Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 51: Rương ẩn (Không gian chứa vật)




Nghe Vera nói vậy cộng với biểu hiện trịnh trọng của em, Kane lại bình tĩnh ngồi yên trên ghế. Vera liền kể lại việc bị Alger theo đuôi và tấn công mình trong hang động bảo tàng đó và thân phận thực sự của hắn, cuối cùng là hắn đã bị Vera dụ tới một cái bẫy dùng để bảo vệ các vật phẩm quý hiếm trong bảo tàng và không cẩn thận bị giết chết!
Càng nghe Vera kể lại Kane càng tức giận hơn, gân xanh nổi lên khắp khuân mặt, hai nắm đấm siết chặt. Sau khi Vera kể xong Kane liền đập mạnh tay xuống bàn làm cái bàn gãy nát miệng ông chửi rủa;
“Thằng súc sinh Alger cặn bã đó không ngờ nó lại là nội gián được cài vào biệt đội của chúng ta, hơn nữa gan to đến mức giám ra tay với con gái ta, đáng tiếc là nó chết rồi nếu không ta sẽ bắt nó về tra tấn nó sống không bằng chết!”
Nói rồi Kane kéo Vera lại ngồi lên đùi ông rồi nhìn ngắm em ân cần hỏi;
“Thằng súc sinh đó... chưa làm gì con chứ?”
Vera nhếch miệng cười đáp; “Con gái papa là ai chứ, làm sao loại cặn bã như hắn có thể làm gì được con!”
Thấy con gái mình nói như vậy Kane mới yên tâm rồi liền nói lời xin lỗi với Vera vì đã để em phải chịu khổ. Vera chỉ an ủi bố mình để ông không cảm thấy có lỗi nữa, sau đó em hỏi;
“Papa có nghĩ ra là biệt đội thợ săn nào đã cử tên đó vào làm nội gián ở biệt đội của chúng ta không?”
Nghe vậy Kane nhíu mày suy nghĩ rồi đáp; “Chỉ có thể là một trong ba biệt đội thợ săn đứng top đầu trên tỉnh thành này thôi, vì chỉ có những đội đó mới có thực lực nhỉnh hơn biệt đội Fergal này!”
Nghe bố nói vậy Vera cũng gật đầu, em cũng đã đoán ra là một trong số những đội đó, vì tên Alger đã rất cuồng tiếu hạ thấp biệt đội Fergal nên chắc chắn rằng biệt đội hắn đầu quân có thực lực nhỉnh hơn. Nhưng biệt đội đó cũng không mạnh hơn quá nhiều vì chúng chỉ dám cài nội gián vào để quan sát khi nào biệt đội này trong thời kì suy yếu nhất chúng mới tới tấn công. Chứ không dám công khai giao chiến một cách sòng phẳng, nếu có thực lực vượt trội chúng đã đưa quân tới tấn công biệt đội Fergal này từ lâu rồi!
Kane nói tiếp; “Bố đã đoán ra biệt đội nào làm việc bẩn thỉu này rồi, để sáng mai bố sẽ sai người tới khu vực của chúng để do thám. Còn bây giờ chúng ta mau ngủ thôi hôm nay cả bố và con đều đã thấm mệt rất nhiều rồi!”
“Vâng ạ”. Nói xong Kane bế con mình lên giường ngủ, vì đang mệt nên ông ngủ say rất nhanh còn Vera thì còn đang suy nghĩ nhiều thứ. Bị bố ôm chặt không nhúc nhích được Vera cũng không còn cách nào chỉ đành nhắm mắt lại ngủ, cả cơ thể Vera rất mềm mại còn tỏa ra mùi hương dễ chịu nên ôm ngủ rất thoải mái:)
Sáng hôm sau hai bố con thức dậy thu dọn đồ đạc rồi đem xuống xe, Kane có bàn chuyện với hai chỉ huy khác một lúc rồi cũng cùng Vera trở về nhà. Trên đường về Vera lại ngắm nhìn những động vật kì lạ ở hai bên đường còn Kane thì đang lái xe hết sức thoải mái, ông cảm thán nói;
“Lâu rồi không ngủ cùng con đúng là nhớ thật, ôm con ngủ rất sảng khoái đó haha!”
Vera nghe vậy tru môi nói; “Papa ôm con chặt tới mức muốn nghẹt thở!”
“Vậy sao? Bố xin lỗi nhé haha”
Thấy bố còn cố cười trêu tức Vera liền quay ra bên cửa nhìn ngắm khung cảnh không thèm nói chuyện với Kane nữa. Khoảng 9 giờ sáng chiếc xe bán tải đã lăn bánh về tới nhà, Xenia lúc này nghe thấy tiếng xe quen thuộc cũng đi ra cửa chào.
Vera xách theo túi đồ đi vào nhà ôm lấy mẹ mặt úp vào ngực cô, em thì thào nói;
“Con nhớ mẹ quá!”
Thấy con gái làm núng với mình Xenia mỉm cười xoa đầu Vera nói;
“Mới đi có một ngày sao đã trở thành như thế này rồi?”
Lúc này Kane cũng vừa đi tới ông bứt dứt không dám nhìn đối mặt với vợ, thấy vậy Xenia biết đã có chuyện xảy ra rồi cô cùng hai bố con vào nhà ngồi rồi hỏi chuyện. Kane và Vera cũng đã kể lại toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra trong ngày hôm qua cho Xenia biết, nghe xong cô rất chấn động với tốc độ thăng tiến sức mạnh của con gái mình và cũng thấy may mắn là con mình không có xảy ra chuyện gì không hay trong bảo tàng đó. Xenia nói;
“Con không sao là tốt rồi, hơn nữa còn có được một bảo tàng nhỏ là rất may mắn đó. Anh cũng đừng tự trách mình nữa dù sao lúc đó anh cũng đang bị thương mà.”
“Mẹ nói đúng đó ạ, là do con tự đi xa với doanh trại nên mới bị tên đó nhắm tới chứ đâu thể trách papa được, nhưng con cũng đã xử hắn rồi đó thôi!”
Nghe hai mẹ con an ủi như vậy Kane mới bớt tự trách lại, còn Xenia lại hỏi chi tiết cách Vera dụ được tên Alger đó đến bẫy để bị giết chết như thế nào và vị trí chỗ hắn chết. Vera liền bịa ra vài câu, em cũng không muốn để bố mẹ biết được rằng mình đã tự tay giết người, còn vị trí tên đó chết thì Vera nói là sau khi em lấy các vật phẩm trong đó đi thì cả hang động đã sụp đổ!
Nghe vậy Xenia mới tin lời Vera nói, hiển nhiên mẹ em có nghi ngờ tính xác thực của chuyện này chứ không như bố em tin con gái mình tuyệt đối. Kane rất chiều chuộng và tin tưởng lời nói của con gái mình, dù cho Vera có nói dối trắng trợn như thế nào ông vẫn tin là thật, Xenia cũng biết điều này nên mới hỏi rõ ràng hơn. Cô sợ con gái mình bị uất ức nhưng không dám nói thật, bây giờ nhìn thấy ánh mắt thật thà của con thì cô mới tin thật sự!
Trong chuyện ở bảo tàng nhỏ lần này Vera cũng đã nói thật đến 90%, em chỉ chuyển cách giết Alger của mình từ trực tiếp thành gián tiếp mà thôi, cũng không hẳn là nói dối.
Sau đó Xenia xem xét thân thể chồng mình xem còn vết thương nào chưa hồi phục nhiều không còn Vera thì đem đồ đạc lên phòng ngủ cất. Sau khi Xenia xử lí lại các vết thương cho Kane xong thì Vera cũng đã xắp xếp đồ đạc xong đi tới chỗ hai người.
Xenia lấy ra một thứ nhỏ nhìn như chiếc rương màu xanh lá đang phát ra hào quang êm dịu rồi nhìn Vera nói; “Con giơ bàn tay phải ra đây.”
Vera nghe thế liền giơ tay phải ra phía trước rồi xòe bàn tay ra, Xenia liền đặt chiếc rương đó vào lòng bàn tay của Vera sau đó chiếc rương liền nhập vào bàn tay em trông như một hình săm rồi mờ dần đi. Thấy vậy Vera vui mừng rồi giơ tay ra phía trước liền suất hiện một tấm bảng có chứa rất nhiều ô trống lơ lửng trong không khí, tấm bảng này chỉ Vera mới nhìn thấy, Xenia nói;
“Bây giờ chiến lực của con đã đủ điều kiện để sử dụng được ‘rương ẩn’ rồi nên cần có một cái, sau này đi lại cũng không cần tốn công xách nhiều đồ đạc nặng nữa!”
“Vâng ạ, con đã mong chờ bản thân có thể sử dụng được ‘rương ẩn’ này lâu lắm rồi, hôm nay cuối cùng cũng có thể thực hiện hì hì.”
Nhìn Vera sung sướng chạy đi lấy những đồ vật cần thiết bỏ vào chiếc rương cả Kane và Xenia đều bật cười, Kane nói với Vera;
“Vì bậc ‘Tân Tinh’ chỉ có thể dùng được ‘rương ẩn cấp 1’ nếu không bố đã mua cho con một chiếc rương cực xịn để con thoải mái đựng bao nhiêu đồ tùy ý!”
Nghe bố nói thế Vera chỉ cười nói; “Không sao đâu ạ, với con bây giờ chiếc này là đủ rồi, sau này mạnh lên thì hãy thay sau.”
Vera đã bỏ các vật phẩm em thường đem theo bên người vào ‘rương ẩn’ và rất thích thú, từ bây giờ em sẽ chẳng cần balo hay túi xách gì để đựng đồ nữa vì đã có chiếc rương này. Tuy nói đây là ‘rương ẩn’ cấp thấp nhất nhưng Vera biết giá cũng đã rất cao, vì có nhiều chiến nhân đã lên tận ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ nhưng vẫn không đủ tiền mua nổi một chiếc rương như thế này!
Rương ẩn là một chiếc rương đặc biệt có liên kết với một không gian giới giúp mọi người có thể thông qua nó mà cất đồ của mình vào một giới đó. Có tổng cộng 7 cấp độ rương, cấp càng cao sẽ đựng được càng nhiều thứ và tính bảo mật cũng an toàn hơn. Rương ẩn khi nhận chủ sẽ là một vết săm hình chiếc rương ở lòng bàn tay, nó có thể mờ nhạt đi để không ai nhìn thấy.
Khi sử dụng ta chỉ cần dồn ít chiến lực xuống lòng bàn tay là hình ảnh bên trong giới của chiếc rương đó sẽ hiện ra, nếu muốn lấy hay để đồ vật nào đó trong chiếc rương thì chỉ cần dùng một chút lực tâm linh quét qua là điều khiển được nó. Trừ vật có sự sống hoặc kích thước quá to thì tất cả mọi thứ khác đều có thể bỏ vào trong đó, tất nhiên là cũng không thể bỏ những vật phẩm của người khác đã nhận chủ vào trong rương của mình.
Trong bữa trưa hôm đó Xenia có nói với Vera; “Tuần sau là trường cấp 3 đặc biệt tên Dai sẽ chính thức tuyển sinh, hôm đó bố sẽ đưa con đến đấy để nhập học và yêu cầu trở thành ‘sinh viên ngoại tâm’!”
Vera cũng hưng phấn trả lời; “Vâng ạ, trong những ngày đợi đến lúc đó con sẽ cố luyện tập thành thạo tuyệt kỹ ‘Hiếm phẩm – cao giai’ tên ‘Mật trảm’ này!”
Kane cũng nói; “Đợi ngày mai khi những vết thương lành hơn nữa bố cũng sẽ cố gắng thăng cấp, từ sau trận chiến hôm qua bố đã có cảm giác có thể thăng cấp được rồi!”
“A... phải rồi, vậy con chúc papa sẽ thành công nhé, nếu thành công và sử dụng thêm ‘Huyết linh đan’ pa sẽ là ‘Cao Thủ - trung cấp(5)’ đó! Như vậy papa sẽ lọt top 5 chiến nhân mạnh nhất trong tỉnh thành này... tất nhiên là trừ mẹ ra!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.