thế liền hỏi Tiểu Nhất, "Để lên được cấp 50 cần phải mất bao lâu?"
Tiểu Nhất máy móc đáp, "Bởi vì Luân hồi chi dạ vẫn còn đang ở giai đoạn khởi đầu, hệ thống thăng cấp còn chưa hoàn thiện, nên hiện tại trong bản trò chơi này, cấp 35 chính là mãn cấp, vì thế tôi cũng không biết chính xác để thăng đến cấp 50 đến cùng là cần bao nhiêu thời gian."
Ngô Dĩ nhất thời cảm thấy toàn thân có chút không ổn, cậu kinh ngạc nói, "Ý của em là, hiện tại bản trò chơi này muốn đi Tinh linh tộc chính là không có khả năng rồi!"
Tiểu Nhất thập phần nhu thuận gật đầu, "Đúng vậy, bởi vì số lượng người chơi trong nước rất khổng lồ, cho nên để phòng ngừa một số tình huống hỗn loạn có thể phát sinh, cho nên trong giai đoạn đầu, trò chơi sẽ có giới hạn rất lớn đối với lãnh địa chủng tộc cũng như bản đồ đối với người chơi. Nhưng người chơi cũng không cần quá lo lắng, tuy rằng giai đoạn hiện tại tạm thời không thể đi đến các đại lục khác, người chơi vẫn có chức năng gửi tin nhắn, nếu ngài cần, có thể gửi cho bạn hoặc đồng đội của ngài."
Ngô Dĩ nghe đến đó, chỉ có thể bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, nếu có thể gửi tin nhắn thì cậu đã sớm gửi cho nam thần rồi. Sở dĩ đến nay vẫn chậm chạp không gửi, chính là bởi vì quá mức yếu đuối cùng nhát gan. Cho dù Ngô Dĩ có căm hận tính cách này của mình cỡ nào, đến cùng vẫn là không có dũng khí để đi một bước này.
Dựa theo khái niệm cũng như những thiết kế của Luân hồi chi dạ cho đến nay, chỉ có thể biết được bói cảnh cùng trung tâm số liệu của nó có bao nhiêu khổng lồ, còn về việc bản mới khi nào được cập nhật, Ngô Dĩ căn bản không biết cần chờ bao lâu.
Ngô Dĩ cũng hỏi qua Tiểu Nhất về thời điểm cập nhật bản mới, nhưng chỉ nhận được đáp án rằng không có thông báo chính thức, không thể xác định. Đáp án của Tiểu Nhất càng khiến cho Ngô Dĩ thêm rối rắm, cậu biết nếu bây giờ lựa chọn mục sư Nhân tộc, có lẽ phải một khoảng thời gian rất dài mới có thể nhìn thấy nam thần. Như vậy, đi theo nam thần vào trò chơi này còn có ý nghĩa gì nữa đâu?
Ngô Dĩ nghĩ đến Nhạc Thư Thần đã từng đăng ảnh Tinh linh tộc trên diễn đàn, nhớ tới cảnh hắn đứng trên sân khấu ở học viện, thậm chí nhớ đến nam thần từng ở trong phòng học diễn tấu vi ô lông, Ngô Dĩ ở phía ngoài cửa sổ nhìn trộm hắn, tao nhã tự nhiên, lại buồn tẻ mà luyện tập.
Ngô Dĩ khi đó liền ý thức rõ được rằng, mình chính là thích người này, thích đến mức giống như đối phương đã xâm nhập vào cốt tủy, khiến cho Ngô Dĩ mỗi khi nhớ đến đều cảm thấy thân thể nổi lên một cỗ đau nhức mơ hồ.
Ngô Dĩ cuối cùng vẫn quyết định, "Tôi vẫn là chọn Tinh linh tộc đi, chức nghiệp chọn đạo tặc như em gợi ý là được."
Tiểu Nhất đối với lựa chọn của Ngô Dĩ tựa hồ có chút nghi hoặc, thậm chí còn thật sự cùng Ngô Dĩ tiến hành xác nhận lại một lần, "Mong người chơi xác nhận lại, thật sự lựa chọn Tinh linh tộc và chức nghiệp đạo tặc?"
Ngô Dĩ hạ quyết tâm, "Xác định."
"Chủng tộc đã xác định, chức nghiệp đã xác định, vui lòng đợi, đang tái cấu trúc cơ thể của người chơi..."
Tiểu Nhất đột nhiên bay lên, để cho Ngô Dĩ đứng giữa không gian của Phiêu Phù đảo, sau đó động cánh bay xung quanh Ngô Dĩ. Ngô Dĩ chỉ thấy trước mắt một mảnh ánh sáng màu tím, sau đó là cảm giác luồng sáng xung quanh minhg ngày càng mãnh liệt, mãnh liệt đến mức khiến cậu kìm lòng không được mà nhắm mắt lại.
Ngô Dĩ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại cảm giác được thân thể mình dường như trở nên nhẹ nhàng hơn, giống như bị đào rỗng, chỉ cần một làn gió nhẹ thổi qua dường như cũng có thể thổi Ngô Dĩ đi mất.
Rất nhanh sau đó lại là một cỗ đau đớn kéo đến, nói không rõ được nguyên nhân, chỉ cảm thấy toàn thân đều phát đau, hơn nữa lạ ở chỗ, trong lúc Ngô Dĩ chưa kịp chuẩn bị gì, Tiểu Nhất cũng không có bất cứ động thái gì, cơn đau đến đột ngột khiến cậu gần như phải hét lên đã lập tức biến mất.
Ngô Dĩ nhịn không được mở to mắt, liền cảm thấy thân thể mình có điểm bất thường, cậu cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên phát hiện thân thể đã phát sinh biến hóa rõ ràng.
Cơ thể cậu dường như cao lên một chút, nguyên bản ở trong thế giới thực cậu vốn cao 1m76, tới nơi này, lại cao lên một ít, chân thoạt nhìn cũng dài hơn.
Làm da trở nên trắng quá mức, hoàn toàn không nhìn ra màu da nam tính, thậm chí còn có chút không được khỏe mạnh cho lắm. Hơn nữa, tay và chân đều có vẻ thon dài, tóc dài quá thắt lưng, lại còn là màu bạc trắng.
Quần áo mặc trên người Ngô Dĩ đại khái chính là quần áo của tân thủ, bởi vì quần áo giống y như đúc tấm ảnh nam thần đăng trên diễn đàn, chính là một bộ quân phục màu nâu đậm kiểu Âu. Đồng thời, trong tay Ngô Dĩ cũng xuất hiện hai thanh chủy thủ tạo hình tinh xảo, đây cũng là vũ khí của tân thủ chức nghiệp đạo tặc.
Tiểu Nhất quơ quơ trước mặt Ngô Dĩ, khoảng trống phía trước liền xuất hiện một mặt kính trong suốt, trong gương phản chiếu hình dáng và trang phục hiện tại của Ngô Dĩ.
Tóc dài trắng như tuyết cùng đồng tử nhạt màu, làn da trắng nõn nhẵn nhụi, cảm giác giống như được thêm filter trong app làm đẹp, ngay cả ngũ quan cũng được điều chỉnh qua. Tóm lại, so với Ngô Dĩ trong hiện thực hoàn toàn không cùng một cảnh giới. Ngô Dĩ hoàn toàn không thể nhận ra bản thân mình trong gương.
"Cái đó,..." Ngô Dĩ đỡ gương ngắm trái ngắm phải, cảm thấy dung mạo này thật sự quá lạ, cũng quá đẹp,... có chút không giống bản thể của mình, vì thế nhịn không được hỏi Tiểu Nhất, "Có thể điều chỉnh lại không?"
"Có thể, người chơi có thể dựa vào sở thích của mình để điều chỉnh dung mạo." Tiểu Nhất một bên nói, một bên lôi từ bên người ra một màn hình ảo, biểu hiện các thông số về dung mạo như ngũ quan, màu tóc, đồng tử thông thường. Người chơi không những có thể thay đổi các loại kiểu tóc, đồng tử, ngũ quan, thậm chí còn đổi được cả hình dạng mắt, làn da, hình xăm trên khuôn mặt cùng các loại trang điểm không bao giờ biến mất.
Nghe nói nếu người chơi chọn Nhân thú tộc, còn có thể thêm vào hình tượng nhân vật của mình các loại tai mèo, tai thỏ, hoặc các đặc thù của động vật. Nhân thú tộc còn có thể thông qua việc lựa chọn này mà có thể biến thân thành dạng động vật tương ứng, ở trạng thái biến hình còn mang theo cả những kỹ năng đặc thù. Đương nhiên, chủng tộc khác cũng không kém cỏi, giống như Tinh linh tộc có thể lựa chọn các hình thức cánh tinh linh, cho nên Tinh linh tộc có thể tự phi hành, tốc độ di chuyển sẽ nhanh hơn so với các chủng tộc khác.
Ngô Dĩ hiện tại còn chưa hiểu về những thứ đó, cậu có chút không thích mái tóc trắng dài này, cho nên liền đổi thành tóc ngắn đen như bình thường. Đồng tử cũng đổi thành màu đen tương đối sáng ngời. Ngũ quan cậu không sửa chữa, bởi lẽ hệ thống trò chơi đã tiến hành ưu hóa cho nên cậu cảm thấy, hệ thống đã giúp mình sửa một cách tốt nhất rồi.
Trên mặt không thêm hình xăm gì đặc biệt, cũng không trang điểm gì, sửa xong, Ngô Dĩ trong nhất thời từ hình tượng xinh đẹp ban nãy lại trở về hình tượng tóc đen mắt đen bình thường, không quá gây sự chú ý.
Ngô Dĩ vốn định sẽ sửa hình tượng của mình trong trò chơi đẹp một chút, có lẽ sẽ càng hấp dẫn được lực chú ý của nam thần. Nhưng nghĩ lại, xung quanh nam thần không chừng sẽ có một vòng những người chơi so với cậu còn bắt mắt hơn vây quanh, vừa tưởng tượng đã khiến Ngô Dĩ nổi nóng không ít, cho nên cậu chỉ có thể tận lực chỉnh sửa hình tượng sao cho giống với hình dạng thật nhất có thể.
Cánh tinh linh mà cậu chọn cũng là loại màu trắng trong suốt bình thường nhất, khi bay phía sau sẽ mang theo một dải sáng mờ.
Ngô Dĩ sửa tốt hình tượng, cảm thấy không còn gì không hài lòng, liền cùng Tiểu Nhất xác nhận lại, Tiểu Nhất báo cáo, "Hình tượng người chơi đã được xác định, mời nhập ID trò chơi."
Ngô Dĩ sớm đã nghĩ xong tên, dù sao cậu cũng không có mấy phần phẩm vị trong cách đặt tên, nên trực tiếp đảo ngược tên của mình lại, " Cứ gọi là Diệc Vô đi"
"ID "Diệc Vô" chưa có người sử dụng, có thể sử dụng, xin hỏi người chơi có muốn bắt đầu trò chơi?"
Ngô Dĩ hít sâu, sau đó nói: "Bắt đầu đi."
Giây tiếp theo, Ngô Dĩ liền phát hiện cảnh tượng xung quanh mình xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Điểm sinh ra của Tinh linh tộc chính là ở trung tâm một khu rừng rậm, ở dưới gốc một cây đại thụ gọi là cây Sinh Mệnh, nhìn qua có lẽ đã có cả ngàn năm tuổi thọ, khiến cho người chơi cảm thấy choáng ngợp. Cả tán cây cao ngất trong mây, thẳng tắp đến chân trời, đại khái phải cao cả cây số.
Thân cây đại khái khoảng 20 người vây quanh mới có thể ôm hết, nhánh cây như thông đạo trong rừng rậm, cùng các loại cây cối hợp thành một khối, các tinh linh khi mệt mỏi có thể ở men theo những tán cây này đi xung quanh khu rừng.
Điểm sinh ra của Tinh linh tộc chính là trên cây đại thụ khổng lồ này, được cành cây và tán lá nâng đỡ, dùng cây khô và dây leo bện thành, dùng hoa tươi để trang trí, giống như một cái tổ chim lớn, phi thường lớn, mười người đứng một chỗ cũng không thành vấn đề.
Thời điểm Ngô Dĩ vừa mở mắt, liền phát hiện chính mình đang đứng trong cái tổ chim rất lớn này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.