Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 19: Sau một ngày trong khu rừng




Buổi chiều hai bố con lại tiếp tục đi khắp nơi tìm kiếm hung thú thích hợp để Vera rèn luyện, chăng bao lâu hai người họ đã gặp phải hai mẹ con Độc Giác Heo đang đi săn. Con mẹ có thực lực là ‘Bậc 2 – xơ đẳng’ còn con thì là ‘Bậc 1 – xơ đẳng’ đúng thứ Vera đang cần.
Nhìn thấy Kane và Vera con Độc Giác Heo mẹ gầm lên rồi lao thẳng về phía hai người, lúc này Kane đang thu liễm uy áp nên trong mắt con heo đó chỉ thấy hai nhân loại yếu đuối. Khi con hung thú đó sắp lao đến gần thì Kane lấy thanh kiếm to của mình ra vung lên một phát liền chém đứt đôi con Độc Giác Heo mẹ đó.
Kane làu bàu; “Chỉ là một con súc vật bậc 2 mà cũng dám tấn công ta đúng là rác rưởi”!
Vera nghe vậy chỉ cười khổ; “Hung thú bậc 2 đối với bố thì chỉ là rác rưởi nhưng đối với mình thì là thần chết!”
Thấy mẹ mình chết con Độc Giác Heo con sợ hãi liền quay đầu định bỏ chạy thì Kane đã lao tới túm lấy đầu nó rồi ném nó ra trước mặt Vera, Vera cầm kiếm lao thẳng về phía con heo.
Thấy nhân loại trước mặt không mạnh hơn mình là bao nên con heo đó cũng gầm lên rồi lao tới nghênh chiến với Vera, hai bên trao đổi chiêu thức được vài lần thì Vera chém bay chiếc sừng duy nhất trên mũi nó, máu chảy ra rất nhiều từ chỗ bị cắt, con Độc Giác Heo con cũng đã bị giết chết.
Hai bố con lại tiếp tục cuộc hành trình, cả buổi chiều hôm đó Vera đã có năm trận chiến và đều chiến thắng rất suôn sẻ, trên đường đi về doanh trại Vera vui vẻ nói;
“Một ngày chiến đấu với hung thú con cảm thấy còn tiến bộ nhanh hơn mười ngày tự rèn luyện ở nhà nữa”!
“Haha điều đó là đương nhiên rồi, vì ở đây là chiến đấu thật sự, không cẩn thận một chút là bị thương nặng ngay, từ ngày mai cứ tiếp tục như vậy chúng ta còn ở đây một tuần mà.”
Về tới doanh trại lại có rất nhiều người chào hỏi hai bố con, lên tới phòng Kane nói;
“Con vào tắm đi, xong thì xuống đại sảnh chơi nhé, hay đi dạo quanh doanh trại cũng được, khoảng hai giờ nữa mới tới bữa tối.”
Ở trong doanh trại đều dùng điện từ máy phát điện, nước nóng để tắm thì lấy từ bình năng lượng mặt trời, tuy không được đầy đủ khang trang như ở nhà nhưng cũng tiện lợi.
Tắm rửa xong Vera đi xuống đại sảnh rồi ra ngoài sân xem các hoạt động của mọi người, em mặc một bộ váy màu tím cổ cao, chân váy dài xuống qua đầu gối, nhìn rất hấp dẫn, vì ở đây có rất nhiều người lạ lại đều là đàn ông nên Vera không thể ăn mặc thoải mái như ở nhà.
Lúc này Kane đang chỉ đạo mọi người và bàn giao công việc với cấp dưới nên Vera cũng không muốn làm phiền, em đi dạo khắp nơi trong doanh trại để hóng gió. Có rất nhiều người thấy Vera đi một mình cũng liền đến bắt chuyện với em, họ nhiệt tình dẫn em đi tham quan khắp nơi.
Trong doanh trại này đa số là những thanh niên từ 18 đến 22 tuổi mới gia nhập biệt đội có người thì là học việc, họ đều là những thợ săn chưa lập gia đình suất ngày chỉ hoạt động trong rừng nên khi thấy một thiếu nữ xinh đẹp trong doanh trại thì ai nấy đều rất hứng thú.
Vera cũng nhiệt tình nói chuyện với họ, đi theo họ tham quan vì vậy càng ngày càng thu hút sự chú ý. Cũng có người đem những đồ vật đẹp đẽ đến tặng cho Vera nhưng em đều từ chối nhận.
Trong phòng hội nghị sau khi họp xong một người trung niên trong đó nói với Kane;
“Cô bé xinh xắn ngoài đó là Vera con gái của thủ lĩnh sao? Còn nhỏ mà đã đẹp và suất sắc như vậy lớn lên chắc chắn sẽ là tuyệt sắc giai nhân!”
“Đúng đó”. “Đúng rồi, chú nói rất chuẩn”. “Hài... nếu con gái tôi cũng được như vậy thì tốt”.
Rất nhiều tiếng nói phụ họa theo, Kane nhìn những ánh mắt hâm mộ xung quanh thì cười đắc ý, ông cũng đã nói cho những thành viên cấp cao ở doanh trại này biết rằng Vera đã là chiến nhân và ông đưa con gái tới đây để rèn luyện thực chiến, lúc đó ai nấy cũng đều bất ngờ với một bé gái gần 15 tuổi đã trở thành chiến nhân. Tất nhiên họ không biết là Vera đã nhảy liền ba cấp.
Lúc này Vera đứng gần một ao nuôi cá nhìn xuống có thể thấy những con cá to đang tung tăng bơi lội, khung cảnh núi non yên bình ở đây làm em rất thích. Một thanh niên khoảng 19 tuổi đứng gần đó cười nói;
“Tuy cá ở đây trông khá đẹp nhưng cũng chỉ là cá được nuôi để làm thức ăn, anh biết một hồ nước ở gần đây có rất nhiều cá to, còn có những con cá sấu sắp đột biến thành hung thú nữa em có muốn đi xem không?”
Nghe vậy Vera cũng thấy hứng thú và tò mò nói; “Vậy phải phiền anh Diater dẫn đường rồi”.
“Không phiền, không phiền đâu chúng ta đi thôi”
Kì thật Vera rất tò mò, em chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy động vật đột biến trở thành hung thú.
Thanh niên tên Diater đi đầu dẫn đường theo sau là Vera cùng với vài thanh niên khác, còn có nhiều người muốn đi theo để được nói chuyện với Vera nhưng đã bị cấp trên gọi về giao việc làm.
Cách doanh trại khoảng 500m có một hồ nước lớn, dưới đó có các loại cá khác nhau, dễ thấy nhất là những con cá sấu nằm ở bờ hồ, nhóm của Vera đang đứng trên một tảng đá lớn cạnh bờ hồ quan sát.
Vera tập chung nhìn vào những con cá sấu, em có thể cảm nhận được vài tia chiến lực trong cơ thể của nó, hiển nhiên nó sẽ có khả năng đột phá trở thành hung thú nhưng khi nào thì không biết.
“Em thấy thế nào cá ở đây trông đều rất đẹp đúng không?”
“Phải đẹp thật, cảm ơn anh đã dẫn em đi”. “Haha Không có gì to tát đâu”.
Đứng cạnh Vera ngửi được mùi thơm từ cơ thể em tỏa ra khiến mọi người xung quanh rất thoải mái, nghe Vera nói vậy Diater cảm thấy rất vui.
Bữa tối trong đại sảnh rộng lớn, khoảng 40 người đang ngồi đây, có vô số món ăn đa số là thịt hung thú được chế biến theo nhiều cách khác nhau, Kane ngồi ở vị trí bắt mắt nhất bên cạnh là Vera, bên còn lại là chỉ huy ở doanh trại này hắn mới vừa đi săn về, tiếp đó là các thành viên cao cấp đều đã ở tuổi trung niên, phần còn lại là những thanh niên trẻ tuổi.
Cả bữa ăn rất náo nhiệt mọi người đều đi lại mời rượu nhau, tất cả thành viên ai cũng lên mời Kane một chén ông cũng không từ chối, cũng có rất nhiều người tới bắt chuyện với Vera em cũng nhiệt tình nói chuyện, vì chưa đủ tuổi nên Vera dùng nước trái cây thay cho rượu để cụm ly với mọi người.
Chỉ huy ở cơ sở này cũng nói chuyện với Vera;
“Không hổ danh là con gái của thủ lĩnh Kane, mới mấy năm không gặp mà cháu đã trưởng thành xinh xắn tới mức này rồi, còn là chiến nhân trẻ tuổi nữa chứ, chú rất hâm mộ cháu đấy”!
“Chú Năm nói quá lời rồi, trong khoảng thời gian ở đây cháu còn phải học hỏi mọi người nhiều.”
“Haha khiêm tốn như vậy làm gì, không biết có thằng nhóc may mắn nào được cháu để mắt tới chưa?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.